Trong một hồ nước lớn có một người đang múa quyền, một thiếu niên, tốc độ của hắn mực dù rất chậm nhưng lại không chút cứng nhắc, mềm mại vô cùng. Dường như lực cản của nước không hề ảnh hưởng gì đến cơ thể của hắn vậy, từng đường quyền được đánh ra một cách trôi chảy, mượt mà.
Hơn nữa trên người thiếu niên mang theo từng cái phụ trọng giống như là áo giáp vậy, cũng không biết nó nặng bao nhiêu. Mặc dù đang múa quyền dưới nước tuy nhiên cậu ta không hề khiến nước bị quấy động, mặt nước vẫn luôn bình nặng như vậy, chỉ thỉnh thoảng bị gió thổi tạo ra gợn sóng thôi.
“ Chính là lúc này.” Thiếu niên khẽ lẩm bẩm.
Dần dần tốc độ đánh quyền của thiếu niên trở lên nhanh hơn, đến nỗi xung quanh cậu ta bắt đầu trở thành một vùng không khí. Từng quyền đi qua, từng cước đạp tới đều khiến dòng nước như khiếp sợ mà né tránh, khi chúng muốn một lần nữa thu lại địa bàn lại gặp được quyền ảnh bay tán loạn. Xung quanh cậu ta dường như đã xuất hiện một cái lồng không khí vậy.
Lạ hơn nữa chính là mặt nước vẫn không hề bị động tĩnh của cậu ta khuấy động, dường như giữa cậu ta và dòng nước là hai thế giới riêng biệt, một bên thì tĩnh lặng một bên thì sôi động. Cảm giác giống như hai thái cực đối nghịch nhau, chính là thái cực.
Đã hai năm trôi qua, Ichiro ngoài thỉnh thoảng ra ngoài làm nhiệm vụ ra hầu như thời gian còn lại hắn đầu dành cho luyện tập. Có hẳn tài lực của một gia tộc chống đỡ hắn cũng không cần giống như trước liều mạng làm nhiệm vụ kiếm tiền. Phải, chính là tài lực của cả gia tộc, bởi vì gia tộc Uchiha bị tàn sát, làm duy nhất tộc nhân còn sống sót Uchiha Sasuke một đêm trở thành đại phú hào. Cũng không biết nên ăn mừng hay không.
Mất gần hai năm thời gian cuối cùng Ichiro đã chạm đến cánh cửa của trạng thái kì lạ lúc đó, chính là khiến cho mọi vật trở lên chậm lại. Hắn phát hiện chỉ khi tạo ra hai thái cực đối lập nhau thì trạng thái kì lạ kia mới xuất hiện, giống như đang nhanh đột ngột chậm hoặc đang chậm đột ngột nhanh. Trạng thái đó được hắn gọi là “ Thái Cực Lĩnh Vực”, bởi vì chỉ có mình hắn mới có thể cảm nhận được trạng thái đó mà người khác lại không thể.
Vì luyện tập dưới nước khiến cho tốc độ của Ichiro tăng lên một cách kinh khủng, hắn sợ rằng nếu chỉ so riêng về tốc độ ngay cả thuấn thân thuật cũng không thể địch lại được. Chính là tốc độ của Siêu Ảnh.
“ Anh hai, mau giúp em, ngày mai em phải thi tốt nghiệp rồi. Nhưng mà bài kiểm tra lại là phân thân thuật, nhẫn thuật mà em tệ hại nhất.”
Naruto mặt mướp đắng đứng ở trên bờ kêu than, tên nhóc này thể thuật có thể nói là mạnh mẽ nhưng nhẫn thuật thì phải nói vô cùng tệ. Bởi vì số lượng chakra khủng khiếp duyên cớ, nó không thể khống chế một cách tinh chuẩn, việc này một phần cũng do linh hồn nó bị tổn thương khi phong ấn cửu vĩ gây lên. Có thể nói nó có một đống tiền nhưng lại không biết tiêu như thế nào.
Cho nên đời này xác định nó chỉ có thể thi triển những thuật không yêu cầu khống chế chakra quá cao, hoặc là không cần thi triển nhẫn thuật. Hơn nữa còn phải thông qua gian khổ luyện tập tích lũy kinh nghiệm mới có thể thành công được. Giống như đa trọng ảnh phân thân, nó chỉ yêu cầu người thi triển có một lượng chakra kinh khủng mà thôi, khi thi triển nó sẽ tự động chia chakra của người thi triển ra nhiều phần bằng nhau.
