Phía Nam của làng Lá có một cái đập nước, nơi đó được xây dựng tựa như một cái hồ thăm quan. Lúc này có một đôi trai gái đang đi dạo bên bờ hồ.
Đúng lúc này hai người mặc áo choàng đen lướt qua bọn họ, đôi trai gái kia giật mình đứng lại. Người con trai nghi ngờ hỏi.
“ Ngươi là Uchiha Itachi.”
Hai kẻ mặc áo choàng đen không chút phản ứng, tiếp tục đi tiếp. Thấy vậy, đôi trái gái kia lập tức phóng người lên trước chặn lại.
“ Sarutobi Asuma, lâu rồi không gặp.” Phía dưới chiếc nón vang lên giọng nói lạnh lùng.
“ Quả nhiên là ngươi, Itachi.” Asuma gằn lên từng chữ.
“ Vậy còn ngươi là ai. Nhìn hai người các ngươi đi lại thân thiết, đoán chừng cũng không phải hạng người tốt lành gì. Các ngươi tới làng Lá là có mục đích gì?” Kurenai quát hỏi hai người Itachi.
“ Chúng ta là đến tìm con Cửu Vĩ, xét thấy các ngươi rất là căm ghét nó. Hay là để bọn ta mang đi.” Tên còn lại trong nhóm Itachi cười hỏi.
“ Cửu Vĩ, mục tiêu của các ngươi chẳng lẽ là...”
“ Dừng lại Kurenai, không nên tiết nộ cho chúng biết.” Asuma lập tức ngăn lại lời nói của Kurenai, cô cũng lập tức phản ứng lại, cảm giác bản thân bị lừa.
Cô nghĩ rằng tên kia tiết lộ thông tin cho mình, hẳn là đã biết thân phận của Naruto, bây giờ nghĩ lại cảm giác không đúng.
“ Hai người quên ta cũng từng là người làng Lá sao? Giấu giếm với ta có ích sao?” Itachi cười hỏi.
“ Vậy thì chúng ta chỉ có thể giết chết các ngươi mà thôi.” Asuma cảm giác hơi xấu hổ, hắn vậy mà quên mất còn có Itachi.
Asuma vội vàng xuất ra hai con dao chakra nắm trong tay, chakra của hắn phun ra bao bọc lấy lưỡi dao.
“ Đối thủ của ngươi là ta.” Tên còn lại trong nhóm Itachi vứt bỏ cái nón đi, tiến lên ngăn chặn trước người Asuma.
Không nghĩ đến phía sau cái nón lại là một gương mặt trắng bệch như xác chết, hai bên má có những đừng kẻ như là mang cá. Tổng thể nhìn lên có vẻ giống như một đầu cá mập.
Hắn không kịp chờ đợi liền rút thanh kiếm được quấn kín băng vải sau lưng bắt đầu tấn công Asuma, từng kiếm nặng nề, lại nhanh chóng mạnh mẽ khiến Asuma cận lực đỡ lại.
Hai tay của Asuma có chút tê tê, không đợi hắn xả hơi tên kia lại một lần nữa phát động thế công. Một kiếm mạnh mẽ bổ xuống, so trước còn nhanh gấp đôi.
Asuma không nghĩ tới trước đó tên kia cố ý thả chậm, không kịp né tránh chỉ có thể gắng gượng đưa dao chakra kẹp lại thanh kiếm, khó khăn giữ nó chạm vai.
May mắn thanh kiếm bị vải trắng phủ kín, lại hình thể kì lạ cũng không giống như có lưỡi kiếm sắc bén.
Nhưng mà ngay sau đó hắn liền biết mình đoán sai, thanh kiếm bỗng phồng lên giống như có vật gì đó di chuyển ở bên trong. Băng vải bị phá ra, rất nhiều gai nhọn phun ra cắm vào vai của Asuma.
“ Cái gì?” Asuma kinh sợ hất thanh kiếm ra lùi lại.
“ Hơn nửa tháng thanh kiếm của ta chưa được ăn rồi. Ta nghĩ nó sẽ rất vui khi được ăn chakra của ngươi.” Tên kia cười nói, một bên loại bỏ miếng vải còn sót trên thân kiếm.
Lúc này thanh kiếm rõ ràng hiện ra, nó toàn thân đều là gai nhọn, còn có chút mập mạp giống như một con cá kình, phần mũi kiếm lại há mở một cái miệng.
“ Đây là kiếm gì?” Asuma kinh hô một tiếng.
Ở một bên khác Kurenai đang phải đối mặt với Itachi, chỉ cần nghĩ tới cái tên này thôi cũng đủ khiến cô thấy run sợ trong lòng. Hai tay Kurenai chớp nhoáng kết ấn, sau đó toàn thân cô giống như khói mờ tư từ biến mất.
“ Ảo thuật.” Itachi hai mắt co lại, Sharingan bỗng nhiên xoay tròn.
Sau lưng Itachi bỗng xuất hiện một thân cây, ngay sau đó liền nhô ra từng căn rễ thô to quấn lấy người hắn. Kurenai từ thân cây trồi ra một nửa thân thể, tay cần kunai tấn công Itachi.
