Thương Trường Đại Chiến

Quyển 4 - Chương 475: Lên tiếng




Thân phận của Lục Thiếu Hoa khiến Philip thấy mình trở thành thằng ngốc. Không ngờ rằng Lục Thiếu Hoa lại là chủ tịch của Tập đoàn Phượng Hoàng, anh ta nhìn điệu bộ của Lưu Minh Chương thì Lục Thiếu Hoa không chỉ đơn giản là chủ tịch tập đoàn hay ông chủ của tập đoàn mà chính là người quyết định chuyện của Tập đoàn Phượng Hoàng.

Tập đoàn Phượng Hoàng không đưa ra niêm yết trên thị trường chứng khoán, không có tiến hành cổ phần hóa. Hơn nữa trong những năm gần đây, Tập đoàn Phượng Hoàng cũng không có các cổ đông tham gia góp vốn sáng lập, mọi người bên ngoài đều nhận định, Tập đoàn Phượng Hoàng chỉ thuộc về một người. Philip cũng cho rằng như vậy. Anh ta cho rằng Tập đoàn Phượng Hoàng là thuộc về một người, mà người này lại là người đang đứng trước mặt hắn, Lục Thiếu Hoa.

Song sự thật đúng là như vậy, Tập đoàn Phượng Hoàng là do một mình Lục Thiếu Hoa có được, không có một chút cổ phần nào của người bên ngoài, người thân nhất với hắn cũng không có chút cổ phần nào. Ừ cũng không phải toàn bộ, tối thiểu thì mạng lưới Phượng Hoàng cũng có một chút cổ phần nhưng không nhiều lắm, chỉ có 20%.

Tuy vậy, Philip đã gặp rất nhiều trường hợp, liền tỉnh táo lại rất nhanh, khả năng giao tiếp của anh ta cũng rất tốt, vội đưa tay ra, cười xin lỗi, cũng không xấu hổ:

- Chào ngài, Chủ tịch Lục, xin tha lỗi cho tôi thất lễ, tôi không biết chính ngài là chủ tịch Tập đoàn Phượng Hoàng.

Lục Thiếu Hoa khẽ mỉm cười, lắc đầu ý bảo chính mình cũng không để ý, sau đó mới nói:

- Chào ngài, ngài Philip.

Nói xong Lục Thiếu Hoa còn đưa tay ra bắt tay Philip rồi Lục Thiếu Hoa mới tiếp tục chủ đề ban nãy:

- Công ty Shell Hoàng gia Hà Lan trên thế giới có tiếng là một công ty vô cùng tốt. Tập đoàn Phượng Hoàng chúng tôi cũng rất mong muốn được hợp tác cùng quý công ty.

Với tính cách của Lục Thiếu Hoa thì hắn nhất định không vì xã giao mà nói chuyện một cách qua quýt. Bây giờ nói ra mong muốn hợp tác với công ty dầu mỏ hoàng gia Hà Lan là thật sự Lục Thiếu Hoa muốn hợp tác với bọn họ. Lục Thiếu Hoa muốn hợp tác không phải trong lĩnh vực sản xuất ô tô mà trong lĩnh vực dầu mỏ.

Ồ!

Philip Watts hơi có vẻ ngạc nhiên, mỉm cười rất vui vẻ, tuy nhiên anh ta cũng không giấu nổi vẻ tò mò hỏi:

- Chủ tịch Lục ý tôi là công ty Shell Hoàng gia Hà Lan có thể cùng quý công ty hợp tác trong lĩnh vực sản xuất ô tô không?

- Không.

Lục Thiếu Hoa lắc đầu nói, trên mặt nở nụ cười nhạt, rồi nói tiếp:

- Tập đoàn Phượng Hoàng của chúng tôi cũng đang dự định đầu tư vào lĩnh vực dầu mỏ, nếu quý công ty đồng ý, chúng ta có thể hợp tác về dầu mỏ.

Chưa hết, sau khi Lục Thiếu Hoa nói xong, dừng một chút rồi tiếp:

- Đồng ngành tuy rằng là oan gia, nhưng không có nghĩa nhất định là oan gia, cái này còn xem ý kiến của hai công ty như thế nào. Nếu trên phương diện nào đó có thể hợp tác, lấy thừa bù thiếu, thì ngược lại có thể trở thành quan hệ hợp tác vững chắc.

Lục Thiếu Hoa nói tiếng Anh giọng Mỹ, tuy cùng là tiếng Anh nhưng có chút khác biệt, nhưng điều này không ảnh hưởng đến cuộc nói chuyện của hai người. Philip có thể nghe hiểu cũng không có khó khăn gì.

