Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 188: Tôi không cần những thứ này




Mephisto mang theo vẻ hứng thú nhìn về phía Evanson đang tỉ mỉ xem xét bản khế ước. “Nhóc con, cậu rất chuyên nghiệp đấy.” 

Evanson yêu cầu xem khế ước, Mephisto không hề cảm thấy kì lạ một chút nào. Dù sao thì một hợp đồng lao động mỗi tháng 2.000 đô nói không chừng còn phải xem cả nửa tiếng đồng hồ, huống hồ là vụ giao dịch đẳng cấp này! Cho nên ngay cả nghĩ cũng không cần, hắn đã ném bản khế ước qua. Nhưng biểu hiện tiếp theo của đối phương khiến hắn ta có chút bất ngờ, thậm chí cảm thấy có phải cái tên nhãi này thường xuyên giao dịch với ma quỷ không, nếu không sao cậu ta lại rành nghề thế? 

Sau khi tiếp được cuộn khế ước, vốn muốn mở ra xem xét kỹ lưỡng nhưng khi vừa kéo ra một chút, ánh mắt Evanson vô tình lướt qua Johnny ở đằng xa, thình lình cuộn tờ khế ước lại. 

Evanson đột nhiên nhớ lại tình cảnh lúc Johnny và Mephisto ký kết khế ước. 

Sau khi Johnny vừa mở hoàn toàn bản khế ước, cơ quan mà Mephisto thiết kế trên cuộn khế ước xẹt qua ngón tay anh ta khiến máu tươi rơi xuống, như vậy việc ký kết khế ước cũng đã hoàn thành. Lúc đó ngay cả nội dung khế ước Johnny vẫn chưa kịp đọc, càng không cần phải nói đến suy nghĩ, cứ như vậy mà mơ hồ bán đi linh hồn của mình. 

Evanson mỉm cười. Tuy là không biết Mephisto có thiết kế cơ quan trong cuộn khế ước này không nhưng cẩn thận vẫn hơn, phòng bị trước sẽ không có sai sót. Anh nhẹ nhàng đẩy cuộn khế ước ra, để nó lơ lửng trước mặt rồi tự động mở ra. 

Evanson không vội vàng xem xét chữ nghĩa trên đó mà dùng phép thuật xóa sạch đường viền trang trí trên bản khế ước, sau đó lau chùi qua những chỗ đó, đảm bảo không có bất kỳ ký tự bất thường nào sót lại. 

Tiếp theo, anh kiểm tra tỉ mỉ cuộn khế ước xem có thứ gì kẹp vào không, triệu hồi con mắt của Kilrogg xem trong đây có nội dung nào được ghi nhỏ lại không. 

Cuối cùng anh cẩn thận đọc đi đọc lại vài lần, còn cố tình thêm dấu câu vào nguyên văn để tránh trường hợp vì ngắt câu không đúng mà dẫn đến ý nghĩa khác nhau. 

“Xem ra… đúng là không vấn đề gì.” Sau khi xem xét thật kỹ lưỡng, Evanson liền ký tên mình lên trên đó. 

“Thật không ngờ.” Evanson vẫy vẫy bản khế ước đã được anh cuộn lại, nói: 

“Ông lại không hề giở trò gì trên đó.” 

“Ha ha.” Mephisto cười nhã nhặn: 

“Có lẽ ta sẽ tăng tốc độ ký kết lên nhanh một chút nhưng ta sẽ không giở trò trên nội dung khế ước.” 

Nhìn biểu cảm không tin nổi của Evanson, hắn liền giải thích: 

“Những tên ác ma ti tiện sẽ dùng bạo lực để cướp đoạt thứ mình muốn. Những tên ma quỷ tao nhã hơn sẽ giở trò lừa gạt trên bản khế ước, nhưng ta...” 

Nói đến đây, một luồng khí chất cao ngạo tỏa ra từ người Mephisto. 

“Không cần những thứ đó, ta là chúa tể địa ngục, thứ ta muốn sớm muộn gì cũng có được cho dù không xài mấy thủ đoạn này.”

Ký kết một bản khế ước công bằng, nghiêm túc tuân thủ nội dung khế ước làm việc, nhưng ông ta sẽ luôn có được thứ ông ta muốn, đây chính là tự tin và ngạo mạn của chúa tể địa ngục, lòng tham của ông ta không hề che giấu.

“Vậy ông dự định đạt được cái gì từ tôi? Lại dự định sử dụng thủ đoạn gì ngoài bản khế ước để đạt được nó?” 

Evanson hỏi, anh cảm thấy lời của đối phương không phải đang khuếch trương thanh thế. 

“Ta sẽ không nói cho cậu nghe đâu.” Mephisto âm hiểm nói: 

“Nhưng đến một ngày cậu sẽ biết, thậm chí đến lúc đó cậu sẽ không kháng cự.” 

