Thương Trường Đại Chiến

Quyển 4 - Chương 555: Đưa đến tận miệng




Lục Thiếu Hoa rất không hiểu. Hắn không hiểu cách làm của Đặng lão. Rõ ràng ông ấy tuổi đã cao, thân thể cũng không phải là khỏe mạnh lắm nhưng vẫn muốn gặp mặt Nhị hoàng tử. Cuối cùng bất đắc dĩ, Lục Thiếu Hoa phải sắp xếp cuộc gặp mặt với Nhị hoàng tử vào ngày hôm sau.

Sau này Lục Thiếu Hoa mới biết được sở dĩ Đặng lão làm như vậy theo như lời nói của ông:
- Tuổi của ông đã cao, nếu không phát huy chút sức lực còn lại sợ sau này không có cơ hội nữa. Ông cũng không biết cháu bây giờ lại thân thiết với Hoàng thất Ả rập như vậy, tiếp kiến vua tương lai của họ cũng sẽ tạo cho cháu một cơ sở kiên cố trong tương lai.

Đối với chuyện này quả thật Lục Thiếu Hoa rất cảm kích Đặng lão. Nhưng hắn cũng biết ông không cần hai chữ cảm ơn của hắn mà chỉ cần hắn ở lại Bắc kinh với mình hơn hai ngày. Ước chừng phải bốn ngày sau hắn mới rời khỏi Bắc Kinh đến Thâm Quyến.

Trong thời gian bốn ngày đó, Lục Thiếu Hoa chỉ ở cùng Đặng lão mà không đi đâu. Thật ra cũng có lúc hắn gặp Tăng Kiến Quốc, nói chuyện phiếm với ông ta một lúc, ngoài ra không nói chuyện gì khác nữa.

Tuy nhiên trong lúc nói chuyện, Lục Thiếu Hoa phát hiện ra giọng điệu Tăng Kiến Quốc có vẻ thay đổi. Ông ta nói chuyện với hắn như nói chuyện với người cùng một nhà, đúng vậy, như là nói với cháu rể.

Ngẫm lại Lục Thiếu Hoa cũng đã có quan hệ với Tăng Vũ Linh, vậy thì cha cô Tăng Ái Dân chắc cũng có khả năng biết chuyện này. Khi biết con gái mình và Lục Thiếu Hoa có quan hệ thì Tăng Ái Dân đương nhiên phải nói cho Tăng Kiến Quốc biết. Khi đó cách nói chuyện của ông ta với hắn đương nhiên sẽ có sự thay đổi là bình thường.

Thân phận và địa vị của Lục Thiếu Hoa trong mấy năm lại đây có sự biến đổi hoàn toàn khác trước. Tuy thế nhưng so với nhà họ Tăng thì thân phận Lục Thiếu Hoa còn hơi kém một chút. Kết thân với nhà họ Tăng là điều mà Lục Thiếu Hoa mong muốn, Bởi suy cho cùng Lục Xương bây giờ cũng đã ở trong chốn quan trường, cộng vào đó là Lục Thiếu Hoa thật tâm thích Tăng Vũ Linh thì hai nhà kết thân là chuyện đương nhiên.

Hai nhà giờ là người một nhà, Tăng Kiến Quốc đương nhiên phải có sự sắp xếp. Cho nên lúc nói chuyện phiếm, Tăng Kiến Quốc cũng muốn thu xếp cho Lục Xương. Ông ta muốn Lục Xương rời khỏi Thâm Quyến tới một thành phố khác làm Chủ tịch thành phố. Sau một thời gian sẽ thăng chức Bí thư thành ủy, tiến thêm một bước là bước lên cấp tỉnh.

Con đường làm quan của Lục Xương về cơ bản là như vậy, Đặng lão cũng đồng ý. Lục Thiếu Hoa không phải là người ở chốn quan trường nên cũng không có ý kiến gì cả. Bởi vì ý tưởng của hắn cũng là như vậy, đương nhiên sẽ không phản bác lại.

