Võng Du Thực Vật Sư

Chương 36: Quái vật bạo động




Tử Cảm Lãm muốn nổi danh trong trò chơi cũng không phải là nói đùa, trước khi tiến vào trò chơi, nàng đã bỏ ra rất nhiều thời gian nghiên cứu các loại về “ Vô Tận Thế Giới”. Nàng cũng biết rằng nếu chỉ dựa vào khuôn mặt cùng dáng người dễ nhìn, muốn nổi danh tại trò chơi căn bản không nhiều khả năng, nhiều nhất thì nàng chỉ được người cho rằng nằng là một bình hoa khá đẹp mà thôi ( tựa như làm cảnh ). Trong trò chơi không thiếu mỹ nữ, chỉ có mỹ nữ có kỹ thuật mới có thể trở thành tiêu điểm của mọi người mà thôi.

Cho nên ngoại trừ tri thức về bối cảnh trò chơi, kỹ thuật của nàng cũng không tệ do công lao bao ngày khổ luyện.

Diệp Trần lúc trước chỉ huy ba người dẫn boss, quá trình có thể nói là hữu kinh vô hiểm, nhưng Tử Cảm Lãm biết rằng nếu thay một chỉ huy khác, hiện tại cả bốn người đã tử vong toàn bộ lâu rồi.

- Tốt rồi, Pháp Hào cùng Dạ Sắc nữ vương có thể nghỉ ngơi, Tử Cảm Lãm ngươi tới đây!

Boss đã chạy xung quanh trụ đá, Diệp Trần lúc này hướng Tử Cảm Lãm vẫy tay.

- Làm giề

Tử Cảm Lãm cảnh giác nói, trong ấn tượng của nàng, nam nhân chả có mấy người tốt đẹp. Trước đây, ngoài đời thực nàng muốn trở thành minh tinh, bất quá không có một kẻ nào không muốn thực hiện quy tắc ngầm với nàng! ( quy tắc ngầm = muốn đạt danh lợi phải bỏ ra một cái gì đó, ở đây là đòi ích ba chấm ích )

- Lời thừa, đương nhiên là nói cho ngươi bước tiếp theo rồi, chẳng lẽ ăn thịt ngươi sao??

Diệp Trần liếc mắt nhìn nữ nhân này làu bàu nói.

Tử Cảm Lãm mặt đỏ bừng chạy qua.

- HP của Thạch Lang Vương không phải quá nhiều, mặc dù có cấp bậc áp chế, nhưng lấy lực sát thương của Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, sẽ chẳng bao lâu giết được nó. Nhưng chúng ta không thể để Thạch Lang Vương chết lãng xẹt như vậy, bằng không nhiệm vụ cũng coi như xong!

Sau khi Tử Cảm Lãm đến gần, Diệp Trần chỉ vào Thạch Lang Vương nói.

- Muốn ta làm gì bây giờ?

Tử Cảm Lãm hỏi.

- Rất đơn giản, chờ HP của Thạch Lang Vương xuống dưới 5%, ngươi hồi máu cho nó, đến hơn 10% thì dừng lại, chờ nó lại xuống tới 5% thì lại hồi máu. Cứ như vậy mà làm, dù sao cũng không thể để nó chết đi!

- Lão đại, mục sư có thể hổi máu cho quái vật sao?

Pháp Hào ở một bên nghe thấy vậy tò mò hỏi, Tử Cảm Lãm cũng là lắng tai nghe, nàng cũng không rõ có thể làm như vậy được hay không.

- Có thể, nhưng có hai điều kiện : Một, mục sư phải nằm trong đội ngũ có thương tổn lớn nhất đối với quái vật! Hai, đội ngũ của mục sư phải lôi kéo được cừu hận của quái vật!.Chỉ có thoả mãn hai điều kiện này mục sư mới có thể hồi máu cho quái vật.

Diệp Trần giải thích, mục sư có thể hổi máu cho quái vật chẳng phải là một điều gì bí mật. Nhưng cái cần nói ở đây chính là chẳng đội ngũ nào thoả mãn hai điều kiện này lại thừa cơm đi hồi máu cho quái vật.

