Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 358: Giải trừ lời nguyền




“Các người rốt cuộc là có ý đồ gì?” Johnny cũng không đứng lên, trực tiếp nằm ở dưới đất hỏi, mặc kệ cho mấy viên gạch vỡ kia cộm cộm dưới lưng mình.

“Chúng tôi cần sự giúp đỡ của anh, mà anh cần linh hồn của mình.” Mauroux từ một bên ôm mặt bò dậy, còn nhân tiện phun ra một ngụm máu.Tôi đây chẳng trêu ai ghẹo ai, bắn nổ nhà anh cũng không phải tôi, anh đánh tôi làm cái gì?

“Chúng ta làm một giao dịch đi, anh có biết làm thế nào để giao dịch không, Johnny?” 

Nghe đến mấy câu này, Johnny mới chậm rãi từ dưới đất bò dậy, nhìn Mauroux một chút, mong chờ những điều sau đó.

“Đứa bé kia.” Mauroux móc từ trong ngực ra một tấm hình, đặt ở trong tay Johnny “Nó đang gặp nguy hiểm, có một số thứ không chỉ muốn mạng sống của nó, anh đi cứu nó đi.”

Johnny liếc mắt nhìn bức ảnh trong tay, lạnh lùng nói với Mauroux: “Con người tôi, chưa bao giờ cứu người.” 

Clare lập tức lườm hắn một cái, vẫn còn tinh tướng, lại muốn ăn đập tiếp có phải không.

Johnny lập tức thay đổi sắc mặt, nữ hiệp cô đừng có kích động như vậy có được hay không, tôi vừa rồi cũng đâu có trực tiếp từ chối, tôi không phải vẫn đang chờ hắn nói tiếp sao, đã là giao dịch nếu hắn không định ra cái giá thì tôi không thể cứ thế mà làm không công được.

“Tại sao anh lại đến đây, Johnny Blaze?” Mauroux giơ hai tay hướng bốn phía nhìn xa xăm một cách khoa trương “Hàng vạn dặm ngoài kia mới là quê hương của anh, cùng với anh trở thành một nơi tà ác.” Sau đó hắn đi tới chỉ vào bức ảnh và nói rằng: “Anh đến đây chính là bởi vì nó.” 

“Đứa trẻ này, anh dựa vào đâu mà cho rằng tôi có thể tìm ra nó.” Johnny nhíu lại lông mày, thật sự đúng là sự lôi kéo của số phận ư? Đến địa ngục đi, chỉ bằng cái lý do này mà muốn tôi làm không công sao? Mau mau định ra cái giá đi đừng có mà lằng nhằng.

“Bản năng của Rider sẽ mang anh tìm thấy nó.” Rốt cuộc cuối cùng Mauroux cũng nói ra cái giá “Tôi là chủ nhân của một nhà thờ, là một nhà thờ vô cùng cổ, chúng tôi đã chuẩn bị cho anh một thứ mà anh mong muốn nhất trên thế giới này.” Nói đến chỗ này, ánh mắt Mauroux nhìn thẳng vào Johnny “Đem đứa trẻ giao cho chúng tôi, chúng tôi sẽ giải trừ lời nguyền cho anh.”

Evanson chỉ đừng ngoài quan sát, hắn cũng rất tò mò. Mauroux, hay là nói giáo hội đứng sau lưng anh ta, sẽ đưa ra những điều kiện như thế nào để thuyết phục Ghost Rider. Nhưng, sau  khi nghe Mauroux nói muốn giải trừ bỏ lời nguyền trên người Johnny, lông mày hắn vô thức giật một cái. 

Hắn cũng biết sức mạnh của Ghost Rider không phải là nguyền rủa, mà đó là giao dịch. Trước khi giao dịch chính thức chấm dứt, Mephisto cũng không thể cưỡng chế thực hiện thu hồi sức mạnh này. Cái giáo hội kia dựa vào đâu mà ba hoa khoác lác như vậy?

Chẳng lẽ đám giả thần kia đến lúc đó định bày một cái bàn thờ, sau đó hô to một tiếng cầu xin Thượng đế Jehovah hạ phàm?

Hơn nữa, điều mà khiến cho Evanson mãi vẫn không nghĩ ra đó là, giáo phái này được cho là chuyên đối nghịch với ma quỷ, ở vấn đề trước mắt làm như vậy tương đối khả nghi.Ngay từ đầu đã chiếm được lợi thế đó là sớm đã thăm dò ra vị trí “Đứa con của quỷ”, bây giờ lại cam kết sẽ giải trừ lời nguyền của Ghost Rider. 

Sau khi Ghost Rider bị trục xuất khỏi cơ thể của Johnny Blaze, nó sẽ đi đâu? Vậy chỉ có thể quay lại chỗ chủ nhân của nó, cũng chính là ở trong tay của Mephisto.

Nếu như Johnny Blaze thực sự hoàn thành khế ước, như vậy vừa có thể ngăn cản Locke làm phản, điều đó cũng khiến Mephisto có thể thu hồi lại Ghost Rider.

Thế này thì đối phó ở chỗ nào chứ, chuyện này quả thật là tặng cho Mephisto một gói quà trải nghiệm đầy sang trọng! Chuyện này rốt cuộc là như thế nào đây? Là bọn họ không nhận ra điểm này? Vẫn cố tình hành động? 

Khá là thú vị… Xem ra cái nhà thờ kia mình không thể không đi một lần rồi.

“Tôi đáp ứng.” Johnny cuối cùng vẫn đáp ứng cuộc giao dịch này. Một người khi đã nổi máu dũng cảm sẽ cảm thấy như bản thân mình có thể gánh vác được mọi đau khổ trên thế gian này, nhưng đau khổ không phải một lần là có thể kết thúc, mà là khi nó chầm chậm dằn vặn bạn, bạn mới nhận ra bản thân mình cũng không kiên cường như trong tưởng tượng.

