Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 342: Hash




"Khốn nạn chết tiệt!" Evanson vô cùng tức giận.

Hắn phát hiện bản thân đã quá cố chấp rồi, trước đây hắn còn cho rằng, Coulson sống lại với biểu hiện kỳ lạ, nguyên nhân chính là bởi vì máu của Kerry. Nhưng hiện tại thì...

"Sao lại thế này, cậu có biết rõ nguyên nhân vì sao Coulson lại kỳ lạ như thế không?" Nick Fury nhìn Evanson đột nhiên bị kích động như vậy, lúc đầu có chút khó hiểu, trong ấn tượng của hắn ta thì Evanson rất ít khi biểu hiện cảm xúc như vậy, nhưng hắn ta hiểu ngay ra và nói. 

“Ừm... biểu hiện rõ ràng như vậy, làm sao tôi lại có thể không biết được chứ." Evanson cắn răng nói.

Hắn hiện tại rốt cục đã hiểu được, tại sao Nick Fury trước kia vẫn luôn nhấn mạnh, Colson kỳ lạ không phải ảnh hưởng từ Kerry, mới đầu hắn còn cho rằng, là Nick Fury không bằng lòng chấp nhận, bởi vì chính bản thân đã làm ra việc khiến Coulson sống lại.

Nhưng nhìn thấy kelsen hiện tại đã không còn thần sắc, ánh mắt hoàn toàn là một mảnh tối đen, hắn cuối cùng đã rõ là xảy ra chuyện gì. 

Cơn tức giận vừa rồi, đã bị Evanson một đòn đánh ngục, nhưng thực ra trong con tức giận này hắn vẫn còn nương tay, biểu hiện trên mặt, cặp mắt đen của Coulson đang nhìn chằm chằm vào camera, bất chợt hé ra một nụ cười kỳ lạ.

"Từ khi hắn sống lại đây là biểu hiện đầu tiên...” Sau khi Sterden nhìn thấy liền vội vàng ghi chép lại, trong trí nhớ của hắn ta, Coulson từ khi sống lại tới nay, hoàn toàn giống như một bức tượng vẫn không hề động đậy, từ trước tới giờ chưa có một biểu hiện gì thể hiện có sự thay đổi.

Chả trách, khi Evanson nhìn thấy biểu hiện này lại càng thêm suy ngẫm, thảo nào bản thân rõ ràng đã cho Colson đá linh hồn, lại không thể cứu hắn, còn tưởng rằng pháp thuật của mình đã bị sai, thì ra tất cả đều là mưu tính của bọn họ, từng bước từng bước lấy đi linh hồn của Coulson. 

Evanson cười nói: "Địa ngục ngốn khiếp!"

"Cái gì?" Sterden nghe được từ địa ngục này, rõ ràng hơi sửng sốt.

"Ác quỷ." Sắc mặt của Crea nghiêm trọng nói "Ác quỷ tồn tại trong địa ngục vô cùng keo kiệt, các ngươi muốn làm cho người chết sống lại, cũng đồng nghĩa với việc cướp đi một linh hồn trong tay bọn họ, bọn họ sao thể làm ngơ được chứ?" 

"Ma quỷ? " Bác sĩ Sterden hiện tại càng trở nên mông lung "Cái này thật chẳng khoa học tí nào!"

"Chẳng qua là không biết đến khoa học mà thôi." Hiện tại tâm trạng của Evanson không được tốt, không muốn giải thích nhiều với Sterden, thuận miệng có lệ một câu với Nick Fury: "Đưa tôi đi thăm hắn ta đi."

"Đợi đã." Crea lại đột nhiên ngăn cản nói "Những ma quỷ trong địa ngục quỷ kế đa đoan, không hề dễ đối phó như vậy." 

Nói tới đây, Crea nhìn về phía Coulson trong màn hình, chỉ thấy cả thân thể của hắn ta bỗng nhiên di chuyển trên mặt tường đến trên trần nhà, như kiểu không có sức hút của trái đất tiến về phía camera, sau đó hắn ta từ từ mở miệng ra, có một thứ màu đen rớt ra.

“Thật sự hành động khiến người khác cũng phải cảm thấy rung mình." Crea lấy tay che miệng, nhìn thấy bộ dạng vừa rồi của Colson nhất thời làm rơi chiếc camera.

"Nhìn thấy rồi, cái thứ ma quỷ đó đang ở trong cơ thể của bạn cậu, nếu như đối phó với hắn ta, rất có khả năng sẽ gây thương tổn cho bạn của cậu." Crea bỏ tay xuống, nói với Evanson. 

Nghe đến đó, Melinda cũng nhìn Evanson lo lắng.

"Thẳng tay gỡ bỏ là được rồi, điều này đối với tôi không hề khó." Evanson lại thở ra nói "Hiện tại điều duy nhất làm cho tôi cảm thấy khó xử chính là, làm thế nào mới có thể để nó từ từ bị tiêu diệt!"