Nhưng mà rất lâu về trước, từng có một đội ngũ không ngừng hồi máu cho quái vật, đối tượng chính là một đầu Boss! Ngày đó đội ngũ kia hồi máu cho boss vất vả tới hơn hai canh giờ, kết quả xuất hiện một hiện tượng mà không ai ngờ được!

- Xuất hiện hiện tượng gì cơ?

Tử Cảm Lãm vội vã hỏi.

Càng hiểu biết nhiều về Vô Tận thế giới lại càng dễ dàng bị mị lực của nơi này hấp dẫn, Tử Cảm Lãm hiện tại cũng là như vậy. Nghe xong lời nói của Diệp Trần, lòng hiếu kỳ của nàng đã bị gợi lên toàn bộ.

- Muốn biết à? Muốn biết thì cố gắng hồi máu boss đi!!

Diệp Trần hắc hắc cười nói.

- Ngươi….!

Tử Cảm Lãm nghiến răng nghiến lợi nhìn Diệp Trần. Từ khi gia nhập trò chơi đến nay, trừ lúc tổ đội cùng Dạ Sắc nữ vương, trước giờ đều là nàng chỉ huy những nam nhân làm này làm nọ, hiện tại lại liên tục thiệt thòi với tên đầu gỗ này!

Nhưng muốn biết, nàng đành cắn răng tình nguyện làm theo lời Diệp Trần nói.

- Được rồi, đừng nhìn ta như vậy, thật ra cũng không phải chuyện gì to tát, chỉ là không ngừng hồi máu cho Boss, boss không chết được sẽ ngày càng phẫn nộ, dẫn tới quái trong khu vực boss này sẽ xuất hiện dị biến, thêm hung tàn một chút thôi mà!

Diệp Trần cũng đùa đủ Tử Cảm Lãm rồi, bèn nói ra sự thật.

- Bất quá boss cuối cùng cũng trở nên thập phần biến thái, cái đội ngũ mà ta nói ban nãy cuối cùng cũng không thể giết được boss bị boss nổi giận tiêu diệt toàn bộ! Boss biến dị không biết có rơi được cực phẩm trang bị gì không nữa!

Tử Cảm Lãm mới nghĩ muốn tha thứ tên này một chút, không nghĩ tới Diệp Trần lại tiếc hận nói một chuyện, khiến cho Tử Cảm Lãm hận không thể lao vào cắn xé tên đáng ghét này!

Hắn làm sáng tỏ một điều bí mật, nhưng lại để cho một bí mật lớn hơn khiến cho Tử Cảm Lãm càng muốn biết hơn nữa!

- Nhanh chuẩn bị hồi máu nào! HP Boss sắp cạn rồi!

HP Boss giảm thật nhanh, nhanh chóng giảm xuống dưới 10%, Diệp Trần vội nhắc nhở Tử Cảm Lãm.

Tử Cảm Lãm rất hận bản thân mình, vì cái gì mà mình lại có lòng tò mò lớn đến vậy, bằng không nàng có thể rất tiêu sái nói với tên gia hoả này : “ Lão nương không thích, không hồi đấy!” .Nhưng nàng cũng biết muốn làm rõ nghi hoặc này, hiện tại là cơ hội duy nhất, bỏ qua lần này, cơ bản về sau sẽ không cơ hội nữa!

HP Boss rất nhanh xuống dưới 5%, Diệp Trần cho Lưu Liên Tạc Đạn Thụ nghỉ ngơi, sau đó Tử Cảm Lãm ủ rũ huy động pháp trượng hồi máu cho Boss…

Tốc độ hồi phục HP của Boss vốn không chậm, lại thêm sự trợ giúp của Tử Cảm Lãm, nhanh chóng vượt qua 10%. Vâng, sự tuần hoàn đau khổ lại tiếp tục bắt đầu khi Lưu Liên Tạc Đạn Thụ công kích.

Trừ Tử Cảm Lãm bận hồi máu cho Boss, ba người Diệp Trần không có chuyện gì. Diệp Trần ngồi trên cỏ, ánh mắt nhìn xuyên qua rừng cây trùng điệp, hướng về phía trung tâm Hôi Thạch Lâm xa xa.

