Võng Du Thực Vật Sư

Chương 137: Văn tự không biết tên




Đại lượng Ẩn Hình Phong vô hiệu đối với bọn Diệp Trần, không cần phải phòng ngự, đám Pháp Hào không ngừng công kích Phong Sào Thụ, thương tổn không ngừng tăng lên.

- Sao có thể, sao có thể?

Hắc Ám tinh linh gấp đến độ kêu to.

Bất quá mọi người cũng không để ý đến tiểu gia hòa này, cả bọn toàn lực tấn công. Bốn người Diệp Trần, Tử Cảm Lãm, Hàn Phong, Đại Pháo liên tục hướng không gian xung quang ba cây sầu riêng công kích, một khi có kỹ năng lập tức tung ra tấn công.

Cứ như vậy trên cơ bản không có Ẩn Hình Phong đến gần được bọn họ, ngẫu nhiên có một hai con lọt qua cũng bị tác dụng của Hắc Ám Huyến Lạn Vũ áp chế, không tạo thành thương tổn với mọi người, cho dù có công kích thành công thì hiệu quả và thời gian của trạng thái tiêu cực cũng đại giảm.

Vì vậy trong bảy người cho dù ngẫu nhiên có ai đó trúng phải trạng thái tiêu cực cũng không xuất hiện trở ngại. Trong tất cả các loại trạng thái thì hỗn loạn là trạng thái mọi người lo ngại nhất. Người chơi dính trạng thái này sẽ tấn công đội hữu trong nhóm, mọi người toàn lực sử dụng tất cả kỹ năng chính là để phòng ngừa điểm này. Mà Diệp Trần càng được sáu người vây trong góc bảo hộ kĩ càng, bằng không hắn xuất hiện trạng thái hỗn loại thì bảy người đoàn diệt là rất dễ dàng.

Cả nhóm cẩn thận tác chiến, hồi lâu rất thuận lợi.

HP gốc Phong Sào Thụ khoảng 50 vạn, bất quá tự thân nó không có lực công kích, toàn bộ đều dựa vào Ẩn Hình Phong tiến hành. Hiện tại toàn bộ Ẩn Hình Phong lại bị cả nhóm dùng thủ đoạn cường ngạng cách ly không thể tiếp cận, Phong Sào Thụ chỉ có thể chịu đòn, HP dần dần giảm xuống.

- A a a … các ngươi đừng đánh nữa, đánh nữa ta không khách khí đâu. Thật sự ta không khách khí đâu … Ô ô ô … Các ngươi, kẻ xâm lược đáng giận này… Người ta chưa bao giờ đắc tội với các ngươi.

HP gốc Phong Sào Thụ không ngừng giảm bớt, Hắc Ám tinh linh luống cuống, có chút hồ ngôn loạn ngữ hoảng loạn nói.

Tuy rằng nàng tỏ vẻ rất đáng thương nhưng mọi người đều không dừng lại, vẫn toàn lực công kích gốc cây.

Đến khi HP gốc Phong Sào Thụ còn khoảng một nửa thì Hắc Ám tinh linh hung hăng nhìn chằm chằm đám Diệp Trần, bất chợt một tiểu bình màu xanh xuất hiện trên tay nàng. Hắc Ám tinh linh nhanh chóng bay tới gốc Phong Sào Thụ.

Một cỗ lục sắc quang mang từ vòi hoa sen phun ra, HP gốc Phong Sào Thụ lập tức tăng nhanh.

- Mẹ nó!

Mấy người không nhịn được tức giận.

Tốc độ khôi phục của gốc cây đã tương đối nhanh, khả năng công kích của ba người Pháp Hào, Dạ Sắc Nữ Vương, Vô Danh lúc này đã không theo kịp tốc độ khôi phục của nó, bằng mắt thường cũng có thể thấy được thanh HP đang dần dâng lên.

Hai phút sau, cả bọn choáng váng khi thấy gốc Phong Sào Thụ đã khôi phục đầy đủ.

- Hô.

Trên ngọn cây Hắc Ám tinh linh lau mồ hôi trên trán, tay cầm tiểu bình quay ra bọn Diệp Trần hô lớn:

- Kẻ xâm lược đáng giận, ta không sợ các ngươi đâu.

- Mặc kệ nàng, tiếp tục tấn công.

Diệp Trần không tin nàng có thể liên tục khôi phục HP cho gốc Phong Sào Thụ, chỉ cần tiếp tục tấn công khẳng định tiểu bình kia sẽ dần mất tác dụng.

