Mà Tony lúc bị chặn lại thì lại chọn cách đánh không nương tay mắng không ngại miệng.
Anh bộc lộ bản chất của mình là một tay đua lão luyện tiến hành một cuộc đua giao lưu với hai chiếc chiến đấu cơ trên bầu trời.
Hai chiếc chiến đấu cơ thấy Tony có hành động thân thiện như thế thì cũng rất nhiệt tình lập tức nã súng máy và phóng tên lửa sang để chào hỏi.
Tiếc là kỹ thuật của họ quá kém, khi Tony bất ngờ phanh lại thì bị họ đâm sầm vào. Tony lúc này thể hiện chủ nghĩa anh hùng cá nhân và chủ nghĩa nhân đạo cao thượng đã giải cứu viên phi công nhảy dù bị mắc kẹt rồi bay đi mất.
Bên quân đội cho rằng, vật thể bay không xác định này đã cứu viên phi công nghĩa là có ý tốt. Đồng thời họ cũng không muốn bị mất mặt và gây ra sự hoang mang trong dư luận, thế nên tuyên bố máy bay bị rơi là do gặp sự cố.
Nước Mỹ chính là như thế, cực kỳ tự do ngôn luận mà người dân lại rất thích dùng thuyết âm mưu để áp đặt cho chính phủ. Thế nên nếu để cho người dân biết được vật thể bay không xác định kia đã đánh rơi một chiếc máy bay chiến đấu rồi bay thẳng vào lãnh thổ nước Mỹ thì chỉ không đến một ngày sau đó sẽ có vô số tin đồn như người ngoài hành tinh tấn công Trái Đất, bọn khủng bố tấn công nước Mỹ, Tứ Kỵ Sĩ Khải Huyền xuất hiện, thế giới sắp sửa diệt vong rồi sau đó người dân sẽ xây hầm trú ẩn trong sân nhà mình, nước suối trong siêu thị sẽ tăng giá còn cao hơn cả xăng dầu nữa.
Mà cho dù chính phủ có đưa ra lời giải thích thế nào đi nữa thì người dân cũng sẽ luôn cho rằng chính phủ đang che giấu chân tướng. Họ thà tin vào những tin đồn vô căn cứ ấy còn hơn là tin vào cách giải thích chính thức của chính phủ.
Tiếc là người dân càng tin vào tin đồn thì càng dễ sợ hãi, chính phủ sẽ lại càng cố che giấu chân tướng mà chính phủ càng cố che giấu thì người dân lại càng không tin. Chuyện này đã trở thành một vòng tuần hoàn quái gở khó hiểu.
Thôi được rồi, mặc kệ những chuyện lằng nhằng phức tạp ấy, dù sao thì Tony cũng đã về nhà an toàn. Người dân tuy bị dọa một phen nhưng tinh thần vẫn rất ổn định, khi họ mua nước suối cũng không phải trả tiền như mua xăng.
Nhưng sự việc vẫn chưa hoàn toàn kết thúc tại đây.
Lúc này, đặc vụ Coulson đang điều tra về Công Nghiệp Stark đương nhiên cũng biết việc này. Hơn nữa do SHIELD rất xuất sắc trong lĩnh vực tình báo nên những điều anh biết chắc chắn nhiều hơn quân đội rất nhiều.
Ngoại trừ việc không biết người mặc áo giáp ấy rồi cùng với hai chiếc chiến đấu cơ bay lượn hữu nghị là ai ra thì mọi điều còn lại anh đều biết, bao gồm cả việc số đầu đạn Jericho của những kẻ khủng bố ở Afghanistan đã bị người ta làm cho nổ tung.
Phản ứng đầu tiên của Coulson sau khi nghe được việc này chính là, làm gì có việc trùng hợp như thế? Mình bên này vừa mới bắt đầu điều tra thì bên ấy đã nổ tung rồi. Chuyện này chắc chắn là do có người đang tiêu hủy bằng chứng nhưng người ấy là ai mới được?
Trải qua một quá trình điều tra, Coulson cũng đã có được cái nhìn sơ lược về việc Công Nghiệp Stark bán vũ khí cho khủng bố.
Anh đã có được ba đối tượng khả nghi, bởi vì người có đủ quyền lực và năng lực để vận chuyển số đầu đạn Jericho đến Afghanistan bán cho bọn khủng bố trong cả tập đoàn Công Nghiệp Stark chỉ có ba người mà thôi.
Người thứ nhất không cần phải nói đương nhiên chính là Tony Stark rồi. Là chủ tịch tập đoàn, anh ta đương nhiêu có quyền lực làm những việc này. Nhưng anh ta là người ít bị nghi ngờ nhất, không phải chỉ vì anh ta từng bị bắt cóc mà còn vì nếu việc này do anh ta đích thân làm thì thật sự quá khiến người ta chú ý nhưng cũng không loại trừ khả năng anh ta bất chấp tất cả mà vẫn làm.
Người thứ hai chính là Obadiah Stane. Là người đồng minh thân thiết của Howard, cha của Tony, ông ta có địa vị không nhỏ trong Công Nghiệp Stark nên cũng có năng lực làm được việc này. Hơn nữa ông ta có vẻ rất quan tâm đến việc buôn bán vũ khí đồng thời rất bất mãn với hành động đóng cửa phòng ban vũ khí của Tony. Chính vì thế mức độ tình nghi rất lớn.
