Thực Tập Sinh Vô Hạn

Chương 167: Chương 167






“Bị No.1 giam cầm”

Tsuchimikado ngó xem chút rồi cúi đầu ăn bánh ngọt, ai ngờ đám đông chợt náo loạn ầm ĩ hơn.

Y cắn miếng bánh Tiramisu ngẩng đầu đúng lúc thấy người đàn ông tóc đen đang đứng sau lan can lầu hai, nhìn xuống sảnh tiệc.

Hở? Chuyện gì đây? Sao lại có hai No.1?
Tsuchimikado sửng sốt, vô thức quay đầu dòm cánh cửa ban nãy.

Ở cửa, một No.1 khác hơi ngẩng đầu đứng giữa đám đông, xung quanh là khoảng trống tách biệt chẳng ai dám đến gần.

Hai Ác ma cứ thế nhìn nhau từ xa, bầu không khí bỗng chốc trở nên cực kỳ căng thẳng vi diệu.

Khán giả trong phòng livestream cũng không hiểu gì.

[Trời đựu, tình huống gì đây, hai No.1 á?]
[Hả??? Tui mới nãy còn gáy to giờ bị vả mặt đau quá nè, đậu mé thật sự có người dám hóa trang thành big boss kìa!]
[+1, chán sống hay gì… Trời đất ơi, nếu bị vạch trần thì đừng nói big boss, riêng đám fan cuồng cũng đủ cho tên kia ná thở!]
[Tôi tò mò muốn biết dũng sĩ này là ai mà dám giả làm big boss, chơi lớn thật đó, ai mà ngờ được ha!]
[Mà nói chứ, mấy bà nghĩ hai người này, ai mới là big boss…]
Bình luận này vừa bay lên, cả phòng livestream rơi vào trầm mặc.

[À vụ này hả… Tui cảm thấy người xuất hiện vào phút chót chính là big boss]
[Tui cũng nghĩ vậy, ừ thì, cảm giác khí chất và thần thái khá giống… Cái người ở lầu hai trông hơi ngả ngớn, có vẻ là giả.]
[Chuẩn luôn chuẩn luôn, tôi cũng nghĩ vậy.

Tôi là fan cuồng của đại thần đấy nhé, tuyệt đối không thể nhận nhầm người được!]
[Tôi vừa đi gọi ba làng bảy xã để đội ngũ fan cuồng và tùy tùng của big boss đến phòng livestream xem đây, mọi người bảo người đứng trên lầu hai thoạt nhìn là giả mạo, đóng giả lại còn cẩu thả như kia…]
[Lẹ lên lẹ lên, sắp được xem No.1 “dạy dỗ” kẻ giả mạo rồi, tui trang bị đầy đủ đón dramu lắm, chuẩn bị hết bắp rang Coca chờ xem kịch đây!]
Không riêng gì khán giả, ngay đến thực tập sinh đang đứng trong sảnh tiệc cũng xì xào bàn tán về cảnh tượng gây sốc trước mặt.


“Ông lầu hai chắc không phải big boss đâu ha?”
Các thực tập sinh ngó sang Ác ma phiên bản Tông Cửu rồi lại ngó sang Ác ma phiên bản No.1, bắt đầu bình luận.

“Đúng, tôi cũng thấy không giống lắm, tôi đảm bảo bằng tư cách dân đu idol lâu năm, người ở lầu hai quá nửa là giả.”
“Cậu nhìn đôi găng tay big boss ở lầu hai mang là màu trắng nhé, nhưng big boss ở dưới lại mang màu đen, với cả mặt nạ hơi khác, ngoài ra thì giống hệt nhau.”
“Cũng không biết ông nào chán sống, thôi bỏ đi, theo trực giác của tôi người xuất hiện càng muộn càng có vấn đề.

Chứ các cậu nghĩ lại xem, hệ thống chủ đã thông báo sẽ đóng cửa sảnh tiệc, chúng ta đã ở đây ngay từ đầu nhưng đâu thấy big boss lên lầu hai, từ đó có thể thấy người phía trên chắc chắn là giả.”
“Anh trai này nói rất đúng rất có lý, bây giờ để xem boss xử lý kẻ giả mạo thế nào.”
Rất nhiều người hâm mộ nhìn lên lầu hai với ánh mắt lên án.

Nghe tiếng xì xào xung quanh, khuôn mặt dưới tấm mặt nạ của Tông Cửu nhịn cười méo hết cả ra.

Đám fan này có hâm mộ thật không đấy, phản bội nhanh vãi, sao cứ trợn mắt nói phét thế?
Nhịn cười thì nhịn cười, động tác trên thân Ác ma phiên bản Ảo thuật gia vẫn không lộ ra chút gì mà còn thản nhiên giơ tay lên.

