Thương Trường Đại Chiến

Quyển 4 - Chương 511: Hợp tác trong lĩnh vực viễn thông




Lục Thiếu Hoa muốn đến nhà của Lý Gia Thành dùng cơm chỉ là cái cớ mà thôi. Mục đích chính là muốn gặp Lý Trạch Giai, còn như vì sao muốn gặp Lý Trạch Giai, Lục Thiếu Hoa đương nhiên có sự tính toán của hắn, nhưng khi Lục Thiếu Hoa và Lý Gia Thành nói chuyện điện thoại Lục Thiếu Hoa không hề đề cập đến việc này, chỉ cười hì hì cho qua chuyện.
Lục Thiếu Hoa là người rất đúng hẹn, nói một giờ đồng hồ sau xuất phát thì một giờ đồng hồ sau xuất phát, có điều sự phô trương của hắn hơi quá, một đội xe đúng mười chiếc, ba mươi vệ sĩ, trong tư thế này đến nhà Lý Gia Thành thì đúng là có chút không tôn trọng gia chủ, hắn đành để hai mươi vệ sĩ tự tìm nơi dùng cơm khi gần đến nhà Lý Gia Thành, còn hắn mang theo mười vệ sĩ vào nhà Lý Gia Thành.
Lý Gia Thành nói không sai, Hoắc Anh Đông cũng có mặt, không chỉ Hoắc Anh Đông có mặt, đến hai con trai của Lý Gia Thành là Lý Trạch Củ và Lý Trạch Giai cũng có mặt, còn có cả sự hiện diện của Hoắc Chấn Vũ trong đó, thật đông vui.
Vừa bước vào,Lục Thiếu Hoa không thể đi vào vấn đề chính ngay, mà ngồi vào cùng nói chuyện phiếm với mọi người, sau đó ăn cơm, đợi cơm nước xong xuôi, mọi người mới khui hai chai rượu vang đỏ cùng ngồi trong phòng khách, chuẩn bị đi vào vấn đề chính.
Lý Gia Thành quen biết Lục Thiếu Hoa thời gian tính ra cũng không phải ngắn, cách xử lý công việc và cách sống của Lục Thiếu Hoa Lý Gia Thành hiểu rõ hơn ai hết, ngày thường khi không có việc gì Lục Thiếu Hoa vẫn hay đến nhà dùng bữa cơm gia đình, Lý Gia Thành không lấy đó làm lạ, nhưng mọi người chiều nay còn tập hợp nhau tại lầu một của Tập đoàn Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa không nói năng gì, đợi đến tận khi ông ta trở về thực nghiệp Trường Giang, Lục Thiếu Hoa mới gọi điện thoại nói muốn đến nhà ông dùng cơm, lại còn hỏi thăm về Lý Trạch Giai, không cần suy nghĩ cũng hiểu Lục Thiếu Hoa tìm Lý Trạch Giai đương nhiên là có việc.
Cũng chính bởi thế, sau khi mọi người dùng cơm xong, Lý Gia Thành nói mọi người tập trung tại phòng khách nhỏ, suy cho cùng bàn việc tại phòng khách nhỏ vẫn thuận tiện hơn, không có người qua lại, có việc gì cũng có thể bàn trực tiếp, không cần phải lo lắng mọi việc bị người khác nghe thấy.
Biết Lục Thiếu Hoa có việc, khi gọi điện cho Lý Trạch Giai Lý Gia Thành cũng có nhắc sơ qua, đương nhiên Lý Gia Thành cũng chỉ biết là có việc, còn đó là việc gì, Lục Thiếu Hoa không đề cập đến, Lý Gia Thành cũng nhắc sơ qua với con trai một câu, ngoài ra không nói gì thêm.
Tính tình Lý Trạch Giai vốn nóng nảy, lại thêm lời nhắc nhở của Lý Gia Thành, khiến anh ta không có kiên nhẫn chờ đợi. Sau khi mọi người vừa yên vị, Lý Trạch Giai liền nói:
- Tiểu Hoa, hôm nay viễn thông Phượng Hoàng chính thức đi vào hoạt động, tôi bận quá, cho nên không tham gia, anh thứ lỗi cho.

- Không, không, không.
Lục Thiếu Hoa nói liên hồi, tay cũng quơ liên tục, nói:
- Có tình cảm là được rồi, hơn nữa chỉ là nghi thức thôi mà, có lỡ thì anh lỡ mất cơ hội thưởng thức rượu ngon thôi, ha ha!

