Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 218: Sức mạnh được đánh giá cao




Blackheart không nghe lời khuyên của Evanson, cố chấp đi vào trong phòng, những tiếng động trong gian phòng kia giống như nhốt mười con Jerry và mười con Tom lại trong một căn phòng vậy, căn bản không thể dừng lại được.

Những tiếng loảng xoảng vang lên, vách tường vây kín bị đập nát, một thứ gì đó màu đen tuyền bị ném ra ngoài, chính là Blackheart, từ khi sinh ra trên cuộc đời này hắn không tưởng tượng rằng có ngày bản thân sẽ bị người ta làm như vậy.

Vẻ ngoài của hắn bây giờ vô cùng chật vật, bộ quần áo trên người vốn đã dính toàn bụi đất, hiện giờ còn có thêm không ít chỗ bị phá nát. Trên ngực hắn cũng bị đánh thành một lỗ lớn, chảy ra không ít máu, một dòng máu màu đen thể khí. 

Evanson thầm oán, không phải anh là búp bê được thổi khí vào đấy chứ?

Vẻ mặt của hắn hiện giờ ngơ ngác, nằm trên mặt đất không nhúc nhích, không phải bởi vì hắn bị thương quá nặng mà bởi vì hắn hoàn toàn không hiểu nổi tình huống bây giờ là gì, đầu óc cũng lâm vào trạng thái tắt máy.

Vốn ngài Blackheart của chúng ta cho rằng đã tìm ra nhược điểm của Evanson rồi, chuẩn bị hóa thân thành sói vào nhà đùa giỡn con gái nhà đàng hoàng một chút. Nhưng đợi đến khi hắn ta đi vào trong phòng tối đen như mực, còn chưa kịp nói gì thì đã nhìn thấy một thanh kiếm to lớn màu tím hoa Tử Vi viền xanh đang lao về phía mình. Nếu không phải hắn vô thức lui một bước thì đã thực sự bị kiếm này chém trúng rồi, suýt chút nữa đã biến người hắn thành hai nửa rồi. 

Nhưng Blackheart vừa tránh thoát khỏi khoảnh khắc giữa sự sống và cái chết này, không đợi hắn hít thở một hơi tử tế, đối phương đã phi thẳng người về phía trước, sử dụng một loạt kĩ năng linh hoạt điêu luyện, không cho hắn dù chỉ một giây điều hòa hơi thở.

Công kích hủy diệt! Áp chế! Báo thù! Đánh gãy gân cốt! Cuối cùng Blackheart không trốn tránh kịp đã bị một một cái khiên đánh tới, mạnh mẽ hất ra ngoài tường.

Hiện giờ Sif là một chiến sĩ phòng ngự, cũng dùng một tay cầm kiếm một tay cầm khiên ném Blackheart ra khỏi phòng, đôi mày thanh tú nhíu lại, nổi giận nhìn Blackheart ngã dưới mặt đất không đứng dậy được. 

Bà đây là để bày tỏ lòng kính trọng với Evanson, vốn định trước khi hắn cầu viện trợ sẽ không nhúng tay vào trận chiến lần này. Chuyện này vốn là chuyện tốt, không ngờ cái tên này dám chọc bà đây, xem ra không chém chết mày... Đúng rồi, cái tên lang thang này là ai vậy?

"Con trai của chúa tể địa ngục Mephisto, Blackheart." Evanson giống như nhìn ra nghi vấn trong lòng Sif, cố ý nói: "Không nghe lời khuyên của tôi, hiện giờ cảm thấy thế nào?"

Blackheart lăn như một con lười đến một góc, kinh ngạc nhìn trang phục trên người Sif, nghiến răng nghiến lợi nói: "Người Asgard!" 

