Liên quan đến việc tiếp nhận hãng ô tô Toyota, Lục Thiếu Hoa nhiều lần nhấn mạnh, phải cẩn thận, thật cẩn thận, Lý Tông Ân dường như cũng hiểu rõ ý đồ của Lục Thiếu Hoa, cố nén thù hận xuống, theo sự chỉ đạo của Lục Thiếu Hoa đi làm, nhưng như thế vẫn chưa đủ, Lục Thiếu Hoa vẫn còn chưa giải thích rõ ràng sự lợi hại trong đó.
Lục Thiếu Hoa đương nhiên có hận Nhật Bản, bởi quốc gia này từng đem đến cho đất nước Trung Quốc những vết tích lịch sử không dễ gì lãng quên theo thời gian. Nhưng việc gì cũng có gốc rễ của nó, giờ trong sâu thẳm, Lục Thiếu Hoa vẫn là người Trung Quốc hận quốc gia Nhật Bản. Người Nhật Bản cũng thế, cũng hận người Trung Quốc. Trong sự thù hận của cả hai bên, Lục Thiếu Hoa muốn nắm được hãng ô tô Toyota trong tay, về phương diện này không thể không suy nghĩ và suy xét sâu xa.
Đầu tiên đưa ra đề xuất dùng người Nhật Bản quản lý hãng ô tô Toyota, đây là việc phải làm, Lý Tông Ân ễ chọn người cụ thể, Lục Thiếu Hoa cũng đồng ý rồi, mọi chuyện do Lý Tông Ân sắp xếp, vấn đề còn lại là những việc cần làm khi bắt đầu việc tiếp nhận thôi.
Lục Thiếu Hoa ngẫm nghĩ lại, Tập đoàn Phượng Hoàng của hắn tất nhiên là đã mua được hãng ô tô Toyota về tay rồi, nhưng việc chưa đi đến đâu nên cũng không nên công bố rộng rãi, bằng không tin tức công ty ô tô Toyota biến thành công ty con của công ty do người Trung Quốc làm chủ lan ra ngoài, mà tốc độ lan truyền của những tin tức như thế này đi rất nhanh, khi đó không phải mọi thứ Lục Thiếu Hoa sắp xếp trở thành vô nghĩa rồi sao .
Cho nên, khi chính thức tiếp nhận, Lục Thiếu Hoa chọn cách tiếp nhận kín đáo, khi nào cần thiết thì để Lý Tông Ân ra mặt, khi đó sẽ vứt bỏ danh nghĩa của Tập đoàn Phượng Hoàng, lấy thân phận là người Nhật Bản của Lý Tông Ân mà ra mặt tiếp nhận, không liên quan gì đến Tập đoàn Phượng Hoàng.
- Ý của tôi là cậu chọn ra một công ty trong số những công ty hải ngoại của chúng ta, sau đó cậu dùng thân phận Chủ tịch công ty ra mặt tiếp nhận công ty ô tô Toyota, ý cậu thấy thế nào?
Lục Thiếu Hoa có ý thăm dò hỏi.
Giống như thường ngày, Lục Thiếu Hoa thích tham khảo ý kiến nhân viên bên dưới. Giờ cũng vậy, Lục Thiếu Hoa lựa chọn cách hỏi ý kiến của Lý Tông Ân, hỏi Lý Tông Ân có đồng ý dùng thân phận đó để lộ diện hay không.
- ………….
Lý Tông Ân im lặng, sửng sốt, có chút không hiểu, không biết ý định cuối cùng của Lục Thiếu Hoa là gì.
Thấy vậy, Lục Thiếu Hoa dường như cũng hiểu những lời hắn nói không dễ gì làm cho người khác nghe và hiểu được, không thể không cẩn thận giải thích lại một lần nữa:
- Hiện tại hộ chiếu của cậu hộ chiếu người Nhật Bản, về mặt này, cậu có lợi thế rất lớn. Chí ít, dùng thân phận hiện tại của cậu đi tiếp nhận công ty ô tô Toyota, khả năng bên đó nghi ngờ là rất thấp. Quan trọng hơn, cậu lại là người làm việc trong ngành tài chính, cậu đứng ra tiếp nhận công ty ô tô Toyota, cái nhìn của giới bên ngoài đối với cậu mà nói thì chỉ là cậu muốn mở rộng thị trường, phát triển sự nghiệp mà thôi.
