Một ngày mới đã bắt đầu rồi, đối với Lục Thiếu Hoa hoặc Lưu Minh Chương, cũng hoặc là Lý Tông Ân và Lý Vân Thanh mà nói, đều là một ngày vô cùng quan trọng, nền kinh tế của Hàn Quốc vẫn rất tốt, nếu như có thể công phá hệ thống kinh tế của Hàn Quốc, vậy thì của cải của Hàn Quốc bọn họ có thể tùy ý lấy rồi.
Trong nháy mắt hơn hai mươi năm đã trôi qua rồi, bọn Lưu Minh Chương vẫn còn trẻ, vừa mới ra khỏi trường, Lý Vân Thanh còn tốt một chút, một người môi giới chứng khoán, thường ngày có một nhà đầu tư tìm đến cửa, cuộc sống coi như là bình thường.
Nhưng mà Lý Tông Ân và Lưu Minh Chương không tốt như vậy, tự mình chạy đến sở giao dịch chứng khoán thử vận may, tự tiến cử chính mình, nghĩ có một ngày sẽ nổi bật vượt hẳn mọi người, trở thành một người môi giới chứng khoán, đến lúc đó của cải cứ cuồn cuộn đến
Nhưng mà Lưu Minh Chương đã thất vọng rồi, anh ta không đủ vận may, trong lúc nản lòng thoái chí, Lưu Minh Chương gặp được Lục Thiếu Hoa, mà vận mệnh của anh ta sau khi gặp được Lục Thiếu Hoa đã bắt đầu rồi. Một bước ngoặt rất tốt, tạo được uy danh của thiên tài tài chính Lưu Minh Chương.
Về phần Lý Tông Ân , ở Nhật Bản, cả ngày nghĩ cách báo thù cho cha mẹ, nhưng kết quả thì sao, hắn không có gì cả, mãi cho đến khi Lưu Minh Chương tìm được hắn, vận mệnh của hắn lúc đó cũng mở ra một trang mới.
Năm tháng như nước trôi qua, ba người bọn họ từ một thanh niên hai mươi mấy tuổi trở thành bây giờ đã là thời kì trung niên rồi, trong thời gian hơn hai mươi năm này, bọn họ đã tự nghiệm thấy đủ loại người, có chua, có ngọt, cũng có đắng và cay.
Tất nhiên, trong những tháng ngày đó nhiệt huyết sục sôi chiếm phần nhiều, đặc biệt là Lưu Minh Chương, nhiều lần tham gia vào hành động lớn, có thể nói, số tiền hắn khống chế từ ít đến nhiều, từ một triệu đôla Mỹ lúc ban đầu dến một trăm triệu đôla Mỹ ở thời điểm hiện tại, quả là vô cùng nở mày nở mặt.
Mà trong lúc bọn họ nở mày nở mặt vô cùng, cũng thu nhập được số lượng của cải lớn, mỗi lần, bọn họ đều đạt được phần trăm hậu hĩnh, từ trước kia không có cái gì đến mười tỷ ngày hôm nay thậm chí là phú ông trăm tỷ đôla Mỹ, không thể không nói là một kì tích.
Của cải, không có ai ngại nhiều, nhưng mà đối với mấy người bọn Lưu Minh Chương đã sống hơn nửa đời người mà nói, điều đó không quan trọng nữa, điều quan trọng là số tiền hiện tại của bọn họ đã đủ cho bọn họ tiêu cả đời rồi, đã không cần thiết tiếp tục nữa rồi.
Đối với bọn họ mà nói, cảu cải không phải là quan trọng nhất, quan trọng là có cảm thấy nhiệt huyết dâng đầy,trong tay có từng nắm tiền lớn để bọn họ làm việc, giống như là tướng quân trên chiến trường, chỉ huy hang ngàn hàng vạn đao.
Ra tay với một đất nước, trước kia từng có, hơn nữa còn giao đấu với Mỹ quốc gia phát triển nhất trên toàn thế giới, bọn họ cũng đã từng làm, nhưng mà, đó chỉ là tấn công mà thôi, nhưng mà lần này không giống, đó là đánh tan hệ thống kinh tế của một quốc gia.
