Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 291: Đây không phải là giả đúng không




Dreadlord làm sao vậy? Dreadlord cũng có thất tình lục dục hả, Dreadlord cũng phải tiêu khiển nha.

Đúng vậy, Usalus hận Sargeras thấu xương không phải giả, nhưng điều này cũng không có nghĩa là hang ổ bên trong lưỡi đao nhà người ta muôn đời không làm gì ngoài việc tạo hình nộm rơm trù ếm nha.

Khi có chủ nhân ở đó thì còn tốt, chỉ cần bẫy bọn họ xem như đã giải quyết xong rồi, nhưng khi không có chủ nhân thì cũng chỉ đành tự nghĩ đủ mọi cách mà thôi. 

Mà chủ nhân hiện giờ của Usalus về lý thì là Evanson, khi nó lần đầu nhìn thấy Evanson liền phát hiện thằng nhóc này đang chuẩn bị cắn nát đầu ngón tay mình để nhỏ máu vào quyển "Warlock Spell" nhận chủ, nó liền cảm thấy chỉ cần thằng nhóc này vẫn chưa bị quỷ ám thì bản thân nó chắc hẳn phải đến một trăm năm nữa cũng đừng hòng nhìn thấy được ánh sáng mặt trời.

Đã như vậy thì trước tiên phải nghĩ cách sống qua đoạn thời gian vớ vẩn này đã, cũng may trong khoảng mấy trăm nghìn năm kia đã hấp thu quá nhiều linh hồn, có thể chơi được rất nhiều thứ bên trong lưỡi hái.

Kết quả, Usalus quyết định ở bên trong lưỡi hái tổ chức một giải đấu mang tên Huyền thoại Heartstone Usalus. Mới nãy vừa trải qua mấy chục nghìn tổ thi đấu nhỏ, sau mấy nghìn tổ thi đấu thăng cấp thì cuối cùng đã tới trận chung kết. 

Vì để thắng được trận này mà Usalus có thể nói là đã vô cùng chăm chú không để ý tới thế sự bên ngoài và lơ đi lời gọi bên ngoài, cho nên nghi thức ban đầu của Evanson không thuận lợi, ngoại trừ vì chất lượng tế phẩm quá kém ra thì nguyên nhân lớn hơn chính là Usalus lờ đi lời gọi bên ngoài.

Nhưng thật không ngờ Evanson không kiên nhẫn gia tăng số lượng tế phẩm, gia tăng pháp thuật kêu gọi, trực tiếp mở phong ấn kéo nó ra ngoài, cho nên lúc này hai người bọn họ rốt cục thật sự gặp mặt rồi.

Evanson... 

Usalus?←_←?

Con mẹ nó! Lúc này trong lòng Usalus như có hàng trăm nghìn con Husky đang lăn lộn khóc lóc om sòm, chỉ hai giây nữa thôi, bản thân sắp thắng rồi vậy mà lại cưỡng chế kéo ra ngoài sao?

Không đúng, hiện giờ quan trọng nhất không phải vấn đề này, coi như là mình bị kéo ra ngoài rồi thì đám nhóc con kia cũng không dám hạ knock out mình, quan trọng nhất lúc này vẫn là vấn đề hình tượng. 

Khoảng thời gian mấy trăm nghìn năm, đổi qua vô số chủ nhân, Usalus có thể thề rằng giờ phút này là lúc hắn khó xử nhất.

Trong nháy mắt lại là một cơn gió xoáy sương màu máu, đợi đến khi hắn được ngưng kết thì bài bàn đã biến mất không thấy đâu nữa, thay vào đó là một con quỷ khoanh tay trước ngực lỗ mũi hếch lên trời, rống lên hỏi: "Người phàm lớn... lớn... lớn mật! Triệu hồi ta đến tột... tột... tột cùng xảy ra chuyện gì?!"

Này, lúc này mới xoay chuyển hình tượng, không biết là đã quá muộn rồi sao. Khuôn mặt của Evanson không cảm xúc nhìn hư ảnh con quỷ mới xuất hiện một lần nữa, nhàn rỗi không có truyện gì làm, đánh vài canh bạc thì ta hoàn toàn có thể hiểu được, nhưng... 

