Thương Trường Đại Chiến

Quyển 4 - Chương 1118: Nhằm thẳng Hàn Quốc




Nhà họ Hà không thể so sánh với Lục Thiếu Hoa được, hoàn toàn không cùng cấp bậc, thậm chí theo nhà họ Hoắc, nhà họ Lý cũng không so được, cũng không cùng đẳng cấp, có lẽ thời điểm trước kia nhà họ Hà còn có thể so sánh cùng nhà họ Hoắc, nhà họ Lý được nhưng từ năm 1997 trở đi - năm bùng phát cơn lốc tài chính là họ không thể so sánh.

Một cơn lốc tài chính châu Á khiến Hoắc Anh Đông và mấy người Lý Gia Thành buôn bán lời mấy chục tỷ đô la Mỹ, hơn nữa những năm gần đây dựa vào khoản tiền có được mà tiến tới phát triển quy mô làm ăn khiến tiền kiếm được không ngừng gia tăng.

Theo Lục Thiếu Hoa ban đầu phỏng đoán, tài sản của Hoắc Anh Đông và Lý Gia Thành hiện tại gần trăm tỷ đô la Mỹ, tốc độ tăng trưởng cực kỳ nhanh, khiến Lục Thiếu Hoa thầm thán phục.

Tiền sinh tiền, quả cầu tuyết thức kiếm tiền!

Chính là câu danh ngôn này, chứng thực những năm gần đây Hoắc Anh Đông và Lý Gia Thành họ khá phát triển, với số tiền kiếm được sau khi cơn lốc tài chính bình ổn, đã phát triển rất lớn nên mới có ngày hôm nay.

Mà với nhà họ Hà họ lại giẫm chân tại chỗ, à không, họ có phát triển nhưng tỷ lệ phát triển rất bình thường, căn bản không thể so với nhà họ Hoắc và nhà họ Lý được.

Hà Vương cũng ý thức được vấn đề này, nếu không phải ông cùng với Lý Gia Thành và Hoắc Anh Đông là bằng hữu thì ông ta là người thấp hơn một bậc, thay đổi việc này chỉ có một người có thể làm được.

Người này chính là Lục Thiếu Hoa, hắn chẳng những tạo nên sự hùng mạnh của tập đoàn Phượng Hoàng mà còn tạo sự hùng mạnh cho Hoắc gia và Lý gia, thậm chí với cả Hà gia hiện giờ cũng là thái độ bình đẳng.

Ở trên thương trường có lẽ có tình bằng hữu, nhưng nhiều hơn thế nữa còn có kết hợp cả lợi ích, hôm nay Hà Vương dẫn theo toàn bộ thương nhân Macao tới ủng hộ Lục Thiếu Hoa, cũng vì tình bằng hữu nhưng mục đích vẫn còn vì lợi ích.

Cùng ở trên một chiến thuyền hùng mạnh với Lục Thiếu Hoa, nhà họ Hà họ lo gì không có khả năng phát triển nhanh chóng.

Sự thật, Lục Thiếu Hoa không phải là người vong ân bội nghĩa, trái lại rất trọng những ai đã giúp mình.

- Hà lão, nhà họ Hà các ông có thể huy động được bao nhiêu tiền?

- A, ý tôi chính là trong trường hợp hoạt động bình thường, số tiền đó không ảnh hưởng đến công việc làm ăn của ông.
Lục Thiếu Hoa nói.

Lời nói này của Lục Thiếu Hoa có phần như đang điều tra của cải của họ, nhưng Hà Vương không cảm thấy như vậy, ông biết đó là Lục Thiếu Hoa cho Hà gia ông cơ hội tham gia vào việc kiếm lời.
- Bốn mươi tỷ đô la Mỹ.
Hà Vương nhanh chóng trả lời.

Hà gia có thể huy động bốn mươi tỷ đô la Mỹ, vậy nếu nhiều hơn sẽ ảnh hưởng đến hoạt động bình thường của họ hoặc tác động đến hoạt động của công việc trụ cột.

Điều ra bốn mươi tỷ đô la Mỹ, hay là Hà gia phải tạm dừng một phần của ngành công nghiệp, nếu nhiều nữa thì không được thậm chí sẽ làm Hà gia họ phá sản.

- Bốn mươi tỷ đô la Mỹ?
Lục Thiếu Hoa không khỏi nhíu mày, sau đó lại nói.
- Tốt lắm, không có vấn đề gì, trước tiên đem tiền lại đây, sau đó sẽ tìm một đội người môi giới chứng khoán có kinh nghiệm, chuẩn bị sẵn sàng đi.

Lời nói Lục Thiếu Hoa đã rõ ràng, chính là muốn cùng Hà gia kiếm tiền.

Hoắc Anh Đông hiểu được ý của Lục Thiếu Hoa, Lý Gia Thành cũng hiểu được và Hà Vương cũng hiểu được nhưng Hà Du Long lại chẳng hiểu gì.

