Tình hình hiện tại đã điều tra rõ, theo tính cách của Lục Thiếu Hoa, oan có đầu nợ có chủ, là ai ra tay thì tìm đến người đó trả thù, mà kẻ đứng sau vụ bắt cóc Tần Tịch Thần là ai, bây giờ đã rất rõ ràng, Chủ tịch đương nhiệm của ô tô Toyota và Chủ tịch nhiệm kì trước của ô tô Honda câu kết với Phó Chủ tịch của tổ chức Yamaguchi Nhật Bản, mà tên Phó Chủ tịch sai khiến bọn bang hội nhỏ bên này ra tay, mọi chuyện đã nối tiếp nhau hiện rõ.
Lục Thiếu Hoa không phải là chưa nghĩ đến việc giết hết tất cả, bao gồm cả một tổ chức Yamaguchi Nhật Bản, nhưng mà tổ chức Yamaguchi Nhật Bản tuy là một tổ chức xã hội đen của Nhật Bản, sức ảnh hưởng của nó không phải là nhỏ, trên toàn châu Á, thậm chí toàn thế giới đều có sức ảnh hưởng nhất định, Lục Thiếu Hoa tạm thời không muốn chạm phải tổ chức lớn thế này.
Đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm về sức mạnh thì khỏi phải nghi ngờ, tiêu diệt một tổ chức Yamaguchi Nhật Bản không thành vấn đề, nhưng mà bây giờ là tình hình nào, Tập đoàn Phượng Hoàng đang hỗn loạn, Lục Thiếu Hoa sao có tâm trạng để chơi đùa cùng tổ chức Yamaguchi Nhật Bản chứ.
Nhưng đối với tên Phó Chủ tịch của tổ chức Yamaguchi Nhật Bản, Lục Thiếu Hoa nhất định sẽ không buông tha, hắn ta phải chết, không những hắn mà cả nhà hắn cũng phải chết, cũng phải chôn cùng nhau, đây là nguyên tắc làm việc của Lục Thiếu Hoa.
Còn về hãng ô tô Toyota và Honda, Lục Thiếu Hoa cũng sẽ không buông tha họ, chỉ là Lục Thiếu Hoa sẽ không giết gia đình của họ mà chỉ nhắm vào người tham gia vào việc này, có lẽ người hiểu tính cách của Lục Thiếu Hoa sẽ hỏi có phải lần này Lục Thiếu Hoa mềm lòng chăng?
Câu trả lời rất rõ ràng, Lục Thiếu Hoa từ trước đến nay không hề mềm lòng, đặc biệt là đối với người Nhật, hắn ước sao có thể giết được nhiều người hơn nữa, chỉ là tình hình bây giờ không ổn, Lục Thiếu Hoa cũng không muốn gây nhiều chuyện thêm nữa, còn một chuyện nữa chính là Lục Thiếu Hoa cũng có nắm giữ cổ phần của ô tô Toyota và ô tô Honda, Lục Thiếu Hoa còn trông cậy hai gia tộc này kiếm tiền cho hắn, nếu như bỗng chốc giết hết hai gia tộc này, chẳng phải tự mình chuốc lấy phiền toái sao.
Cho nên, về chuyện của hai hãng ô tô Toyota và Honda, Lục Thiếu Hoa sẽ suy nghĩ lần nữa, hay chỉ giết tên cầm đầu, không đụng đến râu ria của họ, đợi sau này thời cơ chín muồi, Lục Thiếu Hoa sẽ ra tay một lượt, nắm trong tay hai hãng ô tô này.
Trong lòng đã lên kế hoạch, Lục Thiếu Hoa liền nói vào điện thoại:
-Tư liệu đã xem qua rồi, những việc khác tôi không nói nhiều nữa, đi thẳng vào chủ đề chính thôi.
Chưa hết, sau khi nói xong, Lục Thiếu Hoa ngưng một lúc rồi nói tiếp:
-Lần này có hai mục tiêu, thứ nhất là tên Phó Chủ tịch của Yamaguchi Nhật, người này phải chết, à, không những hắn mà còn gia đình hắn cũng phải được chôn cùng, còn về những người khác, tạm thời không động đến họ.
-Vì sao…
Giọng của Lý Chí Kiệt vọng đến.