Đây hoàn toàn là một trường hợp lớn, một trường hợp ngàn quân vạn đao, cũng là điều mà bọn họ cần.
Mất ngủ rồi, đêm hôm trước, cho dù là Lưu Minh Chương hay là Lý Vân Thanh, hoặc là Lý Tông Ân, bọn họ đều mất ngủ, chưa đến nửa đêm sau, bọn họ vẫn vẫn không thể ép mình ngủ được, bởi vì bọn họ đều hiểu, những lúc gặp phải hành động lớn, tinh thần cực kì quan trọng.
Càng là đại cục càng phải chú ý tình tiết, mỗi một tình tiết đều là nhân tố quyết định sự chiến thắng, không chấp nhận được một chút qua loa.
Buổi sáng, ba người đã dậy từ lâu rồi, tuy rằng thời gian ngủ không dài, nhưng mà không ảnh hưởng tới tinh thần của bọn họ, thấy đấy, ba người đàn ông ngồi trong đại sảnh, một người trong tay cầm một cốc sữa lạnh, trong miệng ngậm một điếu thuốc, vô cùng hưởng thụ.
Nói đến thuốc, đây là tối qua Lưu Minh Chương thuận tay cầm về từ chỗ của Lục Thiếu Hoa, nhân lúc bà xã hắn chưa dậy, hắn ngồi trong phòng khách một mình hút thuốc, tranh thủ thời gian hút.
Hút thuốc có thể nâng cao tinh thần, cũng có thể hóa giải sự lo âu, trong lúc này, bọn Lưu Minh Chương chịu áp lực rất lớn, hút thuốc đích thực là một sự lựa chọn tuyệt vời,
- Đợi chút nữaTiểu Hoa đến, đích thân giám sát và đốc thúc tác chiến!
Lưu Minh Chương cười nói một câu.
Nhớ lại trước kia, so sánh với hiện tại, đã xảy ra rất nhiều sự thay đổi, trước kia những lúc có hành động lớn, Lục Thiếu Hoa coi như là không nhúng tay vào cũng sẽ ở hiện trường, nhưng mà lần này, Lục Thiếu Hoa đã rất ít đến rồi.
Năm 2008, đây là một năm náo nhiệt, đối với Lục Thiếu Hoa mà nói là như vậy, chính là náo nhiệt, tất cả những sự việc đều tập hợp lại, Vấn Xuyên động đất, cơn lốc tài chính, khủng hoảng của tập đoàn Phượng Hoàng vân vân, chuyện lớn chuyện nhỏ đã xảy ra rất nhiều.
Cũng chính là đã xảy ra rất nhiều chuyện, Lục Thiếu Hoa gần như mọi chuyện đều đích thân tới, nhưng mà lại không chú ý đến cơn lốc tài chính.
Cho dù bọn Lưu Minh Chương đều biết Lục Thiếu Hoa rất bận, nhưng mà, đám người Lưu Minh Chương vẫn có chút không quen, trường hợp không có Lục Thiếu Hoa đích thân đến hiện trường, dường như là thiếu đi cái gì đó.
Nhưng mà, hôm qua Lục Thiếu Hoa đã nói rõ, hắn sẽ đích thân đến, điều này không nghi ngờ gì có thể dấy lên sự hưng phấn ẩn sâu trong lòng của mấy người Lưu Minh Chương.
Đúng vậy, bọn Lưu Minh Chương chính là muốn để Lục Thiếu Hoa xem xem bọn họ xử lý hệ thống kinh tế của Hàn Quốc như thế nào.
- Hàn Quốc không nên đụng chạm tới chúng ta,giả câm giả điếc sẽ không có chuyện gì, sẽ không có kết cục hôm nay
Lý Tông Ân than một câu, gần như là than thay cho Hàn Quốc,
- Tôi chỉ có thể nói một câu, bọn họ đáng đời, tưởng rằng là chó săn của Mỹ là có thể kiêu ngạo, kiêu ngạo cũng kiêu ngạo có tiền nếu không thì chỉ có thể là muốn chết.
