Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 173: Anh có các ghi chép chứ?




Sự khác biệt về văn hóa cũng như sự khác biệt trong thói quen sinh hoạt có thể dẫn đến những thứ rất tương đồng trong hai nền văn minh, nhưng lại có cách sử dụng hoàn toàn khác nhau. Ví dụ như một thứ trông giống như một chiếc bút chì cơ khí nhưng chỉ cần vài cú bấm có thể khiến cho trí nhớ của bạn biến mất chỉ trong nháy mắt. 

Nhưng thứ rơi xuống từ ngoài trái đất lần này, Nick Fury có thể chắc chắn 100%, đó là một chiếc bùa chiến cán ngắn, ngay cả khi được đặt nó trong các nền văn minh khác, nó cũng sẽ không có công dụng gì khác ngoài việc dùng để đóng đinh và đánh người cả. 

Nhưng dù một chiếc búa có là công cụ hay là một vũ khí thì có lẽ chúng đều là những đồ vật xuất hiện từ thời nguyên thủy, vậy thì tại sao một đồ vật xa xưa như vậy lại có thể thoát khỏi lực hút của hành tinh mẹ mà rơi vào trong khoảng không vũ trụ được? 

Hơn nữa có một điều chắc chắn, đó là đây không phải vật thể đến từ hệ mặt trời bởi vì các hành tinh khác trong hệ mặt trời có sự sống hay không thì không biết, nhưng ít nhất vẫn chưa có văn minh. Cho nên nó có thể là đến từ khoảng không bên ngoài. 

Nhưng trong hệ mặt trời, trái đất không phải nằm ở vị trí trong cùng hay ngoài cùng nhất, vậy tại sao chiếc búa có thể rơi xuống trái đất một cách trùng hợp như vậy? 

Và sau khi trải qua nhiệt độ cao tạo ra bởi ma sát với tầng khí quyển cũng như động năng khổng lồ được tạo ra bởi việc tốc độ lao xuống mặt đất không chút suy giảm, vậy mà nó không có chút sứt mẻ gì. Rốt cuộc là trình độ khoa học như thế nào mới có thể luyện ra được một vật thể cứng như vậy? Nếu như là một nền kĩ thuật tiên tiến thì tại sao lại tạo ra một công cụ nguyên thủy như thế? Khoa học căn bản không có cách nào giải thích được điều này. 

Nếu đã là một chuyện không khoa học như vậy thì chỉ có cách tìm một người không khoa học để hỏi thôi. 

“Người bình thường có thể không biết nhưng tất cả chúng ta nên biết rằng người ngoài hành tinh thực sự tồn tại và họ cũng từng ghé thăm trái đất.” Nick Fury nói. 

“Ngài nghi ngờ rằng chủ nhân của chiếc búa này hoặc nền văn minh tạo ra chiếc búa này đã từng đến trái đất?” 

Evanson lên tiếng hỏi. Ngài đoán đúng đó, người tạo ra nó quả thực đã ghé thăm trái đất. 

“Tất nhiên rồi.” 

Nick Furry gật đầu và nói: 

“Trong vũ trụ này có bao nhiêu hành tinh? Nếu chiếc búa không cố ý nhắm tới trái đất thì tỉ lệ nó đáp xuống hành tinh này, chắc đến một phần một trăm triệu cũng không được.” 

“Ngài cũng nghĩ rằng có thể tôi biết những chuyện liên quan đến chiếc búa này sao?” Evanson hỏi. 

“Nền văn minh của con người đã có từ hàng nghìn năm trước rồi nhưng để nói chính xác về thời gian nền khoa học bắt đầu được khai hóa thì cũng chỉ mới được có một, hai trăm năm mà thôi. Cho nên hầu hết lịch sử của loài người đều là u mê cả.” 

Nick Fury tiếp tục giải thích: “Trong những năm tháng đó, nhừng người ngoài hành tinh đến từ vũ trụ bao la kia đều được gọi là những vị thần.” 

“Vì thế ngài cho rằng một gã biết phép thuật như tôi có lẽ sẽ hiểu hơn một chút về mấy chuyện như này?” 

Evanson tự ngồi lẩm bẩm: 

“Các vị thần, phép thuật đều có thể quy về phạm vi thần bí. Nhưng mà...” 

“Tôi nhớ mình đã từng nói là, pháp thuật không phải là sự sùng bái thần tượng.” 

Evanson híp mắt lại, nói: “Khác với mấy tên thầy tế điên rồ kia, trong quan niệm của các pháp sư thì thần chính là những pháp sư mạnh hơn.” 

“Pháp sư? Anh không phải là một Warlock hay sao?” 

Nick Fury cau mày lại, hỏi Evanson. 

Evanson đã không nhấn mạnh rằng Warlock và pháp sư là hai chức vị hoàn toàn khác nhau. 

“Được rồi.” Evanson nhếch mép, nói: “Theo như cách nói của giới Warlock thì chỉ cần có đủ sức mạnh, bản thân chính là một vị thần.” 

“Điều này hơi khác so với những gì tôi tưởng tượng...” Nick Fury nói. 

“Tôi cũng đã từng nói rằng khoa học là chân lí và phép thuật cũng là chân lí.” 

