Thương Trường Đại Chiến

Quyển 4 - Chương 1083: Về lại Hồng Kông




Nói đến Berlusconiai cũng biết, danh tiếng của ông nổi lên như cồn, chẳng hạn nhắc đến Italy là nhắc đến câu lạc bộ AC MiLan, còn nhắc đến Berlusconilà nhắc đến nhiều vụ tai tiếng.

Ông tới tìm Lục Thiếu Hoa không phải muốn mời Tập đoàn Phượng Hoàng đến Italia đầu tư mà với mục đích thuyết phục hắn bán cầu thủ cho ông ta

Có thể nói Lục Thiếu Hoa là ông chủ của đội bóng đá Man U, vài năm gần đây đội bóng này đã đem lại rất nhiều thành tích. Các cầu thủ của Man U như C. Ronaldo, Messi, Kaka, Ronaldinho cũng từ đó nổi tiếng khắp toàn cầu.

Hơn nữa, tuyến hậu vệ và trung vệ cũng có cầu thủ hùng mạnh, lại có huấn luyện viên giỏi, Man U không lập nhiều thành tích mới là lạ.

Nhưng đúng là nhiều cầu thủ giỏi nên có nhiều người chú ý, Berlusconi là một người như vậy, ông ta theo dõi đội bóng Man U

Ông ta tìm tới Lục Thiếu Hoa – ông chủ của Man U, hi vọng mua hai cầu thủ giỏi về cho AC MiLan.

Đúng vậy, Berlusconi chình vì các cầu thủ mà tìm tới Lục Thiếu Hoa, hy vọng cuộc thương thảo thành công mà hắn đồng ý bán cầu thủ. Berlusconi biết rất rõ, Lục Thiếu Hoa không thiếu gì tiền của nên không tính đến cách dùng tiền để để đàm phán mà chọn phương án dùng tình cảm.

- Cái gì? Ông muốn mua Kaka?C.Ronaldo?
Lục Thiếu Hoa hỏi

Hẳn không thể tin được khi nghe đề nghị này, Kaka và C. Ronaldo là những cầu thủ trụ cột của Man u, khó ai có thể thay thế được.

Lục Thiếu Hoa tuyệt đối không thể để những tài năng như vậy rời khỏi Man U, nếu đó là lựa chọn của bản thân cầu thủ hắn cũng tìm cách giữ lại, trường hợp không còn cách nào khác hắn mới thả người.

Berlusconi không nghĩ cuộc đàm phán này lại khó khăn như vậy, hơn nữa đó là những cầu thủ rất có tiềm lực, như thế thì làm sao Lục Thiếu Hoa có thể đồng ý được.

- Ông Lục, ông cũng kinh doanh bóng đá, ngài biết một đội bóng có tiếng sẽ quan trọng như thế nào rồi đấy. Ngài cũng biết đội AC MiLan đang trong tình cảnh rất khó khăn, nếu không có biện pháp e rằng rất khó trụ được.
Berlusconi không ngừng giãi bày một cách thảm nhất.

Lục Thiếu Hoa không nhìn bộ dạng Berlusconi, nếu mua cầu thủ khác có chút xuống cấp như Ronaldinho có lẽ Lục Thiếu Hoa còn có thể suy xét, nhưng muốn mua Kaka-một cầu thủ đầy tiềm năng và C. Ronaldo -một cầu thủ đang ở đỉnh vinh quang là điều không thể bàn tới.

-AC MiLan các ông thường xuyên gặp chúng tôi ở cúp Châu Âu, nếu tôi bán hai cầu thủ tài năng này cho các ông chẳng phải tôi tự chuốc lấy phiền phức hay sao.
Lục Thiếu Hoa hỏi lại một câu.

Những lời nói này có thể chặn họng Berlusconi, vì Lục Thiếu Hoa biết ở Man U, Kaka hay C. Ronaldo thật sự được đối xử tốt, họ không nghĩ sẽ rời khỏi đội bóng này. Hơn nữa Lục Thiếu Hoa cũng không thiếu tiền đến mức phải bán cầu thủ.

