"Tới, tới, tới, a a a a.... Mình thấy được! Là anh ấy, là anh ấy."
"A...... Thật sự là Louie! Louie!Em yêu anh! Em yêu anh!"
"Trời ơi, rất đẹp trai, tim mình như muốn hòa tan, Louie, chúng em mãi mãi yêu anh!"
" Vĩnh viễn ủng hộ anh, a......"
"Louie! Louie! Louie!"
"Louie! Louie! Louie!"
Nhìn ngoài cửa lớn công ty giải trí nổi danh nhất Đài Loan, trong nháy mắt bị đám đông bao quanh nước chảy không lọt, tối om một mảnh làm cho Thương Tử Tuyền nhịn không được giữa mày nhíu lại.
Thật ra thì trường hợp đinh tai nhức óc như vậy, đối với nàng mà nói đã là quá quen thuộc, bởi vì nàng biết này tất cả tất cả...Chỉ là bởi vì một người đàn ông, một người tên là Louie.
Đó là một người đàn ông như thế nào?
Tỉnh táo cơ trí mà hay đẹp, ngưng mắt nhìn 1 chiếc xe cao cấp mới vừa đến cũng đã bị fan cùng nhà báo, truyền thông vây quanh đến nỗi nửa bước khó đi, nam nhân này anh ta..... Là một nam nhân bất luận kẻ nào cũng không cách nào chống cự được mị lực kia.
Một bộ áo da màu đen vô cùng đơn giản, quần da là có thể đem vóc người hắn đứng ở bên cạnh xe dáng người cao to mà hoàn mỹ bền chắc giữa hàng nghìn con mắt đeo kính màu đen che hơn phân nửa gương mặt của hắn lại không giấu được khuôn mặt như được điêu khắc tinh xảo, sống mũi cao bên dưới là môi mỏng tựa hồ cong cũng có thể thấy được hắn cười như gió xuân cực mê người.
Anh ta là Louie, là người mang lại 1 làn gió mới cho châu Á, thậm chí đi tới Bắc Mĩ còn đương danh hiệu thiên vương vô luận âm nhạc tài hoa, hay là dáng ngoài cũng làm cho nam nữ già trẻ như si như say sùng bái nam nhân này.
Cho dù là tại trong hoàn cảnh huyên náo hỗn loạn như vậy hắn vẫn như cũ có thể cười giữ vững phong độ thân sĩ ưu nhã, hắn giống như là trời sinh nên sống ở dưới đèn flash để cho mọi người sùng bái ngẩng lên nhìn hắn, hắn cũng sẽ không kinh hoảng hoặc là luống cuống thủy chung cảm giác thần bí làm cho người ta đưa tay chạm đến không tới rồi lại như không mất đi mị lực của bản thân.
"Nhường đường nào, nhường đường nào." Rất nhanh một đám bảo vệ Louie đã kịp thời chạy tới bảo hộ, nhanh chóng xông vào giữa đám người chạy hướng cửa chính công ty fy, Thương Tử Tuyền lẳng lặng đứng ở bên cửa lớn mặt không thay đổi nhìn nam nhân bị hộ tống đi về phía nàng; hắn nâng lên 1 nụ cười ý vị không rõ tiếp theo 2 người lướt qua nhau.
"Louie, Louie, xin hỏi anh tiếp theo có kế hoạch gì? Sẽ phát triển đĩa nhạc ở nước Mĩ sao?"
"Louie, nghe nói có người thấy anh ở Mĩ, có quan hệ với một siêu người mẫu chuyện này có thật không?"
"Louie, anh và người mẫu kia có quan hệ gì?"
Một đám ký giả truyền thông bị đám người bảo an ngăn lại không cách nào vào trong công ty nhìn bóng lưng Louie càng đi càng xa không thể làm gì khác hơn là vội vàng hướng bên trong bắt đầu kêu to.
"Thương luật sư, phải giao cho cô rồi." Một giọng nam ở có chút sững sờ vang lên bên tai Thương Tử Tuyền, nàng nghiêng đầu nhìn thấy "Người đại diện Vạn năng" Hải Đăng nhanh chóng nán lại dặn dò rồi liền cùng đi Louie vội vã biến mất ở đại sảnh vào thang máy chuyên dụng.
Trường hợp như vậy nàng ứng phó không sợ bởi vì....quen tay hay việc.
