Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 299: Thoát ra




Ngày xửa ngày xưa, một triệu Đại Lĩnh Chủ từng chiến đấu cho Azeroth từng bị hấp dẫn bởi Quân đoàn Burn cấp cao: Quân đoàn có trang bị cam, hiện giờ còn do cô nàng Succubus gia nhập đảm nhiệm.

Nhưng tất cả đám Đại Lĩnh Chủ đều có đức độ, và họ từ chối đăng ký mãi mãi. Tất cả đều tỏ vẻ: Con mẹ nó, đã nói là lôi kéo chúng ta gia nhập, nhưng lại không nói cho chúng ta biết đăng ký ở đâu, tự đáy lòng ta cảm thấy tình cảm ngây thơ đã bị lừa gạt, xem ta mặc kệ sống chết của ngươi!

Hiện giờ đến phiên Evanson phải nhận lấy sự dụ dỗ này, mặc dù đối phương không phải người hầu của Quân đoàn Burn, nhưng cũng là một ác ma cao cấp giống như vậy. 

Headwind Reaper Usalus - thần khí mạnh mẽ mà vô số thuật sĩ ước mơ tha thiết, hơn nữa Evanson còn đã ăn được lợi.

Một thuật sĩ khi đối mặt với loại sức mạnh chưa từng có có lẽ còn có thể rụt rè một chút, nhưng khiến một thuật sĩ giao ra thứ sức mạnh đã nắm được trong tay thì hầu như là chuyện không thể nào.

Điều này giống như một kẻ lang thang vót lúa hâm mộ với kẻ có tiền có chất lượng sống tốt, nhưng hâm mộ rồi nên làm gì thì làm cái đó, cũng không thể xảy ra chuyện gì được, có lẽ còn có thể phun ra một câu: ông đây mặc dù nghèo, nhưng sống sạch sẽ hơn so với người khác! 

Nhưng đột nhiên có một ngày hắn đột nhiên trúng giải nhất, chính hắn độc hưởng, anh thử bắt hắn quyên tất cả số tiền ra ngoài mà xem, tiếp tục công việc sạch sẽ, chỉ cần anh dám làm vậy thì hắn cũng sẽ dám dùng con dao dài bốn mươi chín thước chọc chết anh!

"Lấy thời gian của người phàm mà tính thì bảy năm hẳn không ngắn." Usalus nhìn vẻ do dự của Evanson, tiếp tục nói: "Khoảng thời gian lâu như vậy, ngươi lại phong ấn ta và hai Thần khí khác với nhau, quả thật phung phí của trời mà!"

Usalus bất mãn hừ một tiếng: "Đối mặt với sức mạnh cường đại vậy mà không tiến lên, do dự, sợ đầu sợ đuôi, thật sự là sự sỉ nhục của thuật sĩ!" 

Evanson dường như trông thấy được vô số thuật sĩ đi trước miệt thị với mình. Thật xấu hổ, chính ngươi đã tự xóa bỏ bản thân!

"Ngươi còn do dự cái gì nữa? Chỉ cần một thỏa hiệp nhỏ là có thể đạt được sức mạnh cường đại như vậy rồi, chuyện tốt như vậy cũng không thấy nhiều đâu.”

Hiện giờ đầu óc Evanson mơ mơ màng màng, đầu óc quay cuồng, bây giờ không lấy thì sẽ không có cơ hội đâu! Đây chính là một điều cực tốt rơi từ trên trời xuống, nếu cứ buông tha như vậy... haizz? 

Evanson sửng sốt, hắn đột nhiên nghĩ tới chuyện trời giáng, Thánh kỵ sĩ gặp được gọi là quà tặng Thánh Quang, Mục sư gặp được gọi là Thần Tích, Pháp sư gặp được gọi là sự ban tặng của Arcane, Thuật sĩ gặp phải thì sẽ tính là cái gì? Gọi là bẫy ác ma, hay gọi là độc dược tà năng tới đây?

Lời đáp ứng của Evanson lập tức nuốt xuống bụng, đầu óc cũng tỉnh táo hơn không ít, quan trọng nhất là hắn thấy rõ được tấm áo choàng bay phấp phới sau lưng của Usalus.

Hắn nhớ tới hình ảnh bước từng bước nghiêm trang quanh đấu trường của nữ vương Dreadlord này, nếu dung hợp với một con người nghiêm túc, cao ngạo, lạnh lùng như vậy không chừng sẽ bị ép buộc thành thứ gì đó, sau này còn có thể làm người được hay không! 

"Ta từ chối." Vì vậy Evanson lập tức cự tuyệt đề nghị của đối phương.

"Hả?" Hai mắt Usalus híp lại, nghiêng đầu suy nghĩ, dường như đang muốn thấy rõ ràng tại sao Evanson lại từ chối sự mê hoặc của cô ta.

"Cô là Dreadlord, sở trường chính lừa gạt và tìm kiếm lỗ hổng trong ước định, cũng giống như ước định mơ hồ không rõ ràng kia sẽ thật sự có bao nhiêu lực ràng buộc với cô đây?" Đầu óc Evanson tỉnh táo hơn không ít, dùng lời nói của Usalus trả treo lại chính cô ta. 