Berlusconi im lặng không trả lời, ông không ngờ tới Lục Thiếu Hoa lấy cớ này để ngăn ông ta, vốn đã chuẩn bị từ trước nhưng ở tình huống này ông chỉ còn biết im lặng thở dài.

Berlusconi vẫn im lặng, Lục Thiếu Hoa tiếp tục nói:
- Ngài Berlusconi, thật ra tôi cũng như ông rất hứng thú với Paolo Maldini .

Paolo Maldini là ai, không cần nói cũng biết đó là đội trưởng của AC MiLan, đã đồng hành cùng AC MiLan mười mấy năm, khoảng chừng mấy năm nữa sẽ nghỉ thi đấu.

Nhưng Lục Thiếu Hoa nói cảm thấy hứng thú ý với Paolo Maldini là sao?

Ý đồ của Lục Thiếu Hoa phá hoại nền tảng của AC MiLan, Berlusconi muốn mua Kaka và C. Ronaldo, như vậy Lục Thiếu Hoa cũng có thể mua đội trưởng AC MiLan, cho dù đem Paolo Maldini về chẳng để làm gì thì cũng không sao.

Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa cũng không thật sự tính đến việc mua Paolo Maldini, chẳng qua chỉ muốn đối lại Berlusconi nên mới nói vậy. Mà nếu có ý định mua thật Lục Thiếu Hoa cũng tin chắc rằng Berlusconi không thể bán, dù sao một đội trưởng gắn bó với đội bóng mười mấy năm mà bị bán, , Berlusconi sẽ phải chịu áp lực lớn từ sự phản đối của fan AC MiLan.

Berlusconi biết rõ Lục Thiếu Hoa đang chơi ông nhưng vẫn mỉm cười một cách đau khổ.

Cuộc đàm phán mua bán không thành nhưng cũng không ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa Berlusconi và Lục Thiếu Hoa, mặc kệ là ở lĩnh vực bóng đá hay là lĩnh vực kinh doanh hoặc là chính trị, Berlusconi và Lục Thiếu Hoa vẫn có thể hợp tác, đặc biệt trên lĩnh vực kinh doanh Lục Thiếu Hoa rất mạnh, hai người mà bắt tay hợp tác là rất hợp.

Berlusconi đã tìm đến Lục Thiếu Hoa, hắn tin sẽ còn rất nhiều người tìm đến hắn, đặc biệt ở thời điểm nền kinh tế đang đình trệ, rất nhiều quốc gia mong muốn tập đoàn Phượng Hoàng sẽ đầu tư vào nước mình để tăng thu nhập.

Cho nên, sau khi gặp Berlusconi, Lục Thiếu Hoa bất kể thời gian lập tức bảo Lý Thượng Khuê chuẩn bị máy bay sau đó trở về chỗ ở Tăng Kiến Quốc, tạm biết con trai và Tăng Vũ Linh, sau đó vội vàng đi.

Trở về Hồng Kông Lục Thiếu Hoa cũng không có lúc nào nghỉ ngơi, đối với hắn, đây đang là thời điểm quan trọng hắn không thể lơ là dù chỉ là một phút.

Lúc này đã vào tháng 8, trên thực tế cơn khủng hoảng tài chính đã thật sự bùng phát chỉ có điều chưa đến mức trầm trọng, Lục Thiếu Hoa muốn nhân dịp này để hành động nên rất là chú ý mọi diễn biến xung quanh.

Chẳng những thế, dù là một ít số liệu cũng phải để mắt tới, lúc trước Lục Thiếu Hoa cung cấp số liệu cho Lưu Minh Chương mới chỉ tới tháng 7, hiện tại về cơ bản số liệu đó đã được xử lý xong, mấy ngày nay Lưu Minh Chương chủ yếu theo dõi diễn biến của thị trường chứng khoán.

Nhưng cũng không phải đơn giản vậy. Qua quá trình theo dõi nếu có vấn đề gì, Lưu Minh Chương mới có thể có cách thực hiện tiếp.

Đã quen với thao tác xử lý số liệu, Lưu Minh Chương muốn gặp Lục Thiếu Hoa nhưng hắn đã đi Bắc Kinh, sau đó lại tham gia khai mạc thế vận hội Olympic.

