Nick Fury là nhân vật như thế nào? Là vua của đặc vụ, anh hùng của gián điệp, cục trưởng của SHIELD. Ngay cả thủ lĩnh của Hydra là Alexander Pierce đang ẩn nấp trong SHIELD để chờ cơ hội nổi dậy khi gặp Nick Fury cũng phải thán phục cũng phải công nhận rằng ngoại trừ người này ra thì không ai có thể bên trong thì lãnh đạo tất cả, bên ngoài thì chống chọi được bao nhiêu kẻ địch. Nếu người này đứng đầu SHIELD thì Hydra mới có cơ hội phục hưng.
Thấy ông là người cương trực không màng danh lợi, luôn vì đại nghĩa, thấu tình đạt lí, Pierce mới tiến cử ông làm cục trưởng.
SHIELD nhờ có Nick Fury lãnh đạo mà ngày một phát triển giống như một lưỡi dao sắc bén chẻ tre liên tục, áp đảo cả cục tình báo, đạp bằng của cục bảo an. Thế mạnh của SHIELD hiện giờ không ai sánh bằng.
(Trích tiểu sử cục trưởng SHIELD, Nick Fury)
Thế mà, đối với một nhân vật anh hùng thế này hiện giờ Evanson chỉ có hai câu đánh giá. Thứ nhất, ông ta là người da đen. Thứ hai, ông ta là một người da đen có địa vị rất cao. Thế thì nếu gộp hai đánh giá này lại, ông ta chính là một tù trưởng Châu Phi. Một tù trưởng Châu Phi có lời mời một Warlock, chuyện này khiến Evanson thấy rất căng thẳng.
“Ôi trời, đúng là to thật, có thể cho tôi một tấm bản đồ không? Nếu không tôi sẽ lạc đường mất.” Sau khi đến tổng hành dinh Triskelion của SHIELD, Evanson cứ liên tục trầm trồ thán phục.
Coulson có vẻ đã quen với những việc này: “Bản đồ thì không có đâu, chỉ cần cậu đi sát tôi đừng chạy lung tung là sẽ không lạc.”
“Có thể chụp ảnh lưu niệm không?” Evanson rút di động ra.
Coulson: “Không được!”
Evanson: “Dùng lực tinh thần quét thì sao?”
“Cũng không được.” Coulson tuy không hiểu lực tinh thần là cái gì nhưng cũng hiểu được quét có nghĩa là gì.
Evanson: “Tôi không xem những chỗ nhạy cảm đâu.”
Coulson: “Trong SHIELD thì chỗ nào cũng nhạy cảm.”
Evanson: “Hừ, dù sao tôi có quét anh cũng không biết.”
Coulson: “Thế thì tôi sẽ đề nghị với cục trưởng cho cậu ở trong đây cả đời luôn.”
Evanson: “Ấy đừng, tôi đùa thôi mà.”
Hai người họ cứ thế vừa đi vừa tôi một câu anh một câu. Khi họ sắp đến trước cửa văn phòng Nick Fury thì đột nhiên thấy có hai cô gái bước đến.
Cô gái đi trước bước ra khá thong thả, Evanson nhận ra người ấy chính là Melinda.
Còn cô gái đi sau thì lại khá vội vàng. Evanson tuy không quen biết nhưng nhìn người ấy mặc bộ y phục chiến đấu bó sát màu đen để lộ ra thân hình quyến rũ, mái tóc nâu cắt ngắn, gương mặt xinh đẹp cộng thêm cái khí chất toát ra như muốn dụ người ta phải phạm tội thì cũng đoán được thân phận của cô.
Cô gái đi sau lại bước đến bên cạnh họ trước. Coulson nhìn đồng hồ rồi nói với cô: “Cô đến muộn rồi.”
“Đủ rồi đấy Coulson, là do bên Budapest có chút chuyện thôi.” Sau đó cô quay sang nhìn Evanson rồi chìa tay ra: “Natasha Romanoff, rất hân hạnh, cậu Richter.”
Lúc này, Evanson chợt nghe thấy bên cạnh mình có một tiếng thở hổn hển hệt như của một tên háo sắc khi gặp được người đẹp vậy nhưng anh vẫn mặc kệ mà nói: “Evanson Richter, lần đầu gặp mặt chị, Black Widow.”
“Ồ, cậu biết tôi sao?” Natasha nhíu mày hỏi.
“Đương nhiên, danh tiếng của chị trong cái hội ấy không hề nhỏ, hơn nữa tôi cũng đâu phải người bình thường đúng không?” Evanson giải thích, đồng thời trong lòng suy nghĩ, Nick Fury cùng lúc gọi anh và Black Widow đến đây làm gì?
Nghe Evanson nói thế, Natasha cũng thấy nhẹ nhõm. Cô tuy là một đặc vụ siêu cấp nhưng cũng không phải là một đặc vụ quá bí mật, bởi vì đúng như Evanson nói cô cũng khá nổi tiếng.