A —— Đang nói chuyện, bỗng nhiên phát ra một tiếng kêu thảm thiết, chỉ thấy hai người mặc quần áo chuyên để chiến đấu bay lại, bị văng một cái vào tường đến bất tỉnh, đèn trên hành lang cũng trở nên lúc sáng lúc tối. 

"Hắn ta tự mình tìm tới cửa rổi." Evanson trừng mắt nói, trực tiếp ra nghiênh đón trong tay của Crea hiện ra, hai thanh đao màu vàng, mà không phải, mà là sự kết hợp của hai thanh đao.

Nick Fury cũng lấy súng ra, còn Melinda thì thẳng tay phá tấm cửa hợp kim để làm tấm chắn, ván cửa được chắn ngay gần người, xuất hiện đường vân màu xanh biếc, nhìn bộ dạng hoàn toàn khác của cô ấy dường như tất cả sức lực đã được dồn hết ra chỉ còn chờ hành động thôi.

“Mephisto, ngươi khiến ta cảm thấy vô cùng tức giận!" Theo đó là một tiếng hô to, Coulson mặc bộ quần áo bệnh nhân màu trắng hiện ra từ chỗ rẽ ngoài, sau khi nhìn  mọi người, làm một tư thái vô cùng thân sĩ đứng ở xa xa, vừa nhả bã thủy tinh từ trong miệng ra, vừa nói: “Nên trả nợ rồi, Evanson.” 

Mephisto, là một trong bảy quân vương ở địa ngục, nổi tiếng gần bằng với ma vương. Hiện tại ma quỷ đó đang ở trong người của Colson, nhắc tới cái tên này, càng làm cho mọi người không dám hành động thiếu suy nghĩ.

"Ở trong ấn tượng của tôi...” Evanson bước ra từ đám người kia, chậm rãi nói: “Món nợ giữa tôi và hắn đã sớm muốn thanh toán rồi."

"Thanh toán? " Giọng điệu của Coulson vô cùng nực cười nói, có lẽ nguyên nhân là bởi vì ánh đèn, khiến vẻ mặt của hắn ta có vẻ vô cùng kỳ lạ "Vậy khế ước San Venganza thì tính như thế nào đây?" 

Nhắc tới điều này, Evanson hơi sửng sốt, ngẫm lại chính mình đã giấu kín sự tình của chuyện khế ước, chẳng lẽ bị Mephisto biết rồi? Vì vậy hắn thử nói: "Tôi với hắn ta đã ước định chỉ là diệt trừ Wichcraft, cũng không đồng ý đem khế ước trao cho hắn ta. Huống hồ khế ước cũng không ở chỗ ta, nó đang ở chỗ thần sấm Thor, ngươi tính sổ hình như là nhầm người rồi."

"Nhưng nó cũng là mất ở trong tay của ngươi." Coulson không buông tha nói. Nhưng lời này của hắn ta cũng thể hiện được, chính Mephisto cũng không biết khế ước đang ở trong tay của Evanson.

"Ngươi vẫn nên quay về đi!" Evanson không để ý tới hắn, cứng rắn nói: "Hoặc là ta sẽ  trực tiếp xé xác ngươi ra." 

"Hừ hừ... " Coulson nhìn thấy ánh tím từ tay của Evanson, cười nhếch mép. Hắn phát ra liên tiếp những chuỗi âm thanh vô cùng khó nghe, giống như là tiếng ói ra.

Chỉ thấy hắn đột nhiên nằm bò trên mặt đất, rắn độc nhiều vô số kể chui ra từ miệng của hắn. Evanson nhướng mày, nhanh tay đốt lửa xung quanh làm phòng ngự.

"Hàng vạn con rắn độc! Mau cưỡi ngựa tản ra năm đường đi!" Crea kêu lên sợ hãi, nhảy về phía sau từng bước. 

Nick Fury cùng Melinda hoàn toàn không chú ý tinhf đan trạng như hóa đá của Evanson, đem cái tên này ghi tạc trong lòng, suy nghĩ tìm cái gì đó bị rơi ra, chính là tên thật của con ma này.

Những con rắn độc bị nhổ ra cũng không hề có ý công kích mọi người, mà là từ từ tụ lại cùng nhau ở một chỗ, không ngừng tạo thành một  hình người.

Đang lúc sự tạo thành này từ từ kết thúc, một người đàn ông trung niên xuất hiện trước mặt mọi người trên người mặc tây phục phẳng phiu, thắt cà- vạt màu đỏ, giày da được lau bóng loáng, tóc được chải vô cùng chỉnh tề. 

"Mọi người tôi tên là Hash, một người lừa đảo." Người đàn ông kia kiêu căng nói: "Còn hiện tại tôi tên là Vicente, tất cả những sự hấp dẫn của trần gian đều đến từ chính tôi."

"Rắn của vườn địa đàng....” Crea nghe được sự giới thiệu từ đối phương, trực tiếp chen vào lời nói của đối phương.