Mang theo tính chất nghề nghiệp, Thương Tử Tuyền đứng lại ở cửa đại lớn bị từng trận ánh đèn flash làm cho đau mắt, cất lên giọng nói nhu hòa lại lành lạnh:
"Tôi là luật sư đại diện của Louie có vài lời muốn nói với quý vị: 1 lúc sau anh ấy sẽ ở khách sạn tinh hoa mở 1 cuộc họp báo để mọi người có cơ hội giải đáp những gì mình muốn làm rõ, ngoài ra Louie sẽ không trả lời bất kỳ câu hỏi nào ngoài cuộc họp báo, nếu tạp chí, hay công ty truyền thông nào viết sai lệch sự thật thì sẽ bị đại diện công ty giải trí FY truy tố trước pháp luật." Dứt lời người vừa mặc đồ công sở uyển chuyển thân thể nhẹ nhàng xoay người cất bước đi về phía thang máy, bỏ lại sau lưng tiếng kêu la còn chưa tiêu tan.
Nói trước biết hành trình Louie cho nên không cần hỏi bất luận kẻ nào liền trực tiếp đi lên phòng chụp ảnh tầng 5, hôm nay Louie còn có một buổi chụp hình cho 1 tạp chí nỏi tiếng.
Đứng ở trong bóng tối nhìn hình dáng hắn dưới ánh đèn với ovo vàn sắc thái bọn họ tựa như người của hai thế giới.
"Thương luật sư, hôm nay vất vả cô rồi." Hải Đăng không biết từ lúc nào đứng ở bên người Thương Tử Tuyền.
"Không có gì."
Sóng vai đứng cùng nàng nhìn cách đó không xa là Louie, Hải Đăng rất hả hê nói: "Bảy năm trước lần đầu tiên nhìn thấy cậu ta, khi đó cậu ta mới hai mươi mốt tuổi lúc đó tôi biết cậu ấy sẽ trở thành 1 người có tiềm năng phát triển, có mị lực của 1 siêu sao nên có, phải làm cho người ta phải mở rộng tầm mắt."
"Ánh mắt của anh rất độc đáo."
Hải Đăng chẳng nói đúng sai cười một tiếng tiếp theo nói:
"Tôi hiện tại cũng một chút cũng không có hối hận khi ban đầu mời cô tới làm luật sư đại diện cho Louie."
Thương Tử Tuyền không nói gì, mắt chỉ là hơi có vẻ nghi ngờ nhìn hắn.
"Tôi cho là cô sẽ hỏi tôi, Louie lần này đi Mĩ rốt cuộc có từng cùng người mẫu nào gặp mặt không, xì căng đan kia có phải hay không?"
"Đó không phải vấn đề mà luật sư đại diện như tôi nên biết." Giọng nói lạnh nhạt tựa hồ như gió nhẹ nước chảy, không thèm để ý chút nào, mặc kệ xì căng đan có phải thật vậy hay không chức trách của nàng cũng chỉ là đi xử lý những thứ xì căng đan kia.
"A, có thể thấy được tôi lúc đầu lựa chọn rất sáng suốt không phải sao? Lấy sự chuyên nghiệp của cô cùng cách thức xử lý cho tới bây giờ cũng sẽ không để cho tôi phải bận tâm."
Hải Đăng thoải mái cười, thở dài không khỏi nghĩ tới bốn năm trước, mình thật chỉ là muốn thử nhìn một chút xem bọn họ thực sự có tài năng như thiên hạ đồn hay không, đi tới Sự Vụ Sở luật sư Hằng Giản muốn nói mời 1 vị kim bài luật sư thần bí trong truyền thuyết là chuyện chưa chắc đã làm được bởi vì đó là chuyện chỉ có 1 % thành công nhưng không ngờ Hằng Giản cư nhiên rất nhanh sent tin tức trở lại cho hắn đồng ý công việc làm luật sư đại diện đó là lần đầu tiên trong cuộc đời hắn bị chấn kinh vì cho là mình đang nằm mộng.
Lắc đầu cái áy náy cười mà nói: "Nhưng kỳ thật lần đầu tiên gặp cô, tôi còn là len lén hoài nghi thực lực của Hằng Giản, bởi vì lấy độ tuổi cùng cùng dung mạo cô lúc đó mà nói làm sao có thể sẽ là Đại Luật Sư thần kì? Hiện tại tôi thấy nên vì ý tưởng ngu xuẩn ban đầu của mình mà muốn nói lời xin lỗi với cô"
Nâng lên khóe môi lúc ấy nàng chỉ 21 tuổi đừng bảo là hắn, mà nàng còn chưa tin tưởng vào năng lực của chính mình đây? Thương Tử Tuyền ý vị không rõ, giọng mang nhẹ nhàng nói:
"Không cần, tôi cũng là nhìn người mới hợp tác."
Một hồi lâu, Hải Đăng không nhịn được trêu ghẹo:
"Lúc ban đầu tôi còn lo lắng cô ở bên cạnh Louie có thể hay không phát sinh tình cảm! Bởi vì.... mặc dù tôi cố ý không nói, cố ý để cho mọi người đều cho rằng cô chỉ là khiêm tốn là 1 luật sư đại diện bình thường nhưng cô dù sao vẫn là quá xuất chúng..... Nhưng sau lại rất nhanh tôi biết ngay lo lắng của mình là dư thừa bởi vì không chỉ có tôi, thậm chí ngay cả hội trưởng fan club cũng công nhận 2 người thật không hề xứng đôi."
