Thương Long Chiến Thần - Tô Trường Phong

Chương 55: Tiểu Khôn có thể xử lý tốt.”




Loại phú nhị đại Quách Khôn này, đặt ở trong đám người đó, ngay cả xách dép còn không xứng

Quách Khôn nở nụ cười: "Được được, không ngờ anh còn ngông cuồng hơn cả tôi.”

“Tôi cam đoan, hôm nay hai người sẽ không ra khỏi bất động sản Quách thị!”

Tống Thanh Mạn thấy Quách Khôn sắp ra chiêu trong lòng mừng thầm.

Nhưng cô ta lo sẽ bị liên lụy nên nói: "Khôn thiếu, công ty còn chút việc, em đi trước đây.”

Nói xong, liền nhanh chóng co giò bỏ chạy.

Tô Trường Phong nhìn Quách Khôn, "Hôm qua cậu tát Thanh Ca một cái, vừa vặn món nợ này, lát nữa tôi cũng tính với cậu.”

“Nhưng mà chúng ta nói chính sự trước.”

Hắn nhìn thoáng qua thời gian: "Các ngươi còn có năm phút đồng hồ.”

Quách Khôn giận quá hóa cười.

“Tôi muốn xem xem năm phút nữa, anh có thể làm được gì”.

Nói xong, Quách Khôn đi qua một bên, vểnh chân, ngồi xuống sô pha bên cạnh.

Cùng lúc đó, anh ta gửi tin nhắn đi ra ngoài.

Vừa vặn, anh ta có thể lợi dụng mấy phút này để nghỉ ngơi một chút.

Năm phút, sắp tới rồi.

Quách Giai Hoài đương nhiên sẽ không đi ra, lúc này ông ta đang ngồi ở văn phòng nhâm nhi uống trà theo dõi sự tình.

Kỳ thật, ông ta đã sớm nhìn thấy Tô Trường Phong và Tống Thanh Ca trong camera.

“Coi Quách Giai Hoài tôi là ai, còn dám uy hiếp tôi?”

Lúc này, Lưu Tiểu Ảnh gõ cửa đi vào.

“Chủ tịch, ngoài cửa có người......”

Lời của cô còn chưa nói xong, đã bị Quách Giai Hoài cắt đứt.

“Không cần phải nói, tôi biết hết rồi cô không cần quan tâm, Tiểu Khôn có thể xử lý tốt.”

“Vâng, chủ tịch.”

Quách Giai Hoài lại nói: "Mặt khác, nói cho Tiểu Khôn biết, muốn làm gì cứ làm, tôi ủng hộ nó.”

“Tập đoàn bất động sản Quách thị chúng ta, không thể để rác rưởi muốn đến là đến.”

Lại nói, ông ta cũng không phải là người tốt lành gì, năm đó ông ta lập nghiệp từ thế giới ngầm, đạp lên bao nhiêu xương và máu của những người vô tội.

Tô Trường Phong uy hiếp Quách Giai Hoài trước mặt mọi người, đương nhiên sẽ làm cho Quách Giai Hoài không vui.

Lưu Tiểu Ảnh nói: "Vâng, tôi lập tức truyền đạt.”

Lưu Tiểu Ảnh đi tới bên cạnh Quách Khôn, cúi người chuyển lời Quách Giai Hoài cho anh ta.

Nghe xong, khóe miệng Quách Khôn hiện lên một nụ cười.

Có Quách Giai Hoài ủng hộ, anh ta còn sợ gì nữa.

Tô Trường Phong nhìn thoáng qua thời gian: "Mười phút đã đến, Quách Giai Hoài chắc chắn không ra gặp tôi đúng không?"

Quách Khôn nói: "Ngu xuẩn, ba tao bảo tao giết mày, biết không?”

Tô Trường Phong nhìn hắn, "Tôi đã cho các ngươi cơ hội, là các ngươi không cần, đã như vậy cũng đừng trách tôi.”