Lý Vân Thanh nghĩa khí tức giận nói.
- Ha ha…
Lưu Minh Chương cười, nói
- Ai nói không phải chứ?
Hôm nay, Lục Thiếu Hoa cũng dậy rất sớm, sau khi rửa mặt liền chuẩn bị đến chỗ tổng chỉ huy, nhưng mà, trước đó, Lục Thiếu Hoa vẫn chú ý đến tin tức một chút, xem xem có tin tức liên quan đến Triều Tiên hay không.
Thật đúng là đừng nói, đúng là có tin tức như thế này, hai ngày trước, từ căn cứ Hổ Gầm vận chuyển tên lửa tầm ngắn và vũ khí hạt nhân giao vào tay nhà họ Kim của Triều Tiên, bây giờ ước tính số tên lửa đạn đạo tầm ngắn đó đã vận chuyển đến tiền tuyến rồi.
Lúc nhà họ Kim lấy được tên lửa đạn đạo tầm ngắn, bọn họ nhất định sẽ ra tay với Hàn Quốc đầu tiên, dẫu sao bọn họ vì thế đã chuẩn bị một tuần rồi, bọn họ thời cơ đã chín mùi rồi, bọn họ không muốn tiếp tục kéo dài nữa.
Sớm, quân đội Triều Tiên đã hợp lại rồi, trận địa đã sẵn sàng đón địch, tư thế đó bất cứ ai cũng đều nhìn ra, bọn họ khai chiến với Hàn Quốc, tuy nhiên trước đó, không nghe được tin tức Triều Tiên tuyên chiến với Hàn Quốc.
Tình thế hai bên theo sự điều động quân đội của Triều Tiên mà khẩn trương lên, loại khẩn trương này đã bắt đầu một tuần rồi, mà lần một này, trong thời gian dự liệu một tuần, cũng xảy ra nhiều sự xung đột, nhưng mà hai bên đều kiềm chế tốt quân đội, và không bùng nổ chiến tranh quy mô lớn.
Triều Tiên đã điều động quân đội đến vùng biên giới của Hàn Quốc, Hàn Quốc tuy nhiên cũng không nhận thua, cũng điều động quân đội theo, chỉ đáng tiếc, nhứng tầng lớp cao nghĩ, Triều Tiên dọa bọn họ, không thực sự có ý định khai chiến. Cho nên, tuy rằng bên quân đội rất coi trọng, nhưng mà cũng không coi trọng đến mức độ của một trận khai chiến.
Đây tuyệt đối là sự tồn tại có thể chết người, có điều động bộ đội, lại không chuẩn bị tốt sự khai chiến, ngộ nhỡ khai chiến rồi, vậy thì quân đội Hàn Quốc sẽ mất đi cơ hội đầu tiên.
Mà nhà họ Kim của Triều Tiên dường như cũng ý thức được sự kiêu ngạo của Hàn Quốc, cũng không chuẩn bị tốt, không thể không nói là một cơ hội, nhà Kim
của Triều Tiên vui sướng khi nhìn thấy cảnh này.
Đúng tám giờ sáng, tin tức biểu thị đã chuẩn bị tập hợp, trong lúc này nổ sung có thể tấn công thành công.
Không thể nói, hạ lệnh nổ sung đi!
Kim gia Triều Tiên là người thống trị Triều Tiên, nổ sung tất nhiên do bọn họ định đoạt rồi.
Mà chủ nhân Kim gia nhìn thấy tình huống có lợi cho bọn họ, tự nhiên không muốn bỏ qua cơ hội tốt như thế này, vừa hạ lệnh, thong qua tản ra theo con đường đặc thù, truyền vào các cấp quân đội.