Một câu nói khiến Thương Tử Tuyền toàn thân cứng đờ nhìn nam nhân kia phía xa mắt chợt lóe lên sự cô đơn
"... Tại sao?"
"Bởi vì tất cả mọi người nói, cô cuộc sống chung quanh lưu động lạnh lẽo giống như cá ở biển, còn Louie là chim bay tự do tự tại bay lượn ở cuối chân trời, chim cùng cá làm sao có thể yêu đây?"
Thì ra là như thế.
Chim cùng cá... Thì không cách nào yêu nhau.
"Ưmh.... Nhẹ một chút."
Nằm ở trên cửa kính lạnh lẽo toàn thân mà lại như bị lửa cháy mạnh, thừa nhận khổng lồ dục vọng nóng bỏng ở sau lưng không tiết chế tiến vào trong cơ thể mình Thương Tử Tuyền cắn cặp môi đỏ mọng khó nhịn phát ra rên rỉ.
Mà nam nhân phía sau căn bản không để ý lời của nàng…, ngược lại bá đạo đem lấy một bên chân trắng nõn giơ càng cao mở thêm ra một động thân khổng lồ nổi lên gân xanh dính đầy mật hoa lần nữa đâm vào trong cơ thể nàng không thể chờ đợi biểu thị công khai của mình.
"A..." Ngước đầu cao ngâm nga nàng đưa tay lui về phía sau ôm chặt cổ nam nhân, mê say hô lên tên của hắn:
"Diệp Tường Hạo..."
Nam nhân kia giống như là rốt cuộc hài lòng với phối hợp của nàng, cúi đầu khẽ cắn vành tai, hô hấp nóng rực mang theo thanh âm khêu gợi: "Bảo bối, nhớ anh không?"
Khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn mày giữa ngưng lại không nói gì, tựa hồ đang suy tư những gì đó lại làm cho nam nhân kia cực kỳ bất mãn trừng phạt hung hăng đảo vào, hắn giữ chặt eo nhỏ của nàng,
"Nói! Em có nhớ anh hay không?"
"A...... Có, em nhớ anh, rất nhớ anh." Khó nhịn bên môi bật ra tiếng yêu kiều, nàng mau không chịu nổi buông lỏng tay ra lần nữa nằm ở trước cửa sổ thủy tinh nhìn qua nó, nàng cơ hồ có thể đem trọn cả cảnh đêm Đài Bắc toàn bộ thu vào đáy mắt, ánh mắt bắt đầu tan rã, ánh đèn phản xạ từ trên kính mơ hồ hồ thấy được hình dáng người đàn ông sau lưng.
Hắn giống như là rất hài lòng với đáp án lấy được, đem thân thể nàng càng lâm vào mê man, lâm vào điên cuồng không cách nào không chế.
Nhưng là nàng lại từ trong miệng cảm nhận ra 1 mùi vị chua chát này.... chính là ban ngày có người nói cho nàng biết bọn họ không hề xứng đôi, đúng vậy, người ấy là trời sinh cuộc sống nên ở dưới đèn flash Thiên vương Louie!
Nhưng có người nào có thể nói cho nàng biết, người ở bên ngoài thấy những gì bọn họ làm bây giờ thì sẽ nghxi gì? A, ân ái, hành vi phóng đãng, không che giấu chút nào nhu cầu ân ái lẫn nhau.
"Đang suy nghĩ gì thế bảo bối?" Đem dục vọng giận dữ "Xoạt" rút ra, cũng mang ra một lớp mật dịch hương vị ngọt ngào, hắn nhanh chóng đem thân thể nàng lăn lộn, nâng cao một cái chân của nàng để cho nàng phần lưng chống đỡ trên cửa sổ thủy tinh lần nữa hung hăng đâm vào hoa huy*t ấm áp để cho hắn điên cuồng.
Bị hắn kích động nhưu vậy làm cho toàn thân hư mềm, theo bản năng nàng đưa tay bấu víu vào bả vai rộng rãi của hắn, ánh mắt mê say, si ngốc trả lời:
"A...... Không có, không nghĩ cái gì."
"Vậy sao?" Cúi đầu, há mồm cắn hồng nhị ngực nàng bởi vì kích thích đã sớm đứng thẳng, thỏa mãn phải thở dài.
"Nhưng... Bảo bối, có ai từng nói qua với em, mặt em rất không thích hợp nói dối?"
Không có, hắn là người đầu tiên.