Evanson im lặng đi về phía trước, nắm lấy lưỡi hái trôi lơ lửng bên trong pháp trận.

Hắn nhìn trái, nhìn phải, rồi gõ hai cái, sau đó dưới con mắt trợn trắng há hốc mồm của cả đám mà trực tiếp xoay tròn lưỡi hái, dùng hết sức đập xuống mặt đất, cuối cùng thản nhiên ném qua một bên, móc một cái đầu lâu từ bên trong ba lô ra, vấn đề của hắn e rằng chỉ có cái ông tài xế này mới có thể giải đáp được thôi.

Đầu lâu kia chính là Sacher, hắn vừa bị móc ra thì đã lơ lửng trên không trung: "Nhóc thuật sĩ, đây là lần thứ hai chúng ta gặp mặt nhỉ, ngươi không thể lấy luôn xương cột sống của ta ra cùng sao?" 

Toàn thân thì đã chỉ có hai bộ phận này rồi mà ngươi còn muốn giấu một phần trong ba lô, loại oán giận không thể kiềm chế được này thật khó nhịn, nhưng lời này một khô lâu đâu thể nói được, nên hắn nhanh chóng đổi chủ đề khác, nhìn cánh tay ngập tràn ký hiệu của Evanson nói: "Xem ra ngươi và hai học trò ngốc kia của ta không tồi, bọn chúng rõ ràng đã khắc ấn của mình lên người ngươi rồi."

Evanson nâng cánh tay của mình lên nhìn, nếu Sacher đã cảm thán như vậy rồi thì xem ra ký hiệu mà Gemini khắc lên tay mình không đơn giản, nhưng hiện giờ điều quan trọng nhất không phải điểm này.

Evanson cúi người hỏi Sacher: "Ông tài xế, ông nhìn xem cái tên Headwind Ripper Usalus kia rốt cuộc có phải là thật không?" 

"Hả?" Sacher trong không trung nghiêng đầu bốn mươi lăm độ: "Đầu óc ngươi có bị bệnh không đấy? Ai lại làm dỏm một thứ lợi hại như vậy? Đương nhiên là thật rồi!"

Evanson suy nghĩ một chút, cảm thấy quả thật là vậy, hắn rõ ràng có thể cảm nhận được sức mạnh khủng bố của thanh lưỡi hái này, loại uy thế này nếu là đồ dởm thì không thể thể hiện ra từng giây từng phút như vậy được.

"Nhưng..." Evanson cầm Sacher, đẩy hắn lên phía trước, duỗi ngón tay chỉ về phía hư ảnh của quỷ xuất hiện kia: "Tên kia là ai?" 

Sau khi Sacher liếc mắt nhìn một cái, trong hai hốc mắt lập tức xuất hiện hai ngọn lửa lóng lánh thể hiện rõ hai chữ "thằng ngốc": "Còn có thể là ai được nữa, là Usalus."

Evanson dùng hai tay ôm lấy đầu, bộ dạng giống như gặp phải sấm sét giữa trời quang vậy, "Cô ta là Usalus, vương của Nazrezm?!"

Đúng vậy, chính là cô ta! Cho nên Evanson mới có biểu hiện khác thường như vậy, thì ra là vì Dreadlord chính là cô ta! 

Sau khi Usalus xuất hiện, hình thể so với Dreadlord trong ấn tượng của Evanson lùn hơn không ít, chỉ cao hơn người bình thường hơn một chút mà thôi. Điều này thì cũng không có gì, coi như nó phát triển không được tốt đi, nhưng một cặp sừng cực dài, thêm mái tóc dài phiêu dật xõa theo bên sườn mặt vô cùng xinh đẹp, hơn nữa trên ngực còn giấu hung khí cực đại, trên người là bộ giáp mang phong cách Dreadlord, có thể gọi đó là bại hoại thuần phong mỹ tục rồi!

