Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 306




Dục vọng cá nhân bành trướng, đây không không phải một chữ hay, nhưng mỗi người đều muốn. Dân thường muốn làm quan, kẻ làm quan rồi lại muốn làm vua, đã làm vua lại muốn trường sinh bất tử, trường sinh bất tử còn muốn thân xác thành Thánh Thần.

Mà đám quan chức cấp cao nơi đó đương nhiên không phải những kẻ liệt não, nếu thật sự thiếu não thì cũng không thể bò được lên vị trí kia, nhưng bọn họ lại không áp chế được dã tâm của chính bản thân mình, chỉ thiếu một bước nữa mà thôi.

Nhưng bọn họ đã là những kẻ nắm quyền lực cao nhất thế giới rồi, nếu bò lên trên nữa bọn họ có thể đóng bản thân lên Thánh Giá làm vua hay sao? 

Cho nên bọn họ lại hợp tác, cộng với sự cổ vũ của những người khác, trở thành kẻ độc tài.

Vì vậy bọn họ lật đi lật lại sách sử, tham khảo sự tích vinh quang của các đấng đi trước, phát hiện chiến tranh quả thực là con đường tắt tốt nhất.

Churchill, Hitler, Black, ừm... tính vậy thôi, bọn họ đều dựa vào đó mà thượng vị. 

Kết quả, bọn họ đều chuyển mục tiêu đánh người Asgard.

Nhưng vì địch chưa động trước, dù sao trò chơi Chiến Tranh Giữa Các Vì Sao này không phải mời khách ăn cơm, tối thiểu nhất phải làm công việc tình báo thăm dò rõ ràng thực lực của đối phương trước đã.

Nhưng Asgard ở đâu bọn họ cũng không biết, thần thoại Bắc Âu của địa cầu cũng như rặng mây mù, căn bản không có giá trị tham khảo, cho nên Hasu của Asgard chính là đối tượng mà bọn họ chú ý tới nhất. 

Mà tính cách cô em Sif này ngay thẳng, cộng với người Asgard trước giờ đều kể lại truyền thống vinh quang thông qua bàn rượu, cho nên chỉ cần tìm mấy đặc vụ uống rượu giở thủ đoạn với cô ta, sau đó nội tạng bị đánh xuất huyết, hiện giờ còn không được giám sát cẩn thận, người nhà đều sắp phải chuẩn bị hậu sự rồi.

Nhưng sau khi tin tình báo tới tay, mấy kẻ quan chức cấp cao mừng rỡ đến mức thiếu chút nữa cười hở cả răng hàm.

Bởi vì mỗi lần Sif mở miệng chính là: quân đội Asgard ta uy vũ hùng tráng, thương như rừng, kiếm như mưa, khiên như tường thành. Bà đây năm đó chém tướng cướp cờ không thành vấn đề. 

Điều này khiến đám quan chức cấp cao đều cho rằng người Asgard tự kiềm chế thể chất cường hãn của mình, hăng hái say mê chém giết bằng vũ khí lạnh không thể kiềm chế được. Đây chính là điều đáng ăn mừng!

Bọn họ thật ra cũng không hoàn toàn nghi ngờ lời nói trên bàn rượu của Sif, nhưng suy nghĩ lại, ai trên bàn rượu không phải là kẻ nói quá chứ? Cho nên bọn họ cho rằng thực lực quân đội Asgard mà Sif nói tới còn hơi quá một chút, trên thực tế còn phải yếu hơn ba phần mới đúng.

Lần này có thể nắm chắc rồi, đám quan chức cấp cao này giống như một người làm quan cả họ được nhờ. Cho dù người Asgard cường tráng thì thế nào? Muốn lấy Trái Đất này, đủ các loại đại bác tầng tầng lớp lớp đạn đạo, có cả vũ khí hạt nhân, chẳng lẽ còn sợ một đám người điên cuồng chỉ biết chém đao nện búa hay sao! 

Hơn nữa người phụ nữ Asgard kia không phải đã nói rồi ư, Kẻ Hủy Diệt lần trước đến đây cũng đã mạnh nhất Asgard rồi, hơn nữa hàng kia lại chỉ có một, mà thứ đó không phải đã bị hủy ở Trái Đất rồi sao? Huống chi chúng ta đã sử dụng nguyên lý của Kẻ Hủy Diệt để chế tạo ra vũ khí, không bao lâu nữa còn có thể sản xuất hàng loạt, vậy thì có gì phải sợ nữa?

Cứ làm như vậy đi! Cấp lãnh đạo quyết định lấy Asgard làm đá lót chân cho con đường thành công của chính mình, sau khi việc này thành công, năm người chúng ta phân chia thế giới Đông - Tây - Nam - Bắc - Trung.

Đương nhiên lý tưởng rất sung túc, mà sự thật quả thật chính là một bộ xương trắng! 