- Ha ha!
Mọi người cùng cười ha ha theo, trong đó có cả Hoắc Anh Đông.
Sau khi cười chán, Hoắc Anh Đông cũng thêm vào một câu:
- Đúng thật là rượu hôm nay rất tuyệt!


- Ha ha!
Lần này thì mọi người cười càng hả hê hơn, Lục Thiếu Hoa cũng cười theo, có điều trong nụ cười có chút chát đắng, thật đúng là cười chát.
- Xem ra, tôi cũng để lỡ cơ hội rồi?
Hoắc Chấn Vũ cũng phụ họa một câu.

- ………
Lục Thiếu Hoa im lặng, rõ ràng là đang đùa với hắn, nếu không thì có thể thế nào, chuyện là do hắn khơi mào, hắn cũng không thể phản bác lại không phải, đành chuyển qua nói chuyện khác:
- Thôi, không nói chuyện này nữa, siêu nhân nhỏ anh thì suốt ngày bận rộn, bận rộn gì thế? Điện Tín Doanh Khoa?

Không thể phủ nhận, Lục Thiếu Hoa đoán đúng rồi, Lý Trạch Giai gật gật đầu, sau đó với vẻ mặt sầu thảm, nói:
- Nói đến Điện Tín Doanh Khoa của tôi, tất cả đều vì anh, viễn thông Phượng Hoàng của anh vừa khai trương, đối với hoạt động của công ty tôi chắc chắn có ảnh hưởng nhất định.

Lĩnh vực kinh doanh chính của Điện Tín Doanh Khoa cũng là viễn thông, chỉ là viễn thông thì có hai loại, một là viễn thông vô tuyến, loại còn lại là viễn thông hữu tuyến. Viễn thông vô tuyến chính là lĩnh vực Lục thiếu Hoa kinh doanh, điện thoại không dây, cũng chính là máy BBP, di động. Viễn thông hữu tuyến gồm cố định có dây, băng thông rộng…
Không thể không nói, viễn thông Phượng Hoàng của Lục Thiếu Hoa tuy là kinh doanh vô tuyến, nhưng vừa mới khánh thành đã có chút ảnh hưởng nhất định đánh vào thị trường hữu tuyến, lấn sân sang vài nghiệp vụ là chuyện tất yếu.
Lục Thiếu Hoa cũng không phủ nhận, gật gật đầu, nói:
- Đúng vậy, tuy một bên là vô tuyến, một bên là hữu tuyến, nhưng ảnh hưởng lẫn nhau là nhất định rồi, cũng không còn cách nào khác, lĩnh vực viễn thông tôi sớm đã bắt đầu vạch ra kế hoạch từ nhiều năm trước, chỉ có điều di động một ngày mà chưa sản xuất ra tôi không thể khởi nghiệp chen chân vào, bây giờ cuối cùng cũng chế tạo ra được rồi, chen chân vào là chuyện không tránh khỏi, cho nên, còn trông vào việc siêu nhân nhỏ có thể hiểu được, ây, bao dung, ha ha !

- Thôi bớt giả vờ
Lý Trạch Giai ra vẻ giận dữ nói, sau đó cười, thay đổi giọng điệu nói:
- Hôm nay anh tìm tôi có đúng là vì vấn đề viễn thông mà đến không?

Lý Trạch Giai khéo léo đi vào câu chuyện chính, Lục Thiếu Hoa cầu còn không được, liền gật đầu, biểu hiện trên nét mặt cũng trở nên nghiêm túc hơn, nói:
- Không sai, tôi đến đúng là vì vấn đề viễn thông, ây, tôi có suy nghĩ như vầy, thật ra là hai công ty có thể hợp tác được với nhau trên phương diện nào đó, anh làm bên hữu tuyến, tôi bên vô tuyến, nhưng đều thuộc lĩnh vực viễn thông cả, đồng ngành nghề cả thôi!

Chưa hết, ngừng một lúc, Lục Thiếu Hoa nói tiếp:
- Có người nói cùng ngành nghề thì là oan gia, tôi không tán thành lắm câu nói này, đồng ngành nghề thì sao nhất định phải là oan gia mới được, sao không thể hợp tác trở thành đối tác bổ trợ cho nhau chứ?

- Ý anh là hợp tác?
Lý Trạch Giai hỏi.
- Đúng vậy.
Lục Thiếu Hoa gật đầu, nói thêm:
- Không sai, là hợp tác, hợp tác trên vài phương diện nào đó. Đây là kế hoạch hai bên cùng có lợi.

