Thương Trường Đại Chiến

Quyển 4 - Chương 510: Viễn thông Doanh Khoa




Tiến hành nghi thức khai trương, thân phận Lục Thiếu Hoa lại phải công khai, phát biểu vốn là việc khó tránh khỏi, đương nhiên, Lục Thiếu Hoa cũng có thể không lên trên để phát biểu, chỉ do hôm nay có nhiều hội viên của thương hội Trung Hoa đến tham dự, Lục Thiếu Hoa không thể không lên phát biểu vài câu.
Nội dung phát biểu không mấy khác biệt, đều là những câu những chữ đó, không ngoài những lời như viễn thông Phượng Hoàng chính thức thành lập, đưa vào hoạt động, di động G1 Phượng Hoàng sắp đưa ra thị trường tiêu thụ. Nhưng cũng có chút khác biệt so với bên Thâm Quyến, đó là sự hài hước của Lục Thiếu Hoa không tìm thấy ở đây, sắc mặt biểu lộ đầy vẻ nghiêm túc.
- Công ty viễn thông Phượng Hoàng chính thức hoạt động nói lên ý nghĩa việc liên lạc vô tuyến của nhân loại bước sang thời đại mới, Tập đoàn Phượng Hoàng chúng tôi luôn nở nụ cười trên môi phục vụ công chúng, cảm ơn, cảm ơn mọi người.
Lục Thiếu Hoa cười, sau đó là một tràng pháo tay, nói lên phát biểu đã kết thúc.
Đúng vậy, phát biểu kết thúc, nhưng cũng chỉ có nghĩa là kết thúc đối với giới truyền thông, Lục Thiếu Hoa còn muốn làm sáng tỏ một sự việc:
- À, cơ hội hôm nay thật khó để có được, đại đa số hội viên thương hội Trung Hoa đều tập trung tại đây. Vâng, có thể mọi người đều nghi ngờ không biết Tập đoàn Phượng Hoàng có phải là hội viên của thương hội Trung Hoa hay không, tại đây, tôi có thể nói rằng, tập đoàn Phượng Hoàng đích thực là hội viên của thương hội Trung Hoa, còn là thành viên ban lãnh đạo, cho nên, trước đó trong thương hội có những công trình hợp tác với Tập đoàn Phượng Hoàng đều dùng danh nghĩa thành viên hiệp hội thương nghiệp mà tuyên bố, đồng thời không phải như những tuyên bố truyền ra ngoài là Tập đoàn Phượng Hoàng gia nhập thương hội Trung Hoa.
Tập đoàn Phượng Hoàng từng tìm kiếm đối tác hợp tác trong thương hội Trung Hoa, việc này rất nhiều hội viên đều biết, chỉ là đến giai đoạn cuối, Tập đoàn Phượng Hoàng có năng lực tự cung tự cấp, không cần phải tìm kiếm đối tác hợp tác nữa, chính vì đó mà không tuyên bố danh mục hợp tác.
Thay đổi này khiến thành viên hiệp thương hội cho rằng Tập đoàn Phượng Hoàng chỉ là xuất hiện thoáng qua tại thương hội Trung Hoa, chứ không phải là thành viên của thương hội Trung Hoa, hôm nay có mặt tại đây có vô số thành viên của thương hội Trung Hoa, Lục Thiếu Hoa vừa nãy đã lợi dụng cơ hội tốt này mà nói rõ, đồng thời, cũng là vì thương hội Trung Hoa để tuyên truyền, suy cho cùng thì, sự có mặt của họ cũng tuyên truyền không ít!
Giờ thì tốt rồi, Lục Thiếu Hoa lên tiếng nói rõ, mang lại cho nhiều hội viên thương hội Trung Hoa sự chắc chắn, đồng thời, họ cũng cảm thấy trong đó có sự tự hào và kiêu ngạo, thật vậy, họ tự hào, họ kêu ngạo, kêu ngạo vì mình là hội viên thương hội Trung Hoa.
Tầng lớp quản lý của thương hội Trung Hoa bản thân chính là các lão tổng của các công ty hàng đầu Hồng Kông, hội trưởng không ai khác là Hoắc Anh Đông một cự phú có danh tiếng lẫy lừng ở Hồng Kông, bây giờ càng tốt, thêm một tập đoàn Phượng Hoàng đầu sỏ của Hồng Kông, một công ty tập đoàn đứng thứ ba mươi bảy trên thế giới, thử hỏi hội viên của thương hội Trung Hoa có thể không tự hào và kiêu ngạo sao?
