Thương Trường Đại Chiến

Quyển 4 - Chương 571: Sóng này chưa yên, sóng khác lại tới




Chinh chiến trong đêm, Lục Thiếu Hoa mệt mỏi kinh khủng.

Không làm cho toàn thân tâm đều được thỏa mãn, nguyên nhân do Tần Tịch Thần, hắn làm sao không hy vọng thấy cô bên ngoài là quý phu nhân, trên giường là một người phóng túng chứ, mà đêm nay, Tần Tịch Thần làm được rồi, khiến hắn thể nghiệm một lần chưa bao giờ từng tự nghiệm thấy, toàn thân tâm được thỏa mãn cũng là điều bình thường.

Nhưng mà, đối với Tần Tịch Thần mà nói, chinh chiến một đêm, cô làm sao không mệt mỏi chịu không nổi.

Trong thâm tâm nghĩ vì Lục Thiếu Hoa sinh một đứa nhỏ, vất vả một chút cũng là nên mà, chỉ là sau khi vất vả đạt được thành quả cũng là một chuyện tốt.

Đúng vậy, quả thật là một chuyện tốt, cô vốn đang sợ cả đêm mất ngủ nhưng cũng không thấy xuất hiện tình trạng mất ngủ, ngược lại, cô ngủ được giấc ngủ ngọt ngào khác thường, giấc ngủ tốt trước giờ chưa từng có, mà việc bị tấn công cũng ném ra sau, khôi phục hoàn toàn như xưa.

Sáng hôm sau, Lục Thiếu Hoa sợ tâm tư Tần Tịch Thần không ổn định, dậy từ rất rất sớm, dặn người làm công làm tốt bữa sáng, đợi cô dậy cùng ăn, thế nhưng sau khi Tần Tịch Thần dậy, phát hiện cũng không có khác thường, hắn lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, ban đầu muốn cho cô nghỉ thêm một ngày, nhưng cô không chấp nhận đề nghị của hắn, trái lại muốn nhanh chóng đi làm.

Hắn cũng bất lực, chỉ có thể để cô đi, nhưng nói với Lý Thượng Khuê một tiếng, bảo anh sắp xếp hơn hai người đưa cô đến công ty.
Sau đó về biệt thự, lại đặc biệt dặn Tần Tịch Thần.

Dặn cô khi tan sở chờ vệ sĩ đến đón.
Một vòng đưa đón, đây là sắp đặt của hắn, tất nhiên rồi, loại tình huống này sẽ không duy trì quá lâu.

Sau khi Tần Tịch Thần đi làm, Lục Thiếu Hoa đã gọi điện qua cho Tiền Khiêm, bảo y chọn mấy người lính đánh thuê nữ đến, thêm vài vệ sĩ cho cô.
Nghĩ về chuyện đã qua, gặp sự tình đó, làm Lục Thiếu Hoa rất là bực bội, may là tâm tính hắn khá bình ổn, không có nghĩ nhiều, chỉ còn chờ điện thoại, hy vọng có thể mau chóng thu được kết quả.

Suốt một buổi sáng, hắn đều dùng để xem ti vi, tới mười một giờ, Lý Thượng Khuê tự mình khởi hành, dẫn theo mười vệ sĩ đi đón Tần Tịch Thần về, vừa về đến nhà, Tần Tịch Thần đã bắt đầu bận rộn nấu cơm làm rau, lạnh nhạt để Lục Thiếu Hoa sang một bên.

Chẳng qua là thực tại cũng không cho Lục Thiếu Hoa được nhàn rỗi. Khi Tần Tịch Thần bận rộn nấu cơm làm rau. Một hồi điện thoại phá vỡ sự yên lặng, người gọi đến không phải ai khác, chính là Tổng giám đốc Hứa Gia Thụy của công ty tiêu thụ Phượng Hoàng.

- Có chuyện rồi.
Câu đầu tiên Hứa Gia Thụy nói thực không may.
Anh ta cũng biết, nhưng mà trong tình huống như vậy, anh ta chỉ có thể mở đầu bằng câu nói này.

