Quý Linh Linh tròn mắt nhìn chằm chằm tên đàn ông này đang nhìn cô cười đến quái dị. Trong lòng âm thầm tính toán, nếu hiện tại mình dốc hết sức trực tiếp cho hắn một chiêu Tiểu Cầm Nã Thủ (1), mình có thể thành công hay không? Hay là cô dùng mĩ nhân kế, nhìn bộ dáng hắn như ông già, không biết mình có qua nổi không?
"Em đang nghĩ gì thế? Em có biết lúc em suy tư, đôi mắt của em rất đẹp." Ặc, đây là đang khích lệ cô sao? "Tôi nói trước cho em biết, nếu như dám lộn xộn tay của tôi có thể sẽ kéo lễ phục xấu xí của em xuống." Môi Mộ thiếu ghé vào tai cô đặc biệt hiểu chuyện nhắc nhở cô.
Trong lòng Quý Linh Linh sững sờ, người này nhìn thấu tâm tư của cô.
"Ô ô. . . . . . Tôi . . . . ." Nước miếng cũng chảy ra, hắn rốt cuộc bẩn đến thế nào, có thể đổi lại phương thức đả kích cô, để cho cô liếm ngón tay, chuyện gì đang xảy ra!
"Quý Linh Linh, tôi nghĩ em nên ngoan ngoãn nghe lời, nếu không sợ tôi làm em mất mặt." Trên mặt Mộ thiếu kéo xuống một nụ cười tà ác, khiến dáng dấp hắn càng nham hiểm.
Cô nhìn hắn, hai mắt trợn to, không làm được gì.
Lúc này, Mộ thiếu rút ngón tay từ trong miệng của cô ra. Nhìn nước miếng dính trên đó, khẽ mỉm cười, "Phía dưới nếu muốn làm, chỉ cần em nghe lời, tôi sẽ rất dịu dàng."
Mộ thiếu đúng là hồ ly, trời mới biết nét mặt hắn bây giờ có bao nhiêu hài lòng cùng quỷ quyệt. Trong lòng Quý Linh Linh gào thét, nàng thật là mệnh trung đang suy, mới để cho cô đụng phải tên vô lại như vậy.
"Khách hàng tới đây càng lúc càng nhiều, nếu như em làm tôi hài lòng, ta sẽ sớm để cho em đi, nếu không. . . . . ." Hắn lại gần cô, trong lúc lơ đãng vừa hôn chóp mũi của cô.
Này! Trong lòng cô kháng nghị. Hắn chiếm tiện nghi người khác thật thông thạo.
"Hiện tại dùng miệng của em, nhẹ nhàng ngậm đầu ngón tay." Âm thanh Mộ thiếu lúc này nghe cực kỳ êm tai, thanh tuyến trầm thấp thấm vào ruột gan, nhưng khi Quý Linh Linh nghe thấy lại làm cho người ta rất khó chịu.
Đáy lòng Quý Linh Linh muốn phanh thây hắn rồi, cho tới bây giờ cô chưa từng nghĩ qua, mình sẽ phải chịu. . . . . . Bị loại "Phi nhân đối xử".
Nghe lời của hắn, cái gì lại hôn lại liếm lại ngậm, hắn muốn đem đầu ngón tay biến thành kẹo đường sao? Mặc dù thân thể Quý Linh Linh bị hắn ôm chặt, nhưng vẫn như cũ có thể nhìn ngực cô bị chọc tức thở hổn hển. Bản lĩnh giwor trò lưu manh của Mộ thiếu càng tỏ ra lợi hại, ngay cả Nghiêm Tử Tuấn không ôn hòa cũng không làm loại mập mờ này.
Lạm dụng uy quyền, Quý Linh Linh yếu ớt không đỡ nổi hắn, cđành phải nghe theo ý hắn.
Quý Linh Linh nhắm chặt mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ. Mộ thiếu nhìn diệu bộ này "Anh dũng cứu nghĩa" của cô, không nhịn được mỉm cười. Vật nhỏ này, luôn không ngoan, xem ra lần này mình "Đe dọa" vẫn có hiệu quả, thì ra cô rất sợ mất thể diện .
Từ trên xuống, rồi đến bốn phía, đây thật là một cây mỹ vị Haagen-Dazs (2) a, đương nhiên là phiên bản thu nhỏ. Quý Linh Linh cũng mặc kệ rồi, cô liền hôn lung tung một mạch. Cho đến lúc cảm thấy hụt hơi, mới dần dần dừng động tác, ánh mắt mê ly mở to nhìn thấy khuôn mặt phóng đại trước mặt mình.
Nàng mệt mỏi, cả người cũng toát mồ hôi, hơn nữa hô hấp dồn dập.
"Ha ha, làm cũng không tệ lắm." Gương mặt Mộ thiếu cười đến gian trá, tình huống từ lần đầu tiên hai người xuất hiện 囧, hắn vẫn đang suy nghĩ Quý Linh Linh là hạng người gì.
