Thực Vật Chiến Sủng Của Ta

Chương 97: Cuộc thi lựa chọn




Cuộc gặp gỡ với Hiên Sâm căn bản chỉ là một đợt nhạc dạo không quá quan trọng, bọn họ tiếp tục cuộc hành trình trở về từ tầng bốn xuống tầng một.

Đi ngang qua tầng thứ ba, tất cả dừng lại tại chỗ Hoàng Đức, bỏ ra một lượng điểm tích lũy để yêu cầu rèn mấy thanh vũ khí không quá bắt mắt nhưng thuận tay, tiện thể mua thêm một cái trữ vật giới chỉ đủ lớn để thỏa mãn khát vọng mua sắm hội chị em.

“Không tiếp tục ở Tháp chọc trời nữa sao nhóc?”

“À vâng, cũng lâu rồi chưa về nhà mà”

“Vậy sao? thế thì nhớ gửi lời hỏi thăm sức khỏe với phụ mẫu nhóc nha”

“Đức ca, về cái kia….”

“Huh? Ý nhóc là cái đó đúng không?”

Nghe hiểu Quách Minh mong chờ điều gì, Hoàng Đức sớm đã muốn gửi thành phẩm cho thằng bé, chỉ tại nó quá sớm đuổi tới tầng năm nên tìm không được hình bóng.

Thứ đã giúp bản thân Quách Minh tránh khỏi một đòn chí mạng từ Dương Ninh Ninh, đồng thời kích thích giúp Đóa nhi tiến hóa, Long thạch!

“Đây, khá là tốn công phu đấy, cơ mà nhóc có chắc chứ? Về việc không khảm bất cứ thứ gì lên lưỡi dao nhỏ này?”

“Vâng… cứ để nó yên như vậy đi”

Nhận lấy lưỡi dao được đúc lại một cách hoàn mỹ từ Long thạch, nhỏ gọn và khí phách, vừa vặn để một đứa trẻ sử dụng.

Không phải cậu không nghĩ tới việc dùng các vũ khí khác, như kiếm hoặc đao chẳng hạn, nhưng mà thật sự cầm mấy thứ đấy khá là gây chú ý, còn mang dao thì có thể làm người ta giảm đề phòng hơn.

Có được đồ mình cần rồi, Quách Minh liền không nán lại quá lâu, chào tạm biệt với ông bạn tầng ba này, xoay người cùng nhóm Minh Viễn tiếp tục đi xuống.

Hiện tại Alivia cùng Mole mặc dù còn chút tò mò nhưng đã bắt đầu hiểu thêm một số thứ về thế giới loài người, hơn nữa, với sự kịch liệt yêu cầu bởi Quách Minh, mọi người liền thực hiện công tác điệu thấp chính mình.

Giảm đi sự bá khí toát ra xung quanh, chân thật cảm nhận đời sống của con người, đi chợ, mua sắm, nấu ăn, nói chuyện, cười đùa….

Sự náo nhiệt ở chốn đông đúc hoàn toàn khác xa với thế giới bình yên của Tinh linh thánh địa, thật chẳng biết giờ này nơi đấy ra sao rồi.

Tốn thêm khoảng một tuần thời gian, đẩy cao tốc độ di chuyển, cả nhóm mới đi xuống được tầng trệt của Tháp chọc trời, hít thở bầu không khí bên ngoài, cảm giác thả lỏng nhẹ nhàng lâng lâng.

“Nơi này năng lượng có vẻ thật thưa thớt”

Sự nhạy cảm của ma thú rất mãnh liệt, mọi người không quá quen với việc chênh lệch môi trường giữa tầng năm và bên ngoài, hơi nhíu mày một chút.

Cũng không tỏ ra điều gì, Alivia và Mole chỉ hiếu kỳ mà thôi, chứ tới thực lực của bọn họ, muốn mạnh lên cũng không còn nhờ tu luyện nữa, hầu hết đều là dựa vào ý chí và giác ngộ.

Tiến bước trở về Bình Minh thủ đô, dòng người ở đây vẫn tấp nập như thường, nhưng không đông giống hồi Đại hội luyện đan.

Khúc khích!!!

“Có chuyện gì sao Tiểu Mộc?”

Alivia và Mole ngạc nhiên nhìn Thực nhân hoa yêu đang che miệng cười, trở lại nơi này khiến cho Tiểu Mộc nhớ lại một vài ký ức cũ.

Thời gian mà Minh Viễn còn đang trang bức làm Luyện đan sư đại nhân, hơn nữa còn khiến mọi người tin răm rắp, đúng là buồn cười thật.

“Thôi ngay dùm anh”

Vội vàng bịt miệng lại Tiểu Mộc, khoảng thời gian này Tiểu Đóa cũng chưa nhập nhóm nên không hề biết, vậy nên mọi người đều thật tò mò.

Kể lại những câu chuyện hồi mới bắt đầu cuộc hành trình du ngoạn, một năm qua đã xảy ra nhiều chuyện, trêu chọc nhiều thứ, nhưng cũng kết được rất nhiều bạn bè.