Ichiro tắm qua một chút sau đó leo lên bờ, hắn cầm lấy khăn lau khô người sau đó mặc quần áo vào. Khi hắn đứng lên mới chú ý bản thân vậy mà bất ngờ cao hơn Naruto nửa cái đầu rồi, bọn họ hai người vố là anh em song sinh, nên là không xuất hiện điều này đi, dù sao bọn họ sinh hoạt không mấy khác nhau. Có lẽ là do linh hồn vấn đề đi, Ichiro cũng không biết nữa.
“ Đừng lo, truyện gì cũng sẽ có cách giải quyết cả. Nếu không thì em lại ở lại học viện vài năm làm bạn với thầy Iruka cũng được, anh cá là thầy ấy sẽ rất vui vẻ đó.”
“ Còn lâu có truyện đó, thầy Iruka hận không thể đuổi học em ấy chứ, làm sao có thể vui vẻ nhìn em ở lại vài năm.”
Naruto cau có nói, Iruka chính là ác mộng của hắn. Ichiro nghe thấy vậy vỗ tay cười nói.
“ Vậy thì đúng rồi, thầy Iruka không mong em ở lại học viện thì sẽ nhẹ tay mà cho em tốt nghiệp thôi. Có phải không?”
“ Anh hai nói có vẻ như rất có lí đó.”
Naruto gật đầu nói, sau đó lại nghĩ đến chỗ nào không đúng, nhảy dựng lên kêu to.
“ Không đúng, thầy ấy sẽ không dễ dàng tha cho em tốt nghiệp đâu. Thầy ấy sợ rằng sẽ đánh rớt em sau đó viện cớ đuổi em đi khỏi học viện.”
“ Ủa, sao đột nhiên trở lên thông minh vậy.”
“ Anh hai, mau cứu em.”
“ Ha ha ha, em tự nghĩ cách đi.”
Ichiro cười vui vẻ chạy đi, hắn nhớ là có tên thầy giáo nào đó sẽ dụ dỗ Naruto đi cướp quyển sách phong ấn của lão Đệ Tam. Chỉ cần đến lúc đó bản thân lấy cớ đi lấy quyển sách đó về, sau đó ngó qua một chút chắc lão Đệ Tam cũng sẽ không nói gì đâu. Dù sao quyển sách cũng là lão Đệ Tam cố ý đưa cho Naruto, mặc dù lúc đó lão Đệ Tam ngất đi do thuật quyến rũ của Naruto, nhưng mà Naruto cũng không dễ dàng lấy nó đi như vậy.
Nghĩ đến quyển sách phong ấn Ichiro lại cảm thấy vui vẻ, càng hi vọng Naruto ngày mai đừng có phát huy thực lực ngoài ý muốn mà thông qua bài kiểm tra. Sách phong ấn chính là quyển sách ghi chép lại những nhẫn thuật mạnh nhất của làng lá, nó được truyền xuống từ đời Hokage Đệ Nhất đến nay. Qua bao nhiêu năm, nhẫn thuật được ghi chép lại càng nhiều, cũng được hậu bối nghiên cứu và hoàn chỉnh lại.
Ichiro vẫn luôn ước ao có được nhẫn thuật chiêu bài của cha hắn, chính là Phi Lôi Thần Thuật, một nhẫn thuật mạnh mẽ có liên quan đến lĩnh vực không gian, một khi sở hữu nó người dùng có thể xuyên qua không gian, nháy mắt đi tới một địa điểm đánh dấu sẵn. Theo lí thuyết thì nó có thể xuyên qua được cả một giới, với điều kiện người dùng có đủ thực lực.
Nhẫn thuật này được Hokage Đệ Nhị sáng tạo sau đó lại được cha hắn là Hokage Đệ Tứ nghiên cứu và hoàn thiện, nó từ là bản nâng cấp của thuấn thân thuật biến thành siêu cấp thuấn di. Nó có thể đồng thời mang theo nhiều người khác cùng lúc xuyên qua không gian, có thể nói dùng để đánh nhau hay chạy trốn đều là vô địch.
“ Naruto cố lên. Vì giúp anh hai có thể kế thừa nhẫn thuật mang thương hiệu của cha, một chút ủy khuất đó hẳn là không đáng là gì đâu.”
Không biết khi Naruto biết được suy nghĩ của Ichiro sẽ phản ứng ra sao, có lẽ sẽ rất thương tâm cũng lên.