“Tôi còn tưởng là cậu sẽ vượt ngục chứ.” Melinda cũng bước đến nói với Evanson: “Như thế thì tôi có thể danh chính ngôn thuận xử cậu một trận.”
Evanson cau mày hỏi: “Không phải chị không làm nhiệm vụ bên ngoài nữa sao?”
“Vì để xử cậu thì tôi có thể phá lệ một lần.” Melinda nói.
Evanson lừ mắt nói: “Hỏi thật nhé, chị rốt cuộc hận tôi nhiều bao nhiêu vậy?”
Melinda không trả lời câu hỏi của Evanson mà quay sang nói với Sarah: “Mời cô Sarah đi theo tôi.”
Evanson gật đầu, Sarah đành phải đi theo Melinda.
Sau khi thấy Sarah bị Melinda dẫn đi mà vẫn cứ quay lại nhìn, Evanson lúc này mới nhận ra tiếng thở hổn hển lúc nãy là của ai.
Evanson liếc nhìn Natasha rồi thầm nghĩ cái cô nàng đồng tính nhà mình đúng là khẩu vị rất cao xem ra đã thích người phụ nữ không phải ai cũng dám động vào này rồi.
“Được rồi, cũng đến giờ rồi, chúng ta mau vào đi.” Coulson lại nhìn đồng hồ nói sau đó quay sang nói riêng với Evanson: “Trước mặt cục trưởng cậu tốt nhất đừng nhắc đến Hubbs, đừng hỏi tôi tại sao, tôi sẽ không nói cậu biết đâu.”
Mọi người cùng bước vào văn phòng Nick Fury thì nhìn thấy chủ nhân căn phòng đang chống nạnh đứng giữa phòng.
Câu đầu tiên mà Evanson nói khi nhìn thấy Nick Fury chính là: “Lần đầu gặp mặt, cục trưởng Fury, Hubbs có kể về ông rất nhiều.”
Nick Fury hầm hầm gương mặt quay sang nhìn Coulson. Coulson lập tức làm ra vẻ vô tội tỏ ý tôi đã nhắc cậu ta rồi cơ mà.
“Rất vui được gặp cậu, cậu Richter, cậu giống hệt những gì Melinda tả.” Nick Fury lập tức nói thêm trong đầu: nhất là ở cái khoản ăn nói khó nghe.
“Tôi đã để ý đến cậu lâu rồi, từ sau lần đầu Coulson đến tìm cậu thì tôi đã luôn quan sát cậu.” Nick Fury tiếp tục nói.
“Thế à? Thế kết quả quan sát thế nào?” Evanson hỏi.
“Tổng thể mà nói thì không tệ. Cậu tuân thủ quy định, hành động không lỗ mãng hơn nữa còn giúp cho SHIELD cho nên có thể xem là một nhân vật gương mẫu trong số những người đặc biệt.” Nick Fury không tiếc lời khen ngợi Evanson.
“Nhân vật gương mẫu có được thưởng huy chương vàng không?” Evanson hỏi.
Nick Fury nhếch mép: “Tôi nghĩ thứ mà cậu có được còn đáng giá hơn một tấm huy chương rất nhiều.”
Evanson phẩy tay nói: “Đó là công lao tôi xứng đáng được hưởng hơn nữa tôi cũng không nỡ bán chiếc xe ấy đi.”
“Nếu cậu thật sự thiếu tiền thì lương ở chỗ SHIELD chúng tôi rất cao, cậu bằng lòng gia nhập không?” Nick Fury hỏi.
“Ông có thể chịu được một đặc vụ vô tổ chức vô kỷ luật sao?” Evanson hỏi.
“Không thể.” Nick Fury trả lời thẳng thắn.
“Tương tự.” Evanson nói: “Tôi cũng không chịu được kỷ luật của ông.”
Đây có thể xem là lời từ chối nhưng Nick Fury cũng không khó chịu, vì ông chỉ nói chơi thế thôi chứ không thật lòng muốn mời Evanson gia nhập SHIELD. Ông đã có một sắp xếp khác cho anh.
“Được rồi, cậu không gia nhập cũng không sao. Nếu cậu có thể luôn giữ được trạng thái hiện tại thì SHIELD sẽ suy xét sự khó khăn của cậu rồi cho cậu một khoản trợ cấp kinh tế nhất định.” Nick Fury thật sự sợ rằng đến một ngày nào đó Evanson nghèo khổ quá sẽ hóa điên rồi gây ra chuyện lớn.
Nếu thật sự là vì tiền mà khiến cho một người đặc biệt có năng lực phi phàm lại bị đẩy sang phe ác thì đúng là quá tệ.
“Không cần, tôi có thể dùng vài cách, đặc biệt là những phương pháp thần bí học để giúp SHIELD sau đó nhận tiền thù lao, chứ không cần các người bố thí.” Nghèo cũng phải có lòng tự trọng. Tuy đạo đức của Evanson có hơi kém nhưng cũng không kém đến mức ấy.
“Hơn nữa…” Evanson nheo mắt: “Thời gian này tôi sợ rằng khó mà giữ được bình tĩnh.”