Lục Thiếu Hoa quay về Hồng Kông ước chừng đã hai tháng rồi. Trong thời gian hai tháng đó, Lục Thiếu Hoa hạ lệnh thành lập công ty dầu mỏ Phượng Hoàng, lại tiến hành hợp tác cùng với công ty Shell Hoàng Gia Hà Lan, sau đó bắt đầu vào tuyển dụng nhân tài, bắt đầu vận hành công ty dầu mỏ Phượng Hoàng, cuối cùng kế hoạch của hắn cũng được mở đầu.
Nhưng sau thời gian hai tháng trôi qua, Lục Thiếu Hoa cuối cùng cũng đón nhận được một việc khiến hắn vui mừng, một việc cực kỳ làm thỏa mãn lòng hư vinh của hắn. Chuyên cơ riêng đã đến Hồng Kông. Đúng vậy, chính là chuyên cơ riêng.
Hai tháng trước, Lục Thiếu Hoa suy xét đến chuyện do vệ sĩ bên cạnh rất nhiều, bốn chiếc trực thăng không thể chứa hết, liền cho căn cứ bí mật bên Châu Phi chế tạo ra một chiếc chuyên cơ tư nhân chuyên dụng, đến bây giờ, cuối cùng đã chế tạo xong, cũng đến Hồng Kông rồi, Lục thiếu Hoa làm sao lại có thể không vui mừng được.
Ở Hồng Kông trong thành phố này, có chuyên cơ riêng có bao nhiêu người? Lục thiếu Hoa có thể không chút do dự nói, không có người nào có, đừng nói đến chuyên cơ riêng không có, đến trực thăng riêng đều không có, còn Lục Thiếu Hoa thì sao, từ trực thăng riêng cho đến chuyên cơ riêng, hắn đều đầy đủ rồi, làm sao lòng hãnh diện không bùng lên được.
Đừng nói đến thành phố Hồng Kông này, chính toàn cầu, toàn bộ thế giới, người có trực thăng riêng hoặc là chuyên cơ riêng cũng là điếm trên đầu ngón tay, trong 50 công ty mạnh nhất thế giới không có một người có, người sở hữu được không là người thừa kế lại của gia tộc từ xưa thì là người sáng lập, còn những người khác, là không thể có được.
Mà Lục Thiếu Hoa đã có được rồi, lại không phải vì chuyên cơ tư nhân đắt đến cỡ nào, mà là tượng trưng cho một kiểu thân phận, tượng trưng cho địa vị vô cùng tuyệt đối, hoàn toàn có thể cùng gia tộc cổ nhà ông Đặng sánh vai rồi, Lục thiếu Hoa làm sao lại không hãnh diện được, hắn lại làm sao có thể không cảm thấy kích động đây?
Nhưng nói đi nói lại, có được chuyên cơ riêng rồi, Lục Thiếu Hoa cũng hết sức giữ gìn khiêm tốn, không phải khoe khoang, dù sao gia tài hiện nay của hắn tuy là rất nhiều, nhưng cũng không so được những gì có được của gia tộc cổ kế thừa qua mấy trăm năm, cho nên, Lục Thiếu Hoa chỉ có hết sức khiêm tốn.
Lục Thiếu Hoa từ trước đã rất biết, tự hắn nặng vài cân vài lạng đã bày ra đó rồi, trước mắt vẫn không thể so với những gia tộc cổ xưa đó, nhưng Lục Thiếu Hoa cũng không vì thế mà ủ rũ, ngược lại. Còn kích thích ý chí chiến đấu trong nội tâm của Lục Thiếu Hoa, tìm cách vượt qua những gia tộc lâu đời đó. “Đợi qua hai năm nữa thôi, tôi chỉ cần thời gian hai năm, hai năm sau...” Lục Thiếu Hoa tự lẩm nhẩm nói một câu.
Hai năm sau, Lục Thiếu Hoa có tự tin qua hai năm sau khiến cho của cải tăng tới một độ khủng bố, còn về làm thế nào để tăng trưởng, Lục Thiếu Hoa không có nói ra, giấu kín kế hoạch sâu trong nội tâm, đợi thời cơ chín muồi mới bắt đầu.