- Còn nữa, cậu dù sao cũng là người làm trong lĩnh vực tài chính, thêm vào đó khi vừa mới bắt đầu thì chỉ có tiếp nhận cổ phần khống chế tuyệt đối mà thôi, không có ý tiếp nhận toàn bộ, người quản lý trực tiếp bên đó vẫn là người cũ, không có gì thay đổi.
Nói tới đây, Lục Thiếu Hoa tạm dừng một chút, lại nói:
- Người ngoài nhìn vào thì sẽ cho là như thế, bên phía hãng ô tô Toyota cũng sẽ nghĩ như vậy, làm vậy có tác dụng làm cho bên kia lơ là, còn nữa, càng quan trọng hơn chính là khi đó cậu phải sắp xếp người bí mật vào bên trong, nhiều nhất là phải làm thế nào để giám sát tình hình bên đó, chúng ta không có ý cướp quyền, như vậy càng thuận lợi cho kế hoạch sau này, hơn nữa sự cảnh giác và dè chừng của người bên đó cũng giảm đi rất nhiều, hành động của chúng ta càng thêm thuận lợi.
Lục Thiếu Hoa giải thích rất tỉ mỉ, nói đến đoạn cuối Lục Thiếu Hoa còn quay lại nói thêm lần nữa, phân tích kỹ hơn ý nghĩa việc hắn muốn Lý Tông Ân làm như vậy:
- Khi chúng ta chưa nắm trong tay hãng ô tô Toyota, ô tô Toyota bị Tập đoàn Phượng Hoàng chiếm cổ phần khống chế, tin tức này tuyệt đối không thể truyền ra bên ngoài, à, có lẽ tin tức này vĩnh viễn cũng sẽ không được biết đến, đợi cho đến khi chúng ta nắm chắc trong tay mọi thứ, khi đó tin tức này cũng nên để quản lý cấp cao biết đôi chút. Sao, cậu hiểu dụng ý sắp xếp của tôi chứ?
Lục Thiếu Hoa nói rồi lại nói, dường như lời nói của hắn có chút lạc đề, không nói vào trọng điểm vấn đề, nhưng cũng chẳng sao cả Lục Thiếu Hoa trước giờ vẫn biết Lý Tông Ân là một người thông minh, Lục Thiếu Hoa sắp xếp như thế, hắn tin tưởng Lý Tông Ân có thể hiểu được ý của hắn.
Quả nhiên, Lý Tông Ân hiểu và trịnh trọng gật đầu ra hiệu đã rõ, nói:
- Cậu yên tâm đi, tôi biết quan hệ lợi hại trong việc này mà, tôi sẽ cẩn thận, à đúng rồi, tôi cũng sẽ lấy thân phận của tôi hiện tại để xuất hiện tại hãng ô tô Toyota.
Lục Thiếu Hoa đã nói đến nước này rồi, Lý Tông Ân nếu còn không hiểu được ý đồ của Lục Thiếu Hoa nữa thì quả là cậu ta đã phí công theo Lục Thiếu Hoa bao nhiêu năm. Tuy hiểu được ý đồ thật sự của Lục Thiếu Hoa, còn lại phải làm như thế nào, Lý Tông Ân tự nhiên sẽ biết làm, không cần Lục Thiếu Hoa nói nhiều.
Việc Lý Tông Ân có thể tự mình hiểu ra mọi ẩn ý bên trong khiến Lục Thiếu Hoa vui mừng, hắn cười cười và nói:
- Cậu hiểu được là tốt rồi, kế tiếp là tập trung tinh thần đi làm, này, tranh thủ trong khoảng thời gian rảnh này đi làm, qua thời gian sau sẽ có việc khác cần làm rồi, khi đó cậu phải trở về.
Từ lúc bên Nhật Bản thu lưới về, giai đoạn thứ hai của cơn lốc tài chính Châu Á xem như kết thúc, tiếp đến sẽ là giai đoạn thứ ba của cơn lốc tài chính bắt đầu, chính là các quốc gia như Nga và Âu Mĩ, ừ, chính là mười tám quốc gia bị Lục Thiếu Hoa đưa vào bảng danh sách trước đó.
Còn có một chỗ rất quan trọng, đó chính là Hồng Kông, lại bảo vệ Hồng Kông một lần nữa, là việc Lục Thiếu Hoa đã sớm nói qua, mặc kệ là Lý Vân Thanh hay là Lưu Minh Chương, hoặc Lý Tông Ân, bọn họ cũng đều biết việc này.
Mục tiêu còn có rất nhiều, Lý Tông Ân bọn họ sao có thể rảnh rang được cơ chứ, kế tiếp còn có một việc lớn cần làm, Lý Tông Ân đương nhiên phải tranh thủ thời gian qua đó tiếp nhận công ty ô tô Toyota rồi, sau đó gấp rút trở về Hồng Kông, tiếp tục nhảy vào trong cơn lốc tài chính tham chiến.
