Thương Hành Thiên Hạ

Chương 89




Tuy nói là muốn tìm rượu nho, nhưng mỗi ngày ánh mặt trời chiếu sáng rực rỡ, Tần Đồng thật sự không có tâm tình mà đội nắng dạo bước trên đường, vì thế dứt khoát quyết định không phải vội vàng, chờ thời điểm trang hoàng xong mọi thứ thì đi mua cũng không muộn.

Chuyện hắn hiện tại phải làm, chính là giúp cho Chu tẩu cùng tiểu đào khi ra phố thuận đường trở về có thể mua được hương liệu đủ loại kiểu dáng, khi rảnh rỗi sẽ làm những mẫu nước sốt thử nghiệm.

Tần Đồng đối với bò bít tết đúng là rất quan tâm, cho nên đối với nước sốt cũng đặc biệt có cảm tình. Bất quá thật sự muốn xuống bếp cũng tuyệt không đến phiên hắn động thủ, mười trên mười đều là bị Chu tẩu đuổi ra, việc duy nhất hắn phải động thủ chính là nói chuyện, còn lại tự nhiên có người làm thay hắn, hắn cũng mừng rỡ không phải tại phòng bếp đối diện với ông táo tỏa nhiệt khí bốn phía.

Nhưng trâu bò tại thời điểm này mà nói, dù sao cũng thuộc loại lao động chủ yếu, mặc dù cũng có thịt bò, nhưng thực sự rất là ít, giá cả lại thập phần sang quý. Hơn nữa dưới con mắt Tần Đồng thì, luận về mặt nào cũng so ra kém với thịt bò chăn nuôi để ăn ở thời hiện đại, tuyệt đối không thể trở thành một món ăn bình dân phổ biến được, nhiều lắm chỉ cấp được cho kẻ có tiền nếm thử.

May mắn là nước sốt làm được không phải chỉ dùng được riêng đối với thịt bò, những loại thịt khác cũng có thể, bất quá Tần Đồng ở phương diện đặt tên thật sự là không có năng khiếu, “thịt bò”, “kê bài”, “sườn lợn rán” không có một chút gì là mới mẻ, đấy là còn chưa nói tới quan niệm nghệ thuật, khiến mọi người trong phòng chỉ có thể trợn trắng mắt.

Nhưng xét ở phương diện hương vị đúng là không thể chê, trải qua mấy lần hoàn thiện cùng với tay nghề của Chu tẩu, lửa vừa vặn khiến cho mọi hương vị đều được giữ lại, phối hợp với mấy thứ rau dưa màu sắc tiên diễm, nhìn qua vẫn hết sức mê người, cùng với bát cơm thì không thể nào không khiến người ta có ham muốn động đũa.

Đang lúc hắn rạo rực hứng khởi tính toán bàn tính, mọi người còn đang rất thoải mái vui vẻ, câu nói đầu tiên của Chu tẩu đã đem hắn về hiện thực: “Chúng ta ăn phiên gia là không thành vấn đề, nhưng ngươi làm thế nào để khiến mọi người trong kinh thành tin tưởng ngươi mà ăn phiên gia?” Nga, thiếu chút nữa đã quên, còn hơn hai tháng nữa mới có thể nhìn thấy cà rốt cùng cây ớt.

Tần Đồng nhất thời tựa như khí cầu bị đâm thủng, xem ra chính mình quả nhiên là không thích hợp với việc buôn bán, những vấn đề nghiêm trọng như vậy đến bây giờ vẫn toàn là nhờ người khác nhắc nhở, hắn luôn cho rằng mọi người trong nhà ăn, thì người khác cũng sẽ ăn theo.

Bất quá hắn cũng không mất thời gian bao lâu, ngay ngày hôm sau liền phấn chấn tinh thần, mặt tươi cười nói: “Kia rõ ràng đừng để bọn họ biết, biến thành phương thức độc nhất vô nhị cũng chúng ta là được.”