Động tác bắt chước No.1 trong lần đầu tiên xuất hiện ở studio, hai tay bắt chéo tạo động tác ra hiệu khán giả yên tĩnh, Tông Cửu học diễn xuất nhân vật rất xuất sắc, có thể nói là pha kè đến mức tinh hoa.

Quả nhiên, hội trường vừa rồi đang xì xào bàn tán như bị bấm nút dừng, im lặng tuyệt đối.

Động tác rõ ràng là ám chỉ nhưng trong mắt Ác ma chân chính thì tương đương với khiêu khích.

Người đàn ông tóc đen chống tay lên lan can im lặng nhìn người ăn mặc giống hệt mình phía dưới, con ngươi giấu sau mặt nạ hơi nheo, khuôn mặt thay vì tức giận lại mỉm cười.

Vô số ánh mắt liếc qua liếc lại giữa hai người họ.

Ác ma dời tầm mắt đầu tiên, đút hai tay vào túi, ngâm nga một giai điệu kỳ lạ rồi từ từ bước xuống cầu thang xoắn ốc bên cạnh hội trường.

Mọi người giật mình đứng tại chỗ không dám thở mạnh theo dõi động tác xuống lầu của hắn.

[Em mới dùng camera phóng to ông anh trên lầu hai, ổng hát lạc điệu!! Phá án rồi nhé, big boss đời nào hát lạc điệu được, chân tướng chỉ có một, đó chính là ổng là giả!]
[Vậy mà lại hát lạc điệu!! Phá án phá án rồi, giả bộ cũng không giả giống một chút được hả]

[Mà hắn ra vẻ nhàn nhã bước xuống cầu thang nữa, điều này có nghĩa là gì, muốn battle với chính chủ hả, hoảng sợ.jpg]
[Đúng là tuổi trẻ chưa trải sự đời, muốn nhảy lên đầu chính chủ à, xấu hổ ghê!]
So với khán giả hóng drama không ngại chuyện lớn, các thực tập sinh trong sảnh tiệc còn hoảng sợ hơn.

Tsuchimikado bỏ dao nĩa xuống, một suy nghĩ sâu xa thoáng qua trên hai đầu lông mày.

Không giống các thực tập sinh khác líu ríu muốn tìm ra thật giả, sau khi gia nhập liên minh chống Ác ma thì y cũng đã trở thành một trong những người biết được năng lực của Ác ma.

Năng lực của Ác ma là điều khiển con rối, vậy có khi nào hai người xuất hiện trong sảnh tiệc đều là con rối của hắn không? Chẳng những tạo được sự chú ý mà còn gây nhầm lẫn trong quan sát khiến mọi người khó lòng phân biệt.

Tsuchimikado mang suy nghĩ này là vì y cũng không phân biệt được ai thật ai giả trong hai Ác ma trước mặt, cảm thấy cả hai đều giống.

Nhưng càng như thế Tsuchimikado mới càng thấy có vấn đề.

Thậm chí y còn thông minh đột xuất, cho rằng một trong hai Ác ma là vị cố vấn bí ẩn kia đóng giả.

Các thực tập sinh tự đứng vào hàng, vẻ mặt hoang mang.

Đúng lúc này, giọng nói của hệ thống chủ vang lên lần nữa.

[Giai đoạn thứ hai, vũ hội chuẩn bị bắt đầu, các thực tập sinh hãy chuẩn bị sẵn sàng.]
Giai đoạn này là khiêu vũ.

Khiêu vũ sẽ tiếp xúc cơ thể, mà tiếp xúc cơ thể chính là cơ hội tốt nhất để nhận dạng người khác.

Các thực tập sinh xoa tay khởi động, háo hức chuẩn bị vạch trần bạn nhảy.

Ban nhạc đã vào vị trí, dưới sự chỉ huy của nhạc trưởng, nghệ sĩ vĩ cầm chính kéo dây cung, khúc dạo đầu du dương của The Blue Danube vang lên.

Trong tiệc tối, điệu valse Vienna dĩ nhiên là món không thể thiếu, thường được gọi là vòng tròn phép màu tình yêu.


Tiếc rằng dù các thực tập sinh rất đa tài, biết đuổi tà ma coi số mạng nhưng ít ai rành khiêu vũ.

Không, nói ít là còn nể tình, vì trong số gần hai nghìn người thì số người biết nhảy điệu valse chẳng quá một bàn tay.

Bởi mới nói buổi khiêu vũ này là hoạt động phúc lợi, nên hệ thống chủ không bắt tất cả đàn ông phải bắt cặp với nhau để nhảy, nếu không dòm chắc cay mắt lắm.

Lời hệ thống chủ vừa dứt, các thực tập sinh đã lao vào sàn nhảy và bắt đầu quay vòng tròn.