- Ai, sao các ngươi còn đánh tiếp, đừng đánh nữa đi, ta tha cho các ngươi có được không?

HP gốc cây lại tiếp tục giảm xuống, Hắc Ám tinh linh không thể bình tĩnh nữa, sốt ruột bay quanh kêu lớn.

- Kẻ xâm lược đáng giận, các ngươi ăn hiếp ta, ta nguyền rủa các ngươi, nguyền rủa các ngươi.

HP gốc Phong Sào Thụ rất nhanh giảm xuống một nửa, Hắc Ám tinh linh lại sử dụng vòi hoa sen, bất quá lần này thần sắc của nàng rõ ràng hoảng sợ hơn nhiều lắm. Mà được một nửa thì Hắc Ám tinh linh đột nhiên ngẩn người, lục sắc quang mang không chảy ra từ vòi sen nữa. Cả đám Diệp Trần mừng rỡ.

- Ha ha không có.

Pháp Hào cao hứng hét lớn.

- Gia tăng công kích.

Tuy rằng HP gốc Phong Sào Thụ đã tăng trở lại nhưng mấy người càng tăng tốc tấn công.

- Ta hận các ngươi, ta hận các ngươi. Đừng để cho ta thấy các ngươi nữa, bằng không ta cho các ngươi đẹp mặt.

Chứng kiến HP gốc cây bắt đầu tụt giảm, mà Ẩn Hình Phong lại không thể đột phá phòng tuyến của đám Diệp Trần, Hắc Ám tinh linh giận giữ nhìn đám người, hung hăng uy hiếp cả bọn. Sau đó từ trên người nàng xuất ra một ma pháp quyển trục, chớp mắt một đạo bạch quang xuất hiện, nhanh chóng tiêu thất trong phòng thí nghiệm.

Vậy mà đi rồi?

Cả bọn ngẩn người, không ngờ sau khi Hắc Ám tinh linh cảm thấy không thể xoay chuyển được tình thế thì quyết đoán chạy mất.

Diệp Trần tiếc nuối, từ khi nhìn thấy Hắc Ám tinh linh sử dụng vòi hoa sen thể hiện tác dụng thần kỳ với gốc đại thụ hắn đã muốn thu nàng đem nó về trang viên của mình, giúp hắn trông coi.

Trong trò chơi, người chơi có thể thuê NPC hỗ trợ. Mấy NPC này đều tinh thông một số kỹ năng cơ bản, cũng phụ giúp một ít sự tình. Tuy nhiên trên cơ bản không thể thuê NPC chiến đấu, trừ khi là yêu cầu của nhiệm vụ.

Mà Diệp Trần là lâm viên sư, chỉ cần NPC nguyện ý hắn có thể thuê NPC có kỹ năng làm vườn hỗ trợ trông coi trang viên, tiết kiệm được không ít công sức.

Bất quá chuyện này cũng không đơn giản, ít nhất phải thỏa mãn điều kiện nhất định, lại bỏ ra một phen đại giới mới có thể thành công.

Mà Hắc Ám tinh linh này rõ ràng là biết cách chăm sóc gốc Phong Sào Thụ, vốn Diệp Trần muốn lưu nàng lại xem xem có thể ký kết khế ước hay không, nào ngờ lại chạy nhanh như vậy.

Xem ra tạm thời không có khả năng rồi.

Hắc Ám tinh linh biến mất nhưng gốc Phong Sào Thụ vẫn còn đó, mọi người đều không lơ là cảnh giác.

Sự tình sau đó thuận lợi hơn nhiều. Hp gốc Phong Sào Thụ dần dần giảm xuống còn lại chưa đến một vạn, hơn nữa lúc này gốc cây và Ẩn Hình Phong vẫn không có biến hóa lớn.

Rắc rắc.

HP gốc cây tụt xuống đáy, thân cây đột nhiên héo rũ, toàn bộ tổ ong trên thân cây nứt nẻ rơi xuống đất, toàn bộ Ẩn Hình Phong biến mất trong phút chốc.

Đã xong hết rồi?

Cả bọn nhìn mặt đất trống rỗng nơi gốc cây gục xuống, nhất thời ngẩn người không tin tưởng vào hai mắt của mình.

BOSS cuối, vậy mà không rơi ra bất cứ vật phẩm nào, thật sự quá đả kích mà.