Nếu nói cô hoàn toàn không có kinh nghiệm, nhưng dù sao trước đây cô cũng có bạn trai. Lần này, Mộ thiếu hoàn toàn xác định, xem ra hắn phải tự tay đưa Quý Linh Linh vào Giáo Hội (ý nói kết thúc đời xử nữ của QLL) mới được.
Gian trá, quả nhiên gian trá, hắn liên tục dùng loại thủ đoạn này hai lần, đơn giản chỉ nuốn kiểm chứng Quý Linh Linh có kinh nghiệm hay không. Lần này, hắn có thể an tâm vụng trộm nở nụ cười rồi.
Nhưng đối với Quý Linh Linh mà nói, không phải cô không hiểu ý định Mộ thiếu, chỉ có thể trách tên đàn ông tâm tư giấu quá sâu. Hơn nữa ngoài mặt dở thủ đoạn hạ lưu kia. Xem ra, Quý Linh Linh chạy trời không khỏi nắng (Chạy không thoát). . . . . ." Tốt lắm, có thể dừng. Ha ha, em yêu, kỹ thuật của em không phải tuyệt vời bình thường." Mộ thiếu rút ngón tay ra, một phen nâng cằm cô lên, nở nụ cười xấu xa, dường như muốn nuốt sống Quý Linh Linh.
"Hả?" Không đợi Quý Linh Linh phục hồi lại tinh thần, môi của hắn liền trực tiếp dính vào, nuốt hết nước miếng của cô vào trong miệng. Môi lưỡi giao nhau, nụ hôn nóng bỏng có chút khó có thể tỉnh táo.
Lúc này hệ thần kinh Quý Linh Linh phản ứng chậm chạp, căn bản không biết mình làm cái gì, chỉ có thể tùy để người khác làm càn.
"Hô. . . . . ."
Không biết sức lực Quý Linh Linh lấy đâu ra, một tay đẩy Mộ thiếu, nhưng trên mặt cô càng hoảng sợ.
"Quý Linh Linh, diện mạo em bây giờ thật đáng yêu, hơn nữa rất ngon miệng." Mộ thiếu nhẹ giọng bật cười, cô gái này thật thú vị.
Đầu của nàng nổ tung, mắt Quý Linh Linh nhìn thẳng Mộ thiếu, tên khốn kiếp này, dù gì hắn cũng là đặc phái viên quốc gia, lại có thể bỉ ổi như vậy, có thể làm chuyện hạ lưu với mình!
"Anh thật vô sỉ!" Quý Linh Linh muốn mắng người, nhưng những lời đó không thích hợp với nơi này, cho nên tạm thời đổi lời nói.
Mộ thiếu hớn hở tiếp nhận bộ dạng này của cô, bởi vì phụ nữ có mừng có giận, hiểu được làm nũng cầu hoan mới là tốt nhất. Hắn nhàn nhã tựa vào sô pha, hai chân bắt chéo.
Tính cách lười biếng, thật sự coi mình là phu nhân mèo!
Đánh hắn! Hung hăng cho hắn một cái tát! Trong lòng Quý Linh Linh thầm nghĩ, nhưng vừa rồi hắn khống chế sức lực của mình thật sự lớn ghê gớm. Hiện tại đối mặt cô là một kẻ địch cường đại, thật không dễ dàng ra tay.
Quý Linh Linh nhìn chằm chằm Mộ thiếu một lúc lâu, cuối cùng chỉ thấy cô thở dài một hơi. Nhịn! Ai bảo hắn có quyền thế, quan trọng nhất ông chủ lớn của cô càng có quyền thế, cô muốn nhịn!
Mộ thiếu nhìn mặt cô mưa gió biến hóa, trong chốc lát nét mặt của cô đã trải qua suy tư, lo âu, tức giận, cuối cùng cư nhiên trở về bình thản. Nếu hắn vô lại, cô cũng chỉ có. . . . . . Binh đến tướng chặn!
"Mộ tiên sinh, không khí hôm nay không thích hợp ăn cơm, tôi đi trước. Về sau còn muốn hẹn tôi, trực tiếp gọi điện thoại cho ta là được, đừng khoe khoang thân phận của anh." Lời Quý Linh Linh hết sức rõ ràng, Lãnh Dạ Hy là ông chủ lớn của cô lại bị Mộ thiếu "Sai bảo", cô có thể nghĩ đến gương mặt lạnh lùng của hắn.
(1) Tiểu cầm nã thủ dùng để cận chiến, khi kẻ địch kề sát bên mình. Tùy theo vị trí đánh xa hay gần, người ta dùng đại cầm nã thủ hay tiểu cầm nã thủ. Đại cầm nã thủ đánh xa để không cho kẻ địch tiến lại gần mình. Chiêu thức của đại cầm nã thủ thường dài, rộng và mạnh mẽ. Chiêu thức của tiểu cầm nã thủ tinh vi, ảo diệu, biến hóa nhanh, hiểm hóc.Cầm nã thủ là phép đánh bằng mười ngón tay.
(2) Haagen-Dazs là hãng kem nổi tiếng nhất thế giới xuất phát từ Mĩ