Đương nhiên, mỗi người đều có cách nghĩ riêng, Lục Thiếu Hoa cũng không thể nào nắm được hết mọi suy nghĩ của mọi người, tất nhiên sẽ không biết cách nghĩ của những hội viên thương hội Trung Hoa vào thời điềm này, hắn cũng không buồn nói thêm gì nữa, mà chuẩn bị chính thức kết thúc phát biểu.
- Đến đây, nghi thức khánh thành viễn thông Phượng Hoàng chính thức đi vào hoạt động xin được kết thúc, nhưng, kết thúc đồng thời cũng là bắt đầu, đúng vậy, một sự bắt đầu, tiệc rượu chúng ta sắp bắt đầu, mời tất cả đồng nghiệp cùng bạn bè giới truyền thông tham gia tiệc rượu của tập đoàn Phượng Hoàng chúng tôi, cảm ơn, cảm ơn mọi người.
Lục Thiếu Hoa phát biểu những lời sau cùng.
Tại đất Hồng Kông này việc mở tiệc rượu là việc rất thường xuyên. Rất nhiều người đã quen với chuyện này, những phóng viên kia cũng vậy, họ cũng rất quen thuộc, chỉ có điều vào những trường hợp khánh thành chính thức đi vào hoạt động như vậy thường thì tiệc rượu không có phần tham dự của cánh phóng viên họ.
Nghe Lục Thiếu Hoa nói, giống như cũng mời bọn họ, đối với việc này, họ tất nhiên là vui mừng, nhưng suy cho cùng họ vẫn còn công việc cần phải làm, sau khi tiệc rượu mở màn không được bao lâu thì đều tạm biệt, chỉ còn lại thành viên của thương hội Trung Hoa.
Giới truyền thông ra về hết, chỉ còn lại thành viên thương hội Trung Hoa, bên trong toàn là những lãnh đạo của những công ty tầm cỡ, trong phút chốc tiệc rượu biến thành tiệc rượu của thương hội, hiện tại cực kỳ khó hiểu, tuy nhiên Lục Thiếu Hoa không vì thế mà cảm thấy có chỗ nào đó không thỏa đáng, ngược lại, Lục Thiếu Hoa còn cảm thấy như vậy càng thú vị hơn.
Đương nhiên, cấp bậc thành viên không giống nhau, cũng có nghĩa là vị trí đang ngồi không giống nhau, Lục Thiếu Hoa được xem như là nhân vật hàng đầu hiệp hội thương gia, cho là hắn lần này đứng ra tổ chức tiệc rượu cũng là cùng những nhân vật hàng đầu thương hội tập hợp, mà những người cấp bậc khác biệt rất ít, tập hợp những người có cùng cấp bậc, tán gẫu.
Tiệc rượu kéo dài mãi cho đến bốn giờ chiều mới kết thúc, diễn ra trong đúng bốn giờ đồng hồ, khi Lục Thiếu Hoa tiễn Hoắc Anh Đông cùng mọi người xong, vào thang máy lên phòng làm việc ở tầng ba mươi, bước vào phòng làm việc, Lục Thiếu Hoa liền gọi điện cho Tần Tịch Thần, nói cô vào phòng làm việc mình có việc cần.
Tần Tịch Thần bận đến nỗi trời đất quay cuồng, nhưng người gọi đây lại là Lục Thiếu Hoa, cô không tiện nói gì, chỉ còn biết dừng lại công việc đang làm dở dang mà đi gặp Lục Thiếu Hoa.
Lục Thiếu Hoa cũng biết Tần Tịch Thần thời gian này rất bận rộn, đợi khi cô đến thì trực tiếp đi thẳng vào vấn đề:
- Cô biết tập đoàn Viễn thông Doanh Khoa chứ?
- Biết, chủ tịch tập đoàn tên là Lý Trạch Giai, con trai thực nghiệp Trường Giang Lý Gia Thành, năm ngoái có mặt tại thị trường NewYork, chủ yếu hoạt động trong lĩnh vực viễn thông.
Tần Tịch Thần nói làu làu, những thông tin cơ bản về tập đoàn Viễn thông Doanh Khoa được cô nói ra cả.