- Bản tin đặc biệt, bản tin đặc biệt, các bạn khán giả, đài chúng tôi vừa nhận được tin tức mới nhất, Triều Tiên vừa phóng một tên lửa đạn đạo tầm ngắn vào Hàn Quốc, phá hủy chỗ đóng quân ở khu vực biên giới của Hàn Quốc, quân đội đang tiến vào biên giới Hàn Quốc!
Người dẫn chương trình tin tức của đài truyền hình Phượng Hoàng thông báo tin tức.
Lúc nhìn lại thời gian, lúc này chưa tới tám giờ mười, cũng chính là nói, sau khi Kim Jong Il hạ lệnh chưa được mười phút, đài Phượng Hoàng đã nhận được tin tức rồi.
Có thể nhận được tin tức nhanh như vậy, tự nhiên là bởi vì đài Phượng Hoàng có phóng viên đóng bên Triều Tiên, nhưng mà sao không phải Lục Thiếu Hoa cố ý sắp xếp nào, mấy ngày trước, Lục Thiếu Hoa đã báo cho Trần Đạt Vinh rồi, để anh chú ý đến tình hình bên biên giới của Hàn Quốc và Triều Tiên.
Lúc Lục Thiếu Hoa thông báo cho Trần Đạt Vinh không nói rõ cái gì, nhưng mà Trần Đạt Vinh nhạy cảm dường như ý thức được cái gì đó, cũng lập tức sắp xếp, mới có thể nhận được tin tức nhanh như vậy.
Tin tức đã xuất hiện rồi, bên dưới liền biến thành thời gian bỏ đi rồi, đơn giản là giải thích một chút tình hình liên quân của hai bên, tuy nhiên vì đến tận bọn họ vẫn chưa làm rõ được tình hình thực tế, người dẫn chương trình của đài Phượng Hoàng cũng chỉ có thể nhớ lại từng chút một của một tuần trước.
Một tuần trước chuyện đã xảy ra, Lục Thiếu Hoa không có hứng, Lục Thiếu Hoa chỉ cần biết Triều Tiên nổ súng với Hàn Quốc là được rồi, dựa vào sự giúp đỡ của căn cứ Hổ Gầm đối với Triều Tiên có vũ khí dũng mãnh như vậy, nếu như không đánh được một đám Hàn Quốc vẫn chưa chuẩn bị tốt, vậy thì Kim gia của Triều Tiên cũng không cần lăn lộn nữa.
- Ầm…ầm…
Mặc dù không thể làm rõ tình hình thực tế của bên đó vào thời điểm hiện tại, nhưng mà, sau tiếng nổ ở xa mạnh và bùng nổ qua đi ánh lửa nổi lên cuồn cuộn vẫn có thể làm tới, dẫu sao ở tiền tuyền, cũng có phóng viên của đài Phượng Hoàng.
Chiến tranh đã bắt đầu rồi, cho dù là lúc Lục Thiếu Hoa mới nghe được tin tức đã xác nhận rồi, nhưng mà chụp đến hiện trường, Lục Thiếu Hoa mới coi như là xác định.
Tắt Tv, sửa sang lại quần áo, trên mặt mang theo nụ cười, nhìn ra, trong lòng Lục Thiếu Hoa vẫn rất tốt, bước đi vui vẻ thoải mái, đi ra phía của lớn, nơi đó đã có đoàn xe đang đợi hắn từ lâu rồi.
Chiến tranh bên kia đã nổ ra rồi, theo như dự đoán của Lục Thiếu Hoa và Lưu Minh Chương, sau khi chiến tranh nổ ra nửa tiếng chính thức hành động, mà bây giờ chiến trannh đã nổ ra được mười phút rồi, còn hai mươi phút nữa là hành động, trong lúc này Lục Thiếu Hoa mau chóng đến chỗ bộ tổng chỉ huy, thời gian vừa vặn, chính là lúc ra tay nhằm vào thị trường Hàn Quốc.
- Đánh đi, đánh đi, đánh mạnh một chút đi
Trong lòng Lục Thiếu Hoa không ngừng gào thét