Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 29: Người Vui Kẻ Buồn




Báo hôm nay đưa tin, chủ tịch tập đoàn Công Nghiệp Stark là Tony Stark trong lúc giao dịch vũ khí ở Afghanistan đã bị một nhóm khủng bố địa phương tập kích, toàn bộ quân đội Mỹ đi theo hộ tống đã hi sinh, nhưng ở hiện trường không phát hiện ra thi thể của Tony Stark, họ nghi ngờ anh ta đã bị bắt cóc.

Báo kinh tế đưa tin, do Tony Stark mất tích nên giá cổ phiếu của tập đoàn Stark bị sụt ba mươi điểm. Đồng thời, giá cổ phiếu của tập đoàn đối thủ lại tăng vọt.

Một tờ báo khác còn đưa ra lời phát ngôn của Obadiah, bạn thân của bố Tony và lời phát ngôn của quân đội Mỹ. Những phát ngôn này đều là bịa đặt, cả bài báo dài một trang giấy nhưng chẳng có lấy một câu sự thật, tổng kết lại bằng những câu đại loại như không thể đảm bảo, tất cả là bí mật, vẫn còn đang nghiên cứu, không có gì để nói, tôi không nói đâu, nhất quyết không nói đâu. Có điều những thứ này chẳng đáng quan tâm, nhất là đối với Evanson.

“Yo ho! Phát tài to rồi!” Evanson hưng phấn đến mức vung tay múa chân. Cuối cùng cũng đã có thể giã từ những tháng ngày tháng ăn mì tôm chỉ có thể cho thêm hai miếng giăm bông, húp một bát canh rong biển còn ngỡ mình đang ăn hải sản rồi.

Sarah đứng kế bên cũng bước đến rồi thận trọng nói: “Đúng thế chủ nhân, những tháng ngày bi thảm đã qua rồi. Ngài không nhận ra mấy hôm nay, ánh mắt Taylor nhìn Hubbs đầy vẻ thèm thuồng sao?”

Evanson liếc nhìn Taylor đứng bên kia lại đang định tập thể hình rồi nói nhỏ: “Không lẽ anh ta đột nhiên trỗi dậy một sở thích quái dị, muốn làm chuyện ấy với cả chó sao?”

Sarah đang cúi người nói vào tai Evanson, lúc này đột nhiên đứng thẳng dậy: “Trời ơi chủ nhân đúng là biến thái, ngài đang nghĩ đi đâu thế? Taylor chỉ muốn đem con Hubbs đi nướng để cải thiện bữa ăn thôi.”

Evanson cũng trợn tròn mắt, nói bằng vẻ mặt không tin được: “Như thế thì càng biến thái hơn nữa, xét về mặt đại cương thì Hubbs và Taylor là đồng loại cơ mà.”

Sarah chớp chớp mắt: “Nhưng Hubbs là một con chó mà?”

Evanson không cho rằng như thế: “Chó Địa Ngục cũng là Demon mà.”

Hai người đều đồng loạt im lặng, có vẻ như đang suy tư, Demon nhìn giống người và Demon nhìn giống chó rốt cuộc có phải là đồng loại hay không. Cuối cùng vẫn là Evanson rút ra câu kết luận cho chuyên đề khoa học có thể viết thành luận văn mấy trăm ngàn chữ này: “Được rồi, đừng lo chuyện này nữa, tóm lại chúng ta giàu to rồi, trước tiên thu lợi nhuận cổ phiếu, sau đó ăn một bữa thịnh soạn, tôi quyết định tối nay chúng ta sẽ ăn mừng bằng bít tết.”

Sarah mừng ra mặt, được ăn bít tết, việc này đối với một Demon luôn thèm ăn thịt nhưng liên tục ba ngày liền phải ăn mì tôm mà nói quả thật là một tin vui động trời, cô ta vui đến mức tối nay thậm chí còn muốn giúp Evanson giải quyết một số việc khó nói nữa.