Trừ chuyện đó ra thì còn có một nguyên nhân quan trọng hơn. Lục Xương giờ vẫn còn trẻ, anh ta không có may mắn như Tăng Ái Dân, Tăng Ái Dân có người nâng đỡ thì ngay lập tức có thể trở thành nhân vật số một của đặc khu kinh tế Thâm Quyến, sau đó vào được cả Bộ chính trị.

Nếu không được may mắn như vậy thì Lục Xương chỉ cần từng bước thăng chức là được.

……

Lục Thiếu Hoa tới Bắc Kinh thì thu hoạch lớn nhất của hắn chính là được Tăng Kiến Quốc và Đặng lão sắp xếp con đường làm quan của Lục Xương, lại có thể nói chuyện phiếm với Đặng lão, từ những chuyện nhỏ đến cả đạo lý làm người, thu hoạch quả không nhỏ.

Vào ngày thứ năm, Lục Thiếu Hoa dùng máy bay riêng của mình rời khỏi Bắc Kinh tới Thâm Quyến. Thật ra hắn tới thăm Thâm Quyến cũng không có chuyện gì, chủ yếu là xem xét tình hình hoạt động.

Kết quả cuối cùng cũng làm cho Lục Thiếu Hoa vừa lòng. Sau sự ra đời của điện thoại di dộng, nghiệp vụ của công ty di động Phượng Hoàng ngày càng mở rộng, doanh thu không ngừng tăng lên, tiền kiếm được cũng ngày càng nhiều, tốc độ kết nối cũng ngày càng nhanh hơn.

Kết quả khiến Lục Thiếu Hoa tự thấy hài lòng. Hắn cũng chỉ thị cho cấp dưới tiếp tục duy trì. Ngoài chuyện tài chính cho việc vận chuyển thì những chi phí cho đầu vào có thể nói là cần bao nhiêu đầu tư bấy nhiêu, bất kể kết quả như thế nào.

Bây giờ tài chính của Tập đoàn Phượng Hoàng rất dồi dào nên không có vấn đề gì. Nếu bên này xuất hiện lỗ hổng tài chính thì Lục Thiếu Hoa có thể sử dụng nguồn vốn bên Hong Kong, khi đó không có gì đáng lo nữa.

Ngoài việc đó thì Lục Thiếu Hoa đến Thâm Quyến, đầu tiên hắn vào tòa nhà Phượng Hoàng để thăm chị mình, Lục Hiểu Nhàn một lát. Cô đảm nhiệm vai trò Tổng giám đốc của tập đoàn Phượng Hoàng điều hành tại Thâm Quyến trong một khoảng thời gian, hắn không biết cô có quen việc chưa nên muốn đến xem một chút.

Kết quả cũng khiến cho Lục Thiếu Hoa hài lòng. Lục Hiểu Nhàn chẳng những là đã quen việc mà đối với phương diện đề ra những quyết sách, lời nói và cử chỉ của cô cũng hoàn toàn phù hợp với địa vị hiện nay của cô. Đối với công nhân bên dưới, họ hoàn toàn nghe theo sự lãnh đạo của cô.

Lục Hiểu Nhàn là chị của Lục Thiếu Hoa, tất cả mọi người đều biết điều đó, hơn nữa Chủ tịch mấy công ty con của Tập đoàn Phượng Hoàng đều là người thân tín của Lục Thiếu Hoa, chẳng hạn như Hà Thừa Ích, Lâm Tề Toàn và Chử Lỗi. Bọn họ cùng với chú tư Lục Gia Huy đều tuyệt đối tin tưởng và phục tùng Lục Hiểu Nhàn. Nếu cô đưa ra quyết sách gì thì bọn họ sẽ khiêm tốn dạy bảo, không đối đầu.