Ngẫm lại cũng đúng, rất nhiều kế hoạch của Lục Thiếu Hoa đều không nói lộ ra trước, mà là giấu trong lòng, đợi sau khi gần cận mới đem chúng nói ra, bắt đầu sắp đặt trước bố cục, sau nhất cử thực hành, cuối cùng làm theo hướng đã dự tính.
Chỉ là ông trời không cho Lục Thiếu Hoa được nghĩ tiếp, trong lúc Lục Thiếu Hoa chìm đắm trong suy nghĩ nội tâm, điện thoại của biệt thự hắn bỗng nhiên vang lên, kéo Lục Thiếu Hoa về hiện thực, sau khi nhận điện thoại cũng không nói gì, chăm chú nghe tiếng của người gọi đến.
- Tôi lập tức đến.
Lục Thiếu Hoa nghe điện thoại xong không có nói nhiều gì cả. Thản nhiên một câu, mặt đầy vui mừng, hình như lại chuyện vui.
Ngắt điện thoại xong, Lục Thiếu Hoa từ sopha đứng dậy, hét một tiếng to.
- Anh Lý, chuẩn bị cất cánh, chúng ta lập tức đi đến Thâm Quyến.
Lục Thiếu Hoa không có gọi nhầm người, là gọi anh Lý, cũng chính là Lý Thượng Khuê, qua hơn một tháng điều dưỡng, Lý Thượng Khuê và những người khác đã ra viện từ sớm rồi, lại quay về bên cạnh Lục Thiếu Hoa làm vệ sĩ, cuộc sống cũng trở lại bình thường.
Lý Thượng Khuê nhận được lệnh của Lục Thiếu Hoa, cũng không nói nhiều, lập tức đi chuẩn bị chuyên cơ cất cánh, cũng nhanh chóng truyền đạt mệnh lệnh cho người khác.
Chuyên cơ vừa mới vận chuyển đến Hồng Kông không lâu, liền phải sử dụng đến nó lần đầu tiên, ồ, không, là lần bay thứ hai của nó, thực ra có chút dồn dập, tuy nhiên cũng không ảnh hưởng đến tâm tình của Lục Thiếu Hoa, bên ngoài của chuyên cơ Lục Thiếu Hoa là nhìn qua rồi, nhưng ngồi thật bên trong thì vẫn chưa thử, Lục thiếu Hoa chỉ mong sao được nhanh chóng ngồi thử nó.
Giờ thì tốt rồi, cơ hội đã đến, Lục Thiếu Hoa cuối cùng có thể thử nghiệm cảm giác ngồi trên chuyên cơ bay trên không trung, thêm với điện thoại vừa truyền tin tức. Song hỷ lâm môn, khiến cho tâm trạng của Lục thiếu Hoa càng thêm sảng khoái.
Chỉ là chuyên cơ không giống máy bay trực thăng, có thể bất cứ lúc nào cũng cất cánh bay, mà còn cần đến một đường băng, không có đường băng thì không có cách nào bay được, may mà, Lục Thiếu Hoa đổi chỗ ở mới, không gian đất của biệt thự cực lớn, sân bên ngoài thì càng không cần nói đến rồi, rất dài rất rộng, con đường ở giữa không những trở thành đường xe chạy, còn có thể làm đường băng cho máy bay cất cánh, kiêm dùng hai cách.
Chuyên cơ mới nó có chút đặc biệt, nó không giống loại máy bay cỡ lớn chở khách của hàng không dân dụng, qua nhân viên kỹ thuật bên Châu Phi chỉnh sửa, làm cho chuyên cơ không cần trượt lâu trên đường băng mới cất cánh, thế mới khiến con đường bên ngoài biệt thự của Lục Thiếu Hoa sử dụng được.