Hắn hiện giờ đã suy nghĩ thông suốt, lời nói của Dreadlord kia thật dễ nghe, cái gì mà sẽ không xóa bỏ ý chí riêng, chỉ giúp đỡ mà thôi.

Trực tiếp mất đi ý chí điều khiển, đá qua một bên gọi là không xóa bỏ ý chí, nhưng bản thân ngoại trừ đứng một bên giương mắt nhìn ra thì cũng không thể làm gì được nữa. Cái gì gọi là chỉ giúp đỡ? Ngươi trực tiếp điều khiển thân thể muốn làm gì thì làm cũng xem như giúp đỡ sao. Cho nên mới nói lỗ hổng trong ước định này quả thực không có giới hạn mà.

"Hừ hừ..." Sau khi bị nhìn thấu mưu kế, Usalus cũng không tức giận đến tím mặt, cô ta chỉ cười vang: "Không liên quan, thời gian của ta còn rất nhiều, huống hồ..." 

Cô ta lè lưỡi liếm bờ môi nói, "Mặc dù ngươi luôn miệng nói không cần, nhưng thân thể của ngươi lại vô cùng thành thực."

"Thân thể của ngươi vẫn luôn nắm lấy lưỡi hái đúng không? Hừ hừ, như vậy linh hồn của ngươi không thể rời khỏi đây được, không bao lâu nữa linh hồn của ngươi sẽ bị đồng hóa, quốc gia của ta sẽ tăng thêm một vị khách mời nữa." Usalus từ từ ngồi xuống mặt đất, "Cho đến lúc này thì ta cũng không cần phải trưng cầu ý kiến của ngươi nữa rồi."

Ngươi thật nham hiểm, ngươi thật nham hiểm, ngươi thật nham hiểm, độc ác! Evanson lập tức trở nên khẩn trương, tưởng tượng bản thân một chút sau này linh hồn hắn sẽ ngồi trên khán đài, chập chờn vẫy hoa vỗ tay hoan hô, mồ hôi lạnh lập tức chảy từ cổ đến tận gót chân. 

Evanson lập tức niệm chú ngữ, ánh sáng tím lập tức chớp động trên tay. Đây chính là thứ trước kia khi hắn rảnh rỗi dùng hư ảnh linh hồn dạo chơi muốn chuẩn bị sớm một chút loại pháp thuật rời khỏi khi nguy cấp, chỉ cần phát động loại pháp thuật này thì linh hồn du đãng của Evanson sẽ lập tức quay trở lại cơ thể, đương nhiên điều kiện tiên quyết là linh hồn anh không đâm đầu vào trong ngực một Lĩnh Chủ ác ma.

Usalus ngồi một bên liếc nhìn Evanson đang làm phép một cái, sau đó không thèm để ý tới lấy một cái bàn nhỏ ra. "Không cần phải phí công sức nữa, với thực lực của ngươi không thể thoát ra khỏi quốc gia của ta đâu."

Quả nhiên sau khi Evanson làm phép xong, ánh sáng tím đã tản đi, nhưng hắn vẫn còn ở nguyên chỗ cũ. 

"Thời gian trò chuyện cũng không lâu đâu, nhân dịp này chúng ta..." Usalus lấy một lá bài ra, "Đánh một ván Hearthstone không?"

Ta lấy bài ném vào mặt ngươi ấy! Còn là một ván bài, có bản lĩnh đánh một lô bài đi! Hả? Cảm giác này là...

Evanson phát hiện bản thân đột ngột bay lên, thân thể trong suốt trở nên thấp hơn, hóa ra là linh hồn phai nhạt. 

Cảm giác này là... Evanson mừng rỡ, điều này chính là "Khi nào quay về phải thực sự cảm ơn hai nữ ác ma này thật tốt mới được."

Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng bản thân sắp rời khỏi rồi, nhất định Eredar Gemini đã tuân thủ ước định mà cứu mình rồi.

"Phải đi rồi sao?" Usalus nhìn Evanson sắp thăng thiên, lại không có bất cứ ý ngăn cản, "Ván bài này ta giữ thay ngươi, một ngày nào đó ngươi phải đánh với ta cho xong đấy." 

"Đồng nghiệp, anh không sao chứ?" Đột nhiên bên tai Evanson vang lên tiếng nói quen thuộc, hắn quay đầu lại nhìn, hóa ra là Thần Sấm Thor, xem ra bản thân đã thật sự trở lại rồi.

"Không sao." Evanson hoàn toàn yên tâm hơn.

"Thật sự không sao chứ? Nhưng tay của của anh..." Thor muốn nói lại thôi, dúng ánh mắt ra dấu cho Evanson nhìn về tay phải của mình một chút. 

"Hả? A a a a!" Evanson liếc mắt nhìn, sau đó trực tiếp tuôn rơi nước mắt thống khổ.

Thì ra cả cánh tay phải của hắn đã cháy đen thành than, vừa định nâng lên xem xét cẩn thận thì cái tay kia dường như bị đốt cháy tan vỡ rơi xuống đất.

"Cánh tay phải yêu quý của tôi!"