Thực Vật Chiến Sủng Của Ta

Chương 111: Thủy Tam đấu Quách Minh (1)




Trong trận chiến ngày hôm nay, Quách Minh dự tính sẽ không dùng Ám hỏa để đối đầu với một đứa trẻ hơn mười tuổi, càng sẽ không để lộ các năng lực nhờ vào ghép tế bào của ma thú.

Thuần túy sử dụng năng lực của một Triệu hồi sư, nhưng lại không dùng đến Chiến sủng của mình, nói cách khác Tiểu Mộc, Tiểu Đóa, Mole, Alivia, Chí Sinh đều sẽ không bảo vệ bản thân.

Ngược lại phiên bản đơn giản hóa, hay các tiểu đệ của bọn họ sẽ được triệu hồi thay thế để chiến đấu lần này.

“Thủy Võng”

Dòng nước chảy siết theo sự điều khiển của Thủy Tam nhanh chóng bao phủ toàn sân, sau đấy nó liền đem quanh người Quách Minh khóa lại.

Đột nhiên Thủy Tam dùng lực vung tay, một cỗ sức ép xung động đem bọn chúng đẩy mạnh, hóa thành lưỡi dao chém về phía trung tâm.

Hử…

“Tiểu Mộc: Thực nhân thảo – Phong trảm”

Muốn dùng một chiêu thức biến hóa để tấn công bất ngờ sao? Thủy võng bản chất không phải pháp thuật dùng để tấn công.

Vừa rồi hẳn là thêm một tấm đệm ở đằng sau, đây không hẳn là phương án tốt nhất, bất quá có thể coi là phương án khá bất ngờ.

Nhưng trước khi Thũy võng kịp tấn công vào người của Quách Minh, dưới đất đã mộc vô số cây leo uốn lượn thân mình, chém ra những chiếc đao gió phá tan thế công của Thủy Tam.

Thằng bé không hề hoảng loạn, giống như biết trước đòn này sẽ vô dụng, Thủy Tam đang quan sát rất cẩn thận.

Thực nhân thảo bao vây xung quanh Quách Minh trở thành một tấm khiến tuyệt đối hộ vệ chủ nhân ở trong, tiếp theo đấy liền là năng lực của Mole được sử dụng.

“Mole: Gian xảo cổ thụ - Thể lực tăng cường”

“Mole: Gian xảo cổ thụ - Phòng thủ tăng cường”

“Mole: Gian xảo cổ thụ - Tốc độ tăng cường”

“Mole: Gian xảo cổ thụ - Ngũ quan tăng cường”

Trở thành hình người quái vật, toàn bộ các yếu tố vật lý được đẩy mạnh lên tối đa, năng lực của gian xảo cổ thụ, dùng một đấm liền có thể trực tiếp va chạm vào kiếm của Mặc Lam, đừng nói có bao nhiêu mạnh mẽ.

Ngay khi hoàn thành việc đẩy mạnh sức mạnh bản thân lên cao, từ một khe hở nhỏ của Thực nhân thảo, giọt nước xuyên thấu qua lớp thực vật dày đặc tiếp cận lấy Quách Minh.

Như tiếng chuông báo cho một cuộc bạo động diễn ra, rốt cuộc Thủy Tam bắt đầu chiến đấu thật sự.

Thằng bé thở dài ra một hơi, dùng sức lấy đà rồi phòng lên.

“Trói buộc hắn lại: Thủy chi xiềng xích”

Giọt nước nhỏ bên trong Thực nhân thảo lập tức hóa thành sợi dây trong suốt bám sát người Quách Minh, đem cơ thể cậu nhấc bổng lên cao, ném vút thẳng lên trời.

Làm sao mà thằng bé làm được? Quách Minh tự hỏi, cậu không nghĩ rằng khống nước bình thường có thể vượt qua hàng rào của mình.

Nói cách khác, đối phương áp dụng một cơ chế khác để tiếp cận bản thân?

Hoàn toàn không quan tâm việc bản thân bị khóa chặt hay đang lơ lửng trên cao, Quách Minh tiếp tục suy nghĩ.

Trong khi đấy, Thủy Tam đã tới thật gần đám Thực nhân thảo của cậu, đang tính ở trên cao khống chế chúng thì cậu lập tức bất ngờ với động tác tiếp theo của thằng bé.

Phạch phạch phạch phạch….

Ầm ầm ầm ầm ầm….

Đám thực nhân thảo lập tức bị chém phăng ngã xuống đất, vết cắt ngọt xớt như cắt bún vậy.

“Ồ..”

Ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh này, không phải việc Thực nhân thảo bị chém đứt có gì bất ngờ, chỉ là cách mà nó bị chém đứt có hơi thú vị.