Biết ngay là giao dịch với ma quỷ không đơn giản mà, cứ tưởng phòng bị mánh khóe trên tờ khế ước thì mọi sự may mắn, nào ngờ thủ đoạn của đối phương lại còn vượt ngoài bản khế ước nữa chứ. 

Evanson sa sầm mặt nói: “Hy vọng đến lúc đó vị trí của ông và tôi không bị ngược lại.”

Lúc này phía đông đã hừng sáng, cũng có nghĩa rằng thời gian của Mephisto không còn nhiều nữa, ông ta phải rời khỏi đây trước bình minh. Tuy là ánh sáng mặt trời không làm tổn hại gì đến ông ta nhưng sẽ khiến ông ta thấy khó chịu.

“Cậu chuẩn bị khi nào thực hiện theo khế ước?” Mephisto phá vỡ sự trầm mặc, hỏi. 

“Qua một thời gian đi.” Evanson thản nhiên trả lời. 

“Không phải lập tức thi hành sao?” 

Hiển nhiên Mephisto đối với câu trả lời này rất không vừa lòng. 

“Khế ước cũng ký rồi, ông còn sợ tôi trốn chạy sao?” Evanson cười cười. 

“Ma tốc độ của ông cần phục hồi sức mạnh thì tôi cũng cần thời gian phục hồi pháp thuật. Với lại…”

“Tôi còn có chuyện quan trọng khác phải làm, tôi dự định hoàn thành chuyện này rồi mới thực hiện khế ước.”

“Chuyện khác phải làm?” Nếu đối phương là cái tên lỗ mãng không biết gì thì thôi đi, nhưng tên này rõ ràng biết rõ phân lượng của bản khế ước này, lại đem nó xếp thứ hai. Hành vi này khiến Mephisto không hiểu nổi.

“Ông chưa cảm nhận được gì sao?” Evanson cố làm ra vẻ kinh ngạc, chỉ tay về một hướng, nói: 

“Nửa tháng trước có một vật thể dị thường rơi xuống mảnh đất này.” 

Mephisto tò mò nhìn theo hướng Evanson chỉ, sau đó liền khinh bỉ liếc anh một cái rồi quay đầu qua một bên. 

Evanson vẫn duy trì động tác lúc nãy, trong lòng thật không hiểu nổi vô duyên vô cớ anh lại bị khinh thường chứ? Chỉ cảm thấy eo mình bị người khác ngắt thật mạnh, đồng thời giọng nói nghiến răng nghiến lợi của Melinda vang lên: 

“Đồ dở hơi, chỉ ngược hướng rồi!” 

“Đấy… ông xem, tôi nói mặt tôi chưa hồi phục mà, bây giờ đầu còn chút choáng, ha ha...” Evanson cười gượng để tay xuống. 

Tên nhãi này còn chống chế? Mephisto trong lòng mắng: mặt trời đã mọc qua đầu rồi, còn có thể chỉ ngược hướng nữa sao? 

Đầu của ngươi là choáng đến mức nào? 

“Cái... cái thứ đó sao?” Mephisto giật mình không nhẹ. 

“Búa của Thần Sấm, quả thật là vật thể dị thường.” 

Mephisto kiến thức sâu rộng, đương nhiên biết cây búa thần này là thứ gì, ngay cả nguồn gốc lại lịch của nó cũng tường tận. Tâm tư hắn không ngừng xoay chuyển, rất nhiều ý tưởng nổi lên, nhưng chưa hề nghĩ đến chuyện muốn độc chiếm búa thần. 

Đây nhất định không phải vì phẩm chất đạo đức cao thượng, cũng không phải vì hắn ta coi thường sức mạnh của búa thần. Chủ yếu vì hắn ta cảm nhận được Odin đã đặt cấm chú lên cây búa này, một mình hắn ta thì không hóa giải được. 

Là một ác quỷ, để hắn ta cầm một cây búa phóng điện khắp nơi, đây không phải là tự đi ngược đãi mình sao? 

“Nó với cậu có quan hệ gì?” Mephisto hỏi. 

Thor không phải nhân vật tầm thường, không bàn về sức mạnh của anh ta, chỉ nói về thân phận thôi thì đã không nên có dính dáng gì với tên này rồi. 

“Tôi nhận lệnh, toàn quyền giải quyết chuyện này.” Evanson nói thật. 

Đồng tử Mephisto co lại. Chuyện này? Chỉ chuyện gì? Chắc không phải là chuyện Thor làm rơi cây búa nhờ cậu ta đi nhặt lại chứ? Nhận lệnh? Nhận lệnh của ai? Chỉ có một người có tư cách ra mệnh lệnh này và cũng chỉ có ông ta mới ban cho cái gọi là toàn quyền giải quyết. 

Tên này làm việc cho ông ta sao?