- Ngày mai tôi sẽ sang Nhật Bản, chậm nhất mất một tuần, nhanh nhất thì ba ngày tôi có thể giải quyết xong.
Lý Tông Ân nói một cách chắc chắn.
Lục Thiếu Hoa không lên tiếng, chỉ gật gật đầu, tỏ vẻ hiểu được.
………………
Việc tiếp nhận công ty ô tô Toyota xem như xong, Lục Thiếu Hoa toàn thân như được thả lỏng. Tiếp đến những ngày sau đó, Lục Thiếu Hoa nghiên cứu những tài liệu mà hai người Lưu Minh Chương và Lý Vân Thanh cung cấp, những tài liệu này đều ghi chú rõ tình hình nắm giữ cổ phần của vài công ty Nhật Bản khác.
Trong đó, Tập đoàn Sonny, cổ phần hiện tại nắm giữ đã đạt ngưỡng 38.25%, có một bất ngờ quan trọng, nếu tập trung lại tất cả cổ phần bị phân tán, việc Lục Thiếu Hoa trở thành đại cổ đông lớn nhất là việc không thể nghi ngờ gì nữa.
Những công ty khác cũng không kém, Tập đoàn đồ điện Matsushita, cổ phần nắm giữ trong tay hiện tại của Lục Thiếu Hoa là 32.01%, tỉ lệ chiếm giữ cũng rất lớn.
Còn có Tập đoàn Nhật Lập, cổ phần nắm giữ cũng đạt ngưỡng 28.38%. Honda ô tô thì có 27.98%, gần 28%. Tập đoàn Tam Uy trong mỗi lần biến động thì dao động không lớn, nếu cộng thêm tổng số cổ phần lần trước mua vào được thì cũng chỉ mới 19.53% thôi, được xem là Tập đoàn có số cổ phần nắm giữ thấp nhất.
Mặc kệ, nhìn những số liệu này, Lục Thiếu Hoa cảm thấy hài lòng, nếu đem những số liệu này công bố ra ngoài, người Nhật Bản tuyệt đối sẽ nói một câu ‘sói đến rồi’.
Còn nhớ rõ năm đó, người Nhật Bản ở Mỹ thu mua Bất động sản, người Mỹ không phải cũng đã thốt lên câu ‘sói đến rồi’ sao? Thậm chí có người nói, nếu cứ tiếp tục như vậy, cả nước Mỹ sẽ bị Nhật Bản mua hết.
Tình hình hiện tại, cổ phần một vài công ty lớn đều bị Lục Thiếu Hoa nắm giữ phần lớn trong tay, nếu công bố ra ngoài, phản ứng của người Nhật Bản tuyệt đối sẽ giống phản ứng của người Mỹ năm đó, e sợ rằng nếu như Tập đoàn Phượng Hoàng tiếp tục mua vào, không sớm thì muộn cũng sẽ thu mua toàn bộ những tập đoàn có tiếng của Nhật.
Nhưng mà, là người khởi xướng mọi việc nên Lục Thiếu Hoa tự mình có thể biết được, tình huống như thế vĩnh viễn cũng sẽ không bao giờ trở thành sự thật. Trừ khi, trừ khi có một ngày, Lục Thiếu Hoa có khả năng siêu nhiên, vượt qua những gia tộc giàu có hùng mạnh lâu đời, vượt qua tất cả những cái hiện đang tồn tại, Lục Thiếu Hoa khi đó có khả năng sẽ công bố ra.
Khiêm tốn, truyền thống văn hóa vốn đã được năm nghìn năm của Trung Quốc nói cho Lục Thiếu Hoa biết, đôi khi phải khiêm tốn một chút, khiêm tốn không bao giờ sai cả, nếu thật sự đem số liệu công bố ra ngoài, vậy thì hắn cũng sẽ bị đẩy lên đầu ngọn sóng, trở thành mục tiêu bị mọi người ngắm đến, đến lúc đó chuyện phiền toái nhất định là không thể thiếu được rồi.
Tuy nhiên, mặc kệ mọi chuyện là thế nào, Lục Thiếu Hoa hiện tại vẫn chưa suy nghĩ đến vấn đề đó, tất cả những vấn đề hắn nghĩ đến bây giờ là chuyện liên quan đến Hồng Kông. Giai đoạn thứ ba của cơn lốc tài chính đến trong nháy mắt nữa thôi, Hồng Kông bị công kích đã là chuyện khó tránh, Lục Thiếu Hoa cũng phải hành động mới được.
