Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 243: Chấm dứt ân oán




Nếu như Sif đã nói muốn gặp mình vậy đương nhiên phải đi một chuyến. Dù sao các boss đều có một điểm chung, đó chính là muốn có được một người hoặc một thế lực giúp đỡ, vậy trước hết cần phải nâng danh vọng lên tới một đẳng cấp nhất định mới được.

Vả lại Sif ở cũng không xa, ngay bên trong tòa cao ốc này. Làm như vậy thứ nhất là vì để dễ dàng quan sát, thứ hai là có thể giữ bí mật an toàn, người của SHIELD sẽ không để cho một nhân vật quan trọng như cô ta ở khách sạn bên ngoài, chẳng may lỡ một ngày nào đó cô ta uống say rồi, chuẩn bị dựa theo truyền thống của quê hương cô ta tìm người đánh một trận, vậy có thể sẽ thành một sự kiện quy mô lớn mang tính quần thể.

Cho nên SHIELD đã dứt khoát tìm một phòng để tiếp đãi ở ngay tổng bộ của bọn họ, đồng thời còn cải tạo lại theo phong cách của người Viking. Đặt ở đó vài thùng rượu chất đầy những loại rượu mạnh, một số biểu tượng binh khí, đặc biệt nhất chính là một phòng tắm hơi mở cửa 24 giờ, muốn tắm hơi lúc nào cũng được. 

Lúc này thì Evanson đang ngồi trong một chiếc ghế sofa được bọc bằng da gấu. Nói thật lòng anh cũng là lần đầu tiên được ngồi loại hàng cao cấp như vậy, nó làm cho anh ta cảm thấy... bản thân bị đâm đến tức giận.

Bà nó, lông gấu cứng như vậy, các người lại bọc nó vào ghế sofa và trên giường ngủ, đúng là muốn ra vẻ ta đây nên không sợ gì cả.

Sif ngồi ngay đối diện, lúc này cô ta không mặc bộ áo giáp kia, chỉ mặc chiếc áo sơ mi bên trong nhưng dường như một chút cũng không ảnh hưởng đến khí chất của cô ta, ngược lại từ mái tóc còn đang ướt đến làn da đang ửng hồng của cô thì có thể đoán được có thể cô ta vừa mới tắm hơi xong. 

Điều này làm cho Evanson cảm thấy đáng lẽ chân tay mình phải nhanh hơn một chút, nên đến trước mấy phút, nói không chừng còn có thể nhìn thấy một số thứ, có được thành tựu hiếm có gì đó.

Tuy nhiên anh phát hiện Sif đang nhìn thẳng về phía mình, điều này khiến anh hơi chột dạ một chút, không phải là suy nghĩ của mình bị cô ta biết rồi chứ?

“Evanson…” Sif gác hai chân lên nhau, ít nhiều hiện ra phong cách thục nữ, đưa tay chống cằm nói: “Anh có chuyện gì muốn nói với tôi không?” 

“À… về phương diện nào đây?” Evanson cảm giác giọng điệu của đối phương lúc nói chuyện có gì đó không đúng, do đó liền quyết định trước hết dò hỏi rõ xem đối phương rốt cuộc muốn nói cái gì.

“Bạn bè của anh rất là nhiệt tình, đôi lúc dẫn tôi đi đến một số nơi rất là thú vị, nói là muốn tôi tìm hiểu một chút về cuộc sống ở nơi này, vả lại còn tìm cho tôi một đống gọi là phim ảnh để giết thời gian.”

Sif dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn về phía Evanson rồi nói: “Không thể không nói rằng những thứ này cũng không tệ, tôi rất thích xem.” 

“Cô vui là được rồi.” Evanson cười nói. Đương nhiên là thích rồi, những bộ phim này đều đã được thông qua sự lựa chọn kỹ càng xét duyệt nhiều mặt, không chỉ đảm bảo quan điểm chính trị chính xác mà còn đảm bảo sự thú vị, tuyệt đối không phải là thể loại để cho người ta vừa nhìn một chút là buồn ngủ.

“Tóm lại tôi rất là thích nên tôi lại cần thêm một số thứ nữa để xem.” Sif nói.

“Loại nào?” Evanson hỏi, chắc phía SHIELD sẽ không đem thể loại phim đó tới đây cho cô ta xem rồi chứ? Nó tính là gì? Để người bạn ngoài hành tinh tìm hiểu một chút về quá trình sinh ra của người trái đất? 

Tuy nhiên kết quả xem ra còn tệ hơn nhiều, ít ra đối với Evanson mà nói chính là như vậy: “Tôi cần bản thu hình trận chiến với Kẻ hủy diệt vào ngày hôm đó.”

Sif nói xong liền cầm lấy điều khiển từ xa, hướng về bộ rạp chiếu phim gia đình cao cấp được chuẩn bị cho cô ấy bấm một cái, màn hình lớn 80 inch đó vừa ngay hiện ra khung cảnh lúc Sif nhảy lên người Kẻ hủy diệt, sau đó là một viên thiên thạch đuôi màu xanh lá cây cháy rực khiến cô ta bị hất bay ra ngoài.

“Anh cảm thấy chuyện này thế nào?” 

Evanson cảm thấy mồ hôi lạnh chảy thẳng từ cổ xuống tới dưới gót chân. Có chút căng thẳng nói: “Ôi... vận khí của cô thật sự là quá tệ rồi.”