Nãy giờ cậu đã có một chút phỏng đoán về điều này, cơ mà quả nhiên là thật.

Thủy Tam hiểu rõ về định nghĩa thủy khống!

Khống chế nước không chỉ đơn giản là khống chế dạng lỏng của nước, đừng nhầm lẫn giữa khống chế chất lỏng và thủy khống.

Về mặt biểu hiện ra bên ngoài thì cả hai khá giống nhau, nhưng thật chất lại hoàn toàn riêng biệt, thủy khống bao gồm khí, lỏng, rắn, ba đại hình thái phân biệt.

Giống với lửa của cậu cũng gồm nhiệt, nham, thạch giống nhau, là phân chia nhiệt độ mà tạo nên hình thái khác biệt của năng lực.

Xuyên thấu qua Thực nhân thảo là khí, chặt đứt Thực nhân thảo là rắn, biểu hiện ra bên ngoài vây lấy bản thân Quách Minh là lỏng.

Đem chúng điều khiển luân phiên, dù cho chưa thực sự thuần thục, nhưng lựa chọn tấn công của Thủy Tam mở rộng hơn nhiều.

Được rồi, để xem thằng bé này cố gắng được tới mức nào nào…

Hai tay vừa tính dùng sức xé mở xiềng xích của Thủy Tam, nhưng đột nhiên phép thuật này như tan vào hư không biến mất.

Đột ngột vận sức trên không mà mất đi thăng bằng, nụ cười trên gương mặt Thủy Tam làm cho Quách Minh cười khổ.

A ~ ~ …. bản thân vậy mà lại bị lừa cho một vố, có lẽ cậu không nên coi thường trí tuệ của đối phương.

“Thủy pháo”

Bốn vòng pháp thuật hiện lên xung quanh Thủy Tam bắn về mục tiêu trên không, Quách Minh giờ như cá nằm trên thớt, không thể tự do di chuyển, chỉ có thể đối kháng với Thủy pháo bằng lực lượng cá nhân.

Một lần nữa gọi ra thật nhiều Thực nhân thảo trên cao đón đòn, nhưng vì hơi đột ngột nên đám ma thú của Quách Minh vẫn trúng đòn.

Vốn tưởng rằng coi như có bị pháp thuật của Thủy Tam đánh trúng cũng sẽ không sao, nhưng chẳng ai ngờ rằng âm thanh xì xì lại đem ma thú của cậu đốt bỏng.

Không… không hẳn là bỏng, hai vòng tròn bên phải là nước nóng, hai vòng tròn bên trái là nước đá, ngay khi chúng vừa đổi vị trí với nhau, Quách Minh liền lần nữa dùng hai tay chắn trước mặt cuộn người lại.

OÀNH!

Toàn bộ khán giả bị động tác soái khí đến bạo tạc của Thủy Tam làm cho kích động, một chuỗi tấn công liên tục, không ai ngờ đến thủy pháp lại có sức công phá mạnh đến vậy.

Hoàn toàn làm mọi người thay đổi nhận thức về độ chênh lệch của thủy hệ và băng hệ, ai cũng cho rằng băng hệ mạnh hơn, bất quá theo Thủy Tam mà nói, chỉ có ai vận dụng nó giỏi hơn mới là điều đáng quan tâm.

Từ bé cậu luôn bị so đo với em gái mình, bây giờ là lúc để mọi người nhìn rõ năng lực của bản thân cậu.

Phụp!!!

Vụt ra từ bên trong đống khói trên không, Quách Minh không tổn thương cọng lông sợi tóc mà né thoát ra bên ngoài.

Thấy cảnh này, Alivia không khỏi liền mỉm cười nhìn Mole, khả năng phòng thủ của Mole luôn rất vĩ đại.

Coi như Quách Minh chỉ mượn năng lực từ khả năng triệu hồi Mole, vậy cũng đủ để cậu ấy có thể không nhìn đòn bạo tạc vừa rồi của Thủy Tam.

Đáp xuống mặt đất, còn chưa kịp nói cái gì trang bức, lập tức Quách Minh phải đón nhận lấy một đòn pháp thuật khác.

“Này này… bình tĩnh chút đi, cho ta thở cái chứ…”

“Thủy ngục”

“Dao thủy ba động”

Không thèm để ý tới lời nói của Quách Minh, Thủy Tam liền tiếp tục chiến đấu, chiến đấu, chiến đấu.

Lợi dụng việc mất tập trung của Quách Minh, khiến cho đối phương không có cơ hội phản công, đánh bại kẻ thù không cho hắn kịp suy nghĩ.