Lý Chí Kiệt biết rất rõ tính cách của Lục Thiếu Hoa, biết hắn là người lòng dạ độc ác, làm việc quen diệt cỏ tận gốc, nhưng chuyện này có điểm khác, vốn tưởng rằng Lục Thiếu Hoa sẽ kéo một đại đội qua Nhật, giết sạch bọn tổ chức Yamaguchi Nhật Bản đó chứ.
-Tức là, theo tôi thấy, tôi kéo hai ngàn quân qua bên đó, giết sạch tổ chứcYamaguchi Nhật Bản, mẹ! là cái gì chứ, một bọn xã hội đen rác rưỡi mà dám làm ầm ĩ, phải cho họ thấy Mã Vương gia có mấy con mắt.
Tiền Khiêm lúc này cũng nổi nóng,
-Theo tôi, tiêu diệt sạch bọn tổ chứcYamaguchi Nhật Bản, như vậy mới khiếp sợ, còn có thể làm Nhật Bản loạn một trận.
Ai nói Tạ Kiên Vĩ không mưu trí chứ, ai bảo Tạ Kiên Vĩ không có giây phút nhiệt huyết sôi trào, không căm phẫn chứ, lúc này Tạ Kiên Vĩ đã để lộ những mặt trái cất giấu sâu trong lòng từ lâu.
Quen với Tạ Kiên Vĩ lâu như vậy rồi, Lục Thiếu Hoa còn chưa nhận thấy mặt này của Tạ Kiên Vĩ, tuy bây giờ nói chuyện bằng điện thoại, nhưng Lục Thiếu Hoa hoàn toàn có thể tưởng tượng ra khuôn mặt của Tạ Kiên Vĩ lúc này lạnh lùng một cách bất thường.
Tuy nhiên, vẫn chưa hết, một lúc sau, Tạ Kiên Vĩ không đợi Lục Thiếu Hoa lên tiếng, nói tiếp:
- Hơn nữa, nếu như chúng ta giết tên Phó Chủ tịch của tổ chức Yamaguchi Nhật Bản, khó mà bảo đảm họ sẽ không tìm đến trả thù, tuy là chúng tôi không sợ chúng, nhưng mà cũng xem là một phiền phức, vì thế, theo tôi, vẫn giết sạch tổ chức Yamaguchi Nhật Bản đi.
Tổ chức Yamaguchi Nhật Bản là một bang xã hội đen lớn, không sai, rất đông người, nhưng mà đụng độ với đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm, thì cái gọi là lớn và cái gọi là đông hoàn toàn là vô nghĩa, một khi vào chiến đấu, như đưa dê vào miệng cọp không có gì khác cả.
Huống hồ người của đoàn lính Hổ gầm đứng trong tối, còn tổ chức Yamaguchi Nhật Bản ở ngoài sáng, vạch kế hoạch, phân công nhau hành động, đánh bại từng người, cộng thêm sức chiến đấu của một lực lượng đoàn lính đánh thuê, muốn giải quyết tổ chức Yamaguchi Nhật Bản này thì không cần phải tốn nhiều thời gian.
Lục Thiếu Hoa cũng hiểu điều này, chỉ là Lục Thiếu Hoa không nghĩ là sẽ làm vậy.
-Tiêu diệt cả một tổ chức Yamaguchi Nhật Bản là chuyện khỏi phải bàn nữa, tôi khắc có dự liệu, nhưng mà điều tôi nói ở đây là tổ chức tổ chức Yamaguchi Nhật Bản nhất định phải bị diệt, diệt trong tay chúng ta.
Chưa hết, sau khi nói xong, Lục Thiếu Hoa thay đổi giọng điệu, cũng không đợi ba người đầu dây bên kia lên tiếng, nói tiếp:
-Anh Tạ nói không phải không có lí, tổ chức Yamaguchi Nhật Bản có thể sẽ trả thù, nhưng mà tôi nghĩ điều này không khả thi lắm, mất một Phó Chủ tịch, đủ để bọn chúng loạn lên rồi, đừng quên, tổ chức Yamaguchi Nhật Bản không phải là gia tộc, người bên trong rất hỗn tạp, mất một Phó Chủ tịch, không chắc có bao nhiêu người vui mừng nữa, tranh chấp địa vị cũng đã làm bọn họ bận rộn lắm rồi, còn có tâm trí nào đi trả thù chứ.
