Thượng Tá Không Quân Xấu Xa

Chương 123: Không thể yêu nữa




Uống một ly cà phê, Giang Tâm Giao cho cô đầy sự tranh luận, Quý Linh Linh cuối cùng thật sự nghe không vô lý luận nhảm nhí kia, không thể không rời đi. Nếu như tiếp tục ở lại nữa, cô nhất định sẽ bởi vì tình yêu “Vĩ đại” của Giang Tâm Giao đối với Mộ Ly, mà cảm thấy tự ti.

"reng reng. . . . . ."

"Này, Tần Mộc Vũ?" Nhận được điện thoại của anh, Quý Linh Linh không khỏi có chút cảm thấy kinh ngạc.

"Tôi có chút chuyện muốn nói với cô. . . . . ."

Nghe xong những lời kế tiết, Quý Linh Linh chỉ cảm thấy choáng váng, dưới chân không đứng vững, gần như muốn té xuống đất. Cô nắm chặt cô áo của mình, đôi môi mền mại cảm thấy khô khốc.

"Không. . . . . . Không thể nào, căn bản cũng không phải là như vậy, tôi sẽ không tin anh nữa!"Cuối cùng Quý Linh Linh vẫn không nhịn được hướng về phía điện thoại di động lớn tiếng la, sau đó cúp điện thoại di động.

Cặp mắt vô hồn nhìn phía trước, Tần Mộc Vũ lại chọc cô có phải hay không, nhất định là như vậy, nếu không, anh ấy làm sao sẽ nói loại chuyện buồn cười đó với cô.

=Cha cô cùng cha của Mộ Ly vốn là bạn tốt.

=cha cô bán đứng cha anh ấy.

=cha cô vì giữ được mạng của mình, làm hại cha Mộ Ly mất mạng.

=cha cô không chỉ phản quốc, ông còn liên quan đến việc tham ô trong việc xây dựng công trình.

=mẹ của cô cũng có liên quan.

=còn có. . . . . . Cô không cần yêu Mộ Ly nữa, tình yêu của cô đới với Mộ Ly chỉ làm anh ấy cang thêm khốn khổ.

"Ha ha. . . . . ." Quý Linh Linh ngồi trên ghế ở ven đường, thất thanh bật cười, cô không muốn thừa nhận , một chút cũng không muốn thừa nhận, nhưng đáp án càng ngày càng được phơi bày, từng chút từng chút một, "Không cần yêu Mộ Ly. . . . . . Ha ha, không cần yêu nữa. . . . . ."

Cô phải làm như thế nào mới không yêu Mộ Ly đây, làm sao được, làm sao sao để cho cô không thể rời bỏ anh ấy.

Cô muốn tiếp tục yêu, nhưng ngay cả đám bắt đầu giúp cô, Tần Mộc Vũ lại muốn ngăn cản, muốn cô từ bỏ Mộ Ly, tại sao lại như vậy, cô thương anh một phần, sẽ làm anh khốn khổ thêm một phần sao?

Ai có thể nói cho cô biết, chẳng lẽ đây chính là kết cục của bọn họ sao?

Hai người yêu nhau tại sao không thể ở bên cạnh nhau.

Không đúng! Mẹ của mình cũng có liên quan, những lời này là có ý gì?

Quý Linh Linh nghĩ đến đây, nội tâm nhất thời hoảng loạn. Cô hốt hoảng lấy điện thoại di động ra, gọi cho Tần Mộc Vũ.

"Này này, Tần Mộc Vũ, anh nói mẹ tôi cũng có liên quan, đây là ý gì?" Quý Linh Linh thật chặt đè nén tâm tình của mình.

"Đúng, chờ mẹ cô cùng em cô trở về nước, cô nhất định phải kiểm tra."

"Kiểm tra? Kiểm tra cái gì, kiểm tra người nào? Anh nói rõ ràng." Quý Linh Linh giờ khắc này cũng đã không thể giữ vững bình tĩnh, cô không dám tưởng tượng, nếu biết cha phạm phải tội lớn như vậy, mẹ phải làm như thế nào.

"Mộ Ly sẽ thân phái người kiểm tra. . . . . ."

"Vậy. . . . . . Vậy kết quả thế nào?" Quý Linh Linh cảm thấy đôi môi của mình cũng bắt đầu rung rẩy.

"Đi tù."

"Cốp. . . . . ." Điện thoại di động không tiếng động rớt xuống đất.

Quý Linh Linh lập tức ngây ngẩn cả người, thời điểm chuẩn bị đi nhặt lại điện thoại di động, cả người liền hôn mê bất tỉnh trên ghế.