Cộng với những lời vừa nói ban nãy, Evanson là chủ nhân của quỷ vương đại danh đỉnh đỉnh, và Usalus còn là một phụ nữ.

"Không thể nào." Vẻ mặt Evanson biểu hiện vẻ không tin: "Dreadlord được sinh ra trong sự sợ hãi, lại không bị tiêu tan nên mới có thể sinh sôi nảy nở ra thế hệ sau, sao lại có giống cái? Hơn nữa Dreadlord không phải vô tính sao? Chẳng lẽ đây là bà lão trong lốt phụ nữ trẻ tuổi trong truyền thuyết?!" 

"Hả? Ngươi không biết?" Sacher há to miệng, giống như đang cười nhạo Evanson hiểu biết quá nông cạn vậy: "Trước khi gia nhập quân đoàn, tộc Dreadlord chia làm vô tính và giống cái, hơn nữa hình thái xã hội của bọn họ là mẫu hệ điển hình."

Nhìn cái miệng của Evanson đã mở lớn, Sacher bèn giải thích: "Dreadlord khống chế Hung Linh, biến thành ác ma biết diễn kịch hay, hơn nữa sức mạnh giống cái của Dreadlord càng mạnh hơn, nhưng đám đó sinh ra vô cùng quý hiếm, khi Sargeras chinh phục được bọn họ, trong đàn lúc đó cũng chỉ có ba Dreadlord giống cái, Usalus chính là con cái mạnh nhất."

"Đám cô ta phản kháng Sargeras kịch liệt nhất, bởi vì họ biết Sargeras tuyệt đối sẽ không để bọn họ sống sót." 

"Tại sao?" Evanson hỏi, dựa theo mục tiêu của Sargeras mà nói thì hắn hẳn phải ước gì thủ hạ của mình thêm được mấy nhân sĩ cực mạnh mới đúng, trừ phi: "Sức mạnh của ba người họ là uy hiếp đối với Sargeras, không phải chứ?"

Sargeras là Titan sa đọa đã hủy diệt cả nền văn minh Pathenon, chẳng lẽ những nữ vương Dreadlord này lại mạnh đến vậy sao?!

"Ừ..." Sacher ngẫm nghĩ một lát, sau đó đưa ra một đáp án không quá chắc chắn: "Xem như thế đi." 

“Dreadlord là xã hội mẫu hệ." Lúc này Usalus vẫn không nói gì đột ngột lên tiếng: "Sự tồn tại đặc thù của giống loài chúng ta khiến những loài khác phải sợ hãi. Quỷ dữ có năng lực khống chế trời sinh giống như côn trùng giống cái chi phối côn trùng giống đực vậy."

"Bất cứ lúc nào ở bất cứ nơi đâu, tất cả Dreadlord đều sẽ phục tùng và trung thành với ta, đều tôn ta là người đứng đầu, đây chính là điều mà Sargeras không thể nào tha thứ được."

Quân đoàn Burn chắc chắn không phổ biến, bản thân ta lại không bị lệ thuộc vào bất kì thứ gì, cho nên Sargeras sẽ không dễ dàng tha thứ cho thủ hạ của mình trung thành với người ngoài. 

"Nhưng ta nhớ rằng khi ngươi xuất hiện đâu phải dạng này." Evanson còn nhớ rõ khi nãy gọi Usalus ra cô ta duy trì bộ dạng Dreadlord bình thường mà.

Usalus nói: "Ngươi không biết dạng kia sẽ có khí thế hơn sao?"

"Xác thực là vậy." Trước kia bất kể sức mạnh cao thấp thế nào thì bộ dạng đầu dơi to lớn bóng lưỡng quả thực rất có sức uy hiếp, ít nhất nếu so với bộ dạng nữ vương hiện tại này thì đáng sợ hơn nhiều. 

"Hừ hừ..." Usalus cười lạnh ba tiếng: "Hình dạng đó dựa trên ba phần kỹ thuật và bảy phần khí thế, khiến đối thủ chưa xuất chiêu đã run sợ, đó chính là bí quyết vô địch trong truyền thuyết của Usalus ta."