"Ưmh......" Chợt ôm lấy đỉnh đầu đen trước ngực, nàng mau bị hắn bức đến cực hạn
"Đau, nhẹ một chút."
"Không đau, miệng nhỏ của em làm sao sẽ nói thật đây?" Hắn liếm ở Hồng Nhị của nàng miệng yêu thích liếm lấy bầu vú trắng như tuyết giống như là đứa bé đói khát đã lâu; hắn đối với thân thể nàng mê luyến tựa hồ vĩnh viễn đều không có điểm cuối, nàng luôn có thể để cho hắn mất đi khống chế làm phái nam cảm thấy đau đớn muốn đem nàng quẹo vào giường ân ái, lần đầu tiên khi nhìn thấy nàng bắt đầu đã như vậy...
Khoái cảm đau nhói làm cho nàng tim tràn đầy mâu thuẫn rối rắm, chua xót không chịu nổi nhưng lại có thể làm thế nào? Ban ngày hắn là Thiên vương Louie, làm "Tình nhân" mà ngàn vạn thiếu nữ không muốn xa rời; mà chỉ có đêm tối chỉ có khi không có người hắn mới là người đàn ông của Thương Tử Tuyền, là một Diệp Tường Hạo thuộc về nàng, nàng vẫn cho là chỉ cần thương hắn cái gì cũng không ngại, nhưng rốt cuộc,nàng cũng chỉ là một nữ nhân bình thường lại sẽ không chống cự nổi những câu nói làm lòng đau nhói.
Cô biết không? 2 là trên đời này được mọi người công nhận là 1 cặp đôi không thể nào.
"Diệp Tường Hạo..... em yêu anh." Nước mắt theo khóe mắt rơi xuống giống như là đạt tới cao triều cực hạn vui thích, nàng lúc này không còn là luật sư Thương Tử Tuyền tỉnh táo, cơ trí trong mắt mọi người mà là 1 nữ nhân cam nguyện khi hắn thừa hoan.
"Bảo bối, anh biết rõ." Nụ cười tà ở cánh môi khẽ hôn đi khóe mắt của nàng, tựa hồ không có suy nghĩ sâu xa hàm nghĩa qua nước mắt đó.
Biết, hắn biết….
Vĩnh viễn đều chỉ có câu này, hắn nói hắn biết nhưng hắn thật biết không? Biết nàng yêu đến nàng đều không thể tin được mình bây giờ đã giống mình sao? Chỉ là một chữ "Yêu" nàng đều không dám hy vọng xa vời, chứ đừng nói hắn sẽ cho bất kỳ danh phận nào, muốn cũng chẳng nổi.
"Anh nhớ em, bảo bối, nhớ đến thân thể đều đau không dứt." Hắn giống như là lầm bầm lầu bầu như là nói với nàng, hắn chợt ôm lấy thân thể của nàng đi vào phòng ngủ, dùng toàn bộ cả đêm để chứng minh mình rời Đài Loan đi Mĩ một tháng này hắn đã nhớ nàng bao nhiêu......
Nàng như lọt vào ma chú của hắn cả người cùng nhau trầm luân, chỉ cần hắn muốn nàng, nàng sẽ không có chút nào cất giữ, vậy mà nàng quên hỏi anh đến tột cùng là nhwos tới em, hay là nhớ muốn thân thể của em đây?
Đứng ở lầu dưới cửa nhà quen thuộc Thương Tử Tuyền có vẻ hơi mỏi mệt, xoa xoa mi tâm lại chậm chạp không có ấm vào mật mã vào bên trong.
Hắn vẫn chưa về? Nếu như không có nhớ lầm hắn hôm nay còn có công việc thu album mới, họp gì đó,.... Đếm đều đếm không xong hành trình của hắn.
Theo lý mà nói nàng đã thành thói quen vừa mở cửa chính là một căn phòng tối om với hơi thở vắng lạnh, nhưng là vào giờ phút này nàng toàn thân tế bào đều muốn kêu gào nàng ghét một mình, ghét nhất là một mình đối mặt với căn phòng trống rỗng nhớ hắn, chờ hắn, nàng như vậy coi như là cái gì đây?
"Tuyền, đến lúc phải trở lại, nếu như sáu năm còn không đủ để chứng minh tất cả em phải lừa mình dối người tới khi nào?"
Trong đầu bỗng dưng vang lên những lời Boss nói buổi chiều ở Sự Vụ Sở, Thương Tử Tuyền cười khổ, nếm đến trong miệng tự vị tê dại boss nhà mình chưa bao giờ từng nhúng tay vào chuyện riêng nào của bất cứ người nào trong bọn họ, chỉ cần bọn họ hạnh phúc thì Boss lại sẽ trở thành người đầu tiên ủng hộ họ.