- Máy tính Phượng Hoàng ở thị trường châu Âu bị giới truyền thông đưa ra ánh sáng, nói là thiết bị của chúng ta có vấn đề về chất lượng, rất nhiều máy cũng xuất hiện lỗi trong vận hành, sau đó hỏng hoàn toàn.
- Ờ!
Lục Thiếu Hoa nhận điện thoại chau mày nói một tiếng.

Tình hình máy tính Phượng Hoàng hắn rõ hơn ai hết, phối trí luôn cao hơn các nhà sản xuất máy tính một bậc.
Tính năng và độ tương thích không đủ trăm phần trăm thì cũng được tám, chín mươi phần trăm. Còn về chất lượng thiết bị, hắn dám vỗ ngực thề với trời. Tuyệt đối không có vấn đề, không những không có vấn đề. Còn muốn so với thiết bị sản xuất ra của các hãng sản xuất máy tính khác tốt hơn ấy chứ.

- Có chứng cứ thiết thực chỉ ra vấn đề chất lượng của máy tính Phượng Hoàng hay không?
Lục Thiếu Hoa hỏi sau khi lặng im suy nghĩ.

- Không có.
Hứa Gia Thụy trả lời một câu khẳng định.
Sau đó nói thêm.

- Đều là theo như lời một số hãng truyền thông nói. Đặc biệt là trong nước Mỹ, bên đó làm rất căng, có rất nhiều khách hàng vừa mới mua máy tính Phượng Hoàng đòi trả hàng lại, người tiêu thụ muốn mua rõ ràng tỏ ý không muốn mua máy tính Phượng Hoàng nữa, còn mối khách hàng mua một thời gian rồi thì mang máy đến chỗ các đại lý, dự định trả lại để bảo trì tu sửa.

Sự tình rất găng, đây là trực giác, Lục Thiếu Hoa còn có một trực giác. Đó chính là vụ máy tính Phượng Hoàng lần này sợ rằng có bàn tay đen đang thao túng phía sau, không, không thể nói là trực giác, hắn dám khẳng định, chuyện này nhất định có người thao túng.

Trầm lặng, Lục Thiếu Hoa thoáng nhức đầu, trong lòng thầm thán một tiếng:
- Thời gian bất lợi.
Nhưng hắn không có cách nào, sự việc đã xảy ra rồi, kế sách bây giờ là cần tìm ra một biện pháp nhỏ để giải quyết, trước tiên đưa máy tính Phượng Hoàng thậm chí là tập đoàn Phượng Hoàng thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn...

- Chúng ta làm gì bây giờ?
Hứa Gia Thụy có vẻ rất sốt ruột, thấy Lục Thiếu Hoa hồi lâu không mở miệng.

Truy hỏi một câu.
- Anh đợi chút, tôi phải suy nghĩ đã.

Lục Thiếu Hoa nói một câu bất đắc dĩ, lại rơi vào trầm lặng, não hoạt động cực nhanh, suy nghĩ một lúc lâu, mới nói:
- Thứ nhất, không thể để các cửa hàng đại lý trả máy tính về sửa chữa lại, ừm, anh bảo người phụ trách chi nhánh công ty bên Mỹ tiệu tập một cuộc họp báo, nói rằng máy tính Phượng Hoàng của chúng ta không có vấn đề, còn vì sao như vậy thì chúng ta sẽ điều tra rõ, khẩn khoản yêu cầu người tiêu dùng giữ bình tĩnh, đồng thời, cũng đưa ra lời hứa, nếu là máy tính Phượng Hoàng xuất hiện vấn đề. Chúng ta sẽ sửa chữa miễn phí, đồng thời, còn đưa ra bồi thường tương ứng, để ổn định người tiêu thụ trước.

Dừng một chút, hắn nói tiếp:
- Thứ hai, tôi sẽ lập tức cử chuyên gia sang Mỹ, kiểm tra đo lường một chút nguyên nhân vấn đề ở đó, còn anh nhanh chóng liên hệ với tổng giám đốc Trần, bảo ông ta cử phóng viên qua đó ngay, tiến hành theo dõi đưa tin, có tin tức lập tức báo ngay.

