Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 290: Thức Tỉnh Đi, Usalus




"Hả?" Evanson đang chủ trì ma pháp trận liền nhướng mày, ngẩng đầu nghi hoặc nhìn cửa Truyền Tống cực đại trên bầu trời: "Năng lượng tỏa ra từ Khối Lập Phương không khớp với tốc độ mở rộng của cửa Truyền Tống."

Có lẽ người khác không nhìn ra được, nhưng công việc đục mở hàng rào không gian, thậm chí còn dựng lên một cổng Truyền Tống khổng lồ chính là bản lĩnh của thuật sĩ, cho nên Evanson vô cùng nhạy cảm, lập tức cảm nhận được Khối Lập Phương mở cổng Truyền Tống đang có tốc độ khuếch trương chậm dần, chỉ mới nãy thôi mà sự khuếch trương đã ngừng lại.

Tuy vậy, dòng năng lượng mà Khối Lập Phương tản ra vẫn có công suất ổn định, như vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhất định là có nhân tố khác gây rối nhiễu.

“Là đám pháp sư kia sao?” Evanson nhìn về hướng Thánh Điện New York, quả nhiên ở nơi đó tỏa ra dao động pháp lực kinh người. “Nhưng muốn đạt tới công hiệu bậc này cũng không phải điều mà đám pháp sư bậc ba kia có thể làm được.” Hai mắt Evanson híp lại, nói: “Bà ta đến rồi sao... Hừ, sau chuyện này cũng nên mặt đối mặt với bà ta rồi.”

Trong hội pháp sư ẩn tu, mặc dù bọn họ là những người mạnh nhất, nhưng thực lực so với pháp sư Chí Tôn Ancient One khác xa một trời một vực, bởi vì chỉ có Chí Tôn Ancient One mới tu luyện ma pháp chân chính, còn những người khác chỉ học được một chút da lông mà thôi.

Điều này cũng không phải do Chí Tôn Ancient One giấu diếm, sợ tín đồ Giáo Hội phát hiện ra, chỉ đơn thuần vì ma pháp chân chính thật sự quá nguy hiểm, bà ta nắm giữ ma pháp chân chính thực sự không phải con đường ảo thuật mà đám pháp sư Azeroth* sử dụng, mà là rút năng lượng từ trong Dark Dimension ra cho bản thân dùng. (*một thế giới trong Warcraft)

Phương pháp tu luyện này thay vì nói là pháp sư, chẳng bằng nói là tương tự như mục sư Azeroth rút năng lượng bóng đêm từ trong hư không sử dụng hơn.

Nhưng kết cục của đám mục sư kia như thế nào? Chỉ sơ sẩy một chút thôi là biến dạng cả cơ thể mình, trở thành nô lệ hư không, bị những giọng nói trong hư không ép đến phát điên. Mặc dù ý chí những người kia cường đại có thể tạm thời chiếm giữ năng lực hư không, cũng có thể quá say mê cỗ năng lượng dùng trong chiến đấu này, hoặc sử dụng không thỏa đáng dẫn đến cái chết đột ngột.

Hơn nữa Dark Dimension rất có thể thuộc một không gian phụ thuộc trong hư không, nhưng tính chất nguy hiểm cũng không kém bao nhiêu so với hư không, cho nên Chí Tôn Ancient One đã suy nghĩ đúng khi không giao lại những thứ này cho đệ tử của mình, mà khi những phản đồ kia xuất hiện đã khiến suy nghĩ của bà ta kiên định hơn.

“Cổng Truyền Tống dừng lại rồi.”

“Không hổ là Chí Tôn Ancient One…”

Chí Tôn Ancient One đương nhiên không giống người thường, vừa ra tay đã lập tức ổn định lại trạng thái, điều này khiến cho đám pháp sư phải thở dài.

“Không được lơ là…” Chí Tôn Ancient One vẫn không ngừng động tác trong tay, liên tục điều chỉnh pháp thuật của mình, pháp thuật màu da cam chói lọi chiếu trên mặt bà, trong mắt bà ta liền xuất hiện chút lãnh đạm không quá rõ ràng. “Bảo vật mở cổng Truyền Tống kia quả thật không đơn giản.”

Trong lòng Chí Tôn Ancient One có phần khó chịu, đám Asgard các người đã hơn nghìn năm không tới Trái Đất, một khi đến là náo loạn hết cả lên, nếu không phải hiện giờ không đi được thì nhất định phải dạy dỗ cái tên đeo sừng kia cách làm người mới được.

“Chí Tôn Ancient One.” Lúc này Oli Fan mở miệng nói: “Không biết hắc pháp sư kia nên xử lý thế nào, xin người hãy cho biết.”

Khi nghi thức của Evanson được tiến hành thì cùng lúc đó phát hiện ra khí tức khiến tim Oli Fan phải đập nhanh. Hắn có thể tọa trấn ở Thánh Điện New York hiển nhiên không phải loại người không biết tự lượng sức mình, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng hắn biết bản thân không phải đối thủ của hắc pháp sư kia. Hơn nữa kiêu ngạo không có nghĩa là không có đầu óc, hắc pháp sư kia nhìn thế nào cũng thấy đã thoát khỏi thân xác phàm tục rồi.

