Thực Tập Sinh Vô Hạn

Chương 162: Chương 162






“Không hổ là anh, Gia Cát Ám”

Sau khi trở về từ studio, ai cũng bàn luận về hoạt động phúc lợi đặc biệt mà hệ thống chủ công bố vào phút chót.

Không chỉ cách thức hoạt động mà còn về thân phận thật của vị cố vấn bí ẩn kia nữa, chủ đề này đều đủ cho các thực tập sinh và khán giả phòng livestream thảo luận rất lâu.

[Trời đất ơi, thân phận thật của người hướng dẫn, ai mà chẳng muốn biết chứ!]
[Nào nào nào, có ai bắt đầu mở cá cược chưa, đoán xem ai là người hướng dẫn trong số các thực tập sinh đê!]
[Khoan, các ông có nhầm lẫn gì không? Các ông nghĩ lại đi, bình thường chuyện mà hệ thống chủ thích làm nhất chẳng phải là đào hố cho người khác nhảy vào hở? Mấy câu vừa rồi của nó cũng không nói rõ là người hướng dẫn thuộc nhóm thực tập sinh, mấy ông đừng vội cá cược như vậy, ngộ nhỡ người hướng dẫn là nick nhỏ của hệ thống chủ thì sao, bị hệ thống chủ hố nhiều nên tôi đếch tin mấy câu tào lao của nó.]
[Chuẩn, lầu trên nói rất có lý, hệ thống chủ nói thì nghe chơi thôi.

Lúc nó thông báo hoạt động phúc lợi đặc biệt, tôi đã thấy lấn cấn rồi.

Kể cả nó thực sự tạo điều kiện thì cũng không có chuyện ngồi hưởng đơn giản vậy đâu.]

Trong tiếng bàn tán sôi nổi của những người khác, Tông Cửu đỡ Từ Túc đang ngất xỉu vào thang máy dành riêng cho thực tập sinh cấp A.

Bây giờ Từ Túc cũng là cấp A, đã ngất lịm rồi mà lòng vẫn không yên, khuôn mặt đẫm nước mắt đã chứng minh cậu ta thà không cần cấp A này.

Hai người Chung Ý Viễn và Anthony mỗi người một tay đỡ Từ Túc, khiêng người vào phòng họp trên hành lang cấp A.

Có lẽ chính mối quan hệ đồng minh hữu nghị đã thành lập trong Ngày phán xét khiến ba người này trở nên thân quen.

Dù sao lúc trước số thực tập sinh quyết chọn nhiệm vụ chính thứ 2 chỉ có 4/30, nên bọn họ gắn kết ra tình đồng chí cách mạng trong hoạn nạn khó khăn.

“Đặt cậu ta lên ghế sofa đi.”
Tông Cửu chỉ huy xong thì bấm chuông gọi phục vụ đến chăm sóc.

“Đi thay đồ trước đã, ba mươi phút nữa tập trung ở đây.”
Bọn họ là nhóm tới nhanh nhất, Gia Cát Ám, Phạm Trác, Tsuchimikado và Thầy trừ tà chào hỏi xong thì về phòng tắm rửa thay đồ rồi.

Sau khi thu xếp cho Từ Túc, Tông Cửu theo những người khác trở về phòng của mình.

Cậu vừa ra tới hành lang thì quản gia đợi từ lâu đã bước lên chào, khom lưng cung kính nhận lấy chiếc áo khoác dài dính đầy bùn và bụi của cậu, đẩy một đôi dép bông mới tinh đã được ủ ấm ra.

“Chào mừng trở về, tiên sinh.”
“Nước nóng đã sẵn sàng cho ngài, tắm xong ngài có muốn nếm chút bánh Scone mới nướng và trà chiều không?”
Bàn tay đang cởi cúc áo trước ngực của Tông Cửu hơi ngừng, cậu liếc nhìn con mèo trắng xanh bên lò sưởi.

Nó nghe thấy tiếng động thì nheo mắt cuộn mình sưởi ấm lạnh lùng lườm cậu, rồi ngoảnh đầu đi không thèm quan tâm.


Được lắm, đây mới là thái độ mà một con mồn lèo nên có.

Tông Cửu thầm lắc đầu, “Pha một bình Darjeeling đi.”
Muốn xóa tan sự mệt mỏi của một người thì tắm nước nóng là cách tốt nhất.

Chàng trai nằm ngửa trong bồn tắm, mái tóc trắng xõa xuống như thác nước, phần đuôi rơi vào trong nước ấm bị thấm ướt dính chặt vào tấm lưng trần và bờ vai, giống như những con rắn đầy cám dỗ.