Evanson nói một cách nghiêm túc: “Mà trên con đường theo đuổi chân lí, không được phép xuất hiện mê tín dị đoan và sùng bái.” 

“Cũng có lí.” Nick Fury gật đầu, ra chiều suy nghĩ. 

Ở châu Âu, Aristoteles và Kinh Thánh được coi là chân lý trong ít nhất 1.000 năm, mọi người theo những chân lý đó một cách vô điều kiện, còn trong 1.000 năm này, nền văn minh châu Âu không những không hề có chút tiến bộ mà ngược lại còn bị thoái hóa. 

Có thể thấy rằng sự hoài nghi, dũng cảm, dám thử thách là những tinh thần không thể thiếu của những người đi kiếm tìm chân lí. Cho nên cũng không có những vị “thần” nói sao ta làm vậy mà không có chút nghi ngờ được. 

“Các anh có thể không tin vào thần, nhưng...” 

Nick Fury chỉ vào màn hình. 

“Điều này chắc chắn không có gây trở ngại, cô cậu đã có một số ghi chép về mấy việc này rồi chứ?” 

Mấy người ngoài hành tinh đó có thể xuyên qua không gian đến trái đất này, chưa nói đến bọn họ dùng phép thuật hay là kĩ thuật gì, thế này cũng đủ thấy bọn họ đều có bản lĩnh rất lớn. Những người được gọi là đi tìm chân lí như các cậu, chẳng lẽ lại coi như phớt lờ không thấy? Cứ coi như không sùng bái mê muội thì cũng phải để lại một chút tư liệu gì đó chứ? 

“Quả thật cũng có ghi chép một chút.” 

Evanson gật đầu, đồng thời cũng bắt đầu nghĩ thầm trong lòng, mẹ kiếp, sự truyền bá về Warlock trong thế giới này vẫn chưa quá mười năm. Vả lại, mặc dù tôi biết chuyện là như thế nào nhưng nếu như ngay lập tức nói ra hết lai lịch của chiếc búa này thì có phải quá khả nghi rồi không? 

“Tôi cần tra cứu dữ liệu một chút.” 

Nói xong, Evanson lôi ra một chiếc máy tính vuông cứng nhắc từ trong ba lô của mình ra. 

“Sao thế? Ngài nghĩ rằng tôi sẽ lôi ra một cuốn sách phép thuật vừa dày vừa nặng à?” 

Nhìn thấy bộ dạng như gặp quỷ của Nick Fury và Melinda, Evanson vừa cười vừa nói: “Vẫn dang update, thưa mọi người.” 

Đây là một cách thử của Evanson khi cố gắng ghi lại cuốn sách ma thuật trên máy tính của mình xem liệu nó vẫn có hiệu lực ban đầu hay không. Kết quả là cuốn sách chỉ nói về Azeroth và bách khoa toàn thư của Azeroth không bị ảnh hưởng bởi việc đọc trên máy tính. 

Nhưng những phép thuật của Warlock hoàn toàn không giống nữa, khi đọc trên máy tính, không có cách nào để tạo ra mối liên hệ tâm linh. Đừng nói đến việc đọc xong có thể vận dụng được, thậm chí đến việc đọc hiểu ý nghĩa ghi trên đó cũng đều không được. 

Nhưng bây giờ chỉ cần giả vờ nên dùng những thứ này là đúng nhất. 

“Ừm, ngài có thể để những điều ghi trên kia được chi tiết hơn không? Tôi cần so sánh chúng một chút.” Evanson chỉ vào màn hình. 

“Được rồi.” Nick Fury đóng ấn nút trên chiếc điều khiển từ xa, màn hình ngay lập tức cho hiển thị rất nhiều thứ. 

“Này, cái gì đây?” Evanson nhìn những thứ mới được hiển thị, ngoài trừ hoa mắt chóng mặt ra thì anh chả hiểu gì cả. 

“Các kết quả thử nghiệm đồng vị,và các sơ đồ cấu trúc nguyên tử hiện đang được phân tích...” 

Nick Fury nói. Những điều này thực sự đủ chi tiết rồi. 

“Ý tôi là, tôi chưa tốt nghiệp trung học, ngài cũng biết đấy?” Evanson dở khóc dở cười. 

“Vả lại, ngài nghĩ những điều này sẽ xuất hiện trong cuốn sách phép thuật sao? Cho hiện ra thêm chút hình ảnh có được không?” 

“Ha ha.” 

Nick Fury ngại ngùng cười lớn, sau đó chiếu lên rất nhiều hình ảnh, có tất cả các khoảng cách và góc độ. 

Evanson bước tới, giơ tay làm động tác nắm lấy trước màn hình, sau đó... sau đó chẳng có gì xảy ra. 

“Tôi nghe nói Tony Stark bây giừ cũng là một cố vấn rồi à?” Evanson đột nhiên hỏi về tình hình của Tony. Mặc dù Nick Fury không biết tại sao Evanson lại muốn hỏi điều này, ông vẫn trả lời: “Đúng vậy.” 

“Nếu có thời gian thì ngài hãy bảo ông ta thiết kế một màn hình 3D đặt trong phòng làm việc của ngài đi. Cái này nó lạc hậu lắm rồi.” 

Nick Fury: “...”