Thương Trường Đại Chiến

Quyển 4 - Chương 703: Thị sát căn cứ (3)




Lục Thiếu Hoa vừa dứt lời, dẫn đầu bước đến nơi sản xuất tủ lạnh Phượng Hoàng, trong lòng mơ hồ có chút chờ mong.

Lúc này, tủ lạnh là một danh từ xa lạ, đương nhiên, đây chỉ là ở Trung Quốc, một gia đình có thể có tủ lạnh, phải là gia đình giàu có, không phải không đủ tiền mua mà là lượng điện tiêu thụ lớn, không phải gia đình bình thường nào cũng có khả năng.

Còn nữa, hiện nay ở Trung Quốc, điện là hiếm, không thể cung cấp cho nhiều gia đình lắm, cho nên, Phượng Hoàng sản xuất tủ lạnh, bình thường đều tiêu thụ ở nước ngoài, trong nước lượng tiêu thụ rất thấp.


Xưởng sản xuất tủ lạnh Phượng Hoàng, là nơi tiếp theo Lục Thiếu Hoa đi kiểm tra, cũng là nơi mà sản phẩm ít tiêu thụ tại chỗ nhất, như Lục Thiếu Hoa dự tính, người trong nước mua tủ lạnh không nhiều lắm, tủ lạnh Phượng Hoàng sản xuất ra chủ yếu tiêu thụ ở nước ngoài.

Lục Thiếu Hoa rất rõ ràng, hiện tại cuộc sống của người dân còn lâu mới đạt tới độ xa hoa, trong nhà có ti vi và đầu VDC đã là một gia đình giàu có rồi, còn tủ lạnh thì không có nhiều người mua.

Đương nhiên, tủ lạnh Phượng Hoàng ở trong nước cũng tiêu thụ được một ít, không phải là không có ai mua, cũng không có nghĩa sản phẩm tủ lạnh Phượng Hoàng ít, chất lượng của tủ lạnh Phượng Hoàng như thế nào, không cần nói nhiều cũng biết, sản phẩm của Tập đoàn Phượng Hoàng tất cả đều là sản phẩm tốt. Cho nên, tủ lạnh Phượng Hoàng chủ yếu là xuất khẩu, nhưng sản phẩm sản xuất hàng năm không phải ít.

Dựa theo báo cáo của Chử Lỗi, mỗi tháng, số lượng tủ lạnh Phượng Hoàng tiêu thụ cũng ngang với máy tính Phượng Hoàng, gần bằng, ừ, nói trắng ra chính là tủ lạnh Phượng Hoàng tiêu thụ ở nước ngoài bằng với số lượng máy tính Phượng Hoàng được tiêu thụ.


Tiêu thụ nhiều như vậy, nơi sản xuất sẽ không nhỏ. Đúng vậy, khi Lục Thiếu Hoa bước vào nơi sản xuất tủ lạnh Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa mới ý thức được, hóa ra nơi sản xuất tủ lạnh Phượng Hoàng bằng nơi sản xuất ti vi Phượng Hoàng, diện tích giống nhau, tòa nhà cũng giống nhau.

- Tủ lạnh Phượng Hoàng làm không tồi.
Lục Thiếu Hoa nhìn công nhân đang làm việc, giọng nói hư ảo, dường như đang nói với không khí.

Trong nhà Lục Thiếu Hoa đồ điện sử dụng đều là của Tập đoàn Phượng Hoàng, ti vi, tủ lạnh... đều là sản phẩm của chính tập đoàn của mình. Đã sử dụng, Lục Thiếu Hoa đương nhiên biết chất lượng như thế nào.

Tuy nhiên, có một chút Lục Thiếu Hoa không vừa lòng, đó là công suất tiêu thụ điện của tủ lạnh Phượng Hoàng rất lớn, mặc dù trên thế giới đều như thế nhưng với Lục Thiếu Hoa thế là chưa được, vì so với thế kỷ 21 của kiếp trước thì cao hơn rất nhiều.