Lúc tắm rảnh rỗi không có chuyện gì làm, Tông Cửu tiện tay cầm cuốn sổ quy tắc của hoạt động đặc biệt ở bên cạnh lên xem, đặt một quả bóng tắm vào bể nước.

Quả bóng tắm màu trắng lăn hai vòng trong nước nóng, bỗng nhiên nổ ra một đám bọt lớn đủ màu sắc, vây cậu vào chính giữa.

Tông Cửu lười biếng ngẩng đầu, duỗi một cánh tay ra lật sách.

“Các quy tắc và những điều cần lưu ý trong vũ hội mặt nạ hóa trang.”
Thời gian nghỉ ngơi của các thực tập sinh là hai tháng, thời gian vũ hội do hệ thống chủ quyết định tổ chức vào ngày thứ 30 của tháng đầu tiên, trong vòng một ngày, cho đến ngày 31.

Lần này hệ thống chủ đặc biệt nói thẳng là quy tắc của phó bản tiếp theo khá phức tạp.

Theo suy luận của Gia Cát Ám, tám chín phần mười phó bản tiếp theo sẽ là phó bản siêu cấp S, sĩ số chưa đến hai nghìn người lúc này chắc chắn sẽ rơi xuống tình trạng mười không còn một.

Quy tắc của vũ hội mặt nạ hóa trang như sau:
1.

Vũ hội bắt đầu lúc 7 giờ tối ngày 30 và kết thúc lúc 10 giờ sáng.

2.

Để tham gia vũ hội, bạn phải mặc lễ phục và mang mặt nạ để vào địa điểm.

3.

Vũ hội được chia thành ba giai đoạn.

Giai đoạn thứ nhất là giai đoạn mở màn, thời gian là một giờ.

Đúng chín giờ tối sẽ bắt đầu giai đoạn thứ hai.

Khi vào giai đoạn thứ hai, người chơi sẽ tự do mời bạn khiêu vũ, trò chuyện.


Người hướng dẫn sẽ bật mí manh mối, nếu thành công tìm ra người hướng dẫn từ đám đông thì bạn được bước vào giai đoạn thứ ba.

Ở giai đoạn thứ ba, thực tập sinh mời người mà mình xác định là người hướng dẫn cùng khiêu vũ, sau màn khiêu vũ nếu chọn đúng và nói chính xác tên của người hướng dẫn, bạn sẽ nhận được phần thưởng bí ẩn của vũ hội mặt nạ hóa trang này.

Trên đây là phần giải thích về phần thưởng bí ẩn và các giai đoạn của vũ hội.

Các quy tắc tiếp theo là phổ thông, dùng để hướng dẫn cho các thực tập sinh bình thường khác.

Bởi vì là hoạt động phúc lợi đặc biệt, nếu chỉ tham gia vũ hội thì không thể đạt được mục tiêu này.

Đầu tiên, sổ tay quy tắc thân thiện khuyến khích thực tập sinh đến trung tâm thương mại ở tầng một để chọn mua vài trang phục phụ kiện.

Vì trong vũ hội mọi người phải mặc trang phục và đeo mặt nạ khác nhau để tham gia.

Không được để lộ thân phận, biết càng nhiều thân phận của mọi người thì điểm sinh tồn được thưởng càng cao.

Tương tự, nếu để nhiều người nhận ra mình thì điểm sinh tồn được thưởng sẽ bị trừ bớt.

Sổ quy tắc gợi ý, phòng tạo hình ở trung tâm thương mại tầng một vào đêm trước vũ hội có thể thay đổi chiều cao và vóc dáng cơ thể.

Nhìn cái quy tắc này cũng đủ biết vũ hội mặt nạ hóa trang sẽ rối loạn cỡ nào.

Hơn nữa đây không phải trò chơi con nít, lợi ích cuối cùng chính là điểm sinh tồn.

Nếu phó bản tiếp theo thực sự là phó bản siêu cấp S không thể sử dụng đạo cụ, thì điểm sinh tồn chắc chắn trở nên cực kỳ hữu dụng.

Đương nhiên, để hạn chế việc các thực tập sinh biến mình thành một người hoàn toàn khác, hệ thống chủ cưỡng chế yêu cầu bọn họ nhất định phải giữ lại ba đặc điểm cơ thể của mình và thỉnh thoảng hệ thống chủ còn bật mí manh mối cho các thực tập sinh khác khiến trò chơi càng kích thích hơn.