Lục Thiếu Hoa cảm thấy hoàn toàn yên tâm. Tâm nguyện nhiều năm giờ đã đạt được. Từ lúc tái sinh đến giờ cũng chưa được bao lâu, Lục Thiếu Hoa đã thề sẽ bồi dưỡng Lục Hiểu Nhàn trở thành một người phụ nữ quyền lực, mạnh mẽ. Ước nguyện này cuối cùng đã đạt được, giải quyết xong tâm nguyện đầu tiên của Lục Thiếu Hoa, thử hỏi sao hắn không phấn khởi cho được.

Tất cả đều đã đi vào quỹ đạo. Mục đích Lục Thiếu Hoa đến Thâm Quyến đã hoàn thành. Không còn chuyện gì nữa nhưng Lục Thiếu Hoa cũng không sốt ruột quay về Hong Kong. Bởi vì hắn định ở lại Thâm Quyến một thời gian nữa, thứ nhất là muốn ở bên cạnh Tăng Vũ Linh, thứ hai là hắn còn một mục đích khác mà không thể cho ai biết được.

Thời gian như không ủng hộ hắn, từ lúc Lục Thiếu Hoa đến Thâm Quyến, sau khi giải quyết xong mọi chuyện, khi rảnh rang thì cũng đã là ngày thứ năm trong tuần . Tăng Vũ Linh và Anten Chiyoda phải bận học vào ban ngày, các cô không thể gặp hắn được. Tuy nhiên sau khi biết Lục Thiếu Hoa đến đây thì hai cô nhất trí với nhau sẽ không về nhà mà ở lại biệt thự của Lục Thiếu Hoa.

Ban đêm có hai cô làm bạn, đương nhiên Lục Thiếu Hoa không phản đối. Chẳng những hắn không phản đối mà lại càng hoan nghênh, bởi vì rất đơn giản, hắn đã cùng với Tăng Vũ Linh vượt qua ranh giới cuối cùng. Đã xảy ra quan hệ, giờ hai cô ở lại chỗ của mình thì hắn đương nhiên càng thích.

Nhưng Lục Thiếu Hoa lại gặp thất vọng. Nguyên cả buổi tối, Lục Thiếu Hoa đành ôm gối ngủ một mình. Bởi vì Anten Chiyoda tinh quái đột nhiên lại muốn ngủ cùng Tăng Vũ Linh, khi ngủ còn ôm Tăng Vũ Linh thật chặt khiến kế hoạch của Tăng Vũ Linh và Lục Thiếu Hoa tan tành.

May mà,cũng có lúc Antem Chiyoda lại có một chút sơ sẩy. Đến tối thứ hai, Tăng Vũ Linh lặng lẽ chạy tới ngủ cùng Lục Thiếu Hoa, mãi đến sáng hôm sau mới lén lút rời khỏi phòng Lục Thiếu Hoa trở lại phòng khách, xem như không có gì xảy ra.

Nhưng có thật sự cô không bị phát hiện không? Không, hoàn toàn không. Anten Chiyoda có phải là kẻ ngốc đâu chứ. Cô không cần nghĩ cũng biết lúc cô ngủ thì giữa hai người đã xảy ra chuyện gì. Tuy nhiên không có cách gì, cô không tìm được chứng cớ nên đành chịu đựng không dám hé răng.

Tới tối thứ ba, theo kế cũ, Tăng Vũ Linh lại lén lút tới phòng Lục Thiếu Hoa, trong lòng thầm nghĩ không biết có ai biết không. Nhưng sau khi cô rời khỏi thì một đôi mắt dõi theo cô. Chủ nhân của đôi mắt này không phải ai khác mà chính là Anten Chiyoda.

Anten Chiyoda lặng lẽ theo sát phía sau Tăng Vũ Linh, tính bắt gian tại giường, lén theo Tăng Vũ Linh vào phòng Lục Thiếu Hoa. Nói tới đây thì trách Tăng Vũ Linh không có thói quen khóa cửa, để cho Anten Chiyoda có cơ hội vào phòng.

