Thực Cốt Ân Sủng Khí Phi Chỉ Muốn Nàng!

Chương 98: Tư đồ minh phản kích






Các hắc y nhân khác nhận được mệnh lệnh, bắt đầu triển khai thế công với Chân Linh.



Đám hắc y nhân này đều là cao thủ trong hoàng cung, mỗi người võ công đều tuyệt đỉnh, so với đám hắc y nhân vừa rồi cao hơn một bậc, Chân Linh lúc này có chút suy yếu, muốn chiến thắng bọn hắc y nhân này, chỉ nắm chắc được sáu phần, nếu đám hắc y nhân này còn kéo dài, đêm nay sợ là nàng lành ít dữ nhiều.



Trong nháy mắt, hắc y nhân lợi dụng thế mạnh của mình chưởng Chân Linh một cái, Chân Linh hết sức chăm chú nhìn chằm chằm hắc y nhân, lúc này nàng bình tĩnh chờ đợi cơ hội tốt nhất, nàng không có khinh công và nội lực, phải mượn thủ pháp khéo léo mới có thể đánh chết đám hắc y nhân này, một khi bỏ qua cơ hội, tiếp theo nàng rất khó có cơ hội xuất thủ lần nữa.



Tuy rằng mỗi người trong hắc y nhân đều kinh ngạc Chân Linh bình tĩnh nhắm mắt đứng đó, lực chưởng trong tay cũng không giảm chút nào, mắt thấy bọn họ sẽ đánh trúng Chân Linh, Chân Linh chợt mở mắt, sóng mắt mãnh liệt, sát khí dày đặc, chợt quát một tiếng, hơn mười cây kim trong tay tài tình xuyên thấu tử huyệt của bọn hắc y nhân...



Yên tĩnh, tất cả mọi thứ đều yên tĩnh trở lại.



Bọn hắc y nhân chợt trợn hai mắt, hoàn toàn không thể tin, sau đó thân thể nặng nề ngã trên mặt đất, bụi trên sàn bay lên, chết không nhắm mắt.




Trương Hiến cầm đầu nhìn thấy cảnh này, hoàn toàn chấn động.



Sát khí thật đáng sợ, bình tĩnh đến đáng sợ, một khắc trước sinh tử, nàng còn có thể bình tĩnh như thế? Chân Linh này, khó đối phó hơn so với hắn tưởng tượng rất nhiều.



Chỉ là, tai kiếp của nàng tối nay khó tránh khỏi, cho dù không thể lấy được thủ cấp của nàng, nhưng nàng nhất định không thể sống khỏi tay hắn.



Trương Hiến không trì hoãn nhìn Chân Linh, tay đã thần tốc tiến vào trong tay áo, lấy ra phấn độc trên người hất về phía Chân Linh.



Chân Linh cảm thấy có tiếng động lạ thường, vội vàng nhảy người thoát khỏi, nhưng động tác của nàng cũng chậm một bước, phấn độc nhỏ vụn đã dính một ít lên tay nàng, nhanh chóng thấm vào da nàng.



"Ha ha ha...... Chân Linh, người chờ độc phát đi." Trương Hiến âm lãnh cười to, thân thể nhảy lên rời đi.



Chân Linh chỉ cảm thấy một trận khô nóng trong cơ thể đánh úp lại, lửa nóng này, mãnh liệt đốt cháy nàng, thân thể nàng suy yếu run rẩy, tâm bệnh và chất độc giờ phút này cùng bạo phát, nàng không thể chống đỡ thân thể nặng nề, loạng choạng ngã xuống...



"Chân nhi......" Một tiếng hô to lo âu từ trên trời giáng xuống, chỉ thấy thân ảnh màu xanh chợt loé, thân hình cao gầy của Tư Đồ Minh đã nhảy đến bên cạnh Chân Linh, đem nàng đang muốn ngã xuống ôm thật chặt vào lòng.



"Tư Đồ Minh......" Chân Linh vô ý thức gọi tên Tư Đồ Minh, sau đó ngất đi.



Tư Đồ Minh ôm nàng, cảm giác trong lòng không sao nói nên lời, ngũ vị đều tập hợp chung một chỗ, lấp đầy trong lòng.



Hắn lạnh lùng liếc mắt nhìn thi thể hắc y nhân trên mặt đất một cái, dung nhan lãnh đạm trong trẻo nhưng lạnh lùng lấp đầy cơn thịnh nộ muốn huỷ diệt. Nam Cung Thần, Chân Hậu Đôn, bản tôn muốn các ngươi phải trả giá bằng máu.




Lúc này Niếp Minh Liệt đã giải quyết xong bọn hắc y nhân, vội vàng chạy về Phượng Tê cư.



Khi hắn bước vào nhìn thấy thi thể hắc y nhân nằm đầy trên mặt đất, tất cả đều chết dưới một mũi kim của nàng, lòng hắn hoảng sợ, thủ pháp dùng ám khí thật lợi hại, một mình nàng lại có thể giải quyết một đám hắc y nhân võ công cao cường? Trên người nàng, có rất nhiều câu hỏi không lời đáp.