Tông Cửu đọc xong thì ném sổ quy tắc đi, lông mày nhíu chặt.

Hơi nước trắng xóa nóng hổi che khuất khuôn mặt cậu, đuôi mắt hẹp dài cũng nhiễm màu sắc lấp lánh.

Nếu trước kia chỉ là nghi ngờ, bây giờ đọc hết quy tắc cậu có thể khẳng định rồi.

Quả nhiên là một lời mời hậu hĩnh.

Hiện tại trong tất cả thực tập sinh, người biết No.1 chính là cố vấn không quá một bàn tay.

Không biết No.2 đã nhận ra hay chưa nhưng Tông Cửu và Gia Cát Ám đã rõ rồi.


Đó là chưa kể trong các chiêu phản dame mà Tông Cửu và Gia Cát Ám đã bàn bạc với nhau, bước tiếp theo chính là mau chóng vạch trần No.1 là người hướng dẫn, tránh trường hợp thực tập sinh vô tội vào nhầm đội.

Vì vậy vũ hội mặt nạ hóa trang là một dương mưu trắng trợn, cũng là sự khiêu khích táo bạo.

Là thủ lĩnh của một liên minh khác, Tông Cửu không chỉ muốn tìm ra Ác ma từ đám đông ngụy trang mà còn muốn hung hăng vạch trần thân phận thực tập sinh của hắn trước mặt mọi người.

Mặc dù cậu không rõ hành vi bóp dái đồng đội của hệ thống chủ này là có ý gì, nhưng giờ dù dương mưu thì Tông Cửu cũng nhảy hố thôi.

Tự thông não xong thì Tông Cửu lặn xuống dòng nước ấm và bọt nhiều màu.

Cậu xoay người dưới đáy nước vài vòng rồi ngoi lên, năm ngón tay tạo thành chiếc lược vuốt mớ tóc ướt đẫm trên trán ra sau đầu, nheo mắt bước khỏi bồn tắm.

Tuy có nhiều chuyện xảy ra trong phó bản Ngày phán xét nhưng trong lòng Tông Cửu vẫn luôn phân biệt rạch ròi.

Đúng là lúc trước cậu thấy tò mò phó bản thế nào mới tạo ra một nhân cách méo mó đầy ác ý như No.1.

Bây giờ biết rồi thì cậu thấy khá là khớp, vì từ mức độ nào đó Tông Cửu rất giống hắn nên cậu hiểu hết.

Cậu và Ác ma cùng một loại người, không quan tâm đến quá khứ hay bị che khuất bởi khói mù từ nó.

Nếu muốn dùng quá khứ này để ra tay với kẻ điên thì đúng là dư thừa.

Thế nên đoạn quá khứ đó chẳng qua là khúc nhạc đệm mà thôi, chẳng thể thay đổi cục diện đối chọi gay gắt, anh chết tôi sống của bọn họ.

Ừm… Thì cũng hơi thay đổi chút xíu.

Tông Cửu mặc quần áo rồi cầm áo khoác mới tinh đặt bên cạnh, đôi mắt rũ xuống không rõ cảm xúc.

Theo lời nhóc Ác ma nói phiên bản trưởng thành không nỡ giết cậu, Tông Cửu phát hiện mình cũng như vậy.

Vào Ngày phán xét, cậu có vô số cơ hội để giết nhóc Ác ma ở thời điểm yếu đuối nhất nhưng cậu đã chọn bỏ qua hết lần này đến lần khác.

Với một người gần như không có tình cảm như cậu, thực sự quá khó tin.

Chẳng lẽ kẻ thù mà lại tâm linh tương thông sao?
Chàng trai tóc trắng cười nhạt, nâng tách trà Darjeeling vừa ấm bên cạnh lên uống cạn vì suy nghĩ vừa nảy ra, rời khỏi phòng dưới cái cúi đầu kính cẩn của quản gia.

Khi Tông Cửu đến phòng họp ở cuối hành lang, Từ Túc đã tỉnh lại.

Tình trạng của cậu trai sau khi tỉnh chẳng khá hơn lúc hôn mê là bao, bần thần nằm trên ghế sofa không đứng dậy, con ngươi giãn ra đã mất đi ánh sáng lấp lánh tinh nghịch thường ngày.

Cái chết của Hứa Sâm là cú sốc quá lớn với cậu ta, người ngoài vừa nhìn đã thấy dường như Từ Túc đã già đi nhiều trong vài tiếng đồng hồ này, linh hồn cũng chôn theo cái chết của Hứa Sâm, hiện tại chỉ còn một cái xác không hồn.