Cất cánh cần đến đường băng, vậy hạ cánh? Hạ cánh cũng như vậy cần đến đường băng mới có thể hạ cánh, nhưng căn cứ Phượng Hoàng ở bên kia cơ bản cũng như vậy có một con đường dài lớn, hình chữ nhật, hoàn toàn có thể thỏa mãn cho chuyên cơ trượt xuống lúc hạ cánh, cho nên, Lục Thiếu Hoa một chút cũng không lo lắng chuyên cơ không hạ cánh được. Vấn đề cất cánh và hạ cánh của chuyên cơ. Lục Thiếu Hoa từ sớm đã có nghĩ đến, cũng ngày là nghĩ đến, đồng thời quyết định có thể thường xuyên sử dụng, Lục Thiếu Hoa mới dám cho Lý Thượng Khuê chuẩn bị cất cánh cho tốt, xuất phát thẳng đến Thẩm Quyến.
Người bên cạnh của Lục Thiếu Hoa mỗi người đều có đặc điểm của họ, cho dù là trực thăng hay là máy bay chở khách hoặc là chuyên cơ, bọn họ đều có thể lái, trong đó bao gồm cả ba mươi người vừa từ Châu Phi đến làm vệ sĩ không lâu, bọn họ đều có khả năng lái máy bay, mà vị trí của Lý Thượng khuê vẫn giống như lúc trước, là đội trưởng của toàn đội vệ sĩ. Nhân vật bậc lãnh đạo, hắn sớm đã quyết định do ai điều khiển rồi.
Kết quả là lúc Lục Thiếu Hoa hạ lệnh chuẩn bị cất cánh, không lâu sau, tất cả đội vệ sĩ đều chuẩn bị tốt, hai phi công lên chuyên cơ rồi khởi động động cơ, làm tốt công tác chuẩn bị cất cánh, còn những người khác cũng rất nhanh thông cổng biệt thự với hướng chuyên cơ đỗ, con đường được quây lại, bảo vệ an toàn cho Lục Thiếu Hoa.
Thân phận hiện nay của Lục thiếu Hoa không thể so như lúc trước, đã không phải chủ tịch tập đoàn Phượng Hoàng trốn sau tấm màn, mà là công khai, nếu đã công khai, cũng có nghĩa sự tồn tại của Lục Thiếu Hoa nhất định tiềm tàng nguy hiểm, bất cứ lúc nào, an toàn của Lục Thiếu Hoa đề có thể bị đe dọa, cho nên, lúc Lục Thiếu Hoa ra ngoài, vệ sĩ cũng không dám chậm trễ, đứng đúng vị trí, để phòng ngừa xuất hiện góc chết.
Lục Thiếu Hoa từ trong biệt thự đi ra, đối với tình hình bên ngoài, hắn sớm đã quen rồi, đã không phải là một lần hai lần rồi, hắn cũng không để ý, cứ đi thẳng đến cửa chuyên cơ, bước lên trên, sau đó mới quay đầu ra hiệu một chút.
Lục Thiếu Hoa gật đầu ra hiệu, tỏ ý muốn xuất phát, những vệ sĩ đó không dừng lại, có tám người đi theo Lục Thiếu Hoa lên chuyên cơ, còn những người khác phân ra chạy đến hướng bốn cái trực thăng, và đi lên trực thăng, nhanh chóng cất cánh, hai chiếc đi đầu phía trước, hai chiếc đi theo đằng sau đuôi.
Chỉ có điều máy bay trực thăng và chuyên cơ là có sự khác biệt nhất định, ví dụ nói độ cao khi bay đi. Độ bay cao của trực thăng có hạn, nhưng độ bay cao của chuyên cơ về căn bản với máy bay hàng không dân dụng độ bay cao là như nhau, đạt đến ba mươi nghìn thước Anh.
Cái này không thể không nói đến là lỗ hổng của Lục thiếu Hoa, một cai lỗ hổng mà Lục Thiếu Hoa không nghĩ đến, vốn dĩ Lục Thiếu Hoa dự định cho trực thăng đi cùng dùng đê hộ tống chuyên cơ, nhưng xem ra tình hình hiện nay, trực thăng không bảo hộ nổi rồi.