Thứ nhất, Asgard không phải không có vũ khí nóng, nhưng khi sử dụng những vũ khí này thì chắc chắn không có nhiệt huyết khi sử dụng vũ khí lạnh, cho nên Sif sẽ không nhắc tới những điều này.

Hơn nữa vũ khí lạnh có thể xem thường được sao? Thần thủ hộ Heimdall của người ta dùng một thanh trường kiếm bằng hai tay trực tiếp nhảy lên chém một phi thuyền vũ trụ, Chúa Tể Odin cầm cây thương của Đại Thần Gunniel, mỉm cười một cái thì cả ngàn quân đều tan thành mây khói; đến cả binh lính bình thường cũng cầm giáo bắn ra laser chỉ trong mấy giây quét ngang mặt, các người có tin không?

"Huống chi... bọn họ còn có cầu Bifrost." Evanson đã thuật lại một lần những gì mình biết về thực lực của Asgard, hiện giờ nhìn sắc mặt của Nick Fury có thể thấy cho dù có người nói hắn ta là vua Âu cũng sẽ có người tin. 

"Cầu Bifrost thì sao?" Nick Fury lau mồ hôi lạnh trên trán, hắn nhớ rõ cầu Bifrost kia không phải là một thiết bị truyền tống sao?

"Cầu Bifrost không những truyền tống được, kỳ thực nó còn có thể được coi là..." Khóe miệng Evanson nhếch lên thành nụ cười xấu xa: "Vũ khí Sao Băng."

"Vũ khí Sao Băng..." Nick Fury gằn từng chữ một lần, thực sự thì hắn vừa lạ lẫm cũng như đã quen thuộc, bởi vì loại vũ khí này thường hay xuất hiện trong truyện tranh khoa học viễn tưởng, nhưng trong đời thực thì sao... 

"Khi cầu Bifrost được mở ra sẽ phát ra một dòng năng lượng cực đại, Loki đã từng có ý định dùng nó để hủy diệt tinh cầu Frost Giant." Evanson bèn giải thích: "Căn cứ theo tính toán của tôi thì chỉ cần cầu Bifrost được mở ra hoàn toàn trong hai tiếng đồng hồ, Trái Đất sẽ hóa thành tro bụi."

Nghe được tin tức này, Nick Fury im lặng rất lâu, hắn hiện giờ chỉ có một ý nghĩ, cho hắn một khẩu súng liên thanh, hắn sẽ giết chết năm kẻ điên kia ngay lập tức! Cái gì mà ủy ban an toàn thế giới, các người có phải muốn hủy diệt thế giới phải không? Biết ngay là muốn chết mà!

"Thật ra..." Thấy bộ dạng này của Nick Fury, Evanson đột nhiên lái sang chuyện khác: "Trước mắt những lời tôi nói cũng chỉ là suy đoán, cũng không chắc là thật!" 

Một tiếng rắc vang lên, Nick Fury chỉ cảm thấy người này chuyển chủ để quá đột ngột, thiếu chút nữa đã trẹo cái thắt lưng già của mình rồi. Nhưng hắn nghĩ lại, rồi cũng nói phụ họa theo: "Đúng, những điều này cũng chỉ là suy đoán."

Không phải suy đoán thì có thể là gì? Ông có thể lấy được chứng cứ rõ ràng không? Không thể? Thật ngại quá, những điều này chỉ có thể xem là suy đoán mà thôi.

Nhưng Nick Fury nhưng càng tin chắc hơn, xem ra năm kẻ kia cũng chưa thỏa mãn với quyền lực hiện có, mặc dù hiện giờ không có chứng cớ để trừng trị bọn họ, nhưng sau này cũng chỉ đành đề phòng một chút thôi, nếu lại đề ra kế hoạch độc tài gì nữa, đích thân ông ta sẽ điều tra rõ ràng, tránh cho bọn họ chui vào chỗ chết. 

"Những gì nên nói tôi cũng đã nói xong rồi." Evason đứng dậy: "Hơn nữa nhìn ông có vẻ như, cũng có vẻ không..."

"Yên tâm, tôi không giữ anh ở lại ăn cơm đâu, đi đi." Nick Fury nói thẳng.

"Vậy thì... còn chuyện trợ cấp tàn tật của tôi?" Evanson mở miệng nói. 

Nick Fury hơi ngước nhìn hướng sô pha: "Đi tìm Melinda làm thủ tục đi, coi như câu chuyện khi nãy anh kể không tồi."

Evanson vừa nghe vậy sắc mặt có chút cứng ngắc, Coulson vừa mới chết, hiện giờ không khí phòng làm việc của Melinda quả thật có thể đông chết chim cánh cụt đấy, bây giờ mà đi chẳng phải tìm phiền phức cho mình rồi sao.

"Phải rồi." Nick Fury đột nhiên gọi Evanson lại, đôi mắt xuất hiện tia sáng lạ kì, "Trong giới ma pháp, các anh có nhận định như thế nào về việc hồi sinh người chết?" 

Evanson khẽ mỉm cười: "Không có nhận định gì cả."