Chu tẩu liếc mắt một cái, này đúng là tên đơn giản: “Mở tửu lâu cũng không phải là chuyện một đầu bếp có thể ứng phó, phòng bếp lại là nơi ra vào của nhiều ngươi, cái phương thức độc nhất vô nhị của ngươi có thể cam đoan được tất cả mọi người giữ bí mật?”

Nhắc tới đây, Chu tẩu giống như nhớ đến điều gì: “Còn nữa, hiện tại đã tháng tám, đầu bếp ngươi tính khi nào thì thỉnh? Muốn mời một đầu bếp tốt cũng không phải là chuyện dễ dàng đâu.”

Tần Đồng nhịn không được lại vò đầu bứt tóc, tại đây một khắc hắn phi thường muốn rống to lên: “Lão tử mặc kệ!” Không phải chỉ là mở nhà hàng sao, như thế nào lại ra một đống lớn phiền toái như vậy.

Tiểu đào vừa lúc lại đây, nhìn thấy Tần Đồng bộ dáng thật buồn cười, đưa tay kéo tay hắn xuống: “Đại ca, đừng vò nữa, có vò cũng vô dụng.” Lại hỏi Chu tẩu: “Nương, đây là xảy ra chuyện gì?”

Chu tẩu liên tục thở dài lắc đầu, đem những gì vừa nói lặp lại một lần, nhìn Tần Đồng nói: “Ngươi nha, cũng đủ thảnh thơi, lại không lường trước được những chuyện phát sinh, cứ như vậy mà tiếp tục thảnh thơi, chỉ sợ hết năm nay cũng không thể khai trương nổi.”

Tần Đồng nhãn tình lại sáng lên, phá lệ phản bác: “Ai, không phải là giữ bí mật sao, mỗi ngày đều làm tốt tại nơi này rồi mang qua, kia còn lo lắng cái gì.”

“Về phần đầu bếp sao…” Tần Đồng cười gượng hai tiếng, “Nơi này không phải có ngươi cùng tiểu đào hay sao, đầu bếp tốt như vậy không thể hiện ra ngoài thật đáng tiếc, sao lại phải thỉnh những người khác. Về phần kia, ở trên đường dán mấy bố cáo tuyển dụng, khẳng định sẽ có người đến, lúc đó huấn luyện là được.”

Chu tẩu hung hăng gõ đầu hắn, Tần Đồng phòng bị không kịp chỉ có thể ôm đầu kêu la: “Tốt, thực đúng xem ta là bà quản gia, đừng quên rằng son phấn của ngươi cũng là chúng ta làm, thêm vào tửu lâu nữa, đi a, đến lúc đó nhớ rõ cho ta gấp hai lần tiền công. Hơn nữa ngọn nến đốt hai đầu, vạn nhất có đầu nào không tốt, ngươi cũng đừng có mà oán trách.”

Nói xong lạnh lùng hừ một tiếng, đả kích không cho hắn một lối thoát: “Ngươi tưởng đầu bếp tốt dễ tìm lắm sao? Thật sự tốt, không phải ở trong cung thì cũng là trong mấy nhà giàu, tửu lâu nổi danh còn chưa thấy được, còn phải mang cả đống bạc đến thỉnh, chỉ bằng ngươi tùy thời tìm đến, muốn trong mấy tháng ngắn ngủi làm ra trò gì đó, nằm mơ!”

Tần Đồng sắc mặt không thể nghi ngờ là hoàn toàn trắng bạch, nghĩ đến còn một đống lớn sự tình như vậy đang chờ hắn, liền cảm thấy đầu mình mau bạo phát, nhưng nói mà không làm, lại không cam lòng.

“Ai, nói sau nói sau, dù sao mua cũng đã mua, xảy ra gì cũng chạy không thoát, cùng lắm là khai trương trễ một tí, cũng không phải cần gấp trong mùa thu.”

Chu tẩu nhịn không được giáo huấn hắn: “Ngươi mỗi tháng không phải muốn để bạc đi sao? Lâu không kiếm tiền, kia cùng lỗ vốn có gì khác nhau? Trước kia không tốt lắm, này lập nghiệp thất bại thật sự là quá sức.”

