Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 329: Tôi không dám tiêu một đồng nào




Những ác ma khác của anh thì còn chấp nhận được." Ancient One liếc mắt nhìn đám người Taylor... cùng con chó: "Thực lực của bọn họ cũng không quá mạnh, hơn nữa nhìn bộ dạng anh nói gì họ nghe nấy, xem ra anh có thể hoàn toàn khống chế bọn họ."

Nói gì nghe nấy? Hoàn toàn khống chế? Trong lòng Evanson thầm kêu khổ. Nửa đêm tỉnh dậy đi vệ sinh, phát hiện máy tính của mình đang mở, một con husky nằm sấp phía trên, dùng chân chó của nó để gõ bàn phím, dùng tài khoản ngân hàng điện tử của mình để đặt mua một đống thức ăn cho chó hương vị mới, mong là bà vẫn có thể giữ cái suy nghĩ bản thân có thể hoàn toàn khống chế bọn họ.

"Nhưng hai cô kia thì không giống thế." Ancient One nhìn cặp song sinh eredar với ánh mắt không tín nhiệm: "Bất luận là chủng tộc hay thực lực, cấp bậc của bọn họ chắc chắn không hề thấp." 

Thực lực xuất sắc, lại cùng chủng tộc với đại lão, vậy chắc chắn không phải là những con tốt thí thấp kém rồi, ít nhất cũng phải là quản lý trung cấp trở lên.

"Đúng vậy." Evanson trực tiếp thừa nhận nói: "Archimonde, kẻ hủy diệt Dalaran, là một trong những eredar đầu sỏ của Burning Legion, còn hai người kia..." Evanson hơi nghiêng đầu nhìn cặp song sinh eredar: "Đã từng là sĩ quan đứng đầu còn lại."

Ancient One lộ vẻ "đúng như mình đã đoán", nhưng Evanson lại nói: "Nhưng đó đều là chuyện trước kia rồi, hiện giờ bọn họ với tôi là quan hệ hợp tác." 

"Thật không?" Ancient One không tin cho lắm: "Nhưng sao tôi cứ có cảm giác anh nằm ở bên yếu thế hơn." Bà vẫn còn nhớ việc Evanson gọi hai nữ ác ma kia là bề trên.

"Ặc..." Evanson khó khăn nói: "Là do thực lực của bọn họ mạnh hơn tôi một chút, ừm, cũng có thể là không chỉ là "một chút" thôi đâu. Nhưng bà cứ yên tâm, bọn họ hoàn toàn đáng tin cậy, tôi đã thử lòng họ rồi mà."

Hả? Claire vốn đang vâng mệnh bề trên, làm trẻ nhỏ không xám nói leo, sau khi nghe được câu này, trong não liền xẹt qua một luồng điện, cô ý thức được chuyện này không hề đơn giản. 

"Có thật là đáng tin không?" Ancient One không hề che giấu vẻ hoài nghi của mình, hoàn toàn không bận tâm đến mặt mũi của cặp song sinh eredar, có gì đáng sợ chứ, cùng lắm mình lại đọ sức với họ chứ gì: "Ác ma như thế này..."

"Đủ rồi!" Alythess hét lớn, trong mắt tràn ngập sự căm uất: "Eredar! Không phải ác ma!"

Tiếng hét này khiến Ancient One sững sờ, thầm nghĩ cô không phải ác ma thì tôi là ác ma chắc? 

"Mấy chục ngàn năm trước..." Sacrolash nói với giọng đầy hồi ức: "Quê hương của chúng tôi là viên ngọc sáng của vũ trụ ma pháp, Argus."

"Người eredar chúng tôi vừa cơ trí lại thiện lương, một lòng nghiên cứu bí mật của ma pháp, mãi cho đến một ngày..." Khuôn mặt của Sacrolash đột nhiên trở nên méo mó, cô cắn răng nghiến lợi nói: "Sargeras, kẻ đứng đầu quân đoàn, đến thế giới của chúng tôi."

"Hắn hứa hẹn sẽ cho chúng tôi sức mạnh cường đại và sự sống vĩnh cửu." Alythess kích động nói: "Cùng với một cuộc viễn chinh kéo dài tới tận cuối vạn vật, Radiant Crusade!" 

"Vì những lời hứa hẹn chết tiệt này." Sacrolash thương tiếc nói: "Thủ lĩnh của chúng tôi đã có một giao dịch đáng sợ."

Evanson nghe đến đây, trong lòng liền cười ha ha, đây đều là trò đùa thôi, nếu tôi nhớ không nhầm thì hai cô là học trò của lão già Thal"kiel, mặc dù không thể mạnh bằng Kẻ Ô Nhiễm Archimonde với Kil"jaeden, nhưng người ta cũng là tâm huyết của Sargeras. Nhưng nếu luận về thời gian tiếp xúc với sức mạnh tà năng thì các cô vẫn sớm hơn bọn họ nhiều.

"Vì thế nên chúng tôi phải hy sinh thế giới của mình!" Alythess chỉ vào bức tường trong phòng, hư anh của một hành tinh liền xuất hiện ở đó. Trên bề mặt hành tinh, bóng đêm và lửa dữ không ngừng giao thoa, một vòng xoáy tà năng to lớn liên tục xoay tròn. 