Lý Trạch Giai không vội trả lời, trầm tư suy nghĩ một lúc, liền sau đó nở nụ cười, nói:
- Nói thật lòng, tôi có chút nghi ngờ hôm nay không biết có phải là ngày Cá tháng tư không nữa, Điện Tín Doanh Khoa của tôi ở Hồng Kông cũng có chút danh tiếng, có thể cùng so sánh với tập đoàn Phượng Hoàng đã là có chút ảo tưởng rồi, hôm nay lại có cơ hội cùng hợp tác với Tập đoàn Phượng Hoàng của anh, dù tôi thế nào cũng cảm thấy có chút không thật?
- Ha ha!
Cả phòng không ai là không cười, có cả Lý Gia Thành trong đó, ông ta cũng cười, còn cười rất vui vẻ nữa chứ, ông vui vì con trai mình, Điện Tín Doanh Khoa và tập đoàn Phượng Hoàng có quan hệ hợp tác? Điều này nói lên ý nghĩa gì, đó chính là Điện Tín Doanh Khoa và Tập đoàn Phượng Hoàng sẽ không đứng ở phe đối lập nhau.
Hai công ty đứng hai phía đối lập nhau, đây là điều mà Lý Gia Thành không mong muốn nhìn thấy, một bên là con trai, bên kia là Tập đoàn Phượng Hoàng, mà Tập đoàn Phượng Hoàng lại chính là Lục Thiếu Hoa, có thể nói Lục Thiếu Hoa chính là bằng hữu cũng là đồng hương, trở thành đối nghịch là điều mà Lý Gia Thành không mong muốn thấy.
Thêm vào đó, chính là việc Lý Gia Thành lo sợ, ông ta sợ, sợ đứng bên phía đối lập, viễn thông Điện Tín Doanh Khoa sẽ thất bại rất thảm hại, rốt cuộc thực lực của Tập đoàn Phượng Hoàng ra sao, Lý Gia Thành ông có hiểu đôi chút, cho là Điện Tín Doanh Khoa liên thủ cùng thực nghiệp Trường Giang, cũng chưa chắc đã là đối thủ của Tập đoàn Phượng Hoàng.
Ngẫm lại cũng phải, thực lực của Tập đoàn Phượng Hoàng nếu người ngoài nhìn vào cũng chỉ biết đây là tập đoàn có tài sản gần hai trăm tỷ đô la Mĩ mà thôi, nhưng với mối quan hệ thân thiết với Hoắc Anh Đông còn là giá trị tài sản của Lục Thiếu Hoa, chỉ mỗi khủng hoảng chứng khoáng tại Nhật năm 1989, Lục Thiếu Hoa đã kiếm được trên bốn trăm hai mươi tỷ đô la Mĩ, cũng có thể nói, giá trị tài sản của Lục Thiếu Hoa hiện tại không thể ít hơn bốn trăm hai mươi tỷ đô la Mĩ, đó là còn chưa tính những khoản mà Tập đoàn Phượng Hoàng trong quá trình phát triển kiếm được những năm gần đây. Nếu cộng thêm vào, e rằng không dưới sáu trăm tỷ đô la Mĩ.
Làm kẻ địch với người có giá trị tài sản lên đến sáu trăm tỷ đô la Mĩ, khác nào lấy trứng chọi đá, khác nào việc tìm cái chết.
Thử hỏi Lý Gia Thành có ngốc đến mức để con trai làm kẻ địch với Lục Thiếu Hoa?
Vốn khi biết Lục Thiếu Hoa lấn sang lĩnh vực viễn thông, Lục Gia Thành có ý khuyên con trai từ bỏ mảng viễn thông này, đem cổ phần Điện Tín Doanh Khoa bán lại cho Lục Thiếu Hoa, để Lục Thiếu Hoa làm, như thế còn lưu lại chút tình, nói không chừng còn làm cho mối quan hệ thêm khăng khít.
Nhưng bây giờ thì không cần nữa rồi, Lục Thiếu Hoa đề xuất hợp tác, sẽ không xảy ra đối kháng, Lý Gia Thành đương nhiên vui mừng khôn xiết rồi.
- Hợp tác vui vẻ.
Lục Thiếu Hoa chủ động đưa tay ra trước, muốn bắt tay với Lý Trạch Giai.
Lý Trạch Giai cười ha ha, anh ta sao lại là kẻ ngốc được, hành động hưng phấn này của Lục Thiếu Hoa nói lên một điều, đó chính là hành động này không muốn phá vỡ quan hệ giữa hai gia đình:
- Đừng cổ hủ quá như vậy, bắt tay thôi miễn đi, ôm là được rồi.