Một tổ chức xã hội đên đặc biệt là tổ chức xã hội đen Yamaguchi Nhật Bản mất đi một Phó Chủ tịch nắm giữ một quyền thế lớn nhất định có rất nhiều người mừng thầm, đạo lí rất đơn giản, cả ngày không chuyện gì chỉ là tranh nhau quyền lực.
Nơi có người thì sẽ có tranh chấp, đây là quy luật từ trước đến nay không hề thay đổi, Lục Thiếu Hoa dám chắc rằng người tranh chấp địa vị trong tổ chức Yamaguchi Nhật Bản không ít, nên mới dám làm như vậy, không sợ họ phản công lại, đương nhiên, phản công nhất định sẽ có, nhưng mà mức độ sẽ không lớn lắm, điều này Lục Thiếu Hoa có thể chịu đựng được.
-Ha ha
Lý Chí Kiệt cứ cười mà không nói gì, sau cùng không quên nói một câu:
-Có câu nói này của anh tôi mới yên tâm, nếu như tiêu diệt tổ chức Yamaguchi Nhật Bản phải thông báo một tiếng, đến lúc đó tôi sẽ dẫn đội đi, à, nếu như có thể, điều thêm hai máy bay ném bom nữa, đốt luôn núi Phú Sĩ, thế mới đã làm sao.
-Đừng tranh nhau, nếu như có chuyện tốt này, người dẫn đầu phải là tôi, anh hãy lo quản lý mạng lưới tình báo của anh cho tốt vào, à, thủ lĩnh của tình báo vốn dĩ là để chuẩn bị cho việc chiến đấu, làm hậu cần bảo vệ cả hệ thống, vì thế, anh đừng nghĩ đến việc sẽ dẫn đội.
Tiền Khiêm nói đến việc làm loạn Nhật Bản, cũng không để ý đến Lục Thiếu Hoa đang nghe điện thoại, cãi nhau với Lý Chí Kiệt.
Còn Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa không nói gì, cầm điện thoại để bên tai mà mắt trợn lên, vốn dĩ nói chuyện chính, nhưng mà khi nói đến việc xử nước Nhật thì cả ba tên thủ lĩnh của căn cứ Hổ Gầm lại rất hăng hái, cũng không để ý đến khủng hoảng mà Tập đoàn Phượng Hoàng đang phải đối mặt, tình hình rất căng thẳng, mà chỉ vì một chuyện dẫn đầu mà tranh luận.
Đây không phải là mấy người Lý Chí Kiệt rãnh rỗi không có việc gì, mà là đó là tính cách của họ, có chút vô tâm, đồng thời, cũng tin tưởng vào năng lực của Lục Thiếu Hoa, theo họ, Tập đoàn Phượng Hoàng đang gặp khủng hoảng, nhưng mà có Lục Thiếu Hoa, khủng hoảng nào hắn cũng đều nghênh đón mà giải quyết cả.
-Được rồi, được rồi, các anh đừng tranh cãi nữa, đến khi có cơ hội như vậy, tôi sẽ để cho các anh cùng tham gia.
Cuối cùng bất đắc dĩ, Lục Thiếu Hoa cũng chỉ có thể hứa hẹn, nếu không, Lục Thiếu Hoa sợ ba người bọn họ đánh lẫn nhau nữa, sau đó, Lục Thiếu Hoa cũng không nói nhiều nữa, chuyển chủ đề, vào chuyện chính.
-Chúng ta quay về chủ đề chính đi, tiếp theo là ô tô Toyota và ô tô Honda.
-Ý kiến của tôi là tiêu diệt, hai doanh nghiệp gia tộc này cũng dám đến sờ râu hổ, thật không biết lượng sức mình, tức là tìm đến cái chết.
Nói xong, ngưng một lát, Tiền Khiêm lại nói tiếp:
-Nếu như người ta đã được đưa đến tận cửa, chúng ta cũng không thể để họ xem thường được, tôi nghĩ thẳng tay giết, giết cả hai gia tộc bọn họ.
Lần trước chuyện của gia tộc Brown mọi người vẫn nhớ rất rõ, cả một gia tộc đều bị giết, mà Tiền Khiêm dường như rất hăng, lại cho rằng Nhật Bản không là gì cả, trong lòng càng muốn giết, vừa nói lên liền muốn giết cả nhà người ta.
-Không đươc.