Lục Thiếu Hoa trở về Hongkong, Lưu Minh Chương rất phấn khởi, vội tới biệt thự của Lục Thiếu Hoa, vừa vào đến nơi anh nói ngay vào vấn đề chính là muốn xin số liệu.

Trong khoảng thời gian nhàn Lục Thiếu Hoa giành nhiều thời gian bên con mình nên dường như đã quên đi việc này, hắn gật đầu nói:
- Tôi sẽ mau chóng sắp xếp lại 

Lục Thiếu Hoa tỏ vẻ sẽ nhanh chóng sắp xếp số liệu và ghi nhận sự cố gắng của Lưu Minh Chương , hắn hỏi:
- Tình hình gần đây thế nào?

- Đầu tháng 8, tình hình ngày càng rối loạn khiến người ta đau đầu.
Lưu Minh Chương trả lời, sắc mặt có chút trịnh trọng nhưng rất nhanh sau đó anh tỏ ra rất mừng và nói:
- Nhưng tình hình đó không ảnh hưởng gì đến chúng ta, mỗi phút ta vẫn kiếm được rất nhiều tiền.

Theo như lời Lưu Minh Đồng, mỗi phút trôi qua đều kiếm được tiền và lại số tiền kiếm được không phải là nhỏ

Lục Thiếu Hoa nhẹ nhàng cười, đồng ý với ý kiến của Lưu Minh Chương nhưng lại nói
- Không cần đắc ý quá sớm
Lưu Minh Chương như bị hắt một gáo nước lạnh, Lục Thiếu Hoa làm như vậy cũng chỉ muốn nhắc anh đừng nên lơ là

Có những thời điểm, nơi lỏng là chuyện tốt nhưng ở thời điểm quan trọng này là không nên, bởi vì cuộc khủng hoảng tài chính đang xảy ra, Lưu Minh Chương với vị trí là một tổng chỉ hủy mà không chuyên tâm chú ý sẽ để lại hậu quả nghiêm trọng.

Bị Lục Thiếu Hoa nhắc nhở, Lưu Minh Chương tỏ ra hiểu vấn đề và gật đầu anh sẽ chú ý nhiều hơn.

Hành động này của Lưu Minh Đồng hoàn toàn khiến Lục Thiếu Hoa yên tâm, hắn nhẹ nhàng cười:
- Cũng không quan trọng quá, có những lúc lơ là không sao, tuy nhiên cũng phải chú ý thời điểm

- - Được.

- Tốt lắm, mấy ngày nữa tôi sẽ gửi số liệu cho các anh
Lục Thiếu Hoa cuối cùng đưa ra một kết luận.

Xong việc Lưu Minh Chương đi ngay mà Lục Thiếu Hoa cũng không có nhiều thời gian, cần làm ngay số liệu cho Lưu Minh Chương mà số liệu lần này không phải ít

Cho nên, sau khi Lưu Minh Chương đi rồi, Lục Thiếu Hoa vào phòng làm việc, bắt đầu tính toán sắp xếp số liệu.

Lúc này di động của Lục Thiếu Hoa vang lên, là Tạ Kiên Vỹ gọi.

Bình thường Tạ Kiên Vỹ rất ít liên lạc với Lục Thiếu Hoa đặc biệt là liên lạc bằng điện thoại, anh quản lý căn cứ Hổ Gầm có gì phát sinh cần trao đổi anh đều gửi tài liệu cho Lục Thiếu Hoa 

Tạ Kiên Vĩ sẽ không trực tiếp liên hệ với Lục Thiếu Hoa, chỉ đem tài liệu giao cho Lý Chí Kiệt, anh sẽ chịu trách nhiệm gửi cho Lục Thiếu Hoa.

Mà nay Tạ Kiên Vĩ lại trực tiếp gọi điện đến, chứng tỏ có việc rất quan trọng cần trao đổi.

Vào lúc này, căn cứ Hổ Gầm có chuyện gì xảy ra nhỉ, Lục Thiếu Hoa suy nghĩ rất nhiều vẫn chưa tìm ra lời giải đáp.