Tuy nhiên khi nghe Lục Thiếu Hoa nói không phải muốn hợp tác trong lĩnh vực ô tô mà là lĩnh vực dầu mỏ. Philip không cười nữa mà trầm tư một hồi lâu mới nói:

- Chủ tịch Lục, tôi là Tổng giám đốc điều hành của công ty Shell Hoàng gia Hà Lan, nhưng là công ty cổ phần. Việc ngài đề xuất về hợp tác trong lĩnh vực dầu mỏ là một việc lớn, tôi không thể trả lời ngay. Tôi cần phải vể công ty trao đổi với các cổ đông khác sau đó sẽ trả lời ngài.

Philip nói xong dừng một chút, rồi nói thêm:

- Đương nhiêu nếu là cá nhân tôi, tôi rất vui được hợp tác với tập đoàn của ngài. Tập đoàn chúng ta đều là tập đoàn lớn trên thế giới, so về thực lực. Tôi tin tưởng các cổ đông cũng sẽ tán thành việc hợp tác này.

Philip nói không sai, Tập đoàn Phượng Hoàng dù trên lý thuyết hay trên thực tế đều có thể so sánh với Công ty Shell Hoàng gia Hà Lan. Nếu không phải người ngốc, sẽ không từ chối hợp tác

Lục Thiếu Hoa gần như chắc chắn các cổ đông của công ty Shell Hoàng gia Hà Lan sẽ đồng ý hợp tác. Lý do rất đơn giản, nếu không hợp tác cùng Tập đoàn Phượng Hoàng, khi Tập đoàn Phượng Hoàng đầu tư vào lĩnh vực dầu mỏ. Đến lúc đó sẽ là hai công ty đối đầu, trở thành kẻ thù của Tập đoàn Phượng Hoàng.

Tập đoàn Phượng Hoàng xếp thứ 37 trong các tập đoàn hàng đầu thế giới. Công ty Shell Hoàng gia Hà Lan xếp thứ 49 thì hai công ty cũng chênh lệch rất nhiều. Nếu tính theo giá trị, trị giá của Tập đoàn Phượng Hoàng có thể gấp hơn hai lần trị giá của công ty Shell Hoàng gia Hà Lan, về cơ bản không cùng đẳng cấp.

Một công ty có giá trị gấp đôi công ty mình thì có thừa đối thủ, mọi người ai cũng biết lựa chọn. Mà có thể cổ đông của công ty Shell Hoàng gia Hà Lan đều là người ngốc thì sao?

Câu trả lời chắc chắn là không. Cũng như vậy Lục Thiếu Hoa gần như có thể khẳng định lĩnh vực dầu mỏ hắn có thể hợp tác. Tất nhiên việc hợp tác cũng có hợp tác lớn và nhỏ. Với thực lực hiện tại của Lục Thiếu Hoa thì không cần cùng công ty khác hợp tác, hắn cũng có thể đầu tư vào lĩnh vực dầu mỏ. Chỉ có điều sẽ chậm hơn một chút.

Cho dù là vậy Lục Thiếu Hoa cũng không nói ra, chỉ cười với Philip nói:

- Nếu không thì như thế này đi, nếu cổ đông của quý công ty đồng ý hợp tác với Tập đoàn Phượng Hoàng trong lĩnh vực dầu mỏ thì anh hãy cử người đến Hồng Kông, ở đây chúng ta có thể bàn bạc kỹ hơn.

- Được

Philip Watts cười đáp.

Bây giờ, việc chính coi như đã bàn xong, tiếp theo là nói chuyện phiếm. Tuy nhiên cũng không nói chuyện bao lâu đã dừng lại. Vì ban tổ chức đã mời mọi người vào bàn, chính thức bắt đầu khai mạc. Trong phòng im lặng, tất cả mọi người đều nghiêm túc chờ ban tổ chức đọc diễn văn.

Người đọc diễn văn khai mạc là một người đàn ông trung niên ước chừng năm mươi tuổi. Mặc bộ lễ phục của người Âu. Nhìn mặt anh ta thì có thể thấy anh ta chính là người Mỹ.

Trong diễn văn khai mạc có sử dụng một số thuật ngữ chuyên môn, Lục Thiếu Hoa nghe không hiểu vì thế đưa mắt nhìn Lưu Minh Chương ra hiệu, để hắn dịch lại, còn mình nhàn nhã đứng nghe, rất lơ đễnh.

Mọi người ở đây không phải không giống Lục Thiếu Hoa, mang theo phiên dịch. Tuy nhiên vẻ mặt bọn họ không giống như Lục Thiếu Hoa. Bọn họ đều nghiêm túc nhìn người đọc diễn văn, không hiểu cũng giả bộ hiểu. Nhìn cũng biết là đang giả vờ.