Chuyện sau đó thì không cần phải nói nhiều. Anten Chiyoda nhìn miễn phí hiện trường của một bộ phim. Sau khi cuộc mây mưa kết thúc, Tăng Vũ Linh mệt nhoài. Cô ngủ say, hoàn toàn không cảm giác được có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của hai người.

Lục Thiếu Hoa cũng vậy. Hắn không nhận ra có môt ánh mắt nhìn chằm chằm vào bọn hắn. Sau khi ổn định trở lại, hắn thở phì phò từng hơi, mắt nhắm lại, tất nhiên hắn cũng rất mệt. Nhưng không đợi cho Lục Thiếu Hoa được nghỉ ngơi, đột nhiên, một thân hình lạnh như băng ôm chầm lấy hắn.

Lục Thiếu Hoa chắc chắn rằng cơ thể đang ôm lấy hắn đó không phải của Tăng Vũ Linh, bởi vì Tăng Vũ Linh rất ấm áp. Hơn nữa Tăng Vũ Linh đã ngủ, tay cô vẫn đang ôm lấy tay hắn.

Kinh ngạc là phản ứng đầu tiên của Lục Thiếu Hoa. Nhưng hắn nhanh chóng hiểu được liền mở to hai mắt nhìn kỹ. Đó không phải là khuôn mặt đáng yêu của Anten Chiyoda thì là của ai nữa. Miệng hắn cười xảo trá, một tay ôm lấy Anten Chiyoda, bàn tay còn lại cẩn thận rút khỏi tay Tăng Vũ Linh rồi vuốt ve dọc lưng Anten Chiyoda.

Không thể không nói rằng Anten Chiyoda là một cô gái rất mẫn cảm. Vừa rồi thưởng thức những thước phim quay chậm khiến cô nóng bừng như thiêu như đốt. Vậy nên khi cô lên giường Lục Thiếu Hoa thì cũng đã vứt bỏ hết quần áo rồi.

Không chỉ vậy mà cô còn chủ động dùng miệng vuốt ve cái ấy của Lục Thiếu Hoa.

Lục Thiếu Hoa vốn là một người rất mạnh dục tính, chuyện như vậy hắn không chống lại. Mục đích hắn đến Thâm Quyến cũng rất rõ ràng là phải có được Anten Chiyoda.

Bây giờ là lúc rất thuận lợi. Anten Chiyoda đã chủ động tới đây. Tăng Vũ Linh thì đã ngủ say. Chỉ cần bọn họ cẩn thận một chút, hành động khi cô chưa tỉnh lại thì không có trở ngại gì. Lục Thiếu Hoa tất nhiên sẽ không khách khí.

Chỉ có điều vừa mới chinh chiến một lúc, Lục Thiếu Hoa cũng không phải là người phi thường, hắn cần một chút thời gian nghỉ ngơi. Tuy nhiên nghỉ ngơi như vậy cũng đã đủ để tiếp tục.

- Ha hả, cô gái nhỏ không kìm nổi nữa mà tự mình đến đây hả?
Lục Thiếu Hoa cười dâm đãng nói.

Anten Chiyoda thở hổn hển, thần trí không tỉnh táo lắm, cô nói:
- Em đã tới đây từ lâu, chỉ có điều anh không nhận ra thôi.

- Ha ha, không vội, để cho em nóng lên đã.
Lục Thiếu Hoa cười không ngưng, bụng nghĩ đây không hề giống với một người phụ nữ Nhật Bản truyền thống. Tuy nhiên hắn cũng không nói ra mà ngoài miệng vẫn cười dâm đãng nói:
- Anh cũng không còn sức nữa, em giúp anh nhé.

Anten Chiyoda không mở miệng mà dùng hành động đáp lại lời đề nghị của Lục Thiếu Hoa.