Lý Chí Kiệt quát một tiếng, nói tiếp:
-Cả Ôtô Toyota và Ôtô Honda đều có cổ phần của chúng ta, nếu như giết cả hai gia tộc này, cổ phần của chúng ta cũng xem như tiêu, vì vậy, ý kiến của tôi là giết kẻ đứng đầu, giết những người tham gia vào chuyện này là được rồi, còn những người khác, từ từ tính sổ sau.
Lý Chí Kiệt nắm giữ mạng lưới tình báo xem như là không hề nắm giữ suông không, Tập đoàn Phượng Hoàng có cổ phần của Ôtô Toyota và Ôtô Honda, chuyện này không thể giấu nỗi Lý Chí Kiệt, cũng chính vì vậy, Lý Chí Kiệt sẽ xuất phát từ tình tình chung, đề nghị chỉ giết kẻ tham gia vào thôi, ngoài ra mặc kệ.
-Ừ, tôi cũng nghĩ vậy.
Lục Thiếu Hoa hùa theo đề nghị của Lý Chí Kiệt, ngưng một lát, nói:
-Hai gia tộc bọn họ nếu như nói đến, món nợ này sẽ không dễ dàng tính sổ như vậy, giết gia tộc bọn họ là đương nhiên, chỉ là bây giờ chưa đến lúc, thời cơ vẫn chưa chín muồi.
-Vậy thì giết kẻ đứng đầu, nhưng mà có một đời hả?
Tạ Kiên Vĩ lên tiếng hỏi
-Thế này nhé, Chủ tịch đương nhiệm của Ôtô Toyota phải xử lý, à, con và cháu của hắn, còn có hắn nữa, còn về Chủ tịch nhiệm kì trước của Ôtô Honda cũng vậy, cho tới hắn ta mới thôi.
Lục Thiếu Hoa trả lời câu hỏi của Tạ Kiên Vĩ.
Câu hỏi của Tạ Kiên Vĩ rất dễ hiểu, đó là nắm chắc mức độ nào đó, cũng chính là hỏi giết đến giới hạn nào, giết từ đâu tới đâu, giết ai, không giết ai.
-Được, vậy đi.
Tiền Khiêm tán thành.
-Được.
-Được.
Lý Chí Kiệt và Tạ Kiên Vĩ đều lần lượt tán thành cách làm của Lục Thiếu Hoa.
-Tốt, vậy do anh Tiền dẫn đầu, nhanh chóng giải quyết việc này.
Lục Thiếu Hoa cuối cùng đã kết lại.
Một khi kết lại, tức là sự việc đã được quyết định, Lục Thiếu Hoa cũng không có việc gì nữa, những chuyện khác Lý Chí Kiệt bọn họ sẽ sắp xếp, còn về Lục Thiếu Hoa tại sao lại yêu cầu nhanh chóng, lí do rất đơn giản đó là giảm bớt mối nguy.
Đúng vậy, chính là giảm bớt mối nguy, đừng quên rằng, thị phần của Ôtô Phượng Hoàng đang bị người ta chiếm đoạt, nếu như hai doanh nghiệp sản xuất Ôtô này xảy ra chuyện, chết rất nhiều người, gia tộc của họ sao mà không loạn lên được chứ? Đến lúc đó sẽ không có tâm trạng nào đi tranh giành thị trường với Ôtô Phượng Hoàng được.
Kế này chính là kế vây Ngụy cứu Triệu trong binh pháp Tôn Tử (1).
(1) Năm 353 TCN, Bàng Quyên được Ngụy Huệ vương giao chức đại tướng cầm quân đi đánh nước Triệu. Tài năng của Bàng Quyên khiến quân Triệu thua liên tục, vua Triệu phải cầu cứu nước Tề.
Nghe theo kế “vây Ngụy cứu Triệu” (圍魏救趙) của Tôn Tẫn, Điền Kỵ thay vì cứu Triệu lại dẫn quân tức tốc tiến thẳng đến kinh đô Đại Lương của nước Ngụy, buộc Bàng Quyên phải bỏ việc tấn công Triệu để quay về cứu nước rồi bị quân Điền Kỵ đánh cho đại bại trong trận Quế Lăng. Sau khi bắt được Bàng Quyên, Tôn Tẫn vì nể tình bạn học xưa nên đã tha chết cho Bàng Quyên mà còn thả ông quay về nước Ngụy.