Trong khoảng thời gian đó, Lục Thiếu Hoa lần lượt triệu tập Lưu Minh Chương và Lý Vân Thanh vào, hỏi về tình hình bố trí sắp xếp của bọn họ, sau khi nắm biết được bọn họ bố trí sắp xếp xong tất cả, Lục Thiếu Hoa lúc này mới yên tâm.
Tiếp đến chính là quản lý cấp cao của Thương hội Trung Hoa.
Lần trước, Lục Thiếu Hoa liên hợp với quản lý cấp cao của Thương hội Trung Hoa tiến hành chống trả, sau cùng toàn thắng ca khúc khải hoàn. Lần này Lục Thiếu Hoa cũng giống như lần trước, dùng chiến lược liên kết, có điều khác lần turớc một chút, lần liên kết này là để chống bị tập kích mà liên kết.
Dùng lời nói của Lục Thiếu Hoa đó là bị động đả kích không phải là phong cách của tôi, cũng không phải là phong thái của mọi người, chúng ta nên biết cách phản kích trong phòng bị, thêm một trận chiến ngăn chặn bị đả kích.
Trải qua nhiều chuyện như vậy, mọi người đối với Lục Thiếu Hoa tin tưởng tuyệt đối, Lục Thiếu Hoa nói cái gì, bọn họ sẽ tin cái đó, Lục Thiếu Hoa nói phải liên hợp lại mọi người cùng bảo vệ Hồng Kông, ngăn chặn sự công kích của đầu cơ quốc tế, mấy người Hoắc Anh Đông cứ thế dựa theo lời Lục Thiếu Hoa nói mà làm.
Không gặp phải chướng ngại nào, liên hợp tận dụng tất cả quản lý cấp cao Thương hội Trung Hoa, ghánh nặng âu lo trong lòng Lục Thiếu Hoa xem như được gỡ bỏ xuống, chẳng cần nhiều lời, thế lực này chính là đại diện cho thế lực quốc gia.
Mà ở lĩnh vực tài chính này, có thể đại diện cho thế lực quốc gia chỉ có thể là phó Cục trưởng Cục quản lý tài chính trong nước phái đến.
Lần trước Tạ Thiên Hữu bị Lục Thiếu Hoa đuổi chạy về nước, sau đó để ông Phùng tạm thời đảm nhiệm. Nhưng sau khi mọi chuyện xong xuôi, ông Phùng đã từ chức, thay vào đó là một cán bộ khác, khi cán bộ đó đến đảm nhiệm chức vụ phó Cục trưởng, cũng do một tay ông Phùng dẫn dắt, sắp xếp gặp qua Lục Thiếu Hoa một lần, hai bên xem như cũng đã có buổi gặp mặt chào hỏi.
Giờ Lục Thiếu Hoa trực tiếp tìm tới ông ta, đem mọi chuyện ra nói rõ ràng, cũng y như lần trước, áp dụng chiến lược phân công, phía quốc gia phụ trách bảo vệ mảng tiền tệ, Lục Thiếu Hoa bên này phụ trách bảo vệ mảng thị trường chứng khoán.
Sự kiện lần trước, náo động cả lên, rất nhiều người đều biết đến sự kiện lần đó.Trong đó có cả phó Cục trưởng hiện tại Trương Vĩnh Tăng. Việc lần đó ông ta cũng biết đến, còn biết rõ nữa là khác. Đối với con người Lục Thiếu Hoa, ông cũng hiểu rất rõ, hiện tại Lục Thiếu Hoa đã tìm tới tận cửa, ông ta cũng không dám làm ra vẻ cán bộ nhà nước, mà trực tiếp nhận lời.
Tuy nhiên Trương Vĩnh Tăng dù sao cũng là cán bộ nhà nước, có rất nhiều chuyện không tự quyết được mà cần xin chỉ thị bên trên, rất rườm rà. Nhưng đây cũng không phải là điều mà Lục Thiếu Hoa quan tâm, một Lục Thiếu Hoa của hiện tại chỉ biết tận hết sức lực để đi vật lộn, đọ sức, còn như lãnh đạo cấp cao bên trên có nghe hay không nghe hắn lại là một chuyện khác. Dù sao cũng đã tận tâm tận lực rồi, hỏi lòng không thấy thẹn là được.
Chỉ có điều Lục Thiếu Hoa đã xem nhẹ sức ảnh hưởng của mình.