Sự đói khát cùng lửa giận vô tận của Ghost Rider đã hành hạ hắn, lúc này hắn đã sớm hối hận từ lâu khi nói ra những lời hung hồn đó với Mephisto. 

Có điều, Johnny đã bổ sung thêm một điều kiện, hắn chỉ chỉ vào Evanson nói: “Thế nhưng, tôi sẽ không cùng chiến đấu bên cạnh tên khốn nham hiểm này, đừng có mơ.”

“Nói tôi như vậy thật là quá đáng.” Evanson giả vờ giả vịt nói: “Chúng ta lần trước phối hợp rất tốt.”

“Hừ” Johnny đối với cái tên vô liêm sỉ này lên tiếng, cũng không muốn bình luận thêm bất cứ điều gì. 

Giao dịch đã đạt được, Evanson cùng nhóm người qua về phi cơ, trong lúc đó Clare tò mò hỏi: “ Lần trước đến cùng là anh đã làm gì hắn vậy, làm cho hắn oán hận lớn đến như vậy?”

“Không có làm gì cả.” Evanson rất vô tội nói “Lần trước anh đi bang New Mexico chấp hành công vụ, kết quả là trên đường gặp được cái tên này, hắn không nói không rằng liền lao vào đánh nhau, thế là anh liền hút khô ngọn lửa của hắn. Em xem đây căn bản chỉ là tự về, hoàn toàn không thể trách anh được.”

“Nếu như là như vậy…” Clare có chút đăm chiêu nói “ Tên kia thật đúng là có con mắt cảnh giác.” 

“Đúng vậy, đúng thật là có con mắt cảnh giác.” Evanson vô cùng tán thành nói.

Lúc này, Melinda từ trong buồng lái đi ra, khóe miệng cong lên, có bản lĩnh thì anh đem những chuyện sau này nó ra hết đi, mặc dù lúc đó tôi không có ở đấy, nhưng tôi đã thấy hết qua video giám sát rồi.

“Sếp, bây giờ chúng tôi nên làm như thế nào?” Sau khi thấy Evanson quay về, Rumlow liền lập tức đến đón, hỏi dò chỉ thị hành động cho bước tiếp theo. 

“Cất cánh đi.” Evanson thở dài một hơi nói: “Sau khi trời tối tên kia sẽ phát điên, đến lúc đó chúng ta mà còn ở mặt đất thì sẽ rất phiền toái.”

“Thế sau đó…” Rumlow hỏi tiếp.

“Chúng ta theo hắn, hắn sẽ mang chúng ta đi tìm đứa trẻ kia.” Evanson liếc mắt nhìn cái kho giờ đã thành đống đổ nát, sau đó bổ sung: “Chuyển thành máy quét tản nhiệt, như vậy sẽ không mất dấu hắn.” 

“Tuân lệnh, sếp.” Rumlow nhận lệnh rồi đi.

Tiếp đó, Melinda từ từ nhích lại gần “Có tin tức của đứa trẻ kia rồi.”

“Ở đâu?” Evanson hỏi, đúng là không hổ danh SHIELD tìm người, nhanh như vậy đã có tin tức. 

“Trong một thị trấn nhỏ cách đây không xa.” Melinda lấy ra một chiếc máy tính bảng và đưa ra một bộ video “Camera giám sát của một nhà hàng đã quay được nó, qua so sánh độ ăn khớp vượt qua 95%.”

“Vậy đó chính là nó rồi.” Evanson nói. Dù sao cũng chỉ là so sánh qua một bức ảnh, mặc dù không đẹp lắm, nhưng cũng chẳng biết cái ảnh kia là chụp từ năm nào, có chút sai lệch nhỏ cũng là điều dễ hiểu.

“Vậy bây giờ nó đang ở đâu?” 

“Bọn họ lái xe đi về phía tây rồi, sau đó cũng không còn xuất hiện trên camera giám sát nữa.” Melinda đáng tiếc nói “Cảnh sát địa phương đã tìm nó rồi, có một thương nhân báo án rằng bọn họ đã trộm ví tiền và nhẫn của hắn.”

“Ồ, cuộc sống bức bách nhỉ.” Evanson thở dài, đồng tình nói. Bất quá, hắn luôn cảm thấy mình muốn rút lại một vài lời, một lượng tiền khổng lồ còn đang ở mặt thông tin tình báo, tìm một người vẫn toàn là tin tức lạc hậu. “Cuối cùng vẫn là phải nhờ đến Rider tìm ra bọn họ.”

Chẳng lẽ đây thật sự là sự lôi kéo của số phận? hoặc là do… sự sắp đặt của ma quỷ. Cái loại cảm giác bị dắt mũi dẫn đi thật sự là khó chịu. 

Ban đêm, mọi người trên máy bay đều không nghỉ ngơi, họ biết trận đấu chân chính sắp diễn ra rồi. Rumlow đột nhiên cao giọng báo cáo: “Sếp, Rider hành động rồi.”

“Đuổi theo hắn.” Evanson nói một câu rồi sau đó lập tức chạy đến bên màn hình giám sát, nhìn vào mấy dấu chấm đỏ biểu thị cho nhiệt độ cao đang di chuyển trên màn hình, có chút cảm thấy kì lạ, nói: “Hừm… là bởi vì chúng ta đang ở trên không sao? Tại sao tôi lại cảm thấy tốc độ di chuyển của hắn chậm quá vậy?”

“Há” Evanson vỗ trán một cái, dở khóc dở cười khi nghe Melinda chạy tới đưa tin, nói: “Có vẻ như chúng ta cho nổ cả xe máy của hắn rồi.”