Cũng may bản thu hình này chỉ quay tới cảnh cô ta bị Địa ngục hỏa đánh bay, không quay tới cảnh mình thi pháp.

“Thôi được rồi, Evanson.” Sif nói: “Lúc ấy chuyện xảy ra đột ngột làm tôi không nhìn cẩn thận nhưng bây giờ sau khi quan sát lại mấy lần mới phát hiện, khối đá ném về tôi và khối đá anh trị thương cho tôi màu sắc quả thực giống nhau như đúc.” 

Evanson nhướng mày lên, Địa ngục hỏa có cùng màu với đá trị liệu, tôi cũng không có cách nào cả:

“Cô cũng nói đó là đá trị liệu, một cái là cứu người một cái là đánh người, tính chất hoàn toàn không giống nhau đi. Vẻ bề ngoài giống nhau cũng chỉ là trùng hợp thôi.”

“Nhưng anh là pháp sư duy nhất có mặt tại hiện trường lúc đó nhỉ.” Sif lộ ra ánh mắt hung dữ nói: “Ngoài anh ra còn ai có thể triệu hồi thứ đồ này chứ?” 

“À…” Evanson thực sự cảm nhận rõ ràng được một cụm từ - như ngồi trên bàn chông. Đồng thời trong lòng cũng chửi ầm lên, Nick Fury trời đánh, những thứ này thế mà cũng cho cô ta xem, ông đây không phải là có ý muốn lấy mạng của tôi đây sao? Ông chờ đó, chờ tôi đến nước Anh đã.

“Được rồi tôi thừa nhận, cái đó là pháp thuật của tôi.” Chỉ nháy mắt thôi mà Evanson đã chống đỡ không nổi, quyết định đầu thú để được khoan hồng:

“Kì thật từ lúc Kẻ hủy diệt vừa xuất hiện, tôi đã chuẩn bị khởi động phép thuật đó rồi, trước lúc cô nhảy lên người hắn thì tôi đã khởi động phép thuật rồi, sau đó thì... cái đó cũng chỉ xem như là trùng hợp rồi.” 

“Dối trá!” Sif đập mạnh lên bàn một cái, ở phía trên mặt bàn làm bằng đá Viking liền xuất hiện vết nứt.

Lúc này liền dọa Evanson giật mình thon thót: “Nói thẳng trước không được phép đánh vào mặt, nếu có thể, tốt nhất là chỗ nào cũng không đánh.”

“Yên tâm đi.” Sif ngược lại không cầm bảo kiếm xông lên phía trước mà nói: “Anh đã từng giúp Thor, cũng đã cứu tôi, tôi sẽ không lấy oán báo ân.” 

Evanson nghe tới đây lập tức thở phào một hơi. Thật muốn lớn tiếng mà hét lên, em gái, cô đúng là ân oán phân minh, là người trọng tình trọng nghĩa.

“Tuy nhiên, anh lừa dối tôi và che giấu chuyện này… ừm hửm?” Chỉ thấy Sif đi tới bên cạnh thùng rượu, nhận lấy một ly rượu lớn đặt trước mặt Evanson: “Uống hết ly rượu này, nợ nần của chúng ta xem như một lần xóa sạch.”

“Ôi, cô thật là rộng lượng.” Evanson lau mồ hôi lạnh, mắt liếc một cái vào cái ly rượu kia, ít nhất cũng phải 700ml, vả lại từ mùi rượu cồn xông lên mũi, đây chắc chắn không phải rượu nồng độ thấp. 

“Cái đó... Tôi có thể chia thành nhiều đợt để trả góp được không? Ly rượu này cô cứ để ở đây trước cho tôi, tôi chia làm 30 năm để uống hết."

“Dù sao thì chỉ cần chờ anh uống hết phần rượu cuối cùng ở trong ly này thì nợ nần của chúng ta mới xem như là thanh toán xong, nếu như anh không muốn trong 30 năm tới mỗi ngày tôi đều cho anh một đấm.”

“Tôi là lái xe tới đây đấy.” Evanson biểu thị lái xe không uống rượu, uống rượu rồi không lái xe. 

“Uống rượu rồi lái xe mới càng thêm hăng." Sif nói: “Giống như lúc còn ở quê hương tôi, có ai trước khi lái xe mà không nốc một ly rượu lớn chứ?”

Trong lòng Evanson nghĩ, tình hình tai nạn giao thông của các người chắc chắn có tăng không giảm, một này nào đó anh sẽ góp ý với Thor, để anh ta tham khảo luật giao thông ở trái đất, nghiêm cấm sau khi uống rượu còn cưỡi rồng lái phi thuyền.

Tuy nhiên anh nghĩ lại một chút, bản thân nếu như thật sự đề xuất ra ý kiến này, chắc hẳn sẽ bị những người Asgard còn sót lại cầm dao phanh thây mất. 

Cuối cùng Evanson dứt khoát cắn răng một cái giậm chân một phát, ngẩng cổ lên bợ ly rượu uống một hơi.

Không ngoài dự đoán, rượu này nồng độ rất cao, Evanson ngay lúc đó liền cảm thấy trời đất quay cuồng, đầu ngã vào chiếc ghế sofa kia.

Con bà nó, xem ra chuyến bay đi nước Anh hôm nay không kịp nữa, ôi... đó là loại vé giá ưu đãi nên không thể hoàn trả!