Lục Thiếu Hoa gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý, đúng vậy, không sai, Lý Trạch Giai sau khi tách khỏi công ty đầu tư mạo hiểm Long Đằng đã tự mình gây dựng sự nghiệp riêng, lúc khởi đầu thì làm về lĩnh vực đài truyền hình, tự triển khai đầu tư, chỉ trong khoảng thời gian mấy năm ngắn ngủi, giờ đã là chủ tịch của Viễn thông Doanh Khoa rồi.
- Ừ, tôi gọi cô vào vì việc của Viễn thông Doanh Khoa, viễn thông Phượng Hoàng của chúng ta đã chính thức hoạt động, có thể hợp tác ở một vài nghiệp vụ, cô thu thập chỉnh sửa lại chi tiết tư liệu về Viễn thông Doanh Khoa, xem thử xem có phương diện nào có thể hợp tác hay không, sau đó đi liên hệ với Viễn thông Doanh Khoa.
Ngừng một lúc, Lục Thiếu Hoa không quên nhấn mạnh một câu:
- Đúng rồi, công ty tài chính Phượng Hoàng của tập đoàn Phượng Hoàng chúng ta có cổ phần của Viễn thông Doanh Khoa, cũng không ít đâu, khi đi nói chuyện với họ thái độ không cần phải dè chừng lắm đâu, hoàn toàn có thể dùng thân phận cổ đông để đề cập vấn đề hợp tác.
Khi Viễn thông Doanh Khoa vừa tung ra thị trường, Lục Thiếu Hoa sớm đã cho người ra tay, mua vào một phần cổ phần của Viễn thông Doanh Khoa, cộng vào được con số không ít không nhiều vừa đủ để trở thành cổ đông, có khi lúc Viễn thông Doanh Khoa mở đại hội cổ đông, Lý Vân Thanh không chừng sẽ đại diện cho công ty tài chính Phượng Hoàng đi tham dự cuộc họp nữa đấy chứ.
Việc của tài chính Phượng Hoàng không thuộc quyền quản hạt của Tần Tịch Thần, nếu không phải Lục Thiếu Hoa nói ra, cô cũng không biết Tập đoàn Phượng Hoàng có sở hữu cổ phần của Viễn thông Doanh Khoa, nhưng giờ thì tốt rồi, đã có cổ phần công ty họ, vậy thì bất luận là hợp tác hay là gì chăng nữa, Tập đoàn Phượng Hoàng cũng đứng ở vị trí chủ đạo.
- Không vấn đề gì, tôi thu thập một chút, kết hợp với cổ phần của chúng ta bên này, sau đó đi bàn về việc hợp tác.
Tần Tịch Thần gật đầu nói.
Lục Thiếu Hoa cũng gật đầu theo, sau đó để Tần Tịch Thần trở về phòng làm việc của cô, còn hắn thì ở một mình trong phòng làm việc trầm tư.
Trong trí nhớ của mình, Lục Thiếu Hoa biết được công việc làm ăn của Viễn thông Doanh Khoa không tệ, nhưng không hiểu vì nguyên nhân gì, sau mấy năm Lý Trạch Giai tiếp nhận, Viễn thông Doanh Khoa không những không mang về lợi nhuận kết sù cho Lý Trạch Giai mà ngược lại còn khiến Lý Trạch Giai đau đầu không yên, còn có ý nghĩ muốn bán Viễn thông Doanh Khoa.
Nhưng đến khi đó thì Hồng Kông đã bị trả về cho Trung Quốc rồi, người hoạt động trong lĩnh vực viễn thông muốn sang nhượng bán lại là việc không dễ dàng gì, phải thông qua lãnh đạo cấp cao xác nhận thân phận bên bán và đồng ý thì mới được.
Sự tình cụ thể cũng không có được xác nhận chính thức, theo một số thông tin đồn đoán, do Lý Trạch Giai muốn bán đi Viễn thông Doanh Khoa, cha anh ta Lý Gia Thành cũng bị kéo vào chuyện này, về phía lãnh đạo cấp cao nhà nước lại không hứa hẹn sẽ đồng ý, khiến mối quan hệ hai bên trở nên căng thẳng.
Theo đó, Lý Gia Thành cũng không đầu tư vào Đại Lục nhiều nữa, còn có phải là do vụ việc Viễn thông Doanh Khoa hay không hay vì nguyên nhân nào khác thì Lục Thiếu Hoa không biết được, nhưng có một điều có thể khẳng định được, đó chính là cuối cùng Viễn thông Doanh Khoa không bán nữa, vẫn thuộc sở hữu trong tay Lý Trạch Giai.