Nếu bây giờ có người nói cho hắn biết địa ngục là nơi âm hiểm xảo trá nhất thì hắn xin hứa hắn sẽ không nói bất cứ lời nào cả, một cái miệng rộng cũng phải xoắn lại rồi. Nhân tài của Asgard mới là xấu xa nhất đấy có phải không? Xấu xa nhất luôn đấy!

Hiện tại Blackheart cảm thấy đây là hoàn toàn là một cái bẫy chỉ nhắm vào một mình hắn, hơn nữa còn là bẫy liên hoàn!

Đầu tiên là làm bộ dạng bí ẩn lấy khế ước đi, sau đó cố ý để lại chút manh mối dẫn dắt mình tới địa điểm mà bọn họ đã lựa chọn sẵn, để Kẻ hủy diệt phục kích mình, còn bản thân may mắn lấy thủ hạ ra chết thay, hơn nữa trước đó còn thu phục được Ghost Rider, hắn có đủ năng lực để quấy nhiễu Kẻ hủy diệt rồi. 

Nhưng người Asgard đã chuẩn bị sẵn sàng, là một nữ chiến binh vô cùng mạnh mẽ mai phục trong phòng, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng lao ra cho mình một kích trí mạng.

Chết tiệt, đây rốt cuộc là thù gì oán gì vậy? Không để lại cho hắn dù chỉ là một con đường sống. Hơn nữa không phải đám Asgard to lớn thô kệch chỉ biết uống rượu đánh nhau thôi sao? Vậy thì tại sao sử dụng kĩ năng lại thành thục đến vậy, khốn kiếp thật.

"Ma quỷ địa ngục chịu chết đi!" Sau khi Evanson cố ý nói như vậy xong, Sif đã biết thân phận của đối phương, vậy thì cũng không cần phải nhiều lời nữa, ma quỷ địa ngục, còn là kẻ không biết tên, muốn bày âm mưu quỷ kế đối với thế giới này, hơn nữa khi nãy nửa đêm rồi còn dám vào phòng mình, vậy thì chém chết đã rồi nói sau! 

Blackheart vẫn có chút bản lĩnh, khi nãy ở trong phòng thật sự vì sự việc xảy ra quá đột ngột, không nghĩ được nhiều mới liên tiếp trúng chiêu, hiện giờ đã ổn định lại trạng thái, đến bây giờ hắn đã có thể thể hiện toàn bộ kĩ năng tránh né điêu luyện của bản thân rồi.

"Hừ?" Mấy lần công kích của Sif đều bị hụt, cô hừ lạnh một tiếng, ném tấm khiên bên tay trái ra, hai tay cầm kiếm, lại một lần nữa chém tới, đây chính là từ phòng ngự biến thành tấn công à.

Chém, đánh mạnh, công kích trí mạng, đòn đánh khổng lồ! Sau khi thay đổi thể chất, công kích của Sif quả nhiên càng mãnh liệt hơn so với trước, nhưng Blackheart vẫn có thể tránh thoát những chỗ hiểm. Điều này khiến mí mắt người đứng xem là Evanson phải nhảy dựng. 

Sif lại chém một phát thất bại nữa, sau đó cô thuận thế xoay người một cái, khi lưng quay về phía Blackheart, hai tay liền xê dịch một chút, thanh trường kiếm của cô rõ ràng biến thành hai cây, một Sif cuồng bạo xuất hiện.

Sif xoay người hết sức, thuận thế tạo ra một cơn lốc chém. Nhờ song kiếm chém cuồng bạo nên phạm vi công kích bạo tăng gần một tầng, mũi kiếm chém lên cái cằm của Blackheart, để lại trên mặt hắn một vết thương hẹp dài, nhưng ít nhất cũng không chém ngang đầu hắn, hắn thầm vui mừng trong lòng.

Nhưng trừ lần đó ra, những công kích tiếp theo Sif chỉ có thể chém lên quần áo của đối phương, dường như không thể thương tổn được cơ thể của hắn. 