Những việc đó cũng không phải việc mà Lục Thiếu Hoa có thể tham gia, hắn chỉ có thể xem tựa như, hình như. Còn tại sao làm vẻ mặt lơ đãng thì quả thật lúc này Lục Thiếu Hoa không tập trung vào ban tổ chức. Theo Lục Thiếu Hoa, hắn muốn thành lập một tổ hợp kinh tế có tính đế quốc, với thành công của hắn, cũng giống như các thương hiệu của các gia tộc lâu đời khác, đơn vị tổ chức không có năng lực đánh giá Tập đoàn của hắn.

Những lúc như thế này, Lục Thiếu Hoa mới có dịp thể hiện. Dù như thế nào đi nữa thì hắn sẽ lợi dụng hoạt động lần này vì sự nổi tiếng của Tập đoàn Phượng Hoàng, ít nhất phải được tôn trọng.

May mà ban tổ chức đọc diễn văn cũng không bao lâu. Tiếp theo là mời các đại biểu của các tập đoàn xếp hạng thứ nhất thế giới lên phát biểu vài câu. Sau đó là tập đoàn xếp thứ hai, rồi thứ ba.

Đợi cho các đại biểu của các tập đoàn phát biểu xong. Người chủ trì đi lên lễ đài tuyên bố người phát biểu tiếp theo.

Toàn bộ mọi người trong hội trường đều sửng sốt. Như những năm trước, sau khi các tập đoàn từ thứ nhất đến thứ ba phát biểu trao tặng bằng khen rồi tiếp đến là phần tiệc. Rồi kết thúc công việc. Nhưng năm nay không thế, lại có thêm một đại biểu phát biểu.

Điều này làm cho mọi người đều không hiểu, đặc biệt tham dự lần này có quá nhiều người lớn tuổi, rất khó hiểu. Họ không hiểu vì sao năm nay ban tổ chức lại thay đổi. Tuy vậy dù khó hiểu họ cũng không nói gì. Đều chú ý lắng nghe. Những đại biểu lần đầu tham dự thì không biết sự thay đổi này nên không có phản ứng gì. Tập trung chờ người phát biểu tiếp theo là ai.

- Tiếp theo, chúng ta nhiệt liệt chào mừng Tập đoàn lần đầu tiên tham dự diễn đàn, tập đoàn xếp hạng thứ ba mươi bảy Tập đoàn Phượng Hoàng, mời đại biểu của Tập đoàn Phượng Hoàng lên phát biểu vài câu.

Người dẫn chương trình nhanh chóng nói ra đó là ai.

Đúng vậy, không nghe lầm, đó chính là Tập đoàn Phượng Hoàng. Tuy nhiên Lục Thiếu Hoa cảm thấy sửng sốt, tự nhiên hắn cũng không biết vì sao lại là mình.

- Minh Chương, vừa rồi nghe không lầm chứ, là chúng ta đúng không?

Lục Thiếu Hoa ghé tai Lưu Minh Chương nói nhỏ.

Lưu Minh Chương cũng rất bất ngờ. Đợi cho Lục Thiếu Hoa nói xong mới nói:

- Ừ, hình như là chúng ta.

Cho dù giọng của Lưu Minh Chương không thật sự chắc chắn, nhưng Lục Thiếu Hoa cũng có được đáp án. Thong dong đi lên khán đài.

Lục Thiếu Hoa là chủ tịch Tập đoàn Phượng Hoàng, lần này hắn đã chuẩn bị mọi thứ để lên khán đài. Ra mặt tại đây không những không ảnh hưởng gì ngược lại còn có thể làm cho danh tiếng của Tập đoàn Phượng Hoàng được nâng lên một bậc.

Nói cho cùng, Lục Thiếu Hoa rất cảm ơn ban tổ chức đã mời hắn lên phát biểu. Vốn dĩ Lục Thiếu Hoa cũng muốn thông qua diễn đàn lần này có cơ hội giới thiệu Tập đoàn Phượng Hoàng rộng rãi nhưng không nghĩ có cơ hội lớn như vậy.

Hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh. Lục Thiếu Hoa lúc này mới bước lên khán đài. Tiếp lời người dẫn chương trình đồng thời hắng giọng hai tiếng:

- Khụ!

Cũng là thử micrrophone. Sau đó mới dùng tiếng Anh lễ phép nói:

- Thưa các vị đồng nghiệp, các vị quan khách! Tôi là chủ tịch Tập đoàn Phượng Hoàng. Cảm ơn ban tổ chức đã cho Tập đoàn Phượng Hoàng chúng tôi có cơ hội nói vài câu.

Nói tới đây, Lục Thiếu Hoa ngừng lại. Hắn biết thâm phận của hắn cùng với tuổi hắn, hắn xưng là người cầm quyền của Tập đoàn Phượng Hoàng chắc chắn rằng mọi người bên dưới nghe sẽ rất ngạc nhiên. Lục Thiếu Hoa tạm dừng một chút là có ý để mọi người có chút thời gian.