Tử Cảm Lãm giống với một nữ nhân hắn từng quen biết trong quá khứ, hắn mới không nhịn được cố ý đùa giỡn nàng một chút, làm cho nàng bớt đắc ý vênh váo một chút, kẻo giống người nọ sẽ có kết thúc bi kịch. Người nọ có quan hệ mập mờ với hai đại cao thủ trong trò chơi, kết cục chẳng ai muốn có nàng, nàng ảm đạm ly khai, không rõ tung tích. Hắn quan sát từ đầu đến cuối, nhìn vào hết thảy chỉ có thể thầm than trong lòng.

Tại trung tâm Hôi Thạch Lâm, là nơi Long Chiến Công Hội tập trung, trong đó có một cao thủ trong hai đại cao thủ nói trên, hiện tại không rõ người nọ có còn trong Long Chiến Công Hội nữa hay không.

Bất quá, mặc kệ người nọ có còn ở trong Long Chiến Công Hội hay không, hơn một giờ sau, tất cả mọi người nơi này đều bị đàn Thạch Lang phẫn nộ xé thành mảnh nhỏ, mà vì nguyên nhân nhiệm vụ, quái vật không chủ động công kích nên bốn người bọn họ bình yên vô sự!

HP của Thạch Lang Vương không ngừng xuống dưới 5% rồi lại hồi trở về 10%, một lần lại một lần, thời gian lặng lẽ trôi qua.

Thạch Lang Vương ánh mắt phẫn nộ chuyển dần thành màu đỏ, những mạch máu trên thân dần lộ rõ, so với lúc đầu thì bạo nộ hơn rất nhiều, thỉnh thoảng đầu sói ngửa cao, tru lên một tiếng phẫn nộ.

- Lão đại, đàn sói xung quanh có chút biến hoá!

Tiếng tru giận dữ vang vọng trong Hôi Thạch Lâm, cảm thấy sự phẫn nộ trong tiếng tru, bầy Thạch Lang càng ngày càng trở nên táo bạo, bất an.

- Đúng vậy! Kiên trì thêm một chút nữa, rất nhanh sẽ có hiệu quả!

Diệp Trần cổ vũ nói.



- La lão đại, dám thạch lang xung quanh có điều gì đó không ổn.

Thạch lang trong Hôi Thạch Lâm dị biến, Long Chiến Công Hội không thể nào không biết, mấy vị đoàn trưởng sắc mặt ngưng trọng cùng La Thành thảo luận.

Thời điểm nhạy cảm mà xuất hiện hiện tượng như vậy, đối với bọn họ cũng chẳng phải là tin tức gì tốt đẹp.

- Co cụm phòng thủ, nếu thấy có Thạch Lang xuất hiện, đồng loạt ra tay giết chết!

Quái vật trong Hôi Thạch Lâm bỗng nhiên trở nên lợi hại, La Thành không khỏi cảm thấy nhức đầu, hạ một đạo mệnh lệnh bất đắc dĩ.

Nhưng chẳng bao lâu sau sắc mặt của mấy người trở nên ngưng trọng.

Thời gian hoàn thành nhiệm vụ chỉ còn có hơn 1h, nhưng Thạch lang xung quanh cũng trở nên ngày càng lợi hại.

- Không ổn, những đầu sói trong rừng cây không hề đứng yên một chỗ mà bắt đầu chạy loạn lên, phạm vi cừu hận tăng lên rất nhiều!

Hơn ba trăm người cùng nhau phòng ngự, quái vật trở nên lợi hại nhưng chỉ cần số lượng không phải quá nhiều thì nguy hiểm đối với bọn họ không phải là lớn. Nhưng lúc này một tin tức xuất hiện trước mặt mấy người La Thành, khiến cho mọi người thất sắc.

- Có một bầy sói tập kích đệ nhất đoàn!

- Đệ tam đoàn cũng có!

- Mục sư, nhanh hồi máu, những đầu sói này công kích thật biến thái!

- Đờ mờ, đây còn là Thạch Lang sao?

….

Ngay sau đó, cả một đám kinh hãi kêu loạn lên một chỗ!