- Về vấn đề tiêu thụ điện, còn phải nghiên cứu nhiều.
Lục Thiếu Hoa nói thêm một câu, mục đích là nhắc nhở Chử Lỗi tiếp theo nên làm như thế nào, cũng là đưa ra một phương hướng phát triển của tủ lạnh Phượng Hoàng.

Giống như ti vi Phượng Hoàng, mấy người Chử Lỗi đã tìm được phương hướng phát triển, đó là âm thanh Hifi và tinh thể lỏng. Phượng Hoàng VCD thì chuyển sang DVD, đây là lựa chọn thay đổi cần thiết.

Mà hiện tại tủ lạnh Phượng Hoàng, chưa có phương hướng phát triển, chỉ có thể lấy kỹ thuật làm phương hướng đột phá, giảm bớt lượng điện tiêu thụ, mới có thể làm cho tủ lạnh Phượng Hoàng tăng tính cạnh tranh trên thị trường. Bởi vì Lục Thiếu Hoa tin tưởng, các thương hiệu tủ lạnh khác cũng sẽ ttốn nhiều công sức để cải tiếnlĩnh vực này.

Chử Lỗi dường như cũng biết nếu tủ lạnh Phượng Hoàng không có bước đột phá về kỹ thuật là không thể phát triển, cho nên lúc Lục Thiếu Hoa nói đến vấn đề lượng điện tiêu thụ, đầu tiên Chử Lỗi sửng sốt, sau đó lập tức suy nghĩ một hồi, một lúc sau mới trịnh trọng gật đầu, nói:
- Cậu yên tâm đi, tôi sẽ sắp xếp người nghiên cứu về việc này.

- Ừ.*
Lục Thiếu Hoa nhẹ nhàng gật đầu một cái, nhìn qua phân xưởng vài lần, không nói gì nữa, xoay người đi tiếp.

...

Nơi tiếp theo Lục Thiếu Hoa tính toán không cần lãng phí nhiều thời gian, dù sao căn cứ Phượng Hoàng còn rất nhiều cơ sở đều phải xem một lần, Lục Thiếu Hoa đương nhiên không muốn lãng phí thời gian.

Theo tính toán của Lục Thiếu Hoa, một ngày để kiểm tra tất cả các cơ sở sản xuất. mà hiện nay, cơ sở sản xuất không còn nhiều lắm, như thế thì chỉ có thể đảo qua, không cần kỹ càng lắm, nơi duy nhất đáng để Lục Thiếu Hoa tốn nhiều thời gian là nơi sản xuất máy tính Phượng Hoàng.

Máy tính Phượng Hoànglà phần quan trọng nhất. Cũng là điểm mấu chốt trong kế hoạch của Lục Thiếu Hoa, nếu đã là điểm mấu chốt thì khi đi kiểm tra, nhất định Lục Thiếu Hoa cần dành nhiều thời gian.

Mà sự thật đúng là như vậy, Lục Thiếu Hoa cố ý đi đến nơi sản xuất máy tính Phượng Hoàng cuối cùng. Các nơi khác trước đó đi qua hết, cuối cùng mới đến xưởng sản xuất máy tính Phượng Hoàng.

Lượng tiêu thụ của máy tính Phượng Hoàng không được tốt lắm, nhưng dù sao cũng là sản phẩm công nghệ cao, triển vọng rất lớn, cho nên lúc xây dựng xưởng sản xuất máy tính, lúc đầu nhỏ nhưng về sau lại xây lớn.

Hiện nay nơi sản xuất máy tính Phượng Hoàng đã là tòa nhà cao ba mươi tầng, cũng may lúc ấy có kế hoạch, nền đã xây vững chắc, sau có thể xây thêm nhiều tầng.

Ngắm nhìn tòa nhà mà bề ngoài không có gì khác biệt, trong lòng Lục Thiếu Hoa có chút cảm động. Mấy năm để Trần Quốc Bang ở Liên Xô vất vả như vậy, cuối cùng mới có được kỹ thuật này và đào tạo được nhiều nhân tài như bây giờ.