Tần Đồng chịu không nổi khí thế tấn công của Chu tẩu nhanh chóng bỏ chạy, lưu lại một câu: “Hảo hảo hảo, ta nghĩ cách, ta nghĩ cách còn không được sao?” Ông trời, đừng nhìn nàng bình thường ít lời, một khi mở miệng, thật đúng là không ai có thể chịu được, so ra thì, mẹ hắn trước đây căn bản chỉ có thể gọi là ôn nhu đáng yêu.”

Tiểu đào ở bên cạnh thấy toàn bộ, cũng không dám cười ra, Tần Đồng trốn xong, nàng rốt cuộc nhịn không được, lau lau khóe mắt nói: “Nương, đại ca chắc chắn sẽ khiếp sợ ngươi.”

Chu tẩu nghiêng đầu nhìn nữ nhân nhà mình: “Hắn là thiếu giáo huấn.” Lại duổi tay ở trên mũi nàng lau một chút, giận dữ nói: “Ai, nhìn ngươi đại ca gọi thật là dễ, ngay cả ta cũng nhịn không được la hắn thêm nhiều câu.” Nói xong cũng cười.

Tiểu đào ôm cánh tay mẫu thân: “Nương, đại ca là người tốt. Ta đã lâu không có thấy ngươi cười như vậy, cười rộ lên thật đẹp mắt.”

“Chu tẩu vỗ vỗ khuôn mặt nàng: “Nha đầu ngốc…”

Tần Đồng một đường chuồn thẳng về phòng, đóng cửa lại thật mạnh rồi mới thở phào nhẹ nhõm đi đến cạnh bàn nghĩ muốn uống trà để bình tĩnh lại, hắn cũng hiểu, Chu tẩu nói chính là sự thật, muốn mở nhà hàng thành bộ dạng lý tưởng của mình, không phải là một chuyện tình đơn giản như vậy.

Cửa lại bị đẩy ra, biểu tình Lục Gia Diễm tựa tiếu phi tiếu: “Tốc độ chạy trốn của ngươi luôn mau thật.”

Nước vừa đưa đến miệng Tần Đồng đã bị những lời này kích thích phun ra toàn bộ, quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn Lục Gia Diễm một cái, tên hỗn đản này, vừa rồi chắc chắn là trốn ở đâu đó xem trò vui.

Chiều hôm đó, Tần Đồng cầm bút hí hoáy viết bố cáo tuyển dụng, mọi người vây quanh phòng nhìn bố cáo đó hết nửa ngày trời, cuối cùng là Giang Kỳ cẩn thận hỏi: “Nhị thiếu gia, tiểu nhị đa phần hẳn đều là nam đi? Ngươi trong một lúc lại muốn mời nhiều nữ hài tử như vậy, làm sao có thể được? Cho dù là nhà người ta nghèo, kia cũng là nữ nhân nhà mình chăm sóc, như thế nào có thể để các nàng xuất đầu lộ diện như vậy được.”

“A?”

A? A cái gì a? Giang Kỳ nhịn không được mắt trợn trắng: “Nhị thiếu gia, ngươi như thế nào lại có lúc hồ đồ như vậy?” Đổi cách nói khác chính là ngốc, ngốc đến không thể nào cứu chữa.

Tần Đồng vẻ mặt hồ nghi: “Kia tại sao nơi của Hà Vấn Kinh lại có nhiều nữ hài tử như vậy?”

Tiểu đào cũng không hiểu, đồng dạng mang thần tình nghi vấn, nhưng ánh mắt lại lấp lánh mong chờ, chờ có người giải đáp, mà người trả lời chình là nương nàng: “Những nữ hài tử này hơn phân nửa là mua tới, những gia đình thật sự, không ai để cho nữ nhân của mình đi ra ngoài. Bất quá nói một cách tương đối, những nữ hài tử được mua đó có thể xem là thực may mắn.”