Người thứ ba chính là thư ký thân cận của Tony, Pepper Potts. Cô ta có quan hệ cực kỳ thân thiết với Tony, hơn nữa Tony lại rất tín nhiệm cô ta. Vì thế với mức độ thấu hiểu Tony của cô ta thì hoàn toàn có thể mạo danh Tony để bán số đầu đạn này.
Thế nên, Coulson hoàn toàn có thể chỉ vào mặt ba người này mà nói: Sự thật chỉ có một mà thôi, hung thủ chính là một trong số các người.
Lấy ba người này làm trung tâm, trải qua một cuộc điều tra phân tích kỹ lưỡng, Coulson loại trừ sự nghi ngờ Tony và Pepper thế thì chỉ còn lại Obadiah thôi.
Nhưng Obadiah cũng là một con cáo già, hoàn toàn không để lại chứng cứ gì. Chuyện này khiến Coulson chỉ có thể nghi ngờ chứ không thể ra tay.
Nói thật, nếu đối thủ là một người chỉ có bối cảnh bình thường thì Coulson cũng chẳng thèm quan tâm là có chứng cứ hay không mà sẽ thẳng tay bắt ngay, bắt về rồi gắn máy kiểm tra nói dối cộng thêm thuốc sự thật thì chắc chắn hắn sẽ phải khai ngay. Cho dù sau đó có phát hiện đã bắt nhầm cũng không sao, cùng lắm thì bồi thường rồi xin lỗi là được.
Nhưng tiếc là Obadiah lại không nằm trong phạm vi một nhân vật bình thường, không thể nào tiền trảm hậu tấu được thế nên chỉ có thể đi thu thập chứng cứ thôi.
Nhưng mà Obadiah cũng có lúc bất cẩn. Người bình thường còn biết giấu một đoạn phim đen sau mấy thư mục, còn ông ta đặt bao nhiêu thứ bí mật trên máy tính nhưng lại không khóa máy khiến cho Pepper trong lúc cảm thấy nghi ngờ đã dễ dàng sao chép hết toàn bộ những hồ sơ ấy đi, thử hỏi ông ta có đáng chết hay không?
Khi Obadiah phát hiện ra việc này thì lập tức thấy không ổn thế là ông ta liền bắt đầu kế hoạch của mình.
Trước tiên ông ta dùng súng điện siêu thanh bắn cho Tony bán sống bán chết rồi cướp đi lõi năng lượng giúp Tony duy trì mạng sống để lại Tony nằm đó chờ chết.
Sau đó ông ta khởi động bộ giáp Iron Monger do mình chế tạo định đi giết Pepper.
Lúc này thì Coulson đã nhận được số hồ sơ, lập tức dẫn một đội đặc vụ đến công xưởng bí mật của Obadiah chuẩn bị bắt ông ta về chịu tội. Cuối cùng lại bị Obadiah đuổi đánh trối chết, cũng may sau đó Tony gặp nạn không chết kịp thời đến cứu nguy.
Khi Tony và Obadiah giao chiến, Coulson lúc này thoát nạn liền chạy vào trong một chiếc xe hơi khởi động máy vi tính trên xe, trên màn hình lúc này hiện ra gương mặt của Nick Fury.
“Cậu nghĩ hai người họ ai sẽ thắng?” Sau khi Coulson báo cáo sơ lược tình hình, Nick Fury liền hỏi.
Coulson nghĩ một lúc rồi trả lời: “Theo tài liệu mà tôi nhận được thì bộ giáp của Obadiah tiên tiến hơn một chút, dù là xuất lực hay thiết lập hỏa lực cũng đều mạnh hơn của Tony hơn nữa bộ giáp của Tony có vẻ chưa sạc đủ điện.”
Thôi chết, thế thì Tony chết chắc rồi, cậu bảo tôi làm sao ăn nói với Howard ở trên trời đây? “Thế sao cậu còn không mau đi giúp cậu ta?”
Coulson ngập ngừng nói: “Thưa sếp, chúng tôi chỉ có súng lục khẩu kính 4.5.” Giờ ông đang bảo tôi đi giúp hay là đi chết thế?
Nick Fury cũng giật mình nhận ra việc bảo Coulson ra giúp đúng là làm khó họ: “Thế phải làm sao? Theo dữ liệu mà cậu cung cấp, cảnh sát mà đến thì cũng chỉ rối thêm, đội vệ binh quốc gia ít nhất cũng phải hai tiếng nữa mới đến, còn đội hành động của chúng ta thì cũng phải một tiếng nữa.”
Thời gian dài như thế thì lúc đến chỉ có thể hốt xác Tony thôi.
Coulson cũng ôm mặt thầm nghĩ ông là cục trưởng mà còn hỏi tôi phải làm thế nào sao? Sau đó anh ngẩng lên nhìn cục diện chiến trường thấy Tony rõ ràng đang ở thế hạ phong rồi.
Lúc này Coulson chợt nảy ra một ý, anh rút một tấm danh thiếp từ trong túi áo ra sau đó nói với Nick Fury: “Thưa sếp, ở đây tôi có một người rất thích hợp nhưng phải được ông cho phép đã.”