Hà Du Long là người thừa kế của Hà gia, nhưng dù sao anh chưa tiếp xúc với Lục Thiếu Hoa lần nào, căn bản không biết mấy người Hoắc Anh Đông làm giàu như thế nào, càng không biết Lục Thiếu Hoa sở dĩ chỉ hai mươi mấy năm đã tích lũy được nhiều của cải hoàn toàn dựa vào cơn lốc tài chính.

Hà Du Long không hiểu, nhưng thành quả của hai người bạn tốt Lý Gia Thành và Hoắc Anh Đông Hà Vương lại biết rõ, hiện tại Lục Thiếu Hoa đã nói, tuy rằng chưa nói rõ nhưng ông hoàn toàn có thể lý giải.

- Tôi trở về và lập tức chuẩn bị.
Hà Vương hào hứng vẫn không quên hỏi một câu:
- Thời gian nhanh không?

- Không phải quá nhanh, nhanh nhất cũng phải mười ngày đến nửa tháng.
Lục Thiếu Hoa đáp, lập tức nói tiếp;
- Hà lão, tôi có phép tắc của tôi, nói trước, muốn tham gia phải nghe theo sự sắp xếp của tôi, không để xuất hiện một chút sai lầm nào, bằng không kế hoạch của ta thất bại, sẽ chẳng có ai có lợi cả.

Lục Thiếu Hoa nói không sai, thao tác ở cơn lốc tài chính như là làm xiếc đi dây, một khi không cẩn thận sẽ rơi xuống, nếu một mình Lục Thiếu Hoa làm với dữ liệu chi tiết thì sẽ không vấn đề gì, nhưng nay có nhiều người tham dự nếu không nghe theo chỉ huy sẽ có kết cục không như ý.
- Yên tâm đi, tôi biết quy tắc.
Hà Vương nghiêm túc trả lời.

Hà Vương đã biết quy tắc từ mấy người Hoắc Anh Đông, phải cùng Lục Thiếu Hoa thao tác, phải nghe theo sự chỉ dẫn của họ, khi nào tiến, khi nào rời, phân bổ tài chính thế nào, toàn bộ phải do người Lục Thiếu Hoa sắp đặt, chính họ chỉ cần dựa theo mệnh lệnh để làm.

- Vậy, trước tiên hãy tìm người môi giới chứng khoán có kinh nghiệm đi, sau đó cho họ làm quen với thị trường tài chính Hàn Quốc.
Lục Thiếu Hoa nói.

Thị trường tài chính Hàn Quốc?

Từng lời nói của Lục Thiếu Hoa khiến mọi người không khỏi ngạc nhiên, phản ứng thứ nhất chính là Lục Thiếu Hoa chỉ định hành động với Hàn Quốc.

Kết hợp với cuộc đối thoại giữa Lục Thiếu Hoa và Tăng Ái Dân, mọi người gần như có thể khẳng định, Lục Thiếu Hoa thật sự muốn ra tay với Hàn Quốc.

Thời điểm năm 2001, Lục Thiếu Hoa tấn công vào thị trường tài chính Mỹ, một nước Mỹ hùng mạnh, một quốc gia có nền kinh tế đứng thứ nhất toàn cầu lại bị Lục Thiếu Hoa đánh tan, có thể thấy được Lục Thiếu Hoa lợi hại như thế nào.

Được rồi, sự kiện 11.9 tạo cho Lục Thiếu Hoa một môi trường thuận lợi, nhưng có ai dám nói thực lực Lục Thiếu Hoa không mạnh đâu?

Hiện tại Lục Thiếu Hoa chỉ định xuống tay với thị trường tài chính Hàn Quốc, lại có ảnh hưởng của cơn lốc tài chính, thử hỏi Hàn Quốc có trụ được không?

Đáp án rất rõ, Hàn Quốc không có khả năng trụ được nếu Lục Thiếu Hoa tấn công, cho dù là bình thường không có cơn lốc tài chính, không có nhân tố khác thì Hàn Quốc cũng không có khả năng chống lại toàn lực công kích của Lục Thiếu Hoa.

Tài sản có hơn mười tỷ đô la Mỹ, một sự giàu có tiềm tàng, lại thêm mấy trăm tỷ đô la Mỹ, nhưng huy động vốn lại tới mấy nghìn tỷ đô la Mỹ, một nước Hàn Quốc cho dù kinh tế có phát triển thế nào nhưng có thể chịu được sự tấn công của mấy nghìn tỷ đô la Mỹ sao.

Chỉ đơn thuần nhìn con số là Hàn Quốc đã không chịu được rồi, dù sao Lục Thiếu Hoa vẫn có thể huy động nhiều tài chính lắm
- Sẽ hành động với Hàn Quốc.
Lý Gia Thành hỏi.