Nói như vậy khiến Tần Đồng lập tức tỉnh ngộ, suy tư một lát liền nói: “Nếu là như vậy, vậy dứt khoát tìm Tầm Nguyệt hỗ trợ, hiện tại nàng hẳn là có biện pháp. Tại trù phòng cũng không cần tìm người giúp, nữ hài tử tại phương diện này đều có chút linh hoạt, chỉ các nàng một chút cũng không tốn nhiều công sức.”

Lần này Chu tẩu cũng không xem thường hắn, nghĩ nghĩ nói: “Như vậy cũng tốt, chính là những nữ hài tử đó không phải là xa quê thì cũng là không nơi nương tựa, chúng ta có thể giúp nàng ăn mặc, đi lại rất dễ dàng, nhưng ở, phải giải quyết thế nào?” Cửa tiệm kia tuy đầy đủ mọi thứ, nhưng không có hậu viện, căn bản không thể ở.

Tần Đồng trong lòng liên tục ai thán, phiền toái không thể ít đi chút nào hay sao? Tiểu đào lúc này nói: “Đại ca, phòng ở của chúng ta không phải lớn lắm sao? Không bằng bảo các tỷ tỷ tiến vào ở, chúng ta vài người quạnh quẽ, như vậy cũng náo nhiệt hơn một chút.” Khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy mong chờ.

Tần Đồng còn chưa kịp nói, ánh mắt Giang Kỳ đã bắt đầu sáng lên: “Tiểu đào nói thật ra cũng là một chủ ý tốt, tòa nhà này quạnh quẽ cũng đã lâu lắm, nhiều người như thế cũng tốt.” Nhất là những cô nương xinh đẹp, hắn như thế nào có thể cự tuyệt.

Nếu không phải hắn hiện tại mang khuôn mặt Tiễn bá, ánh mắt kia cũng đã đủ để xưng là tà ác, Lục Gia Diễm vốn ngồi ở bên cạnh không lên tiếng, lúc này ngẩng đầu liếc mắt một cái, tuy không có biểu tình gì, nhưng cũng khiến cho hắn rụt rụt cổ.

Tần Đồng tự nhiên cũng nhìn thấy thần sắc Giang Kỳ, cảm thấy khinh bỉ ngay lập tức, lúc này tiếp lời: “Tốt thì tốt, bất quá ở chung một chỗ nhiều lúc cũng không tiện lắm, không bằng đem tòa nhà này phân ra một chút, lấy tường ngăn cách sân chúng ta với sân các nàng, lại mở thêm một cách cổng, cũng tiện hơn.”

Hắn nói chí lý rõ ràng, nhưng thật ra lại không phát giác mình trước kia căn bản không khác gì so với Giang Kỳ, hiện giờ chuyển biến như vậy, sợ chỉ có thể xứng với bốn chữ “Lãng tử hồi đầu”.

Nói xong, ý tưởng lại tiếp tục thoát ra, Tần Đồng có chút hưng phấn: “Kia không bằng rõ ràng thừa dịp này thuận tiện đem tòa nhà tu sửa, phòng các nàng phải trụ sửa sang lại một chút, thêm một chút đồ dùng, lại chỉnh sửa cả vườn luôn, nhìn hoang vắng như vậy cũng có chút không thoải mái.”

Bên cạnh truyền đến tiếng lách cách thanh thúy của bàn tính, mọi người quay đầu, phát hiện Chu tẩu không biết lấy ra từ đâu bàn tính đang tính toán không ngừng, chỉ trong chốc lát tính ra một chuỗi các con số đưa tới trước mặt Tần Đồng nhìn nhìn, sau đó lại thu hồi, tiếp theo lại một trận âm thanh vang lên: “Vừa mới rồi là tiền tu tòa nhà cùng đồ dùng và sửa vườn, còn muốn mua những cô nương này. Sau đây đại khái là tiền ngươi trang hoàng tửu lâu, còn có nhập hàng, quay vòng từ từ, đều đã tính đến mức thấp nhất.”

Tiếng nói vừa dứt, cuối cùng những hạt châu cũng rơi vào chỗ nó nên đứng, Chu tẩu đem bàn tính đặt trước mặt Tần Đồng: “Ngươi thật đúng là có tiền a.”