Cho nên hiện giờ chung quy hắn vẫn phải mở miệng cáo trạng tuân, nếu thế cục đã ổn định, khi thấy vị kia đã rảnh rỗi thì nên nhanh chóng bắt yêu nghiệt mới được.

Chí Tôn Ancient One dường như nhìn về phía Evanson, cấp bậc pháp lực của bà cao hơn rất nhiêu so với Oliver, cho nên bà có thể nhìn thấy được nhiều hơn mức độ cực kỳ nguy hiểm, nhưng... hình như không phải kẻ địch.

Bà đã từng nhìn thấy không ít người Zitari tấn công Evanson, cũng nhìn thấy Evanson ra tay không nương tình chút nào, sau khi đánh gần chết đám người kia liền ném vào bên trong pháp trận.

“Trước tiên chưa cần chú ý đến hắn vội.”

Chí Tôn Ancient One không chỉ có thực lực cao mà trái tim cũng rất lớn. Nói thật, cũng thực trào phúng, trong đám người ẩn tu văn minh nhất lại là lão bà cổ sống lâu đời nhất này.

Nhưng nói cũng phải, những loại người bình thường cậy tài khinh người khác luôn cảm thấy tài trí hơn người, đều quá kiêu ngạo, bình thường chúng sẽ là những thùng nước nửa vời ngu xuẩn, với loại người có kinh nghiệm sống phong phú, đã quen nhìn lịch sử hưng thịnh rồi lại suy tàn này thì sẽ càng bao dung hơn rất nhiều.

Huống chi chính bản thân bà ta cũng đang sử dụng loại sức mạnh được định nghĩa là gian ác, cho nên bà ta đứng trên lập trường của kẻ sử dụng sức mạnh gian ác cũng tò mò với kẻ sử dụng loại sức mạnh giống như của mình vậy. “Sau khi chuyện này chấm dứt, đích thân ta sẽ tới gặp hắn.”

Evanson hiện giờ đang lẩm bẩm trong miệng câu gì đó, và tiếng gõ xuống mặt đất cũng dần có tiết tấu, nghi thức tiến hành pháp thuật của hắn rất... không thuận lợi.

Chất lượng tế phẩm cũng quá kém rồi, quả thật còn không bằng nhân loại bình thường, Evanson không kiềm chế được phàn nàn.

Ban đầu, Evanson cho rằng năm linh hồn của người Zitari hẳn đã đủ rồi, nhưng hắn không ngờ linh hồn những người Zitari này căn bản không đầy đủ, chỉ bằng một phần ba người thường mà thôi.

Trong tình huống bình thường, chất lượng của linh hồn và thân thể hẳn sẽ bằng nhau, cả hai cùng thiếu đương nhiên sẽ dẫn tới khuyết thiếu đi trên những phương diện khác, mà linh hồn của người Zitari này chỉ có thể nói rằng "Những kẻ này vốn dĩ chẳng phải giống loài bình thường, hẳn là được chế tạo ra làm thành vũ khí chiến tranh".

Nếu chất lượng đã kém thì đành phải đền bù bằng số lượng mà thôi. Cũng may hiện giờ khắp nơi đều có người Zitari, không khó tìm kiếm, hơn nữa còn có nhiều kẻ đang không biết tự lượng sức bò tới gần vị trí này đây.

“Cũng hòm hòm rồi…” Số lượng người Zitari bị đám Taylor ném vào trong Ma Pháp Trận ngày càng tăng lên thì số lượng linh hồn cũng dần đạt đủ yêu cầu.

“Thức tỉnh đi!”

“Thức tỉnh đi!”

“Thức tỉnh đi! Usalus!” Evanson dùng ngôn ngữ ác ma hét lên.

Không biết vì sao, đại khái có thể vì Usalus đã đặt ở trong ba lô của mình khoảng thời gian quá dài, rõ ràng đang ở trong trạng thái ngủ say, Evanson cho rằng nên gọi nó tỉnh lại trước.

Khi Evanson hét lên, một tia sáng đỏ rực xuất hiện chói mắt trên lưỡi đao, uy thế đáng sợ phóng thẳng lên tận trời xanh, khiến người đứng nhìn cảnh tượng này như Chí Tôn Ancient One cũng không giữ được bình tĩnh, bà ta cảm thấy khi bản thân đi tìm hắc pháp sư này có lẽ nên cẩn thận một chút.

Một lượng lớn huyết vụ màu đỏ bay từ trong lưỡi đao ra hội tụ bên trong pháp trận, dần hình thành một bóng người cực lớn.

“Ha ha ha.” Một tiếng cười sảng khoái truyền tới.

Sau khi huyết vụ ngưng kết xong, một nỗi hoảng sợ cực lớn lan tràn, hư ảnh Dreadlord hiện ra trước mắt mọi người, tư thế của hắn... thật sự khiến người khác... Ầy...

“Thánh Quang sẽ bẩn chết ngươi, xem ta vồ lấy nhà của ngươi... Hả?” Hình ảnh hiện tại chính là một Dreadlord ngồi xếp bằng dưới mặt đất, tay giơ lên cao còn đang cầm một tấm thẻ chuẩn bị ngã xuống, nhưng hắn đột nhiên phát hiện tràng cảnh xung quanh không đúng, sau đó sững sờ quay đầu nhìn Evanson.

Mà vẻ mặt Evanson cũng mộng mị nhìn hắn.