“Ầm,ầm” hai tiếng.
Người ngồi trong chiếc xe màu trắng rõ ràng cảm giác sườn xe chấn động hai cái,không cần đoán nhất định là vỏ ruột xe bị hư.
“Lão Đại, làm sao bây giờ?” Tài xế nhỏ gầy khẩn trương hỏi.
“Tiếp tục.”
Người đàn ông trung niên phía sau ra lệnh,mà lúc này người đàn ông nhỏ gầy bên cạnh hắn đang giữ Liễu Uyển Nhi.
Liễu Uyển Nhi sợ hãi nhìn ba người trong xe,bọn họ rốt cuộc là ai? Muốn bắt mình đi đâu?
Khinh Vân gia tăng mã lực đuổi theo chiếc xe màu trắng phía trước,hắn phải nghĩ biện pháp làm xe ngừng lại,nhưng suy nghĩ đầu tiên phải giữ an toàn cho cô bé trong xe.
Nên làm gì bây giờ? Đầu óc nhanh chóng chuyển .
Bọn họ bắt đi Tiểu Tiểu đơn giản muốn dùng cô uy hiếp đại ca,nên sẽ không tổn thương tánh mạng của cô.
Có lẽ hắn nên nghĩ biện pháp tiến vào bên trong xe,hắn có lòng tin kỷ xảo của mình,chỉ cần để cho hắn đi vào là hắn có thể cứu Tiểu Tiểu.
Người trong xe tải phát hiện xe Khinh Vân đuổi theo bên cạnh xe bọn họ.
“Nổ súng cho ta.” Người đàn ông trung niên lập tức ra lệnh.
Vừa nghe lời này Liễu Uyển Nhi lập tức ra sức giãy dụa,cô không thể để đối phương nổ súng,như vậy Khinh Vân tới cứu cô sẽ gặp nguy hiểm,mà cô càng không cách nào chạy trốn.
Cô giãy dụa khiến người đàn ông ầy kia tay chân luống cuống.
“Mẹ kiếp,đàn bà thúi.”
Người đàn ông trung niên một quyền đánh về phía Liễu Uyển Nhi,thân thể nhỏ nhắn té xỉu nằm trên ghế.
Ngay sau đó hắn đoạt lấy cây súng trong tay người kia,quay cửa sổ xe ra một chút,nổ súng về phía Khinh Vân.
Liên tục tránh thoát mấy lần nổ súng,Khinh Vân thấy cửa xe mở rộng một chút.
Người đàn ông bên trong xe nhất thời bối rối,xem ra tất cả bọn họ bại lộ.
Càng làm cho bọn họ khẩn trương chính là phát hiện Khinh Vân cũng mở ra cửa xe,chẳng lẽ hắn muốn bắn vào trong xe mình?
“Mẹ kiếp .” Người đàn ông trung niên nguyền rủa một tiếng đở Liễu Uyển Nhi ngồi dậy,dùng thân thể của cô che chở mình,hướng về phía Khinh Vân muốn nổ súng.
Cửa đã bị cản,Khinh Vân căn bản không có biện pháp tiến vào xe đối phương .
Dưới sự kích thích của gió lạnh cùng tiếng súng,Liễu Uyển Nhi bị đánh bất tỉnh dần dần tỉnh lại,phát hiện hành động của người đàn ông trung niên,phản ứng đầu tiên của cô là đụng ngã người đàn ông trung niên.
Người đàn ông trung niên phản ứng không kịp bị đụng ngã trên mặt đất,súng trong tay cũng bay ra ngoài.
“Lão Đại!” Người còn lại bị cử động Liễu Uyển Nhi làm kinh ngạc.
Khinh Vân thừa cơ nhảy vào trong xe tải,liên tục đánh hai cú đấm,làm hai người đàn ông phía sau cô ngất xỉu.
Lúc này tài xế lái xe đã bị Khinh Vân khiến sợ hãi đến không biết phản ứng,chiếc xe màu trắng dừng ngay giữa đường.
“Nói với Thích Vĩnh Thịnh,có giỏi thì đấu với chúng ta!” Khinh Vân quát,hắn bình sinh ghét nhất người hạ thủ với phái nữ.
Tài xế nhỏ gầy run rẩy nhìn Khinh Vân ôm Liễu Uyển Nhi xuống xe.
“Tiểu Tiểu,em không sao chứ?” Máu trên đầu cô khiến Khinh Vân hoảng sợ.
Mới vừa rồi cô dũng cảm cùng cơ trí, hắn cũng thấy được,cô bé này không làm người phụ nữ của đại ca hắc đạo thật lãng phí.
“Anh Khinh Vân,em hình như không được.” Liễu Uyển Nhi cảm giác đầu choáng váng,mơ mơ màng màng mất đi tri giác.
“Tiểu Tiểu,Tiểu Tiểu.” Bất luận Khinh Vân làm sao gọi,cô bé trong ngực cũng không có một chút phản ứng.
Lần này thảm rồi,hắn nhất định sẽ bị Tô Lực Hằng xử tội.
Khinh Vân không kịp về nhà tìm Đao Nhân,ngay cả lái xe cũng vượt đèn đỏ mấy lần đưa Liễu Uyển Nhi vào bệnh viện gần nhất.