Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 197: Dẫn bọn họ về đi




"Tôi đã bị trục xuất rồi." Thor không hề giấu giếm gì cả, cứ như vậy nói ra lí do. Che che giấu giấu vốn không phải là phong cách của Thần Sấm, thậm chí nếu câu trả lời sẽ gây rắc rối cho anh ta, anh vẫn chọn trả lời một cách trung thực.

"Bởi vì lòng kiêu ngạo và sự ngu dốt của tôi, tôi đã đưa ra một lựa chọn sai lầm, nó không chỉ khiến cho những anh em của tôi cùng đồng bào của mình rơi vào nguy hiểm, mà còn làm cho toàn bộ vương quốc đi tới bờ vực chiến tranh. Nhưng sau chuyện đó tôi vẫn còn cố chấp cho rằng mình đúng, đã thế lại còn đối đầu với cha của tôi. Điều này khiến ông ấy cảm thấy bị tổn thương, ông cho rằng tôi không đủ tư cách để kế thừa vương quốc của ông ấy, thế nên tôi chịu sự trừng phạt bị trục xuất này."  

"Trục xuất sao? Đây là một tình huống khiến người ta cảm thấy thật khó có thể ngờ được." 

Mặc dù hiện tại bản thân đã biết rồi nhưng lúc này Evanson vẫn giả vờ làm như ngạc nhiên lắm.

"Ngài chính là vì lí do trục xuất này nên mới đến trái đất?"

"Trái đất? Nơi đó ở đâu vậy?" Thor không hiểu nên hỏi lại. 

Evanson nhìn ngắm xung quanh: "Chính là nơi đây."

"Ồ, là chỗ này sao?" Thor dường như đã nhận ra điều đó.

"Chúng tôi thường gọi nơi này là Midgard." 

"Có thể là do khác biệt về văn hóa." Ở hai nền văn minh khác nhau, cùng một vật thể sẽ có những tên gọi khác nhau. Evanson không cảm thấy điều này có gì lạ, hơn nữa bản thân cái tên gọi trái đất này là không chính xác. Theo lập luận trực quan nhất, ở đây nên được gọi là thủy cầu hay những cái tên đại loại như vậy mới đúng.

"Vì vậy, mục đích của việc ngài đến đây chỉ là vì chịu sự trừng phạt chứ không phải vì những thứ khác, chẳng hạn như giao lưu hoặc là để lộ thần tích với mục đích truyền giáo?"

Thor có chút không hiểu về những điều này, mấy thứ như giao lưu thì anh biết. Khi từ Asgard đến trái đất rất lâu trước đây, mặc dù không phải từ ý định ban đầu nhưng thực sự có một cuộc trao đổi ngắn gọn, thế nhưng… 

"Anh nhắc đến truyền giáo? Nó có nghĩa là gì?"

"Ngài không biết sao?" Evanson nói một cách lơ đãng:

"Những tung tích về việc hành tinh Asgard của các ngài đến trái đất rất lâu trước đây đã được coi là một thần thoại lưu truyền đến tận ngày nay, có thể hiện tại đã ít người hơn rồi nhưng vẫn còn một số người tin tưởng các ngài, các ngài lại không nghĩ gì về vấn đề này sao?" 

"Chúng tôi không phải là thần tiên. Chúng tôi cũng được sinh ra như con người, cũng sinh sống và rồi chết đi. Đây là những gì mà cha tôi thường nói."

Thor nở một nụ cười trào phúng.

"Tôi đã từng nghĩ rằng cách nói này là sai vì dù sao chúng tôi cũng có thể sống được năm nghìn năm. Nhưng mà hiện tại, sau khi tôi đã mất đi sức mạnh của mình..." Đó là đôi mắt âm thầm nhìn về phía Jane: 

"Tôi nghĩ rằng cách nói này là đúng, tôi chắc chắn sẽ không để cho loài người có đức tin vào chúng tôi, quỳ lạy chúng tôi thì có ý nghĩa gì đâu."

Miệng của Evanson hơi nhếch lên, đôi mắt anh hơi liếc nhìn phía sau, anh nghe thấy tiếng Coulson và Melinda thở phào nhẹ nhõm. Trên thực tế, những câu hỏi này là do bọn họ ủy thác cho Evanson đi hỏi.

Xét cho cùng, trong xã hội ngày nay luôn có một số người cũng vì áp lực của cuộc sống quá lớn để rồi sẽ tham gia các giáo phái phi lí như tổ chức ngu ngốc Thánh điện giáo nhân dân. Một giáo phái giả tưởng theo đuổi sự tự hủy diệt. Chúng có thể dẫn đến một loạt bi kịch và gây tổn thất nặng nề cho sự ổn định của thế giới. Thế thì khi có sự xuất hiện của một vị thần sống sờ sờ đó sẽ dẫn đến bao nhiêu bất ổn? Do đó, cục SHIELD hết sức chú ý đến chuyện này. 

"Thế còn thời gian quay về?" Evanson lại hỏi.

"Khi nào ngài sẽ kết thúc quá trình trục xuất này?"

Nghe thấy điều này, Thor thở dài, cúi đầu rồi nói: 

"Có thể sẽ không có cái ngày kết thúc đó đâu."

Coulson và Melinda nhìn nhau, trong mắt bọn họ khó lòng giấu được sự lo lắng thật sự. Rõ ràng là việc Thor ở lại trái đất dài ngày không phải những gì mà bọn họ muốn. Thế nên Coulson mới lên tiếng hỏi:

"Tại sao?" 

