Ngày hôm sau, trước cổng làng lá, hai người đang đứng đó, một người trùm kín mặt chỉ để hở một con mắt, cùng với mái tóc màu bạc dựng đứng ngàn năm không đổi kiểu không ai ngoài Kakashi.
Bên cạnh hắn là một... cô bé cao khoảng 1m40, mái tóc đỏ dài xõa ra sau lưng, thỉnh thoảng lại bị cơn gió nào đó thoáng đi qua đùa nghịch. Cô bé sở hữu khuôn mặt thanh tú, xinh xắn, xen lẫn vẻ ngây thơ là một chút nghịch ngợm. Cô bé khẽ vuốt tóc một cái cười nhẹ nói với Kakashi.
“ Thầy Kakashi hôm nay có phải là buổi học cuối cùng của bọn nhóc hay không. Chà chà thật sự là chờ đợi mệt mỏi suốt hai năm trời, cuối cùng cũng có kẻ đến để sai khiến rồi, làm nhiệm vụ một mình thật mệt mỏi.”
Lời từ trong miệng cô bé phát ra không phải là một cô bé dễ thương nên có, nó giống như là... là một tên nhóc. Kakashi nhìn cô bé bên cạnh nổi cả da gà, cảm giác một bụng ác tâm, khẽ nghiến răng nói.
“ Em cũng không lớn hơn bọn chúng bao nhiêu đâu. Còn có bộ dạng này là như thế nào? Chẳng lẽ em phát hiện thượng đế nhầm lẫn điều đó rồi sao?”
Kakashi lập tức lầm bầm, hắn đã chịu đủ tên nhóc này, nếu như tiếp tục cùng với nó hắn có thể hay không bị tâm thần phân liệt a. Đúng vậy, là một tên nhóc chứ không phải cô bé dễ thương gì hết, là một thằng lỏi đáng ghét nhất làng lá.
Ichiro cười khẽ sau đó lập tức ôm lấy cánh tay Kakashi kéo hắn tiến vào làng, trông dặc biệt giống như một đôi tình lữ. Ngay lúc này một người đàn ông với bộ lông mày rậm, ân theo như Naruto nói thì là như con sâu róm, hắn há hốc mồm chỉ về phía hai người.
“Ka..ka..shi.Cậu tại sao có thể... có thể làm như vậy với một đứa bé chứ. Quả thật là cầm thú. Thật không ngờ đối thủ truyền kiếp của Maito Gai này lại là một kẻ biến thái cầm thú như vậy.”
Người này chính là Maito Gai kẻ tự nhận là đối thủ truyền kiếp của Kakashi,tuy nhiên hắn có vẻ chưa bao giờ thắng qua Kakashi a, mặc dù hắn vẫn thường khoắc lắc đã từng thắng Kakashi nhiều hơn là bại. Nhưng mà hắn cũng là một bậc thầy về thể thuật đặc biệt là Bát môn độn giáp. Cũng đã lâu rồi Ichiro không gặp qua Gai.
Ichiro trong lòng cười to, sau đó nhìn Gai với ánh mắt đáng thương sau đó vụt một cái chạy vào trong đám người biến mất không thấy đâu. Bên tai mọi người còn vang lên tiếng khóc nức nở, thê nương. Kakashi nháy mắt sắc mặt đọng lại, cảm giác bản thân bị ánh mắt của mọi người đâm tới, bên tai vang lên từng câu lặp lại “ không bằng cầm thú”.
“A...A...A... I...Chi...Ro em có giỏi quay lại đây cho ta. Ta chắc chắn sẽ không nột sạch quần áo của em.”
Không có tiếng trả lời của Ichiro, thay vào đó là những ánh mắt càng trở lên quái dị của mọi người nhìn chằm chằm Kakashi.
“ Còn muốn nột sạch quần áo con gái nhà người ta. Cầm thú cũng không thể giữ ban ngày ban mặt không biết xấu hổ như vậy.”
“Nhìn đi đó là Kakashi đó,anh ta vừa rồi thân mật với học trò của mình,nó chỉ khoảng 12 tuổi a”
Kakashi hiện tại đã hoá đá, hắn lại bị Ichiro cho đào hố, hắn lần này triệt để không còn mặt mũi nào xuất hiện trước mặt mọi người. Kakashi hai mắt tỏa sáng, nụ cười dữ tợn nhìn hướng Ichiro chạy mất gằn từng chữ “Ichiro...Ichiro,em đợi đó cho ta rồi sẽ có một ngày ta sẽ lột sạch quần áo của em sau đó....Aha aha... ahaha”
Lúc này Gai cũng đã hoá đá, vậy vừa rồi cô bé kia, không không là thằng bé kia, nó chính là Ichiro học trò của Kakashi.Như vậy vừa rồi mình đã..., nghĩ tới đây Gai lập tức run rẩy một chút hắn quay người lại muốn chuần đi. Nhưng lúc này hắn cảm giác sau lưng có sát khí,hắn chảy mồ hôi lạnh,lần này có lẽ rất thảm a.