“Ra siêu thị mua, mua loại thịt mười đô la bốn miếng ấy.” Nhưng mà, câu nói này của Evanson lại khiến gương mặt Sarah trở lại vẻ lạnh lùng. Quả nhiên bách hợp vẫn là chân ái, dị tính là tà đạo. Bủn xỉn như thế, chả trách đến bây giờ ngài vẫn cứ là một tên ế.

Thật đúng là người thì vui kẻ thì buồn, một đám thành viên hội đồng quản trị Công Nghiệp Stark đang lo sốt vó vì cục cưng Tony Stark của họ mất tích, trong khi Evanson bên này thì lại đang chuẩn bị ăn mừng.

Nhưng mà, mọi người đừng quên Evanson là một Warlock, mà Warlock vốn là một nhân vật đen đủi, đặc điểm lớn nhất của Warlock chính là cản trở vận may. Khi bạn đang hăm hở mở hết ba mươi cái rương mà bạn tích trữ bấy lâu nay, để rồi thấy chỉ toàn mở được tài nguyên và vàng, thì hãy ngẩng đầu lên nhìn, chắc chắn sẽ thấy có một Warlock đang đứng gần bạn trong khoảng cách ba mươi bước.

Đúng lúc Evanson đang chuẩn bị ăn mừng thì một chiếc xe đua Dehalaye đỏ chót bỗng đỗ xịch ngay trước cửa tiệm, một vị khách mặc đồ vét chỉnh tề từ tốn bước xuống xe, người đó chính là đặc vụ Phil Coulson của SHIELD.

Coulson đứng trước cửa, ngắm nhìn biển hiệu của tiệm Bách Bảo Richter, tuy rằng cách đây ba hôm anh mới đến đây nhưng giờ trong lòng vẫn thấy tràn đầy cảm xúc.

Lần đầu anh đến đây là ba hôm trước, kết quả lại vô tình trải qua một sự việc không thể nào tin được, phải chấp nhận một thứ không khoa học như phép thuật, khi ra về còn biết được chuyện Hydra đã hồi sinh từ cõi chết. Thế nên, vào buổi sáng của hai hôm trước, anh đã nhận lệnh của cục trưởng Nick Fury, lãnh đạo chiến dịch truy bắt sạch băng Tử Cục, một băng đảng tình nghi là có người của Hydra ẩn nấp, vào lúc tưởng đã sắp lập công thì lại hay tin chiến dịch bị lộ, kẻ cần bắt thì không bắt được, ngược lại bản thân còn bị đi thẩm tra. Hôm qua, sau khi việc thẩm tra vừa kết thúc, hiệu quả của thuốc sự thật còn chưa tan, đám đồng nghiệp xấu xa bèn lợi dụng bước đến hỏi đông hỏi tây, khiến anh suýt nữa đã khai ra luôn tư thế khi làm chuyện ấy với bạn gái. Nói tóm lại, đây là một nơi mà anh thật sự không muốn quay lại.

Nhưng mà, phải nói nhưng mà, đợt này vừa đi lại có một đợt khác, Trường Giang sóng sau xô sóng trước, sóng đã nổi lên thì không dừng lại nữa. SHIELD vừa mới định ra được phương án đối phó với Hydra thì đột nhiên lại hay tin bên ngoài, sếp lớn của ngành công nghiệp chế tạo vũ khí quân đội Mỹ, chủ tịch của tập đoàn Stark, con trai cưng duy nhất của Howard Stark là Tony Stark trong lúc đang giao dịch vũ khí thì bị bọn khủng bố tấn công rồi mất tích, chuyện này suýt nữa đã khiến Nick Fury vò nát cái đầu trọc của mình.