Dù sao không cùng độ cao, cũng có nghĩa nếu chuyên cơ gặp phải tình huống gì, trực thăng cũng không thể tăng độ cao để sánh vai cùng hộ tống.
Ngồi trên chuyên cơ, Lục Thiếu Hoan quan sát một chút về bố trí bên trong chuyên cơ, nhìn nhìn chung quanh, tất cả đều được thu lại trong mắt, sau đó mới ngồi xuống ở phòng khác buồng máy, chờ chuyên cơ cất cánh.
Không lâu, chuyên cơ thuận lợi cất cánh lên không trung, tiến vào trong tầng bay, ở một bên của khoang máy, treo một cái màn hình hiển thị rộng tầm 30 inch, màn hình hiển thị có thể dùng làm tivi, có thể liên lạc với khoang điều khiển của chuyên cơ.
Nhưng trong lúc này, màn hình hiển thị đang kết nối với khoang điều khiển, truyền lại hình ảnh là cảnh phía trước mũi của chuyên cơ, nhưng Lục Thiếu Hoa không hề có phát hiện bóng dáng của trực thăng, cân nhắc một chút rồi liền phản ứng ra, cũng nghĩa ra được vấn đề.
“Ài !” Niệm than một tiếng, Lục Thiếu Hoa có chút sai sót, trong lòng thầm nghĩ. “Xem ra, máy bay trực thăng không sử dụng được rồi.”
Trực thăng không thể hộ tống được, tất cả chỉ là vật trang trí, Lục Thiếu Hoa đương nhiên không muốn như vậy rồi, nếu chuyên cơ xảy ra chuyện, vậy Lục Thiếu Hoa làm thế nào, nếu xuất hiện giống vụ 11/9 ở Mĩ, có người cướp và đâm chuyên cơ, vậy ngay cả an toàn tính mạng cũng gặp đe dọa rồi. “Không được, vấn đề này phải được giải quyết.” Lục Thiếu Hoa thầm thề.
Đúng thế, vấn đề này là một lỗ hổng trí mạng, nếu không lấp lại, ngồi trong chuyên cơ Lục Thiếu Hoa từ đầu đến cuối không thể yên tâm được.
Có lỗ hổng thì cần lấp lại, nhưng lấp thế nào đây?
Vấn đề là kẹt ở chỗ làm sao lấp, Lục Thiếu Hoa có ý muốn lấp lại, nhưng cũng phải nghĩ đến cách lấp lại.
“Lấp thế nào đây?” Lục Thiếu Hoa tự thầm hỏi.
Máy bay trực thăng không thể bay cao, cũng có nghĩa là phải loại bỏ, nhưng Lục Thiếu Hoa không thể lại làm thêm một chiếc giống như chuyên cơ nữa, khiến cho Lục Thiếu Hoa không khỏi khó xử.
“Ài!” Lục Thiếu Hoa than một tiếng, trong đầu vẫn quay tròn như vậy, nghĩ mãi nghĩ mãi, bỗng nhiên lóe lên một ý tưởng, một ý tưởng xuất hiện trong đầu Lục Thiếu Hoa, làm cho Lục Thiếu Hoa tự nhiên phản ứng vỗ vỗ đùi, tự lẩm nhẩm. “Mình làm sao không nghĩ đến chuyện này nhỉ.
Lục Thiếu Hoa bỗng nhiên nghĩ đền một mục tiêu thích hợp máy bay chiến đấu, máy bay chiến đấu có thể bay trên cao, không những thế, còn có khả năng tấn công mạnh, có thể nói là một lựa chọn tốt nhất để hộ tống, nhưng lại có một cái khó nữa xuất hiện, máy bay chiến đầu có khả năng tấn công, nhưng nhà nước có đồng ý một máy bay chiến đấu của tư nhân bay trên vùng trời của họ không?
Cho nên, giải quyết vấn đề này là điều trước mắt, chỉ có giải quyết được vấn đề nhà nước cho phép máy bay chiến đầu của tư nhân được vận hành, mục tiêu của Lục Thiếu Hoa mới có thể đạt được.