“Maito Gai,quay lại cùng ta thách đấu, đã lâu chúng ta không có đấu qua rồi. Hahaha”
Sau đó, Gai bị đã trải qua ma hoá Kakashi xông tới tra tấn như một con thú hoang. Mặc dù được mệnh danh là con thú hoang dã làng lá nhưng Maito Gai cảm thấy mình đã không đủ để so sánh với Kakashi lúc này nữa rồi, hắn mới thật sự là con thú hoang.
............
Hôm sau trong phòng học cũ của Ichiro lúc này đông đủ học sinh, trên mặt bọn hắn căng thẳng, có những kẻ đã mồ hôi chảy đầy trên mặt. Cũng có một số khác đặc biệt hưng phấn, cũng có kẻ lại lạnh lùng không quan tâm.Bọn chúng hôm nay sẽ được tốt nghiệp nếu vượt qua kỳ thi cuối cùng này, còn không thì sẽ lại tiếp tục đi học.
“ Được rồi bây giờ gọi đến tên ai thì người đó đi vào trong phòng bên kia thực hiện bài thi của mình, mọi người chuẩn bị đi.”
Iruka nói xong nhìn lướt qua mọi người sau đó dừng lại ở Naruto hơi lâu một chút rồi mới quay người vào phòng. Trong phòng chỉ để đó một chiếc bàn, trên bàn là những băng hộ trán ninja, ngồi đó còn có một người, Mizuki người sẽ cùng làm giám khảo của cuộc thi này cùng với Iruka.
“Iruka, thôi nào không nên căng thẳng, bọn chúng đều là học trò của cậu nên cậu chắc hiểu rõ năng lực của chúng mà, sẽ không có chuyện gì đâu.”
Iruka gật đầu, hắn không quá lo lắng cho đám học sinh của mình chỉ trừ có một đứa, chính là Naruto, tên nhóc này yếu nhất chính là nhẫn thuật. Mà bài thi hôm nay không may chính là nó.
..............
Nửa tiếng sau, trong phòng xuất hiện thêm một người khác, đó là Naruto. Bây giờ đã đến phần thi của cậu ta.
“Naruto, bài thi của em là phân thân thuật, nào hãy bắt đầu đi.”
“ Cái gì, sao lại là phân thân thuật, nó là môn mình không nắm chắc a, hi vọng lần này sẽ không bị hỏng.”
Naruto cả người không được tự nhiên,sau đó hắn bắt đầu kết ấn.Bụp,khói trăng bay lên sau đó lộ ra Naruto cùng với,ân có thể gọi là một con búp bê xì hơi Naruto.
Naruto cắn ngón tay chảy mồ hôi.
“ Chết tiệt sao lại bị xịt vào lúc này chứ,làm sao bây giờ,làm sao bây giờ?”
Iruka nhìn về phía Naruto và phân thân nhăn mày sau đó thở dài.
“Narruto, trượt, người kế tiếp.”
“Khoan đã thầy Iruka, Naruto đã thực hiện thành công và phân ra một phân thân mặc dù không có sức chiến đấu. Thế nhưng có thể châm trước cho qua mà.”
Mizuki nhìn về phía Iruka nói, Naruto cũng gật đầu chờ mong nhìn về phía Iruka.
“Thầy Mizuki tôi biết thầy muốn nói tốt cho Naruto, thế nhưng với phân thân này nếu ra chiến trường không thể giúp ích được gì, như vậy làm sao tôi có thể cho nó thông qua được. Truyện này không cần nói nữa.”
Naruto nghe vậy lập tức cúi đầu ủ rũ, mặt hắn trắng bệch lặng lề lê bước chân ra khỏi phòng, hắn không dám về nhà. Naruto tiến tới xích đu trước cổng học viện ngồi xuống, nhìn phía những bạn học khác đang khoe với cha mẹ chúng băng hộ trán mới.
“ Tại sao chứ. Ta đã rất cố gắng luyện tập hằng ngày, tại sao lại không thể thành công. Tại sao ngay cả một cơ hội thầy Iruka cũng không muốn cho mình. Ta chỉ là một kẻ luôn bị mọi người ghét bỏ,là một kẻ kém cỏi.”
Naruto lau đi nước mắt trên khuôn mặt mình, hắn đứng lên quay người bước đi, thật lặng lề, trong lòng hắn như buộc một hòn đá lớn vậy, hắn bây giờ chỉ muốn một mình.
“Naruto,em đây rồi nói chuyện với thầy một chút được chứ.”
“ Thầy Mizuki...”
Naruto quay đầu lại ngạc nhiên nhìn Mizuki.
“Naruto à, em không nên trách thầy Iruka. Thầy ấy là một người nghiêm khắc, cả nhà thầy đã bị mất khi thầy ấy còn rất trẻ. Chính vì vậy thầy ấy đặc biệt quan tâm đến em và nghiêm khắc vì em và anh trai em giống như thầy ấy khi trẻ.”
“ Thến nhưng thầy ấy đã đánh rớt em, thầy ấy không hề cảm nhận được ước muốn của em. Em thật sự muốn làm ninja, như vậy em sẽ được mọi người công nhận mình.”
“Em thật sự muốn trở thành ninja sao, như vậy em có thể đi lấy nó, chỉ cần có nó, em chắc chắn sẽ học được nhẫn thuật mạnh nhất để có thể tốt nghiệp. Đó là...”