- Tìm bên trong phòng thí nghiệm xem sao, nhất định có cái gì mới phải.

Những tiểu BOSS trước đó đều rơi ra nhiều đồ tốt, gốc Phong Sào Thụ này khó đối phó như vậy không thể không kiếm được bất cứ thứ gì.

Kỹ năng thư Phong Sào Thụ hẳn phải từ nơi này mới đúng, không thì sau này đi đâu tìm? Chẳng lẽ phải đi kiếm Hắc Ám tiểu tinh linh kia?

Như vậy thật sự rất đau đầu rồi.

- Hảo.

Bảy người nhanh chóng chia nhau tìm kiếm bên trong phòng thí nghiệm.

- Tìm kiếm trong cái ao màu đen kia xem sao.

Mọi người vừa tách ra, thân ảnh Tác Lỵ Á hiện hình lên tiếng.

Diệp Trần cũng đang có ý này, chất lỏng màu đen kia khẳng định không phải bình thường.

- Hắc hắc, đúng là thứ tốt, ngươi trở về đem Thiên Sứ Tàn Tượng ra bỏ vào trong này, ta sẽ hấp thu năng lượng trong đó.

Đến gần cái ao tối đen, Tác Lỵ Á hưng phấn cười nói.

- Không thành vấn đề.

Từ Biên Hoang Doanh Địa chạy tới đây cũng chỉ mất nửa giờ, Diệp Trần đương nhiên không

- Bên này có gì đó kỳ quái.

Đột nhiên Vô Danh lên tiếng.

Mấy người đi qua đó, trước mặt Vô Danh là tảng đá xám trắng gắn lên vách tường, trên đó có khảm một ô vuông nhỏ, bên phải ô vuông là vài văn tự, mà trước mặt Vô Danh xuất hiện một màn sáng màu lam nhạt.

- Hệ thống nhắc nhở đưa vật phẩm vào đó, bất quá không nói rõ cái gì.

Vô Danh bất đắc dĩ nói. Hắn phát hiện bên phải ô vuông trên vách tường có vài dòng chữ, bàn tay vừa chạm vào thì màn sáng lam nhạt hiện lên.

- Đưa vào ma thạch Dolamos xem sao.

Mọi người đều không hiểu văn tự trên vách tường, Diệp Trần chỉ có thể phán đoán.

Vô Danh gật đầu, nhanh chóng chọn lựa đưa vào, sau đó tiếng hệ thống truyền đến, hắn ngập ngừng nói:

- Hệ thống nhắc chỉ còn hai lần cơ hội.

- Lão đại, làm sao bây giờ.

Đám Pháp Hào nhìn Diệp Trần. Nhiệm vụ của cả bọn xem như đã có thể hoàn thành, cho dù không tìm hiểu được ô vuông này cũng không thành vấn đề, chỉ là với tình hình trước mắt thì trong đó rất có khả năng là kỹ năng thư Phong Sào Thụ mà Diệp Trần rất cần.

Diệp Trần không nhịn được đau đầu một trận. Loại suy đoán này không có một chút đầu mối nào, tỷ lệ đoán đúng gần như bằng không. Mà đám Pháp Hào có vẻ hoàn toàn không rõ gì cả, phỏng chừng là trên đường cả bọn đã bỏ qua nhiệm vụ phụ nào đấy, nếu không nhất định sẽ có một chút đầu mối, nhưng hiện tại nói gì cũng đã muộn.

- Được rồi, chờ ta một chút, ta về lấy đồ đã.

Đột nhiên Diệp Trần nhớ tới một vật phẩm, phân phó một câu rồi trực tiếp sử dụng quyển trục hồi thành, trở về Biên Hoang Doanh Địa.

Từ trong kho hàng, hắn lấy ra Thiên Sứ Tàn Tượng và một đồ vật, sau đó nhanh chóng trở lại doanh địa, hướng pháp sư tháp chạy tới.

Nửa giờ sau Diệp Trần về đến phòng thí nghiệm. Dưới ánh mắt tò mò cùa đám người, Diệp Trần từ trong ba lô lấy ra một đạo cụ, hướng văn tự không biết tên trên vách tường chiếu tới.

Mặt gương nhìn bình thường này chính là tiểu đạo cụ Diệp Trần có được từ chỗ Lạp Đức “Gương nhà khảo cổ”

Chiếu chiếc gương hướng vào văn tự trên tường, Diệp Trần nhìn vào không nhịn được đổ mồ hôi một trận.