Không nói ngay lúc đó Trần Quốc Bang gặp phải nguy hiểm mà chính là hiện nay, mua kỹ thuật quân sự của người ta và các kỹ thuật khác, lôi kéo nhân tài của người ta, Lục Thiếu Hoa không để cho người diệt, nghĩ lại trong lòng Lục Thiếu Hoa còn sợ hãi.


Tuy nhiên tất cả đã trôi qua, hiện nay mọi việc đều bình an, Lục Thiếu Hoa đương nhiên không thể quên đó là công lao của Trần Quốc Bang. Cho dù hiện nay căn cứ Hổ Gầm đã phát triển rất mạnh mẽ, Lục Thiếu Hoa cũng không nói đó là công lao của hắn mà nói đó là công lao của Trần Quốc Bang.

Căn cứ Hổ Gầm sở dĩ có được sự phát triển như hiện nay hoàn toàn do các kỹ thuật quân sự mang lại, mà kỹ thuật quân sự đều do Trần Quốc Bang mang về từ Liên Xô, sau đó mới là đưa đến căn cứ để nghiên cứu, mới có được tình hình như hiện nay.

- Hừ....

Một lúc lâu sau, Lục Thiếu Hoa mới thở dài một hơi, ngày xưa mà giống như mới hôm qua thôi, vẫn rõ ràng trong đầu Lục Thiếu Hoa, khiến Lục Thiếu Hoa không thể không cố gắng kiềm chế, dấu cảm xúc trong lòng.

- Đi thôi, vào xem.
Lục Thiếu Hoa nói khẽ, mặc cho người khác có nghe được hay không. Lục Thiếu Hoa lúc này đang xúc động.

Chỉ có điều mấy người Chử Lỗi không hề biết trong lòng Lục Thiếu Hoa đang nghĩ gì, những người biết Lục Thiếu Hoa đột nhiên như vậy chỉ có mấy người Lý Thượng Khuê đi theo Lục Thiếu Hoa lâu nay biết, bởi vì họ biết nguồn gốc của máy tính Phượng Hoàng là do Trần Quốc Bang mạo hiểm ở Liên Xô nhiều năm.

Mấy người Lý Thượng Khuê cũng không nói ra, chỉ đưa mắt nhìn Lục Thiếu Hoa một cái, không nghĩ gì, dường như bị bộ dạng của Lục Thiếu Hoa làm cho nghĩ đến thời gian trước.

Tuy nhiên mặc kệ thế nào, thời gian đó cuối cùng cũng trôi qua, đã hoàn toàn trở thành quá khứ, Lục Thiếu Hoa không cần nghĩ đến những việc này nữa. Chỉ cần nhìn về phía trước, không ngừng nhìn về phía trước, mặc kệ hành động hay suy nghĩ, đều phải nhìn về phía trước.

Lục Thiếu Hoa cũng làm tốt lắm, sau khi dứt bỏ hết mọi hoài niệm, Lục Thiếu Hoa đi vào nơi sản xuất máy tính Phượng Hoàng, sau đó đi khắp mọi chỗ, dường như không bỏ qua chỗ nào, muốn xem hết mọi ngõ ngách của nơi sản xuất máy tính Phượng Hoàng cẩn thận một lần.

Nơi sản xuất máy tính Phượng Hoàng và nơi sản xuất khác không giống nhau. Sự bố trí rất nghiêm khắc, hiện tại tòa nhà ba mươi tầng chia làm năm bộ phận, bộ phận sản xuất CPU, sản xuất Bo mạch chủ, sản xuất phần cứng, sản xuất phần mềm, sản xuất thùng máy.*

Mà trong năm bộ phận này thì khu vực chiếm diện tích nhiều nhất là sản xuất bo mạch chủ, chiếm diện tích mười hai tầng từ tầng một đến tầng mười hai, tất cả đều tập trung sản xuất bo mạch chủ.