Vốn mục tiêu chỉ là kiếm một món vũ khí thuận tay cho Minh Viễn, sau lại gặp Địa ngục điệp yêu, Ám hỏa ngục trùng, tiếp đấy là nhóm Hoài Thiện, Cửu Môn Quan, nối sát nhau không dừng lại được.

Mấy người Tiểu Đóa nghe được thật nhập tâm, trong khi Minh Viễn và Quách Minh lại thay mọi người đi thuê phòng trọ.

“Bây giờ chúng ta làm gì?”

“Ưm… trước tiên là tìm hiểu một vài thông tin của Học viên quốc gia đã, sắp xếp chỗ ở ổn thỏa rồi trở về thăm gia tộc một chút”

“Vâng, Quách Chiến tộc trưởng hẳn rất nhớ ngài, cả Linh San tộc trưởng phu nhân nữa”

Tách ra chia công việc mà làm, Quách Minh cầm lấy thư giới thiệu tiến về Học viện quốc gia ở Bình Minh thủ đô.

Nơi đào tạo ra nhiều thiên tài cho Lăng Hiên quốc, một tòa kiến trúc nguy nga rộng lớn đứng sừng sững như thể không tài nào bị đánh đổ.

Ở đây canh cổng rất nghiêm ngặt, mỗi học viên đều có lệnh bài thân phận, ngoài trừ thời kỳ khảo hạch tân học viên may ra mới được tự do tiến vào tham quan, còn không thì đều bị ngăn cách ra ngoài hết.

“Bọn họ… giống như đang chuẩn bị cái gì đó phải không?”

Quách Minh kỳ lạ nhìn những tốp xe ngựa chở hàng đi vào bên trong cổng học viện, giống như đang sắp xếp thật nhiều thứ.

Thậm chí còn có một vài người độ tuổi trung niên trở lên ăn mặc quý khí bước vào, tò mò dâng lên cậu liền kéo lấy một người bên cạnh hỏi thăm.

“Học viện bên đấy có chuyện gì sao?”

“À.. cậu nhóc này là…”

Dúi vào một lượng bạc vào tay đối phương, dù biết đút đồ thế này không quang minh chính đại cho lắm, nhưng cậu giàu cậu có quyền.

Quả nhiên nhận tiền xong đối phương liền răm rắp nói.

“Haha, cái này dễ nói, bên đấy đang chuẩn bị tổ chức cuộc thi đấu lựa chọn đội ngũ tham gia Đại hội học viện đại lục chính thức cùng dự bị, nghe nói có rất nhiều thiên tài tuyệt thế tranh đấu với nhau, cả hai đứa con của Quách gia và công chúa, thái tử Lăng Hiên quốc, cặp đôi song sinh Thủy gia đến từ Tháp chọc trời cũng có mặt cùng nhiều gương mặt tiêu biểu tham gia, dự là cực kỳ sôi nổi luôn ấy”

Nói liên tục không dứt lời kể về cuộc thi đấu bên trong học viện, chín tháng nữa mới tới thời gian đại hội tổ chức, xem ra xác nhận bây giờ để có thời gian bồi luyện tăng cường hơn nữa.

Hai người con của Quách gia, hẳn là Thiên ca cùng Tâm Vũ tỷ đi, còn cặp đôi song sinh Thủy gia, chắc không phải Thủy Linh và Thủy Tam chứ?

Vậy còn cô bé đó thì sao? Người có thuộc tính băng giá lạnh lùng nhưng nội tâm ấm áp được xưng là thiên tài đệ nhất Ngọc gia, Ngọc Hương thế nào rồi?

Tính ra thì Ngọc Hương thiên phú còn mạnh hơn anh chị cậu lẫn cặp đôi song sinh kia chứ, vậy mà lại không thấy được nhắc tới… hưm…

“Tiểu huynh đệ à, ngài còn điều gì muốn biết nữa không?”

Vội vàng lấy lòng trực muốn kiếm thêm chút ít, Quách Minh không khách lắc đầu quay người rời đi, dùng xong rồi liền vứt, hóa thánh cái bóng khẽ lẫn vào bên trong đoàn xe hàng tiến vào học viện.

Khuôn viên rộng lớn với thật nhiều cây xanh, không khí tươi mát và nhiều bãi huấn luyện, giảng đường lẫn giáo viên hoạt động tích cực.

Thoạt nhìn liền cảm thấy một nguồn năng lượng sống hoạt bát tích cực dồi dào, đột nhiên cậu muốn ngủ quá đi…. Sống ở đây, thật không sao chứ?

Lướt qua một lượt xung quanh rồi nhanh gọn rút lẹ, dù ở bên ngoài Tháp chọc trời, nhưng Học viện có mối liên hệ trực tiếp với cao tầng ở Tháp chọc trời, không cẩn thận gặp cái lão quái vật liền xong đời.