Thương Thiên Phách Huyết

Chương 12: đoạn cung




" Ba.."

Theo một tiếng thanh thúy vang lên, Hứa Hải Phong thở dài một hơi nói: " Ai..Ta đã biết sẽ có một ngày như vậy, chỉ là không nghĩ sẽ tới nhanh như vậy mà thôi."

Quay đầu nhìn Triết Biệt đang yên lặng, tiếp tục nói: " Ta nói Triết Biệt a.."

" Dạ..Tướng quân có gì phân phó."

Bị đánh gãy lời nói Hứa Hải Phong thoáng khựng lại một chút, theo sau cười khổ nói: " Ngươi cần gì phải dùng khí lực lớn như vậy, xem, đây chính là ngũ thạch cung loại cao cấp a, không ngờ bị ngươi kéo gãy, ngươi muốn ta đi đâu mà tìm cây cung tốt hơn đây?" Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

" Hồi bẩm tướng quân, là ngài muốn tiểu nhân toàn lực ứng phó, đề cao kỹ nghệ. Cho nên tiểu nhân mới làm hết sức, không nghĩ tới cây cung này không chịu nổi lực kéo."

Nghe xong lời của hắn, Hứa Hải Phong hoàn toàn không còn gì để nói, bỏ đi bỏ đi, xem nhưng hắn không đúng, không phải đã biết những người này vốn không thể suy nghĩ ý thức, càng thêm không có khả năng phản kháng lại mệnh lệnh của mình, nếu không hắn thậm chí hoài nghi có phải là Triết Biệt đang cố ý châm chọc hắn hay không.

" Thôi được, ta hiểu rồi, ngươi trước tiên đi luyện tập công phu khác đi, ta đi đổi cây cung khác cho ngươi."

Hứa Hải Phong đi tới nhà kho trong quân doanh, mới phát hiện bên trong căn bản là không có cây ngũ thạch cung thứ hai. Kỳ thật, có năng lực kéo tứ thạch cung cũng đã là lực sĩ hiếm thấy trong quân ngũ, có thể kéo được ngũ thạch cung là người có tài bắn cung như thần cũng đã là không có, đại bản doanh của Tây Kinh ở hậu cần bộ cũng có thể vì hắn mà chuẩn bị một cây ngũ thạch cung thì cũng đã là lo lắng phi thường chu đáo.

Bỏ đi, nơi này không có thì chưa chắc trong đại doanh lại không có, đã có cây thứ nhất dĩ nhiên phải có cây thứ hai. Hắn quyết định chủ ý sẽ đi đến Tây Kinh một chuyến, sự thật ý niệm muốn tìm một cây cung cho Triết Biệt cũng không mãnh liệt. Hắn sở dĩ muốn đến thành Tây Kinh, hoàn toàn là bởi vì một tháng qua, hắn đã chịu đủ dày vò khổ sở, trong lòng thật là tưởng niệm Vi Vi, cho nên tìm một lý do đường hoàng để lấy cớ đi Tây Kinh mà thôi.

Mang theo Tần Dũng cùng mười thân vệ quân một đoạn đường dùng ngựa đi rất nhanh thì đã đến thành Tây Kinh. Hứa Hải Phong tuy rất muốn trực tiếp đến Túy Nguyệt Lâu, nhưng thời gian còn sớm, hơn nữa còn có chuyện chính trong người, không thể làm gì khác hơn là đi lo công việc trước.

Đoàn người đã đi tới hậu cần bộ, chỉ danh tìm người quen Đồng Nhất Phong. Chỉ chốc lát, Đồng Nhất Phong tiến vào phòng khách, bên người đi theo một vị văn sĩ ba, bốn mươi tuổi. Hứa Hải Phong chỉ cảm thấy là quen mặt, nhìn kỹ, mới phát giác ra là Trình Minh từng gặp tại phủ nguyên soái.

" Đồng tướng quân, Trình tiên sinh." Hứa Hải Phong vội vàng chào hỏi trước.

" Khách quý khách quý, Hứa tướng quân đại giá quang lâm, Đồng mỗ vạn phần cao hứng, trách không được buổi sáng hôm nay vừa thức dậy, chim hỉ thước đã hót không ngừng đây." Đồng Nhất Phong cao giọng cười nói.

" Làm sao, Đồng tướng quân, mạt tướng vô sự không đến điện tam bảo, ta là tới cầu viện."

" Nga, Hứa tướng quân có việc gì khó khăn, chỉ để ý dặn dò một tiếng, chỉ cần lão phu có thể làm đượ, quyết không chối từ. Thật sự không được, còn có Trình tiên sinh ở đây, tất nhiên sẽ không làm ngươi thất vọng."