"Cha tôi cũng đã cao tuổi rồi..." Giọng nói của Thor đầy thương cảm.

"Những gì tôi làm đã khiến ông ấy vô cùng thất vọng và đau lòng nên ông đã băng hà cách đây không lâu rồi, còn mẹ tôi vì chuyện này mà trách móc tôi, bà không đồng ý cho tôi quay lại hành tinh Asgard..."

Nói đến đây, giọng của Thor có chút nghẹn ngào. 

"Vâng, điều này thật đáng tiếc." Evanson lần đầu tiên lướt qua bằng một ánh mắt cảm thông, sau đó nói:

"Xin lỗi, tôi ra ngoài một lát."

Anh đứng dậy và đi đến một góc của căn phòng cùng với Melinda và Coulson để đảm bảo cuộc trò chuyện của họ sẽ không bị ai nghe thấy. 

"Hai người nghĩ sao?"

Coulson và Melinda nhìn nhau, sau đó vô cùng ăn ý nhìn Evanson, ý muốn nói là anh là đặc phái viên toàn quyền, anh quyết định là được rồi.

"Đưa bọn họ trở lại căn cứ, Thor và những người bên cạnh ngài ấy." Evanson nói. Sau đó, anh nhìn hai người vẫn đang nhìn chằm chằm mình với đôi mắt kỳ lạ, anh nói: 

"Đừng nói là hai người không nghĩ như vậy."

"Không," Coulson hơi nghiêng đầu rồi đáp: "Tôi chỉ nghĩ là..."

"Anh chắc chắn sẽ có những ý kiến khác, ví dụ như là để cho ngài ấy sống cuộc sống của một con người bình thường." 

Melinda nói: "Xét cho cùng, về mặt lý thuyết mà nói, anh ta và anh đều được tính là những người đặc biệt. SHIELD sẽ không đưa anh vô nhà tù đâu."

"Vậy sao? Tôi nghĩ lý do ban đầu các người không đưa tôi đi là bởi vì tôi khá trung thực và tôi sẵn sàng hợp tác với SHIELD." Evanson nhìn về phía Thor đang đau buồn rồi nói:

"Ngài ấy và tôi khác nhau, tôi chỉ là một Warlock, Warlock duy nhất trong thế giới này, một mình cô đơn. Nhưng còn ngài ấy dù là hiện tại không còn là hoàng tử hay vương tử nữa, nhưng nói đến sức ảnh hưởng thì chúng tôi không thể cùng chung tiếng nói, huống hồ là tôi có cảm giác chuyện này vốn dĩ không hề đơn giản như vậy." 

"Mấy người đang để ý đến cái gì vậy?" Jane nhìn thấy mấy người Evanson đang đứng ở góc tường thì thầm to nhỏ liền cảm thấy khó chịu trong lòng. Không biết mấy tên đặc công bí mật của chính phủ lại đang giấu giếm việc xấu xa gì đây. Lần trước bọn chúng đến lấy đi toàn bộ tư liệu, lần này sau khi biết thân phận của Thor thì bọn họ muốn làm gì? Chắc không phải định mang anh ấy đi luôn đấy chứ.

"Không có gì." Evanson đột nhiên quay lại, nở một nụ cười rạng rỡ.

"Chúng tôi chỉ muốn mời vị khách đặc biệt đến từ Asgard này. Ngài Thor đáng kính đến với chỗ chúng tôi với tư cách khách mời, và để tránh việc các cô sẽ lo lắng cho ngài ấy. Vì vậy tôi đã quyết định để hai người được ở bên cạnh nhau." 

"Sau đó sẽ bị cắt ra thành từng lát?" Darcy hỏi với giọng điệu đầy sợ sệt. Cô liên tưởng đến những nhịp cầu cổ điển trong các bộ phim khoa học viễn tưởng, tổ chức tà ác bắt được những người ngoài hành tinh thân thiện và sau đó thực hiện một loạt các thí nghiệm độc ác.

"Tại sao lại không nhỉ?" Evanson liên tục xua xua tay, nói:

"Nghĩ đến thân phận của ngài ấy đi, cô nghĩ là chúng tôi sẽ làm những chuyện ngu ngốc như vậy sao?" 

"Nghe này, mặc dù bây giờ tôi đang mất đi sức mạnh." Thor lúc này mặt mũi nghiêm túc hẳn lên, anh nói:

"Nhưng tôi sẽ không để cậu sắp xếp cuộc sống của tôi cũng như không được phép làm hại bạn bè của tôi."

Anh ta hùng hổ đứng dậy, nắm chặt nắm đấm. Bộ dạng như muốn cho đám người lông bông các cậu chứng kiến Asgard lần đầu tiên nâng cao tư thế mạnh mẽ của nguyên tố Shaman. 

"Người của hành tinh Asgard, hừ." Evanson lắc đầu và ngăn cản Coulson và Melinda đang rút khẩu súng điện ra.

"Chúng tôi không có bất cứ ý nghĩ nào sẽ làm hại ngài và bạn bè của ngài."

"Vậy thì mời anh mau chóng rời khỏi đây." Thor nói: "Bạn bè của tôi không thích các anh." 

"Ha ha." Evanson nói với một giọng đầy mỉa mai:

"Sự việc không đơn giản như ngài nghĩ đâu. Thor, tôi nghĩ có một chuyện ngài vẫn chưa biết rõ."

Thor: "Chuyện gì?" 

"Cha ngài vẫn chưa chết. Ngài đã bị lừa rồi."