"Kể từ đó trở đi, chúng tôi trở thành tay sai của quân đoàn." Sacrolash hối hận nói: "Dưới sự chỉ đạo của Sargeras, người eredar đã từng cao quý như vậy lại thực hiện những hành vi hung ác không ai dám tưởng ở vô số thế giới."

"Rốt cục đến một ngày, hai người chúng tôi liền thức tỉnh từ cơn mê." Gương mặt Alythess xuất hiện vẻ vui mừng: "Chúng tôi nhận ra rằng sức mạnh và sinh mệnh mà lãnh tụ quân đoàn đã trao cho. chẳng qua chỉ là gông cùm để nô dịch chúng tôi mà thôi."

"Để kết thúc số phận bị nguyền rủa này, chúng tôi đã hăng hái phản kháng lại!" Vẻ mặt Sacrolash đầu tiên là dứt khoát, sau đó lại hóa thành cô đơn: "Nhưng chúng tôi thế đơn lực yếu, chỉ có thể tìm kiếm người hợp tác." 

"Nhưng chúng tôi trước sau vẫn vững niềm tin!" Trong giọng nói của Alythess tràn đầy sự kiên định, tự tin và đấu tranh bất khuất trước số mệnh: "Chắc chắn chúng tôi sẽ lấy lại được di sản ở Hư Không!"

"Argus chắc chắn sẽ phục hưng!" Giọng nói của Sacrolash cũng kiên định như vậy.

"Ngày phục thù sắp tới! Selama ashal9;anore!" (*) Lúc này, một giọng nói không hài hòa chút nào liền chen vào. 

Mọi người lập tức quay đầu lại nhìn Evanson giơ ngón tay chỉ vào bóng đèn.

"Ặc..." Evanson ngượng nghịu gãi đầu: "Kìm lòng không đặng nên bộc phát cảm xúc, ha ha..."

Như thế này cũng có thể thấy sự khác biệt giữa Warlock cấp cao và Warlock ngu ngốc rồi, đều là người nói dối, một người cần tạo ra hiệu ứng ánh sáng thật lớn mới có thể thành công, người còn lại chỉ cần nói thôi, cho dù bạn biết thừa họ đang lừa người, cũng sẽ bị họ khơi gợi cảm xúc. 

"Xin lỗi, tôi hiểu lầm hai người rồi." Sau khi nghe được lời bộc bạch hùng hồn hảng khái của cặp song sinh eredar và thấy được tình cảnh bi thảm của quê hương họ, Ancient One thành khẩn xin lỗi.

"Không sao." Cặp song sinh eredar rất rộng lượng: "Bà không phải người đầu tiên hiểu lầm chúng tôi, cũng sẽ không phải người cuối cùng."

Ancient One gật đầu, sau đó nói với Evanson: "Bước đầu tiên anh định làm gì?" 

Toàn nhân loại đoàn kết lại, đây là vấn đề cực kỳ lớn, không thể chỉ hô khẩu hiệu suông, phải có một kế hoạch cụ thể.

"Loài người cần được lãnh đạo, nhưng bây giờ không còn phổ biến trò lừa bịp kiểu tự nhiên xuất hiện nhà tiên tri nữa rồi." Evanson nói: "Cho nên chúng ta cần đi từ sau cánh gà ra sân khấu, cần phải có thân phận yểm hộ, sau đó nắm được sức ảnh hưởng nhất định, như thế lời tôi nói mới có người nghe theo, mới có người tin tưởng. Cho nên... tôi đã mở một công ty."

Ancient One ngẫm thấy cũng đúng, cái trò tiên tri từ thời Trung cổ đã không còn hữu dụng nữa rồi, lập công ty chỉ cần có thể làm thật lớn thì cũng là một lựa chọn không tồi. Nhưng... Bà nhìn trái nhìn phải, cái gọi là công ty này đừng nói chính là cái cửa hàng rách nát này nhé? Nếu đúng là vậy, chờ đến khi anh làm thật lớn thì trái đất đã bị đập cho mấy trận rồi. 

Evanson nhìn thấu suy nghĩ của Ancient One, nên anh ta nói ra những lời tự mình cũng thấy đuối lý: "Trong thời gian dài hồi trước, những tiền bối của tổ chức của tôi đã tích lũy được một khối tài sản lớn, chỗ tài sản ấy nhiều đến mức tôi phung phí đến mấy đời cũng không hết."

Ancient ngẫm nghĩ thấy cũng có lý, một tổ chức truyền thừa đến ngàn năm, cho dù không để ý gì đến tiền bạc, anh cũng có thể dành dụm được không ít tiền, hơn nữa có khi còn có mấy thứ đồ cổ nữa, nếu đem đấu giá đồ cổ từ ngàn năm trước thì đúng là giá trên trời.

Sau đó Evanson liền nhớ tới chỗ 60 tỷ đô la mà mình chưa từng được sờ đến, cố nén đau lòng mà nói: "Tôi đã đầu tư hết chỗ tài sản đó vào công ty rồi." Sau cùng anh ta còn không kiểm soát nổi cơ mặt đang run run, đưa một ngón tay ra để minh họa, run giọng nói: "Tôi không dám tiêu một đồng nào luôn!" 

(*) Selama ashal"anore: Công lý cho dân ta!