Tô Trường Phong ôm lấy Tô Tô: "Chúng ta đi."
Sau đó bọn người Tống Thanh Ca đi theo sau lưng Tô Trường Phong, nghênh ngang rời đi...
Sau khi Tô Trường Phong dẫn người nhà rời đi, Triệu Quan Sơn đứng tại đó, sắc mặt tái xanh.
"Tô Trường Phong, đừng tưởng rằng mày có chút bản lĩnh thì tao sẽ sợ ngươi. Đấu với Triệu Gia, mày còn chưa xứng!"
Anh ta để lại một câu đe doạ rồi coi như hai bên đã hoà nhau, lạnh mặt rời đi.
Triệu Quan Nam nhìn thoáng qua Hắc Hổ ngã dưới đất, trầm giọng nói: "Đưa hắn đến bệnh viện."
Nói xong, anh ta cũng cụp đuôi bỏ đi.
Sau khi hai công tử Triệu Gia rời đi, đám thân thích Tống Gia như sợ bị liên lụy, đều nhao nhao bỏ về, cả Tống Kiến Quân trước đó nhảy nhót dữ dội nhất cũng không dám ở lại, tìm cái cớ rồi bỏ trốn mất dạng.
"Tống Gia chúng ta vất vả sáu năm mới làm Triệu Gia quên đi chuyện này. Nhưng hôm nay, Tô Trường Phong lại triệt để đắc tội Triệu Gia!" Tống Khải hừ lạnh một tiếng.
Tống Thế Ân đứng bên cạnh nhanh chóng động não. Sau khi trầm tư một lát, ông ta nhìn về phía lão phu nhân: "Mẹ, mẹ xem chuyện này nên giải quyết như thế nào? Hôm nay Tô Trường Phong đã làm cậu hai của Triệu Gia mất mặt, sợ là cậu hai sẽ phải giận chó đánh mèo lên chúng ta."
Lão phu nhân trầm giọng mà nói: "Đừng hốt hoảng, hai vị công tử Triệu Gia có thù với Tô Trường Phong, không liên quan gì đến Tống Gia cả."
"Tạm thời như vậy đi, chúng ta yên lặng theo dõi."
Nhà tổ Tô Gia, Tống Thanh Ca ôm lấy Tô Tô ngồi trên băng ghế đá trong sân mà ngơ người.
Nghĩ đến công ty Trường Ca mình cực khổ sáng lập lại bị người ta cướp đi như vậy, nước mắt của cô không nén được mà tràn ra khỏi mi.
"Ma ma... Ma ma không khóc, Tô Tô sẽ luôn ở bên ma ma..." Tô Tô nhìn thấy Tống Thanh Ca khóc thì nâng tay nhỏ lên, đau lòng chùi nước mắt cho cô.
Lần này Tống Thanh Ca khóc dữ dội hơn, không có Trường Ca thì cô lấy gì nuôi sống Tô Tô?
Tống Thế Minh ngồi bên cạnh than thở, Tưởng Lệ thì chống nạnh, sắp nổ tung đến nơi.
"Tống Thế Minh bọn họ quá ức hiếp người khác! Đó là tâm huyết của Thanh Ca nhà ta, tôi không thể để nó kết thúc như vậy! Tôi phải đến Tuần Bổ Thự tố giác bọn họ!"
Tống Thế Minh giữ bà lại: "Mình à, mình đừng đi thêm phiền! Thanh Ca đã ký tên trên hợp đồng rồi, cho dù là Tuần Bổ Thự cũng không làm gì được bọn họ."
Tưởng Lệ tức đến một chân đá ghế ngã xuống đất: "Vậy chúng ta cứ chịu thua như vậy sao? Tô Trường Phong, Tô Trường Phong đi đâu rồi? Làm chồng của Thanh Ca, ba ba của Tô Tô, chẳng lẽ nó không chủ động nghĩ cách sao!"
"Rác rưởi!"
Tưởng Lệ không tìm thấy người trút giận nên đổ hết oán hận lên người Tô Trường Phong.
Nhưng lúc này Tô Trường Phong cũng không có ở nhà tổ.
Tống Thế Minh ngẩng đầu, hiếu kỳ hỏi: "Trường Phong đâu? Nó đi đâu rồi?"