Thương Trường Đại Chiến

Quyển 3 - Chương 181: Bày mưu lập kế




Lục Thiếu Hoa là người nói được thì sẽ làm được. Nếu đã quyết định đổi chiếc Mercedes Benz 500 thì phải làm liền. Nhân lúc nhắc đến xe, cũng không quan tâm đến Lưu Minh Chương thắc mắc, Lục Thiếu Hoa nhận thấy nên giải quyết việc này trước tiên.

Khi đã quyết định, Lục Thiếu Hoa cũng không nói gì khác, trầm ngâm một chút rồi lên tiếng:
- Chiếc xe Mercedes Benz 500 của em cũng đã cũ rồi. Em muốn đổi chiếc Roll-royce.

Đối với thương hiệu xe Roy-royce thì ở kiếp trước Lục Thiếu Hoa cũng đã nghe qua, chỉ có điều là chưa nhìn thấy thôi. Đời sống tại Trung Quốc thì cho dù đã bước vào thế kỷ thứ 21, nền kinh tế đã được phát triển, người giàu có cũng rất nhiều nhưng không có mấy ai có được chiếc xe Roy-royce. Dù sao giá trị của một chiếc xe Roy-royce cũng hơn tiền triệu.

- Rolls-Royce?"
Lưu Minh Chương hỏi.

- Ừ, em muốn đổi một chiếc xe Roy-royce.
Lục Thiếu Hoa gật đầu, chợt bổ sung thêm một câu:
- Nhưng phải có lớp chống đạn.

Muốn đặt hàng một chiếc xe chống đạn, nhất định Lục Thiếu Hoa đã có sự suy xét. Hiện tại công ty đang dần dần lớn mạnh, trong việc kinh doanh khó tránh khỏi có đối thủ cạnh tranh. Tuy Lục Thiếu Hoa chỉ là người đằng sau điều hành công việc, nhưng phải tính trước tất cả mọi việc, bên ngoài nhìn qua thì thấy có vẻ rất kín, nhưng cũng không thể tránh khỏi việc người khác sẽ điều tra ra hắn chính là ông chủ đứng phía sau, không phải quốc gia cũng đã biết hắn chính là ông chủ phía sau sao? Cho nên Lục Thiếu Hoa muốn phòng ngừa trước nếu chẳng may đối thủ cạnh tranh muốn xuống tay với hắn.

Lưu Minh Chương hiểu được lời nói của Lục Thiếu Hoa, đơn giản chỉ muốn công ty ra mặt đặt hàng một chiếc Roy-royce.
- Được rồi, ngày mai anh sẽ gọi điện thoại đặt hàng một chiếc.

- Ừ!
Lục Thiếu Hoa ngẫm nghĩ một chút rồi lại nói thêm:
- Thuận tiện anh đặt thêm hai chiếc Mercedes Benz mới luôn đi. Đồng thời cũng phải có lớp chống đạn.

Tuy không hiểu tại sao Lục Thiếu Hoa lại đặt liên tiếp ba chiếc xe mới làm gì nhưng Lưu Minh Chương vẫn gật đầu đồng ý.

Kết thúc việc mua sắm xe, Lục Thiếu Hoa chuyển sang việc khác:
- Anh Minh Chương, tình hình công ty gần đây thế nào?

Nói đến tình hình công ty thì Lưu Minh Chương là người có tiếng nói mạnh nhất. Dù sao thì y cũng là Tổng giám đốc công ty, nắm giữ mọi chuyện trong tay, khụ hai tiếng cho thanh giọng nói:
- Kể từ lúc chúng ta đầu tư hai tỷ đô la Mỹ thì có thể nói là nhận được sự hưởng ứng mạnh mẽ của ngành tài chính. Anh cũng đã chiếu theo những gì em dặn dò, đầu tư vào thị trường chứng khoán Hongkong, trước mắt là thu mua cổ phần của một số công ty có tiềm lực, ví dụ như công ty Lý Gia Thành, công ty nhà họ Hoắc ….

Lưu Minh Chương nhắc đến rất nhiều tên công ty nổi tiếng tại Hongkong. Lục Thiếu Hoa cũng đã từng nghe qua tên của những công ty này nên chỉ im lặng lắng nghe Lưu Minh Chương giải thích.

- Tóm lại, hiện nay có thể dùng sáu chữ để hình dung tình hình của công ty. Đó là “Mọi việc đều rất tốt đẹp”.
Lưu Minh Chương kết luận.

- Tốt! Vậy thì còn công ty bất động sản như thế nào?
Lục Thiếu Hoa hỏi tiếp.

- Ừ thì…!
Lưu Minh Chương gãi đầu xấu hổ.
- Em cũng biết là đối với bất động sản anh cũng không rành lắm. Tuy nhiên anh cảm thấy có một việc khiến anh cảm thấy kỳ là không biết đám người Hà Thừa Ích đã dùng thủ đoạn gì mà xin được giấy phép phê duyệt việc xây dựng văn phòng công ty.

Việc xây dựng tòa nhà công ty thì Lục Thiếu Hoa đã giao cho Hà Thừa Ích và Lâm Tề Toàn phụ trách. Nghe Lưu Minh Chương nói thì Lục Thiếu Hoa mới hiểu được việc hai người đó làm lúc ấy là không sai. Về phần áp dụng thủ đoạn nào mà trong thời gian ngắn có thể khởi công công trình thì Lục Thiếu Hoa không quan tâm, chỉ cần có thể hoàn thành việc xây dựng tòa nhà là được rồi.

- Tốt lắm! Tình hình công ty như vậy là được rồi. Kế tiếp, em muốn sắp xếp công việc tiếp theo cho ba người.