" Học sinh chỉ là một văn thư nho nhỏ, nếu nhị vị tướng quân cần đến, học sinh chỉ sợ lực bất tòng tâm." Trình Minh cười chối từ.

Hứa Hải Phong thoáng xấu hổ cười nói: " Cũng không phải chuyện gì lớn, chỉ là ta có một thủ hạ, rất có vài phần khí lực, buổi sáng hôm nay luyện tập bắn tên, dĩ nhiên đã làm gãy cung, cho nên ta nghĩ muốn đến đây, tìm xem có một cây cường cung để cấp cho hắn."

Đồng Trình hai người nhìn nhau, đồng thời hướng Tần Dũng đứng sau lưng Hứa Hải Phong nhìn lại, Trình Minh chắp hai tay cung kính nói: " Vị này chính là Tần Dũng sĩ mà Phương tướng quân sùng bái phải không, quả nhiên là thần lực hơn người, học sinh bội phục."

Hứa Hải Phong thấy hắn hiểu lầm, vừa định giải thích một chút, miệng còn chưa mở ra, chợt nghe Đồng Nhất Phong nói: " Tần dũng sĩ dũng vũ oanh động ba quân, Phương tướng quân lại xưng tán là Đại Hán đệ nhất dũng sĩ, quả nhiên danh bất hư truyền. Ta lập tức đến khố phòng tìm một cây ngũ thạch cung đến, cấp Tần dũng sĩ sử dụng."

Hứa Hải Phong cười khổ, cũng không giải thích, nghe Đồng Nhất Phong lại muốn lấy ngũ thạch cung, vội vàng ngăn cản: " Đồng tướng quân chậm đã, thủ hạ ta hôm nay kéo gãy chính là ngũ thạch cung."

" Cái gì?" Lúc này đây cả hai cùng đồng thanh kêu lên.

" Hứa tướng quân, cung tên của Đại Hán ta chỉ có ngũ thạch, cung thủ có thể kéo được tam thạch, đã là đại lực sĩ, tứ thạch đã là không có mấy người, mà ngũ thạch cung được xưng là bá vương trong cung, người có năng lực kéo ngũ thạch cung, tuy là Thiên Ưng quân đoàn cũng chỉ có ba người. Tần dũng sĩ có thần lực này, có năng lực kéo gãy ngũ thạch cung?" Trình Minh kinh hãi bất chấp lễ phép, trực tiếp hỏi ra.

" Trình tiên sinh nếu là không tin, vậy để Tần Dũng thử ngay tại chỗ một lần sẽ biết." Hứa Hải Phong thầm nghĩ tuy sức lực của Triết Biệt thật lớn, nhưng so với Tần Dũng còn chênh lệch khá xa, nếu ngay cả Triết Biệt cũng có thể kéo gãy ngũ thạch cung, vậy Tần Dũng thì càng khỏi nói. Đáng tiếc Tần Dũng không có thiên phú bắn tên, nếu không khẳng định so với Triết Biệt sẽ càng xuất sắc.

" Như vậy đắc tội." Trình Minh nói với Đồng Nhất Phong: " Đồng tướng quân, thỉnh mượn ngũ thạch cung dùng một lát."

" Được." Đồng Nhất Phong dứt khoát đáp ứng. Trình Minh chẳng những là cháu của Cổ Đạo Nhiêm, bản thân hắn còn là con cháu trực hệ của một trong tứ đại thế gia Trình gia, vô luận là thân phận nào cũng không phải một thiên tướng nho nhỏ như Đồng Nhất Phong có thể sánh bằng, nếu hắn đã phân phó, đương nhiên phải hoàn toàn làm theo.

Chỉ chốc lát, một cây ngũ thạch cung được tinh chế đã bày ngay trước mặt mọi người, Đồng Nhất Phong đưa tay nói: " Hứa tướng quân, thỉnh thử cung."

Hứa Hải Phong nhìn Tần Dũng gật đầu nói: " Tần Dũng, đem cây cung này kéo gãy."

" Dạ, tướng quân." Tần Dũng cũng không nói nhiều, đi ra phía trước, cầm cung, hai tay phân ra kéo dây cung, cũng không thấy hắn dùng sức, liền như vậy tiện tay kéo ra. Chỉ thấy ngũ thạch cung giống như là làm từ giấy, bị dễ dàng kéo thành hình trăng tròn. Tần Dũng tiếp tục phát lực, chỉ thấy trăng tròn biến càng tròn, sau đó " ba" một tiếng đã bị ngạnh sanh gãy đoạn.