Chàng trai tóc trắng nhíu mày, liếc Gia Cát Ám đang đứng bên cạnh, đến còn sớm hơn cậu nhưng im lặng nhắm mắt không nói năng gì.

“Sao? Muốn chết quách luôn phải không?”

Tông Cửu tức đến bật cười trước dáng vẻ của Từ Túc, “Thực sự phải để Hứa Sâm thấy cái vẻ này của cậu.”
Nghe mấy chữ quen thuộc khiến Từ Túc bừng tỉnh từ trạng thái chết dở.

Cậu ta há miệng nhưng chưa kịp nói gì thì nước mắt đã rơi xối xả như đứt dây, muốn ngăn cũng không sao ngăn được.

“Thôi, cũng đâu phải hết cách.

Cậu quên phần thưởng cho hạng nhất của cuộc thi thực tập sinh kinh dị là gì rồi à?”
Từ Túc đang nằm đột nhiên bật dậy khỏi ghế sofa, giống như người cầu cứu bắt được cọng rơm cuối cùng.

Là một tấm thẻ điều ước vạn năng.

Hệ thống chủ đã hứa, tấm thẻ điều ước vạn năng sẽ đáp ứng mọi yêu cầu của người chiến thắng, kể cả làm thần.

Nếu là tấm thẻ điều ước vạn năng, muốn ước sống lại… nhất định sẽ thực hiện được.

Nghĩ đến đây, đôi mắt khó lắm mới sáng lên của Từ Túc lại tối xuống.

Ai cũng biết sau chung kết cuộc thi thì người đứng nhất trong số một trăm thực tập sinh, mới được nhận tấm thẻ này.

Từ Túc có quyết tâm và dũng khí nhưng cậu nghĩ tới big boss và bao nhiêu cấp S mạnh hơn mình, trong lòng không khỏi buồn rầu.

Cậu biết phương pháp mà anh Cửu nói là hy vọng cuối cùng, giống như việc truyền nước của người bệnh nặng.

Dẫu biết thần chết đang ép sát từng bước nhưng vẫn bơm nước muối sinh lý vào người một cách vô ích, chẳng khác gì uống rượu độc giải khát.

“Bỏ cái vẻ mặt ủ rũ của cậu đi, ngoan ngoãn nghe lời.”
Tông Cửu vỗ vai cậu trai, “Đại ca của cậu tạm thời không có nguyện vọng gì đặc biệt, biết đâu tâm trạng tốt tôi sẽ ước cho tất cả Người sống sót đã chết trong vòng lặp vô hạn được sống lại cũng nên.”
Từ Túc nghe xong lập tức nhảy dựng lên từ trên ghế sofa như cưỡi tên lửa, cậu ta quỳ xuống đất dập đầu bùm bụp với Tông Cửu, nước mắt rơi lã chã.

“Anh Cửu… Em nhất định sẽ cùng anh cố gắng! Anh, sau này anh chính là anh ruột của em, anh muốn em chết em tuyệt đối không hai lời!”
Chỉ cần có mục tiêu thì kẻ sầu đời cũng có thể mang theo hy vọng mà sống tiếp.

Hai người nói chuyện bên này, không hề nhận ra Gia Cát Ám đột nhiên mở mắt, con ngươi đen nhánh mờ mịt không rõ.

Đúng lúc Tông Cửu ngoảnh đầu sang, “Nhìn nhóc Từ ở đây một mình buồn như vậy, boss Gia Cát rõ ràng đến trước nhưng ngồi nhắm mắt dưỡng thần, sao chẳng an ủi câu nào vậy?”
Gia Cát Ám giảm bớt màu đậm trong mắt, thản nhiên nói: “Tôi không rành vấn đề tình cảm.”
“Không thể nào, chẳng lẽ anh chưa yêu đương bao giờ?”
Tông Cửu nghi ngờ nhìn người kia, thầm nghĩ tên này đâu giống có bug bẩm sinh thiếu cảm xúc như cậu, không ngờ lại là kẻ khăng khăng giữ mình.

Người đàn ông tóc đen không trả lời, nhắm mắt lần nữa, lạnh lùng buông một câu, “Người khôn ngoan không yêu đương.” (Câu gốc: Trí giả không vào bể tình)
Tông Cửu:???
Hay lắm, ăn nói kiểu chặn họng tổn thương người ta! Chửi bung đầu những ai đang trầm mê trong tình yêu trên thế giới này, còn chẳng quên tự khen mình.

Không hổ là anh, Gia Cát Ám.jpg.