Evanson hơi giật mình, quả nhiên sức mạnh của Blackheart hơn Sif. Nhìn qua thì có vẻ tình hình hiện tại bất lợi cho hắn, chẳng qua bởi vì kinh nghiệm cận chiến của hắn rõ ràng không phong phú được như thể chất bằng ba đại lực sĩ kia của Sif, hơn nữa hắn đánh tay không, cho nên nhất thời khó có thể tiếp cận được với một người có binh khí như Sif.

Nhưng điều khiến Evanson phải giật mình cũng không phải chuyện này, mà là: "Điện hạ Blackheart, sức mạnh của anh cũng chỉ có như vậy thôi sao? Điều này thật khiến người ta phải thất vọng mà."

Sức mạnh mà Blackheart biểu hiện ra hiện giờ khác xa so với tưởng tượng của Evanson. Ban đầu Evanson đánh giá cao sức mạnh của vương tử địa ngục Blackheart này, vì lí do an toàn cho nên anh mới không tiếc cướp người trong tay Thor, để Kẻ hủy diệt ở lại đây làm viện binh cho mình. 

Nhưng hiện giờ hắn mới phát hiện ra, cũng là vương tử, nhưng Ma vương tử Blackheart thật sự thua xa so với hoàng tử Thor.

Nhưng ngẫm lại cũng phải, Odin nhà người ta thật sự bồi dưỡng Thor thành người thừa kế, vậy nên sử dụng cách dạy bảo tốt nhất, cho trang bị tốt nhất, vũ khí tốt nhất, đợi đến một ngày nào đó khi bản thân đã nhắm mắt, chân đạp một cái là hắn có thể trở thành cầu nối lớn của chín đại vương quốc.

Nhưng Mephisto lại không phải như vậy, hắn căn bản chưa từng nghĩ tới vấn đề thoái vị. Hắn cho rằng cho đến ngày tận thế, địa ngục vẫn phải là địa ngục của hắn, cho nên Blackheart vẫn chỉ có thể là vương tử, không phải người thừa kế, đương nhiên hắn cũng chả cần phải bồi dưỡng gì cả. 

Dạy bảo, không có gì mà không gây dựng bằng hai bàn tay trắng, nhóc con, địa ngục là của ta, nhóc không cần phải khiến ta suy nghĩ lung tung nữa. Sức mạnh, hà hà, vậy thì cũng là của ta, nhóc tự sinh tự diệt đi. Về phần sự quan tâm của hắn... Sau khi biết được Blackheart lén ra khỏi nhà, Mephisto ra lệnh bắt hắn đưa về địa ngục, sống thì tốt, chết cũng chấp nhận.

"Chớ xem thường tôi..." Bởi vì hiện tại Sif cuồng bạo dùng song kiếm, phạm vi công kích cũng mãnh liệt hơn nhưng chiêu thức cũng được mở rộng ra, khe hở cũng lớn hơn nên Blackheart vẫn luôn tránh né, sau khi nhìn thấy có cơ hội liền giống như con rắn độc phi thân lên giữ lấy cổ tay Sif.

"Sức mạnh của ta không chỉ đơn giản như vậy thôi đâu!" Blackheart nhe răng cười, hai cổ tay Sif bị hắn giữ chặt, bắt đầu trắng bệch khô quắt lại. Mặc dù Witch không được dạy dỗ gì nhưng vẫn có địa vị là vương tử địa ngục, hắn vẫn biết cách sử dụng năng lực thiên phú bẩm sinh: 

"Người Asgard, dưới sức mạnh của ta cũng trở thành một xác ướp mà thôi. Thật đáng tiếc cho gương mặt xinh đẹp này."

"Điều này e là không được." Evanson âm trầm nói: "Đừng quên còn có tôi ở đây."

Evanson vừa nói dứt lời, Blackheart liền cảm thấy có một luồng năng lượng khác thường xâm nhập vào trong cơ thể mình.