Lục Thiếu Hoa gần như có thể khẳng định, chuyện này có ẩn tình khác, nếu là như thế, vậy thì nhất định có thể tìm được sơ hở, đã tìm ra kẽ hở, tất cả, tin đồn tự động biến mất.
Tất cả vẫn đề đều không còn là vấn đề nữa.
- Rõ.

Hứa Gia Thụy nghiêm túc lên tiếng, vừa chuyển đề tài, lại nói tiếp:
- Còn nữa, rất nhiều hãng truyền thông của Mỹ sẽ cưỡng chế hủy hợp đồng với chúng ta, không quảng cáo cho công ty chúng ta, hình như có vẻ rất nhất quyết đồng lòng.
- Mặc kệ bọn họ, cứ dựa theo hợp đồng. Nếu bọn họ cưỡng chế bỏ dở hợp đồng, thì đưa họ lên tòa án, để họ bồi thường vi phạm hợp đồng.

Lục Thiếu Hoa nổi cáu, nhưng hiện tại sự tình đã như thế này rồi, giới truyền thông Mỹ dường như cố tình đối đầu với tập đoàn Phượng Hoàng, hắn cũng chỉ có thể dùng cách này ứng phó thôi.
- Việc này không nói nữa, hay là anh nói đi, ngoài nước Mỹ ra, các khu vực khác có xảy ra sự kiện này không?

- Có, song rất ít, cho tới bây giờ, chỉ có mấy ngàn khiếu nại, vấn đề không nghiêm trọng lắm.
Dừng một chút, Hứa Gia Thụy cảm thấy nhất định phải nhắc nhở Lục Thiếu Hoa, lại nói.

- Nước Mỹ đã xảy ra chuyện như vậy, thị trường thoáng cái bị chiếm đoạt sạch hết, hiện ở bên đó dường như đang gây ra tranh chấp, có một bộ phận nhỏ các tổ chức tiêu thụ đứng lên, kêu gọi phía chính phủ tiến hành khởi tố tập đoàn Phượng Hoàng, truy cứu trách nhiệm, còn có số thì tẩy chay sản phẩm của tập đoàn Phượng Hoàng, ừm, điều làm tôi sợ là chuyện này có thể sẽ từng bước mở rộng thêm. Đến lúc đó toàn thế giới đều sẽ xảy ra tình trạng này.

Sự việc trở nên lớn hơn, nếu như xử lý không tốt, sẽ như Hứa Gia Thụy nói, dẫn đến phản ứng dây chuyền, toàn thế giới đều tẩy chay sản phẩm của tập đoàn Phượng Hoàng, đến lúc đó trở lại truy cứu trách nhiệm, vì các loại khoản linh tinh, khả năng tập đoàn Phượng Hoàng phá sản đều có.
- Tôi biết rồi.
Lục Thiếu Hoa thản nhiên trả lời một câu.

Thật ra hắn cũng rất sốt ruột, xem tình hình này, tập đoàn Phượng Hoàng đang đối mặt với tai họa ngập đầu, nhưng ở trước mặt Hứa Gia Thụy, hắn không muốn tỏ ra ưu tư lo lắng, bởi vì như vậy sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của anh ta, làm anh ta vốn đã rất căng thẳng lại càng căng thẳng hơn.

- Các việc khác anh không phải lo, việc quan trọng nhất hiện nay của anh là triệu tập cuộc họp báo, tuyên bố tất cả những nội dung tôi vừa nói đó ra.
Dừng một chút, hắn cảm thấy như vậy chưa được, nhấn mạnh thêm một câu.

- Như vậy đi, anh cũng qua bên Mỹ, sau khi đến cũng mở buổi họp báo, thay tôi cùng toàn thể tập đoàn Phượng Hoàng xin lỗi người tiêu dùng, ừm, thái độ phải chân thành một chút.