Lý Vân Thanh trước đây là Phó tổng giám đốc của công ty. Hiện nay, y đã quay trở lại thì có thể cùng gánh vác công việc với Lưu Minh Chương. Lục Thiếu Hoa còn có việc quan trọng hơn cần Lưu Minh Chương giải quyết, không nhất thiết y phải thường xuyên có mặt tại công ty. Về phía Lý Tông Ân thì đây là lần đầu tiên đến Hongkong cho nên tình hình ở đây vẫn chưa hoàn toàn nắm rõ. Do đó, Lục Thiếu Hoa cũng không dự định sắp xếp cho y tham gia vào thị trường chứng khoán của Hongkong.

Khi đề cập đến công việc tiếp theo, cho dù là Lưu Minh Chương bình thường vẫn bô lô ba la hay Lý Vân Thanh và Lý Tông Ân, cả ba người đều trở nên khác thường, tập trung tinh thần, sợ nghe nhầm lời nói của Lục Thiếu Hoa.

- Anh Vân Thanh quay trở lại Hongkong thì phụ trách toàn bộ công việc của công ty. Về phần anh Lưu Minh Chương thì em còn có việc quan trọng hơn cần anh ấy giải quyết.
Lục Thiếu Hoa phân công nhiệm vụ thứ nhất.

- Được!
Lý Vân Thanh trả lời.

Lục Thiếu Hoa mỉm cười, quay sang hỏi Lưu Minh Chương:
- Anh Minh Chương, dạo gần đây anh có chú ý đến George Soros không?

Lưu Minh Chương cũng khẽ mỉm cười, không gật đầu mà cũng không lắc đầu. Đối với George Soros thì từ lúc Lục Thiếu Hoa đề cập đến thì y không bao giờ rời mắt chú ý đối với người này.

Nhìn Lưu Minh Chương cười thì Lục Thiếu Hoa đã đoán ra được. Quả nhiên Lưu Minh Chương vẫn còn theo dõi người này.
- Công việc kế tiếp của anh là theo bước chân của George Soros. Ông ta làm cái gì thì anh làm cái đó.

Đúng vậy, công việc kế tiếp mà Lục Thiếu Hoa giao cho Lưu Minh Chương chính là theo chân George Soros. Tuy rằng trí nhớ về người này rất mơ hồ nhưng hắn biết khá rõ ràng về một giai đoạn năm 1992, Soros đã chính thức lấy tên mình để thực hiện một số vụ đầu tư rất thành công. Chỉ cần theo chân ông ta thì hẳn sẽ kiếm rất nhiều tiền.

- Anh hiểu rồi!
Lưu Minh Chương trả lời.

- Tốt lắm! Kế tiếp là anh Lý.
Lục Thiếu Hoa quay sang Lý Tông Ân.

Nhìn thấy ánh mắt của Lục Thiếu Hoa, Lý Tông Ân lập tức dựng thẳng người dậy.

Gật đầu vừa lòng, dừng một lúc Lục Thiếu Hoa mới nói:
- Anh Lý, đối với thị trường Hongkong thì chắc anh chưa nắm rõ hết. Tuy nhiên chuyện này không thành vấn đề. Không biết rõ thì có thể tìm hiểu từ từ. Điều mà em muốn anh làm chính là đăng ký thêm một công ty nước ngoài.

Nói đến đây, Lục Thiếu Hoa dừng lại một chút thì thấy y đang chăm chú lắng nghe nên tiếp tục nói:
- Em bảo anh tiếp tục đăng ký thêm một công ty nước ngoài với mục đích là đứng đằng sau thao tác. Anh có hiểu ý em không?

Lý Tông Ân vẻ mặt khó hiểu, lắc đầu.

- Nói thế này, hiện tại công ty tài chính Phượng Hoàng đang trở thành một đối tượng bị nhiều người dòm ngó. Nhất cử nhất động của chúng ta đều bị người khác chú ý. Quá nhiều người chú ý thì sẽ làm ảnh hưởng đến kế hoạch của chúng ta. Cho nên cái mà em cần hiện giờ là một công ty hoàn toàn mới, không bị chú ý quá nhiều sẽ đứng đằng sau điều hành một số công việc quan trọng của công ty Phượng Hoàng.
Dừng một chút, Lục Thiếu Hoa nói thêm.
- Vì tránh cho kế hoạch xuất hiện sơ suất, việc thành lập thêm một công ty nước ngoài này phải được giữ bí mật, rất cần một người đáng tin cậy để làm. Anh Lý, anh là người thích hợp nhất. Không biết ý của anh như thế nào?

Lục Thiếu Hoa đã sớm nghĩ đến việc thành lập một công ty nước ngoài hoàn toàn xa lạ để kéo ánh mắt của mọi người ra khỏi công ty tài chính Phượng Hoàng.

Nghe lời nói rõ ràng của Lục Thiếu Hoa, Lý Tông Ân cũng không phải người ngu dốt, cũng đã hiểu, đồng thời y cũng cảm nhận được áp lực của công việc này. Đó chính là việc đứng đằng sau để điều hành cũng có nghĩa là mãi mãi y cũng sẽ không bao giờ được nổi danh.

Cho dù là người làm môi giới chứng khoán hay bất cứ một ngành nghề nào khác thì danh tiếng của bản thân mình rất quan trọng. Lý Tông Ân cũng rất hy vọng một ngày nào đó tên tuổi của y cũng được cả thế giới biết đến. Nhưng lúc này Lục Thiếu Hoa lại yêu cầu y đứng đằng sau điều hành khiến cho y khó có thể chấp nhận ngay được, sắc mặt thay đổi liên tục, dường như đang suy xét thiệt hơn.