Viễn thông Doanh Khoa phát triển đến giai đoạn cuối, bất kể là ở Hồng Kông hay ở Châu Á đều chiếm được rất nhiều thị phần, mặc kệ nguyên nhân gì khiến nó đi đến bờ vực như vậy, nhưng nếu nằm trong tay của Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa ắt có năng lực khiến nó sống trở lại.
Không chê được, Lục Thiếu Hoa trong đầu có cách nghĩ riêng, hắn nhất định sẽ hành động, gọi điện thoại đến cho chủ tịch thực nghiệp Trường Giang, chính là văn phòng làm việc của Lý Gia Thành, đợi sau khi Lý Gia Thành nhấc máy nghe, Lục Thiếu Hoa mới cười ha ha nói:
- Bác Siêu nhân ơi, cơm nhà bác ngon thật đấy, cháu đây giờ bụng đang đói, có thể được ăn môt bữa cơm nhà bác không?
Đang đùa, Lục Thiếu Hoa thuần túy chỉ là đang đùa, nói một câu khó nghe, giá trị tài sản của Lục Thiếu Hoa giờ đã nhiều hơn Lý Gia Thành nhiều lần rồi, còn lo không có cơm ăn sao?
- Đừng, đừng, đừng thế. Cậu nếu muốn đến nhà tôi dùng cơm thì cứ đến, đừng nói cái gì mà thưởng thức cơm, nếu không tôi thật sự không biết trốn vào đâu mới được.
Lý Gia Thành pha chút hài hước cười ha ha nói.
- Vậy được rồi, lát nữa cháu đến nhà bác dùng cơm.
Trò đùa của Lục Thiếu Hoa bị Lý Gia Thành đoán được rồi, cũng không đùa nữa, trực tiếp nói thẳng vào mục đính chính muốn đến nhà Lý Gia Thành dùng cơm ra.
- Ừ, mà này, anh Hoắc cũng có ở đây, đến lúc đó cậu trực tiếp đến nhà tôi là được rồi.
Lý Gia Thành cười trả lời nói.
- Ơ, Hoắc đại gia cũng ở đó ư, tốt thật.
Lần này thì Lục Thiếu Hoa đùa còn vui hơn lúc nãy, trong lòng nghĩ thật náo nhiệt, có điều dùng cơm chỉ là cái cớ làm bước đệm cho câu chuyện chính mà thôi, mục đích chính thực sự vẫn chưa nói ra, cứ vậy mà gác máy:
- Đúng rồi, siêu nhân nhỏ nhà bác sao rồi? Khi cháu đến thì có mặt ở nhà không?

Lý Gia có đến hai siêu nhân, một là Lý Gia Thành siêu nhân lớn, còn lại một là Lý Trạch Giai, đươc xướng danh là siêu nhân nhỏ Châu Á, lúc bình thường Lục Thiếu Hoa cũng gọi cậu ta là siêu nhân nhỏ.
- Sao thế? Cháu muốn tìm nó à?
Lý Gia Thành như nắm bắt được vấn đề gì đó, nhưng vừa lóe lên đã chợt tắt, chưa đợi Lý Gia Thành đoán được đã vụt mất, khiến Lý Gia Thành không thể không thôi đi.
- Dạ, tìm anh ta có chút việc.
Lục Thiếu Hoa nói thẳng.
- Nó à, ây da! Bây giờ đã không sống ở nhà nữa rồi, tự mình dọn ra ngoài sống rồi, nhưng nếu cậu có việc tìm nó, tôi gọi cho nó vậy, kêu nó lát nữa cùng về nhà dùng cơm.
Lý Gia Thành không phải là kẻ ngốc, Lục Thiếu Hoa dạo một vòng lớn như vậy để gặp Lý Trạch Giai đương nhiên là có việc lớn rồi, không dám để lỡ việc, liền nhận lời nói:

- Dạ, một giờ sau cháu sẽ đi qua nhà bác.

Mục đích đã đạt được, Lục Thiếu Hoa nói xong cũng không nói gì thêm nữa, mục đích chính của mình hắn vẫn không nói cho Lý Gia Thành biết, hỏi vu vơ thêm vài câu thì gác máy.