[Vãi nồi, cảnh tượng ma quỷ nhảy múa loạn cào cào gì đây!]
[My eyes my eyes! Chị gái ngực bự eo thon mà tui vừa nhìn thấy, cái dáng đi kia rõ ràng là đàn ông uy mãnh, không được tui cười chết mất, cái điệu đi đứng không dám nhận người quen này, tui chỉ có thể nghĩ đến mấy thực tập sinh kia hahahaha]
[Có mình tui vẫn đang dòm chị gái mặc đồ thủy thủ hả? Má ơi, ổng thật sự không hề có sơ hở luôn, ngay cả tư thế xoay người cũng mang hơi thở vũ điệu otaku*.

Tức quá, tui càng tò mò rốt cuộc đây là thực tập sinh nào cosplay vậy!]
(*Một điệu nhảy được biên đạo bằng âm nhạc liên quan đến văn hóa ACGN – Animation + Comic + Game + Novel bắt nguồn từ Nhật Bản)
Đáng chú ý nhất không phải phiên bản thủy thủ của Tsuchimikado, mà là chú chim cánh cụt đứng thù lù giữa lúc mọi người nhảy múa, tựa như không liên quan gì.

Còn Tông Cửu, nơi cậu đang đứng vừa khéo chính là trung tâm sàn nhảy.

Chẳng rõ vô tình hay cố ý mà nhiều người chợt vây kín chắn ngang tầm mắt cậu, che khuất đoạn cầu thang xoắn ốc kia.

Tông Cửu nhíu mày.

Cậu mất dấu Ác ma rồi, tên kia đã biến mất giữa biển người.

Chắc hệ thống chủ cũng thấy mấy điệu lắc lư của nhóm người trên sàn nhảy quá cay mắt, nên hết chịu nổi phải lên tiếng.

[Để tăng hiệu quả phát sóng trực tiếp, sau đây tuyển tập kiến thức khiêu vũ quốc tế sẽ được truyền tải đến các thực tập sinh, vui lòng chờ.]
Giống như khi thực tập sinh đổi điểm để mua kiến thức và kỹ năng đặc biệt, một lượng kiến thức thình lình xuất hiện trong đầu mọi người ở sảnh tiệc.

Vài người chợt bừng tỉnh, chẳng hạn như Tsuchimikado, bước chân rẽ ngang thoát khỏi vòng tròn phép màu tình yêu.

Đang lúc mọi người háo hức thì đèn trong hội trường đột nhiên tối đi.

Ánh sáng biến mất đột ngột khiến thực tập sinh láo nháo khó hiểu, riêng Tông Cửu thì nghiêm túc hơn.

Bóng tối này rất kỳ lạ.


Với thị lực đã cường hóa lên đỉnh cấp của cậu phải có khả năng nhìn đêm xuất sắc mới đúng, nhưng hiện tại cậu chỉ thấy một vùng tối dày đặc không thể xua tan như một con quái vật đang từ từ mở to cái miệng đẫm máu, bao phủ mọi thứ.

Hơn nữa chẳng biết có phải ảo giác hay không mà những tiếng thì thầm trong bóng tối đã giảm xuống rất nhiều như đã được xử lý bằng thiết bị giảm thanh, lúc truyền vào tai mang cảm giác không chân thật.

[Thông báo manh mối về người hướng dẫn.]
[Hắn sẽ xuất hiện trong bóng tối.]
Phòng livestream lại xôn xao.

Chẳng ai biết chuyện gì đang xảy ra, tuy mọi người đã đọc quy tắc nhưng đâu nghe nói khi cho manh mối về người hướng dẫn thì sẽ tắt đèn chứ.

[Tổ sư bố, chuyện gì vậy, ai tắt đèn đó?]
[Không thấy người mà chỉ nghe tiếng, chết tiệt! Tôi muốn thấy bộ mặt thật của người hướng dẫn!]
Ngay cả phòng phát sóng trực tiếp cũng chẳng nhìn thấy gì, màn hình phòng livestream tối tăm mù mịt chỉ còn âm thanh.

Tông Cửu thả tay, nhắm mắt và tập trung cảm nhận biến động xung quanh.

Cơ bắp cả người cậu căng lên, bước vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.

Có tiếng gió.

Và tiếng cười khẽ sát bên tai.

Con ngươi Tông Cửu đột nhiên co rút, trở tay đâm sau lưng.

Thất bại.

Bàn tay lướt qua khuỷu tay cậu, mang theo cái lạnh rùng mình.

Tông Cửu lặp lại chiêu cũ lần nữa, không có gì ngạc nhiên khi cậu vẫn thất bại.

Sau khi sử dụng chiêu này năm sáu lần, Tông Cửu xác định một chuyện.

Cậu đã bị No.1 giam cầm rồi.

Trong bóng tối vây quanh cậu, tất cả đều là Ác ma và con rối của Ác ma..