Có thể nói câu hỏi này của Lý Gia Thành là vô nghĩa nhưng anh cứ hỏi vậy, tuy Lục Thiếu Hoa đã nói rõ ràng nhưng hắn chưa xác nhận toàn bộ là bao nhiêu.

- Kiêu ngạo sẽ bị trừng phạt.
Lục Thiếu Hoa không trả lời vấn đề của Lý Gia Thành nhưng nó nói lên tất cả.

Ngay ngày hôm qua, thời báo Wall Street vừa mời đăng một bài, không lâu sau Hàn Quốc liền phát ngôn, tư thế rất kiêu ngạo Lục Thiếu Hoa đã có được tin tức này, lúc ấy hắn rất tức giận thề phải xử lý Hàn Quốc.

Thực tế Lục Thiếu Hoa cũng đã tiến hành, lập tức liên hệ với Tạ Kiên Vỹ, triển khai một loạt hành động nhằm vào Hàn Quốc, hiện tại mấy người Tạ Kiên Vỹ đã liên hệ với chủ tịch Kim của Triều Tiên, hai ba ngày sau sẽ có kết quả.

Một khi Chủ tịch Kim đồng ý, Lục Thiếu Hoa sẽ bắt đầu hành động, chiến tranh bùng nổ, Hàn Quốc bị ảnh hưởng thì thị trường tài chính chắc chắn sẽ trở nên tồi tàn, dù sao cơn lốc tài chính đang thổi quét toàn bộ, chịu nhiều áp lực vậy, thị trường tài chính Hàn Quốc ắt hẳn bị sụp đổ.

Chờ đến lúc này, Lục Thiếu Hoa có hành động cuối quyết định sự việc, sụp đổ làm sao tránh khỏi, sở Hàn Quốc cũng không lường trước được.

Sự tin tưởng của Lục Thiếu Hoa là ở đó, đương nhiên cũng muốn Chủ tịch Kim Triều Tiên đồng ý phát động chiến tranh, bằng không những gì Lục Thiếu Hoa nói đều biến thành lý thuyết suông nhưng cũng không loại trừ Lục Thiếu Hoa sử dụng sức mạnh tiến công.

Ảnh hưởng của cơn lốc tài chính rất lớn, cho dù không có chiến tranh, Lục Thiếu Hoa chỉ cần điều động tài chính thì cũng có khả năng làm tan thị trường tài chính của Hàn Quốc.

Bốn mươi tỷ đô la Mỹ của Hà gia, mấy người Hoắc Anh Đông cho tiến vào một ít tiền, hơn nữa mấy người Lưu Minh Chương đã bày bố một ít, nếu có cần Lục Thiếu Hoa có thể gọi điện cho Nhị Vương Tử nhờ huy động tài chính từ công ty tài chính hoàng thất Ảrập.

Lại thêm Lục Thiếu Hoa điều động một ít tiền tiến vào, tiền vốn chắc chắn sẽ vượt qua hai trăm tỷ đô la Mỹ, chịu sự tàn phá của cơn lốc tài chính mà Hàn Quốc có thể trụ được thì điều đó quả là lạ.

- Ai dà

Hoắc Anh Đông thở dài nói.

- Thật không biết trong óc người lãnh đạo Hàn Quốc có phải chứa toàn phân không?

Hoắc Anh Đông vốn là một thân sĩ, nhưng lúc này anh không kìm được mà thốt ra một câu thô tục, có thể thấy người lãnh đạo Hàn Quốc ngu xuẩn cỡ nào.

Hàn Quốc và Trung Quốc giáp giới nhau, rất nhiều thương nhân Hồng Kông có doanh nghiệp ở đó, một khi Lục Thiếu Hoa thay đổi cũng kéo theo giới thương nhân Hồng Kông thay đổi, với Hàn Quốc là không có bất kỳ ưu đãi nào.

Nhưng bọn họ là cố tình, nay Lục Thiếu Hoa thay đổi, đây hoàn toàn là do họ mà thôi.

- Ha ha...

Lý Gia Thành cười sảng khoái, nhìn Hoắc Anh Đông nói:
- Hoắc đại ca à, phải là trong não người lãnh đạo bọn họ có phân mới có khả năng đem phát minh của ta thành của quốc gia họ đâu, còn có cương mục Bản thảo cũng nói là phát minh quốc gia họ.

Vui đùa, Lý Gia Thành hoàn toàn là nói vui, nhưng đó là sự thật.

- Này, người vô liêm sỉ tôi thấy nhiều rồi, nhưng vô liêm sỉ giống Hàn Quốc thật đúng chưa gặp qua lần nào.
Hà Vương cũng không kìm nổi phát ra một câu cảm thán.

Cộng hưởng, lời nói Hoắc Anh Đông tạo thành sự cộng hưởng, gần như tất cả mọi người cảm thấy Hàn Quốc thật vô liêm sỉ.