Hắn thu lại ngạc nhiên, đi tới bên cạnh Tư Đồ Minh hành lễ. "Chủ tử..."



Thần sắc Tư Đồ Minh lại lạnh như băng. Hắn đưa đôi mắt trong trẻo tĩnh lặng lạnh lẽo của mình lên nhìn Niếp Minh Liệt, nói: “Liệt, truyền lệnh của ta xuống, cho toàn bộ đội ám sát hành động. Trong vòng ba ngày, bản tôn không muốn nghe thêm bất kì điều gì chứng tỏ Thất Tinh lâu còn tồn tại. Còn đối với Chân Hậu Đôn, hắn vốn nghĩ rằng sẽ “thần không biết, quỷ không hay” mà âm thầm thủ tiêu hết tất cả. Ngươi hãy cho người tìm mọi chứng cớ chứng minh mưu đồ của hắn, rồi giao cho Nam Cung Thần xử lý. Lần này, bản tôn muốn xem bọn chúng tự chém giết lẫn nhau”.



Niếp Minh Liệt cúi đầu, âm thầm dâng khóe mắt liếc nhìn Chân Linh đang nằm trong lòng Tư Đồ Minh một cái, sau rồi mới trả lời: “Vâng, thưa chủ tử”.



Đáy lòng hắn đang thầm nghĩ. Đã nhiều năm như vậy rồi, tuy chủ tử có lực lượng cường đại đứng phía sau, nhưng lại chưa từng có hành động gì. Hôm nay chỉ vì một Chân Linh, mà khí phách ẩn sâu trong con người chủ nhân mới lộ ra. Chủ nhân bắt đầu phản kích rồi!



Nam Cung Thần đã chuẩn bị hết tất cả, nhưng tối nay, khi hắn bắt đầu hành động, hắn chắc chắn sẽ rất hối hận.



Tư Đồ Minh sau khi hạ xong mệnh lệnh, bèn ôm Chân Linh rồi dùng khinh công rời đi.



-------------------------------------------



Cùng thời điểm đó, ở khu hạn hán Minh Đông.



Nam Cung Cẩm vận một thân trường bào họa trăng lưỡi liềm, vẻ mặt lạnh lùng đứng lặng yên một chỗ. Đứng yên ở đó rất lâu.




Lúc này các nhóm dân tị nạn đã được sắp xếp ổn thỏa. Ánh trăng lạnh lẽo bên ngoài mang một sự im lặng trống trải rộng mênh mông. Loáng thoáng, hắn tựa hồ như có thể thấy được gương mặt nàng, là chút thản nhiên, là chút bình tĩnh, như một chùm ánh sáng nhạt thoáng ẩn thoáng hiện cuối chân trời.



Hắn thu lại tinh thần, thật lâu sau mới thở dài đầy tâm sự.



Ánh trăng thanh bạc chiếu vào thân mình hắn, mang theo một cỗ bi thương không thể nói thành lời. Nam Cung Cẩm lúc này, không còn là Cẩm cao cao tại thượng như trước kia nữa. Thần sắc ảm đạm thê lương như thế, tái nhợt như thế, khi người ta nhìn vào chỉ cảm thấy trong lòng chua xót không thôi.



Hắn là muốn quên đi thân ảnh của nàng, trong lòng đau đớn lại càng sâu. Một lúc lâu sau, hắn thống khổ đứng lên ho khù khụ, sắc mặt càng thêm trắng bệch.



Ngay lúc này, có mấy bóng đen vọt nhảy vào phòng, triển khai tấn công điên cuồng đối với Nam Cung Cẩm. Những Hắc y nhân này ra tay rất độc ác, tất cả đao kiếm đều được tẩm kịch độc, lạnh lẽo tỏa ra luồng sáng tăm tối.



“Đám các ngươi là ai?”. Nam Cung Cẩm thu hồi mọi suy nghĩ, lạnh lùng thét lớn.



Đám Hắc y nhân liếc mắt nhìn lẫn nhau, cũng chẳng trả lời một tiếng, hướng thẳng về phía Nam Cung Cẩm mà chém lần nữa.



Nam Cung Cẩm chẳng dám khinh thường, thân mình cẩn thận giao chiến với mấy gã Hắc y nhân. Hắn một mặt là tránh đi các mũi tấn công của Hắc y nhân, một mặt lại thấy kinh hãi. Mỗi một người trong đám Hắc y nhân này đều có võ công cao thâm, đao pháp quỷ dị. Nếu hắn đoán không sai, đám người này nhất định chính là Thất Tinh sát thủ lợi hại nhất của Thất Tinh lâu.



Rốt cục là ai muốn hắn phải chết đây? Thế nên mới dùng đến sát thủ Thất Tinh của Thất Tinh lâu?