Tưởng Nam hừ lạnh một tiếng: "Con thì biết cái gì? Được, vậy con nói xem rốt cuộc hắn có gì lợi hại?"
Lâm Mộng Kỳ ngẩng đầu, thở phì phì mà hừ một tiếng: "Anh rể đánh nhau rất lợi hại, mọi người đều tận mắt nhìn thấy ảnh đánh gục một sợ vệ sĩ rất đáng của Triệu Gia Hàng Thành!"
Cô vừa nói xong thì Tưởng Nam và Lâm Diệu Tiên đều khinh thường cười.
"Đánh nhau rất lợi hại? Ha ha, chẳng lẽ đánh nhau có thể ăn cơm?" Lâm Diệu Tiên cười lạnh và nói.
Lâm Mộng Kỳ lập tức không biết nên nói cái gì, hình như trừ đánh nhau lợi hại ra thì cô cũng không biết Tô Trường Phong có gì nổi bật.
"Em, thật ra Trường Phong cũng không tệ, làm việc nhà rất giỏi." Tống Thế Minh nhìn về phía Lâm Diệu Tiên, ngượng ngùng nói: "Vậy không làm phiền các em giới thiệu người khác cho Thanh Ca quen."
Lâm Diệu Tiên nhìn thoáng qua Tống Thế Minh, trong mắt lộ ra vẻ xem thường không chút che giấu: "Anh rể, chẳng lẽ anh muốn Thanh Ca giống như chị cả, phải ôm một tên hèn sống hết cả đời?"
"..." Tống Thế Minh lập tức xấu hổ, cúi đầu không nói gì.
Đứng trước mặt Lâm Diệu Tiên với thân phận tổng giám đốc một công ty, ông ta thật sự không có năng lực gì.
Tưởng Nam nhíu mày, "Diệu Tiên, tại sao anh lại nói anh rể như vậy. Mau xin lỗi đi."
Tống Thế Minh cười khổ và nói: "Không có việc gì, không cần."
Lâm Diệu Tiên nhún vai, không hề gì mà cười cười: "Em xem, anh ta cũng thừa nhận, vậy anh không cần nói xin lỗi đúng không."
Tưởng Nam liếc nhìn Lâm Diệu Tiên một cái, đi đến bên cạnh Tống Thanh Ca.
"Thanh Ca, nghe dì đi không sai đâu. Trưa nay cháu đi theo mọi người ra ngoài một chuyến, dì giới thiệu cậu ta cho cháu."
Sau đó, bà ta quay đầu, nhìn về phía Tô Trường Phong.
"Tôi biết cậu sẽ không vui, nhưng tôi thật sự không muốn Thanh Ca bị cậu liên lụy. Cuộc đời của nó vừa mới bắt đầu, về sau sẽ càng đặc sắc. Nhưng nếu không ly hôn với cậu thì đời này của nó xong rồi, hiểu không?"
Tô Trường Phong đứng ở đó, cười cười phức tạp.
"Cậu cười cái gì? Chẳng lẽ tôi nói không đúng?" Tưởng Nam không mấy vui vẻ.
Tô Trường Phong thản nhiên nói: "Không có gì, nếu như các người thật sự muốn giới thiệu người khác cho Thanh Ca thì cứ giới thiệu đi. Nhưng có thể nói cho tôi biết là ai không?"
Tưởng Nam hừ một tiếng: "Thế nào, chẳng lẽ cậu cho rằng người do chúng tôi giới thiệu cho Thanh Ca lại kém hơn cậu?"
"Được, nói cho cậu cũng chẳng sao. Cậu ta tên là Tào Thụy, tốt nghiệp trường đại học Yale nổi tiếng nhất ở Mỹ, hiện tại đang làm giám đốc chi nhánh của tập đoàn Kinh Đằng ở Hàng Thành. Bởi vì tập đoàn Kinh Đằng và Tưởng gia có quan hệ làm ăn, cho nên chúng tôi cũng tương đối quen thuộc."
"Chắc cậu cũng phải biết tập đoàn Kinh Đằng đúng không? Chẳng lẽ người như vậy không hơn cậu mấy trăm lần?"
Lại là công ty Kinh Đằng?
Không phải vị hôn phu của Tống Thanh Mạn cũng là phó tổng của Kinh Đằng sao.
Tô Trường Phong thản nhiên nói: "Tập đoàn Kinh Đằng mà thôi, không gì hơn cái này."