Tần Đồng trừng mắt nhìn những hạt châu xếp ngay ngắn xuyên suốt trên bàn tính mà há hốc mồm, chiếu theo số lượng trên đó, chính mình dù vét hết bạc mình vơ vét được cũng chỉ còn thừa lại mớ tiền lẻ là số đã định.

Tiểu đào cũng đồng dạng mở to hai mắt nhìn tới nhìn lui bàn tính mà líu lưỡi: “Nương, ngươi không tính sai sao?” Thật là nhiều tiền, này vẫn là lần đầu nàng nhìn thấy, chính là dù chỉ trên bàn tính cũng đã đủ khiến mình kinh hách.

“Nha đầu, ngươi nghĩ nương ngươi sẽ mắc lỗi sao?”

Tiểu đào nhăn mặt: “Thiệt là nhiều tiền.”

Giang Kỳ nhìn thấy cái bàn tính kia liền không chút dấu vết nhướn mày tự đắc, ánh mắt hướng về phía Lục Gia Diễm, nhìn ánh mắt hắn hơi hơi híp lại, lập tức trong lòng cười thầm hai tiếng, đợi lát nữa có kịch vui để xem.

Tiểu đào chuyển qua hỏi Tần Đồng: “Đại ca, tiền nhiều như vậy, ngươi nên làm cái gì bây giờ?”

Tần Đồng đã muốn nói không ra lời, còn đang nhìn chằm chằm bàn tính ngẩn người, Lục Gia Diễm đã mở miệng: “Nói như vậy, muốn hay không tìm người hợp tác thử xem?”

Kèm theo lời nói hắn chính là một xấp ngân phiếu được lấy ra, những trang giấy nhẹ nhàng phiêu phiêu, tượng trưng cho một số lượng bạc không nhỏ, chỉ nhìn một cách đơn thuần con số trên những tấm ngân phiếu kia, cũng đã đủ để ứng phó hết thảy những chi tiêu đó.

Tiểu đào kêu lên sợ hãi: “Thiệt nhiều bạc.” Tuy rằng nàng cũng coi như gặp qua ngân phiếu, nhưng thấy đồng thời nhiều ngân phiếu như vậy vẫn là lần đầu tiên, không thể trách nàng ngạc nhiên.

Chu tẩu cũng đồng dạng có chút khiếp sợ, Giang Kỳ chỉ là hơi hơi nhếch miệng, mà Tần Đồng khi nhìn thấy xấp ngân phiếu này, suýt chút nữa trước mắt tối sầm ngất xỉu đi.

“Lục ca ca, những ngân phiếu này là của ai?”

“Đương nhiên chính là của ta.”

“Kia…”

Lục Gia Diễm mỉm cười, nhìn về phía Tần Đồng với ánh mắt chỉ có thể gọi là ôn nhu: “Đại ca ngươi trước kia không cần ta hỗ trợ, cho nên ta sẽ không nhúng tay, hiện tại hắn cần người hỗ trợ, ta tất nhiên giúp hắn.”

“Phanh” một tiếng đóng cửa lại, Tần Đồng đứng trước mặt người nào đó nghiến răng nghiến lợi, hắn rất hy vọng mình trên tay có khẩu M15 để biến cái tên trước mặt này thành tổ ong: “Lục Gia Diễm, ngươi rất đê tiện!”

Biểu tình Lục Gia Diễm bình tĩnh vẻ mặt vô tội: “Ta đê tiện?”

Tần Đồng cơ hồ muốn lật tung bàn: “Đó là tiền của ta!” Hợp tác con mẹ nó, trên đời này sao lại có loại người vô sỉ như vậy, cầm tiền của hắn đến chung vốn với hắn, còn muốn chia hoa hồng hàng năm!

“Nhưng là không thể đưa ra, ta giúp ngươi quang minh chính đại dùng nó, không phải tốt lắm sao.”

“… Họ Lục, ta phải làm thịt ngươi! Ta nhất định phải làm thịt ngươi! Ta thề!!!”

“Nga? Chờ ngươi có khả năng đi rồi nói sau.”