Nhưng sự việc đã xảy ra thì phải điều tra thôi, chứ nếu cứ vò đầu thì cũng chẳng có tác dụng gì. Thế là cuộc họp cuối cùng đã quyết định, phía Trung Đông sẽ giao cho quân đội Mỹ ở đó phụ trách, SHIELD sẽ phái chuyên viên sang hỗ trợ, dù gì quân đội Mỹ ở đó là thổ địa, sẽ hiểu rõ hơn. Còn nhiệm vụ chính của SHIELD là điều tra xem trong nội bộ nước Mỹ có phải có nội gián không, có phải có người đã trong ứng ngoài hợp với bọn khủng bố không.

Tập đoàn Công Nghiệp Stark đã độc chiếm ngành chế tạo vũ khí cho quân đội Mỹ trong suốt mấy chục năm, các tập đoàn khác đều bị họ ép cho không ngóc đầu lên được, mà ở đâu có chèn ép ở đó đương nhiên có phản kháng, nói không chừng đã có một tập đoàn nào đó không nhịn nổi nữa nên quyết định trở mình hát bài ca chống áp bức, thừa cơ lúc Tony đến một nơi hỗn loạn như Trung Đông để tiến hành trừ khử anh ta.

Hơn nữa, không chỉ sự cạnh tranh ác liệt từ đối thủ cùng ngành, mà ngay cả sự đấu đá trong nội bộ công ty cũng đã là đối tượng điều tra trọng điểm. Một tập đoàn đặc biệt giàu có như Công Nghiệp Stark, chỉ cần lôi đại ra một xì căng đan nào đó trong nội bộ của họ thôi cũng đủ quay được một bộ phim truyền hình dài mấy mùa rồi, hơn nữa tỉ lệ người xem chắc chắn còn vượt qua cả mấy bộ như Trò Chơi Vương Quyền hay Chân Hoàn Truyện nữa.

Lúc ấy, Coulson vừa mới hoàn thành cách ly thẩm tra xong thì liền được Nick Fury gọi đến văn phòng, trước tiên chúc mừng anh đã vượt qua thẩm tra, tiếp theo là báo cho anh biết việc này.

Coulson cảm thấy mình một là sẽ phải đến Trung Đông ăn cát, hai là sẽ phải ở lại giúp cho nước Mỹ, nhưng như thế thì sẽ không tránh khỏi việc phải liên tục tốn nước bọt tranh cãi với đám tai to mặt lớn trong giới kinh doanh.

Sau khi so sánh một lúc, Coulson cảm thấy muốn đi Trung Đông hơn, ở đó tuy môi trường khắc nghiệt, nhưng tình hình không quá phức tạp, thấy ai khả nghi thì cứ việc lôi ra thẩm tra thế nào cũng được. Chứ ở trong nước thì không được như thế, những tai to mặt lớn ở đây, người nào cũng là nhân vật không hề đơn giản, không phải bạn của nghị trưởng Quốc hội thì cũng là thường giao du với phó tổng thống, còn lại thì cũng là người có quan hệ mật thiết với tổng thống, chẳng có ai là dễ đối phó cả.

Nhưng mà, Coulson hoàn toàn không ngờ, nhiệm vụ mà anh nhận được còn gian nan hơn những thứ ấy. Đến khu Brooklyn, gặp Warlock ấy rồi tìm hiểu mọi việc. Đây chính là nguyên văn lời nói của Nick Fury.

Coulson lúc ấy cảm thấy rất kỳ lạ, Evanson này và Tony Stark thì có quan hệ gì với nhau, việc gì phải gặp cậu ta để tìm hiểu chứ? Không lẽ trong mấy ngày anh bị cách ly thì cái tên nghèo đến mức phải ăn mì tôm (giờ đã khá hơn rồi) ấy, đột nhiên trúng mấy tờ vé số nên phát tài trong một đêm, hay là đột nhiên tốt nghiệp ở Viện Công nghệ Massachusetts, biến thành một nhà khoa học lớn rồi kết bạn với Tony Stark sao?

Nhưng mà, Nick Fury chỉ nói ra một việc thôi đã khiến Coulson cảm thấy, có lẽ thật sự anh phải đi tìm hiểu một phen rồi.