- Được thôi.
Hai người ôm nhau, đó chính là tình hữu nghị của hai gã đàn ông.
Sau cái ôm, tất cả trở lại như trước, nhưng có phải Lục Thiếu Hoa đến nhà họ Lý chỉ vì hợp tác với Điện Tín Doanh Khoa không thôi?
Nếu là như vậy, Lục Thiếu Hoa hoàn toàn không cần đích thân phải lộ diện, chỉ cần để Tần Tịch Thần đi nói chuyện là được, hắn ngồi tại biệt thự chờ đợi tin tức là xong, không cần phải đích thân chạy đến Lý gia nói chuyện này.
Thể hiện thành ý? Đúng, đó chính là một trong những mục đích đến họ Lý của Lục Thiếu Hoa, dựa vào quan hệ giữa hắn và họ Lý , Lục Thiếu Hoa cần phải đi một chuyến, như thế mới thể hiện thành ý của hắn.
Nói đi cũng phải nói lại, thương trường như chiến trường, thương trường không nói tình cha con, ở thương trường là đối nghịch, thì không có chuyện nói đến tình cảm, liệu Lục Thiếu Hoa có giống như việc hợp tác với công ty dầu mỏ Hoàng Gia Hà Lan, một bên vừa hợp tác với họ, một bên âm thầm mua vào cổ phần của họ.
Không, đó chính là câu trả lời của Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa là người Trung Quốc, có lịch sử kế thừa hơn năm ngàn năm, hiểu rõ câu nói: ‘súng chỉ chĩa vào người ngoài’, giả như Điện Tín Doanh Khoa không phải do Lý Trạch Giai có cổ phần khống chế tuyệt đối, hoặc như Lý Trạch Giai không phải là con trai của Lý Gia Thành, Lục Thiếu Hoa có lẽ sẽ diễn lại trò cũ, diễn lại vở kịch đã diễn với công ty dầu mỏ Hoàng Gia Hà Lan.
Nhưng Lý Trạch Giai cuối cùng vẫn là con trai của Lý Gia Thành, Lục Thiếu Hoa sẽ không làm như vậy, nói hợp tác là hợp tác, Lục Thiếu Hoa sẽ không ra tay phía sau, cho là hắn muốn Điện Tín Doanh Khoa, cũng sẽ quang minh chính đại bàn chuyện mua lại với Lý Trạch Giai.
Điện Tín Doanh Khoa, Lục Thiếu Hoa vô cùng quan tâm đến công ty này, thêm vào việc viễn thông Phượng Hoàng chính thức đưa vào hoạt động hiện nay, Lục Thiếu Hoa hết sức cần một công ty viễn thông như thế để có thể nhanh chóng mở rộng nghiệp vụ, tăng cường mạng viễn thông Phượng Hoàng bên Hồng Kông.
Đương nhiên, cũng phải có một điều kiện, điều kiện đó chính là Lý Trạch Giai đồng ý buông tay Điện Tín Doanh Khoa, Lục Thiếu Hoa mới có thể thu mua, giả như Lý Trạch Giai không đồng ý buông tay, Lục Thiếu Hoa sẽ không mua, vẫn theo như ban đầu, hợp tác, hai công ty hợp tác.
Nhưng hiện tại vấn đề nằm ở chỗ Điện Tín Doanh Khoa đã đang là một gánh nặng, trí nhớ của Lục Thiếu Hoa nói với hắn như thế, Điện Tín Doanh Khoa bên ngoài thì phát đạt, thực chất bên trong lại là một công ty đang khiến Lý Trạch Giai đau đầu, nếu không Lý Trạch Giai đã không nghĩ đến việc bán Điện Tín Doanh Khoa.
Sự thật là vậy, Điện Tín Doanh Khoa đang trở thành ghánh nặng của Lý Trạch Giai, tuy là hiện tại vẫn chưa đi đến bước không thể cứu vãn, nhưng không thể phủ nhận, Lý Trạch Giai đối với Điện Tín Doanh Khoa vô cùng phiền não, có suy nghĩ bán đi Điện Tín Doanh Khoa, nhưng lại không cam tâm.
Hiện nay Lục Thiếu Hoa chen chân vào lĩnh vực viễn thông, khiến Lý Trạch Giai như tìm được đối tác giao dịch tốt vậy, có điều anh ta không vội vàng nói ra suy nghĩ của mình, mà trầm ngâm suy nghĩ một lúc lâu, chuẩn bị sẵn trong đầu những lời cần phải nói, đợi khi thích hợp sẽ nói ra….