Trừ việc đó ra, còn có nhiều bộ phận riêng rẽ, bo mạch chủ không chỉ có một linh kiện, có bo mạch, có điện trở, điện dung, còn có cây máy nữa, rồi cạc mạng (network card), USB... và rất nhiều linh kiện khác nữa.

Mỗi một cơ sở đều có phân công cụ thể, có một số cơ sở dùng chung một tầng lầu, có một số chiếm trọn tầng hai.

Lục Thiếu Hoa không vì các cở sở sản xuất lộn xộn như vậy mà ngại, ngược lại đều đi qua hết, có khi còn dừng lại xem rất kỹ càng, hỏi han công nhân,hoàn thành nhiệm vụ của một ông chủ.

Tuy nhiên, cũng chỉ có công nhân nhà máy Phượng Hoàng được đãi ngộ tốt, ở nơi sản xuất, Lục Thiếu Hoa cũng không cùng công nhân nói chuyện phiếm, cho dù là kỹ sư cao cấp, Lục Thiếu Hoacũng chỉ nghe họ giới thiệu sau đó gật đầu, không nói gì.

Không có cách nào, máy tính Phượng Hoàng là quan trọng nhất trong lòng Lục Thiếu Hoa, cũng không thể làm cho Lục Thiếu Hoa không để tâm đến.

Mà lúc đó, thời gian yên lặng trôi qua, rất nhanh đã đến buổi chiều. Hơn nữa, Lục Thiếu Hoa cũng không còn nhiều thời gian, nhiều nhất cũng không quá một giờ, Lục Thiếu Hoa nhất định phải trở về.

Nhìn đồng hồ, Lục Thiếu Hoa không thể không nhanh chân lên một chút, không hề cùng các công nhân nói chuyện với nhau nữa, mà chỉ nhìn không hỏi.

Đi thẳng đến tận tầng mười ba, Lục Thiếu Hoa mới dừng lại. Đây là nơi sản xuất phần cứng.

Nơi sản xuất phần cứng tương đối đơn giản, chỉ chiếm ba tầng, gồm toàn bộ dây chuyền sản xuất, công nhân cũng không quá bận rộn.

Đối với phần cứng chỉ có một vấn đề mà Lục Thiếu Hoa quan tâm, đó là tốc độ.

Tốc độ của phần cứng rất quan trọng, sẽ ảnh hưởng đến tốc độ đọc viết của máy tính, ảnh hưởng trực tiếp đến hiệu suất làm việc của máy tính. Mà khi Lục Thiếu Hoa bước vào nơi sản xuất phần cứng, cũng hỏi Chử Lỗi về vấn đề này.

Chử Lỗi tuy khôngquản lý về kỹ thuật nhưng dù sao anh ta đã ở căn cứ quá lâu, vấn đề kỹ thuật này, Chử Lỗi cũng hiểu một chút, nên vẫn trả lời được.

Kết quả làm Lục Thiếu Hoa vừa lòng, Lục Thiếu Hoa cũng nhanh hơn đi ngay đến nơi sản xuất phần cứng, trực tiếp đi đến kiểm tra nơi sản xuất CPU, còn cuối cùng là nơi sản xuất cơ tương.

Đều giống nhau, tất cả đều làm Lục Thiếu Hoa vừa lòng, mỉm cười, cùng mấy vệ sĩ quay lại một lần nữa đến cửa nơi sản xuất máy tính Phượng Hoàng, kết thúc một lần kiểm tra toàn bộ nơi sản xuất máy tính Phượng Hoàng, kiểm tra toàn bộ căn cứ Phượng Hoàng.

Đứng ở cửa, Lục Thiếu Hoa không ngại trời đã chuyển tối, nhìn toàn bộ một hồi lâu, trong đầu suy nghĩ, muốn nghĩ ra phương hướng tiếp theo của máy tính Phượng Hoàng.

Tiếp theo là gì đây?