- Được rồi, tôi làm ngay.
Hứa Gia Thụy đáp một tiếng, sau đó không đợi Lục Thiếu Hoa nói, liền cúp máy.

Hứa Gia Thụy là nhân viên quản lý cao cấp của tập đoàn Phượng Hoàng, lẽ ra đối mặt với ông chủ Lục Thiếu Hoa này thì không được phép cúp máy trước, nhưng hiện tại sự việc như thế này rồi, anh ta đang tranh thủ thời gian, cũng không lưu ý nhiều như vậy.

Mà Lục Thiếu Hoa cũng không để ý nhiều như vậy, ai cúp máy trước đối với hắn cũng như nhau, quan trọng là làm việc, theo hiểu biết của hắn về Hứa Gia Thụy, vội vàng cúp máy có lẽ là vì đi lo việc, hắn làm sao có thể trách tội anh ta chứ.

Cúp máy xuống, Lục Thiếu Hoa thở dài một hơi, trong lòng thán một tiếng:
- Sóng này chưa yên, sóng khác lại tới.

Vừa mới bắt đầu là vì suy tính thiếu sót của chính mình, dẫn đến quyết sách sai lầm.
Thị phần bị xâm chiếm, sau đó Tần Tịch Thần lại bị tấn công, nghi là bắt cóc, cũng có ẩn tình khác, hắn hoài nghi là người ở bên kia đảo quốc nhỏ kia gây nên, đến giờ vẫn chưa có kết quả.

Bây giờ thì hay, máy tính Phượng Hoàng nảy sinh vấn đề, dẫn đến bão to gió lớn ở bên Mỹ, thị trường bị chiếm đoạt không nói, còn có thể dẫn tới phản ứng dây chuyền, sẽ có khả năng đẩy tập đoàn Phượng Hoàng xuống vực thẳm không đáy, xử lý không tốt, tập đoàn Phượng Hoàng sẽ phá sản.

Lục Thiếu Hoa đã tính đến tình huống xấu nhất rồi, rủi ro là khó tránh khỏi, bởi vì có khách hàng đã mua máy tính Phượng Hoàng giờ đã đem máy đến trả cửa hàng đại lý rồi, phí vận chuyển trung gian qua bưu điện nhất định phải do tập đoàn Phượng Hoàng chịu trách nhiệm, cho nên, tổn thất của tập đoàn Phượng Hoàng đã là không thể tránh được.

Tuy nhiên những điều này chưa là gì, tổn thất một chút không sao, với gia tài hiện tại của hắn, vẫn còn có thể gánh vác tốt, bởi vì hiện tại người có thể mua máy tính không nhiều, máy tính Phượng Hoàng tuy là bán ra toàn thế giới, nhưng mà máy bán ra cũng vẻn vẹn chỉ khoảng một trăm ngàn cái mà thôi.

Cho dù gửi toàn bộ qua bưu điện sửa chữa lại, chi phí cũng không lớn lắm. Lúc nên tiêu tiền, mí mắt hắn cũng không nháy một cái, tiền không nên tiêu, hắn một xu cũng sẽ không tiêu.

Hắn dám khẳng định, phần cứng máy tính Phượng Hoàng không có vấn đề.
Nếu như kiểm tra đo lường ra không có vấn đề, như vậy số tiền kia thuộc loại không nên tiêu rồi.

Đương nhiên rồi, cái lớn nhất còn ở phía sau, việc Lục Thiếu Hoa sợ nhất chính là toàn thế giới dâng lên làn sóng tẩy chay sản phẩm của Phượng Hoàng, đến lúc đó, dù là xe hơi hay là máy tính, hay là máy móc điện tử, cũng là đồ điện gia dụng v.v... hàng loạt sản phẩm nhãn hiệu Phượng Hoàng đều có thể nhanh chóng rút lại. Vấn đề liền lớn hơn.

“Nhất định không thể để chuyện như vậy xảy ra.” Hắn thầm nạt lòng. Nhưng phải giải quyết thế nào đây?