Thúc Thúc Yêu Nghiệt

Chương 172




Chia tay ba anh em Inge,Liễu Uyển Nhi cùng bốn bảo vệ ngồi hai xe taxi trở lại khách sạn.

Mới vừa xuống xe đã chạm mặt một bóng người quen thuộc từ trong khách sạn ra,một khắc bốn mắt nhìn nhau tất cả cảm xúc nảy lên ngực nhưng tìm không được tiếng nói thăm hỏi đối phương.

Vu Thiểu Đình con mắt chăm chú nhìn cô gái trước mắt.

Hơn một tháng không thấy cô,xem ra cô không tệ lắm.

“Anh Thiểu Đình.” Vẫn là Liễu Uyển Nhi mở miệng trước “Tại sao anh tới nơi này?”

Hôm nay là ngày gì mà đụng phải nhiều người quen thế ah.

“Có một người khách ở tại khách sạn này.” Vu Thiểu Đình giải thích,ngược lại hỏi “Em hiện tại sống thế nào?”

Hẳn rất tốt phải không? Nhưng vẫn muốn nghe chính miệng cô nói với mình.

“Tạm được.” Thật ra thì cô cũng không biết nên đánh giá cuộc sống hiện tại của mình thế nào,cảm giác như sủng vật bị Tô Lực Hằng nuôi trong chuồng,mà cuộc sống sủng vật chả ra làm sao,sống phóng túng đợi chủ nhân chơi chán,sau đó bị quẳng đi.

Chợt phát hiện thì ra sâu trong lòng mình vẫn giấu một tia bất an,chẳng lẽ đây mới là nguyên nhân cô phản kháng Tô Lực Hằng.

“Em làm sao vậy?” Nhạy cảm như Vu Thiểu Đình lập tức cảm thấy cô khác thường.

“Không có gì.” Liễu Uyển Nhi khẽ mỉm cười nhìn hắn”Gần đây ông ngoại thế nào? Công ty đưa vào hoạt động thuận lợi chứ?”

“Công ty đã từ từ khôi phục bình thường.” Sau khi đưa cô đi Tô Lực Hằng đột nhiên thu tay lại,cho nên Ngạo Thông bò dậy trên con đường tử vong, mà tình trạng Lâm Cẩm Quyền cũng không quá tốt”Ông ngoại rất nhớ em,em xem chừng nào rãnh hãy về về thăm ông.”

Vừa mới dứt lời,Vu Thiểu Đình lập tức bổ sung thể: “Bảo đại ca cùng em trở về.”

Liễu Uyển Nhi thấy rất khó xử,Tô Lực Hằng sẽ không chịu đi thăm Lâm Cẩm Quyền,mà cô càng không muốn đưa hắn đi chọc tức ông ngoại,hơn nữa nếu để ông ngoại biết cô vừa kết hôn đã ly hôn,nhất định sẽ tức điên.

Thấy dáng vẻ do dự của cô,Vu Thiểu Đình biết nguyên nhân nhất định là Tô Lực Hằng.

“Đại ca cùng ông ngoại sớm muộn cũng phải nói chuyện với nhau,em nên khuyên nhủ đại ca để hắn bỏ qua khúc mắc.”

Liễu Uyển Nhi ở trong lòng đã từng nghĩ tới,nhưng Tô Lực Hằng hận sâu như thế chịu bỏ đi khúc mắc mới lạ.

Nhìn ra cô khó xử,Vu Thiểu Đình tiếp tục nói:”Nếu không hôm nào em một mình trở về thăm ông ngoại trước,ông thật rất nhớ em,ngày ngày vì lo lắng cho em cơm cũng không ăn nhiều.”

Vu Thiểu Đình nói tất cả đều là lời thật,kể từ khi Liễu Uyển Nhi bị Tô Lực Hằng mang đi,sau hoàn toàn không có tin tức,Lâm Cẩm Quyền ngày ngày lo lắng đến ăn cơm rất ít,nói cũng không nói nhiều, thật lo lắng còn như vậy nữa ông sẽ ngã bệnh.

Liễu Uyển Nhi do dự liên tục gật đầu đồng ý Vu Thiểu Đình,thật ra cô cũng rất nhớ Lâm Cẩm Quyền.

Liếc mắt nhìn bốn người bảo vệ bọn họ,Liễu Uyển Nhi nhẹ giọng nói: “Em không có cách trở về,ngày mai chúng ta cùng nhau ăn cơm trưa được không”

Vu Thiểu Đình hiểu Liễu Uyển Nhi khó xử,nếu như vậy chỉ có thể len lén gặp mặt.

“Ngày mai anh sẽ đưa ông ngoại theo cùng.”

Xác định thời gian cùng địa điểm Vu Thiểu Đình nhanh chóng rời đi.

Liễu Uyển Nhi đi vào thang máy đến tầng lầu phòng cô,càng đến gần gian phòng trong lòng càng lo lắng,chuyện hôm nay đụng phải Vu Thiểu Đình nếu như bị Tô Lực Hằng biết,hắn có tức giận hay không?

Cầm lấy thẻ phòng đứng trước cửa,xoay người nhìn bốn người phía sau nói: “Chuyện hôm nay gặp anhThiểu Đình các người không được nói với Hằng.”

Bốn người do dự một chút vẫn gật đầu,bọn họ cũng biết tình cảm gút mắt giữa ba người bọn họ,hôm nay nhìn chị dâu cùng Đường chủ phân đường hai đã không có gì,mà bọn họ cũng không muốn vợ chồng đại ca không hòa thuận,cho nên im lặng lựa chọn không thấy gì hết.

“Cám ơn.” Liễu Uyển Nhi rốt cục yên tâm cảm ơn bốn người bọn họ.

Dễ dàng mở cửa phòng,không ngờ đến người đó xuất hiện trước mắt.

Đồng thời hù bốn người đứng phía sau Liễu Uyển Nhi.