“ Chết đi, Itachi.”
“ Cô đang nghĩ rằng ảo thuật có tác dụng với tôi. Chẳng lẽ cô không biết sở trường của tôi là ảo thuật sao?” Itachi khẽ nhếch môi cười.
Hình ảnh bỗng nhiên thay đổi, Kurenai phát hiện người bị trói lại biến thành bản thân, mà Itachi thì vô sự đứng trước mặt mình.
Cô biết bản thân bị trúng ảo thuật của Itachi, nhưng mà hai tay cô đã bị trói không thể nào giải ấn. Kurenai nhắm hai mắt lại, khẽ cắn đầu lưỡi khiến máu tươi tràn ra khóe miệng, dùng sự đau đớn để thức tỉnh lão bộ.
Quả nhiên cô đã thoát khỏi ảo thuật, mở mắt ra một cái liền chứng kiến Itachi lao tới, không dám chờ đợi cô vội cúi thấp đầu xuống. Kunai vừa vặn lướt qua đầu cô, mang theo vài sợi tóc.
“ Hự.” Itachi tung cướp đá trúng Kurenai khiến cô rên một tiếng ngã xuống hồ nước. Vừa điều chỉnh thân hình liền nhìn thấy có một cái bóng phủ lên người mình.
“ Cô có thể chết được rồi.” Itachi lạnh nhạt lên tiếng.
“ Phải không?” Đúng lúc này bên tai hai người vang lên một giọng nói khác. Kakashi bất ngờ xuất hiện bên cạnh Itachi, trong tay nắm một thanh kunai, chỉ cần Itachi khẽ động lền tấn công.
“ Hatake Kakashi.” Itachi quay đầu lại nhìn Kakashi, bình tĩnh kêu lên tên hắn.
“ Đã lâu không thấy Itachi, cậu là muốn trở lại giải quyết Sasuke sao?” Kakashi suy đoán hỏi.
“ Thằng em ngu ngốc đó sao? Hiện tại còn chưa phải lúc, ta muốn tìm người là Naruto.” Itachi lắc đầu nói.
“ Naruto, chẳng lẽ ngươi là nhằm đến thứ đó.” Kakashi con ngươi co rút lại, hơi kinh sợ hỏi.
Itachi không nói gì, giống như ngầm thừa nhận. Lúc này tay trái của hắn nháy mắt xoay lật một cái liền xuất hiện mấy cây phi tiêu.
Kakashi vừa nhìn thấy liền vội vàng nhảy lùi về phía sau, vừa lùi vừa kết ấn, một bức tường nước dội lên bao vây lấy Kakashi bảo vệ hắn. Nhưng mà đợi tường nước biến mất, Itachi vẫn đứng im ở đó không nhúc nhích.
Kakashi đang nghi ngờ bỗng thấy sau lưng đau nhói, Itachi vậy mà vô thanh vô tức xuất hiện sau lưng hắn.
“ Kakashi.” Kurenai sợ hãi kêu lên.
Nhưng mà rất nhanh cô lại kinh ngạc phát hiện đó chỉ là phân thân, Kakashi rất nhanh biến thành vũng nước. Mà lúc này mặt nước dưới chân cô bỗng nhiều thêm một thanh kunai.
“ Tốt lắm Kakashi.” Kurenai thò tay bắt được thanh kunai, ngẩng đầu muốn tấn công Itachi.
Thế nhưng đang ở dưới nước Kakashi bỗng lao ra ôm lấy Kurenai xô cô về phía sau, Kurenai còn chưa kịp phản ứng liền nghe được một tiếng nổ lớn, cột nước bắn tung tóe.
Vị trí cũ của cô bị thứ gì đó nổ tung, may mắn mà Kakashi đẩy cô ra nếu không sợ rằng sẽ bị thương rất nặng. Rốt cuộc là thứ gì nổ chứ, tên Itachi kia hẳn cũng bị thương.
“ Là ảnh phân thân của Itachi, hắn vậy mà để ảnh phân thân tự bảo. Thật đúng là nham hiểm.” Kakashi lúc này giải thích.
“ Tự bạo phân thân, quả đúng là nham hiểm.” Kurenai cũng giật mình, tự bảo phân thân bản thể cũng sẽ nhận được cảm giác đau đớn của phân thân khi tự bạo. Bởi vậy người bình thường sẽ không ai làm vậy.
Mà sau khi bạo phân thân, Itachi vẫn là vẻ mặt lạnh lùng bình tĩnh, giống như không hề nhận chút ảnh hưởng nào cả. Ý trí của tên này thật sự quá cứng cỏi.
“ Hai người không sao chứ?” Asuma đi đến bên cạnh hỏi thăm.
Trên bờ có một người khác giúp hắn kéo chân tên đồng bọn của Itachi, người này không phải ai khác mà chính là vừa mới chạy tới Ichiro. Hắn gặp Kakashi đấu với Itachi, liền đi lên thay thế Asuma, để hắn đi giúp Kakashi.
Ichiro biết Itachi vô cùng nguy hiểm, đặc biệt chính là con mắt Sharingan của hắn, cho dù là Ichiro cũng không dám khinh thường chút nào.