Đồng Trình hai người lại nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương nhìn thấy được vẻ kinh ngạc cực độ, có thể lực kéo gãy ngũ thạch cung, là thần lực cỡ nào, nếu không tận mắt nhìn thấy, nói ra sợ là cũng không có ai tin tưởng.

" Hay.." Một trận âm thanh ủng hộ vang lên ầm ĩ.

Nguyên lai Đồng Nhất Phong sai người đi lấy ngũ thạch cung, dọc theo đường đi, người nọ tuyên dương khắp nơi, khiến cho mỗi người đều biết Tần Dũng muốn thử lực kéo gãy ngũ thạch cung, lập tức khiến cho oanh động, ở hậu cần bộ ai cũng buông công việc chạy tới đại sảnh quan sát tràng kỳ quan khó gặp này. Khi bọn hắn thật sự nhìn thấy Tần Dũng kéo gãy được ngũ thạch cung được xưng là bá vương trong cung, đã không kềm hãm được tâm tình mà hoan hô.

" Hay cho một người trời sinh thần lực, Hứa tướng quân có được mãnh tướng như thế tương trợ, chẳng trách có thể sáng tạo kỳ tích." Đồng Nhất Phong giơ ngón tay cái lên, khen diệu sau, đột nhiên ngữ khí lại chuyển: " Hứa tướng quân, ngũ thạch cung đã là loại cung mạnh nhất của Đại Hán đế quốc ta, việc này chỉ sợ là ta lực bất tòng tâm."

" Ai.." Hứa Hải Phong thở dài, cũng may trước khi đến đã nghĩ tới tình huống đa số sẽ là như thế, cho nên cũng không phải thập phần ảo não, chỉ là nói: " Vậy xin mời Đồng tướng quân cho ta mấy cây ngũ thạch cung nữa, tạm thời ứng cấp thôi."

" Chậm đã."

Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một người chen ra, tiến lên nói: " Trình tiên sinh, không biết Khai Thiên Cung của Cổ đại soái có đây không, không ngại cho hắn thử một lần."

" Khai Thiên Cung? Là gì vậy?"

Hứa Hải Phong dĩ nhiên không biết, nhưng nhìn thấy mọi người thì thầm, đúng là có nửa số người đang hỏi việc này. Hướng người vừa nói nhìn lại, chỉ thấy hắn tóc bạc đầy đầu, khuôn mặt già nua, nhưng thân thủ tráng kiện, thanh âm to lớn, nên cũng nhìn không ra tuổi tác.

" Ta nhớ kỹ năm đó đại soái lúc mới đến tây tuyến, từng xuất ra Khai Thiên Cung, ngài nói nếu có người có thể kéo dây cung thành trăng tròn, liền tặng cho. Sau mười năm này, trong tây tuyến đại doanh vô số anh hùng hào kiệt tất cả đều thử một lần, đáng tiếc không có ai kéo được phân nửa, vì vậy việc này đành gác lại, mọi người vì xấu hổ, cũng không hề đề cập tới. Nhưng hôm nay Tần dũng sĩ trời sinh thần lực, có lẽ đúng là chủ nhân của thần cung, Trình tiên sinh sao không bẩm cáo đại soái, cho hắn thử một lần."

Trình Minh ngẩn ra, khóe miệng khẽ động, nói: " Nếu là việc mười năm trước, khi đó học sinh còn chưa đi tới đại doanh tây tuyến, nên đã không biết."

" Không sao, việc này năm đó oanh động nhất thời, chỉ cần là lão binh ngoài mười năm đều thập phần rõ ràng, thần cung còn đang đặt ở đại soái phủ, cho mọi người chiêm ngưỡng. Trình tiên sinh, ta và ngươi cùng nhau đi gặp đại soái nói rõ việc này, nói vậy đại soái sẽ không làm trái với lời thề năm đó."

Trong tiếng kêu gọi của mọi người, Trình Minh không thể tránh được bị lão nhân lôi đi. Hứa Hải Phong nhìn Đồng Nhất Phong hỏi thân phận của lão nhân, được đáp án làm cho hắn bị dọa nhảy dựng, người này chính là bộ trưởng đại nhân của hậu cần bộ, cũng là một trong ba thượng tướng quân của tây tuyến đại doanh Nhĩ Đống Kiệt.

Cũng không lâu lắm, từ suất phủ truyền đến mệnh lệnh, lệnh đám người Tần Dũng dời đến đại giáo trường, nguyên soái đại nhân muốn ngay toàn quân cho thử thần cung.