Nhưng Phá Quân cũng không đi vào, mà đứng ở bên ngoài quan sát động tĩnh trong phòng.
Tưởng Nam và Lâm Diệu Tiên cố ý sáng tạo cơ hội cho Tào Thụy, liếc nhìn nhau rồi đứng lên.
"Thanh Ca, cháu ngồi đây trò chuyện với Tào Tổng một lát. Dì và cậu cháu có chút việc nên ra ngoài một chuyến, rất nhanh sẽ trở lại."
Nói xong, bà ta không đợi Tống Thanh Ca đáp lời là kéo Lâm Diệu Tiên bước nhanh ra khỏi phòng.
Mặc dù Tống Thanh Ca không muốn ở chỗ này một mình, nhưng bây giờ không thể rời đi. Nếu như cô đi thì chẳng khác nào triệt để đắc tội Tào Thụy.
Nhìn thấy vợ chồng Tưởng Nam rời đi, khóe miệng Tào Thụy nhếch lên.
"Nghe nói gần đây Tân Hoa Thị bên cạnh có mở một làng du lịch khá đặc sắc. Nếu như Tống tiểu thư có thời gian thì tôi muốn mời cả nhà cô cùng đi nghỉ phép."
Tống Thanh Ca khó chịu mà nhìn anh ta một cái.
Tào Thụy nói vậy là có ý gì? Mới quen đã muốn cùng mình đi nghỉ phép?
Cô thản nhiên nói: "Bao gồm chồng tôi à?"
Xoát!
Mặt Tào Thụy lạnh xuống.
Tống Thanh Ca, ông đây cho cô mặt mũi thì cô nghĩ mình là tiên nữ thật sao?
Hơn nữa Tào Thụy chưa tới ba mươi tuổi mà đã làm giám đốc chi nhánh công ty Kinh Đằng, trừ trình độ và năng lực cao siêu ra thì còn có một nhân tố rất quan trọng - Sau lưng anh ta có Tào gia của Đế Kinh.
Tào gia là đại gia tộc của Đế Kinh, sức ảnh hưởng ở Đế Kinh rất đáng kể. Thật ra Tào Thụy đến Hàng Thành chỉ vì mạ vàng, về sau còn phải trở về Đế Kinh.
Cho nên có Tào gia làm chỗ dựa sau lưng, Tào Thụy sẽ không để kẻ nào vào mắt, cho dù là nhân vật đứng đầu Hàng Thành này.
Liên tục bị Tống Thanh Ca vả mặt, lửa giận trong lòng Tào Thụy đã bắt đầu cháy hừng hực lên. Nhưng anh ta không lập tức bộc phát.
"Ngại quá tôi vào phòng vệ sinh một chút." Tống Thanh Ca đi ra khỏi phòng.
Nhìn thấy Tống Thanh Ca rời đi, đáy mắt Tào Thụy xẹt qua một tia âm u.
Tống Thanh Ca, nếu cô đã không biết điều thì đừng trách tôi.
Tào Thụy móc ra một viên thuốc màu bạc nhỏ chừng đầu ngón tay từ trong túi rồi vội bỏ vào ly của Tống Thanh Ca.
Loại thuốc này tên là "Hồng nhan loạn", thật ra là thuốc kích d*c, nhưng dược hiệu mạnh hơn loại bình thường rất nhiều.
Nếu Tống Thanh Ca không nể mặt thì anh ta phải trừng phạt Tống Thanh Ca.
Con cháu Tào gia của Đế Kinh đâu phải hạng người bình thường, làm việc luôn hung ác như thế!
Mấy phút sau, Tống Thanh Ca trở lại phòng.
Tào Thụy nhìn vào cái ly trước mặt Tống Thanh Ca, cười cười: "Tống tiểu thư, thật ra cô không nên hiểu lầm, tôi chỉ ngưỡng mộ cô thôi, không có ý gì khác. Nào, tôi mời cô một ly, coi như xin lỗi vì đã làm cô hiểu lầm."
Tống Thanh Ca không uống rượu, chỉ nâng ly nước lên rồi uống một hớp lớn. Nhìn thấy Tống Thanh Ca uống nước, Tào Thụy bắt đầu thầm mong đợi.