Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 105: Khiếm khuyết linh hồn




Khi Pierce thuật lại cho Hội đồng Bảo an Thế Giới thì đã biến hành vi trả thù cá nhân vụ chiếc xe bị đập của Evanson thành một kế hoạch mà SHIELD đã sắp xếp sẵn như sau: 

Khi SHIELD biết được Hulk đã nhập cảnh thì đã luôn bí mật âm thầm theo dõi, đồng thời chuẩn bị sẵn nhân viên ứng phó nhưng bởi vì cảm thấy có lẽ quân đội cũng đã chuẩn bị sẵn sàng cho nên mới không ra tay bắt anh ta. 

Tuy sự việc sau đó trở nên mất kiểm soát nhưng đó cũng là vì bất ngờ mà thôi, bởi vì ai có thể ngờ được quân đội lại cả gan tạo ra cả một tên Abomination? 

Dù vậy, SHIELD lúc ấy đã lập tức khởi động biện pháp ứng phó khẩn cấp, phái một chuyên viên hành động tinh nhuệ vốn đã được chuẩn bị sẵn từ trước ra tay giải quyết vấn đề trước khi mọi chuyện trầm trọng hơn. 

Hội đồng sau khi nghe lời báo cáo của Pierce, rồi lại so sánh với bên quân đội đã gây ra đại loạn, bên cảnh sát yếu ớt bất lực cùng với bên chính phủ đến tận bây giờ vẫn chưa biết đầu đuôi câu chuyện, cứ liên tục đùn đẩy trách nhiệm thì lập tức cảm thấy SHIELD rõ ràng là xuất sắc hơn bọn họ rất nhiều. 

Thế là cuối cùng, khi Pierce ngầm biểu đạt rằng cần phải tăng thêm tiền đầu tư cho SHIELD thì Hội đồng lập tức phê chuẩn tại chỗ. 

Evanson nghe xong mà mắt tròn mắt dẹt, thầm nghĩ bản lĩnh kể chuyện thuyết phục của lão già này thật sự quá xuất sắc, có khi nào kiếp trước ông ta làm nghề tấu hài không? Lần này hay rồi, tiền thưởng cuối năm của Hydra có vẻ sẽ rất khá đây. 

Anh không thể nào ngờ được rằng lần hành động tự tiện này của mình nhờ miệng lưỡi uốn éo của Pierce mà lại lập tức trở thành một hành vi chính nghĩa như thế, không những không gây phiền phức cho SHIELD mà lại còn giúp SHIELD được thưởng thêm tiền. 

Nick Fury thì lại không ngạc nhiên trước chuyện này. Ông biết quá rõ bản lĩnh vị sếp cũ có xuất thân từ nghề ngoại giao này của mình hoàn toàn có thể khiến cho Hội đồng trở nên hồ đồ. 

“Có điều…” Pierce đột nhiên thu lại vẻ mặt vui vẻ vừa rồi, quay sang nói với Nick Fury: “Hội đồng mong trong việc này, SHIELD sẽ làm tốt bổn phận của mình, giữ vững chức trách của mình.” 

Chức trách của SHIELD là gì? Đó là không được để dân chúng biết được những việc mà họ chưa sẵn sàng để biết. Lúc này ý mà Hội đồng muốn nói thật sự rất rõ ràng, đó là muốn SHIELD ngậm chặt miệng về chuyện này, đừng có vì bốc đồng mà nói ra hết. 

“Không thành vấn đề.” Nick Fury trả lời ngay mà không do dự: “Nhờ anh báo lại với Hội đồng, SHIELD sẽ làm tốt những việc được giao.” 

Nick Fury là cục trưởng của SHIELD chứ không phải cảnh sát FBI, ông sẽ không muốn vạch trần chân tướng, ngược lại, ông lại thích che giấu chân tướng hơn. Việc giữ cho chân tướng chỉ có một số ít người biết, được giấu kín trong nội bộ, có nhiều lúc không phải là vì bao che cho tội phạm rồi giấu giếm người dân mà chính là một biện pháp bảo vệ cho họ. 

Cũng như Evanson đã nói, việc công bố sự thật ra ngoài sẽ khiến uy nghiêm của chính phủ bị sụp đổ, hoàn toàn mất đi lòng tin của công chúng. Mà khi chính phủ không còn tác dụng nữa thì đương nhiên sẽ kéo theo sự xuất hiện của bọn tội phạm thừa cơ, xã hội từ đó sẽ náo loạn bất an. Thế thì trong lúc bất an ấy sẽ có bao nhiêu người phải chết? E là sẽ còn nhiều hơn con số thương vong mà Abomination đã gây ra nữa. 

Có thể làm thế này là bất công với những người đã chết đi ấy nhưng những người còn sống mới càng có giá trị hơn không phải sao? 

“Được rồi, bàn về chuyện chính đi.” Thấy Nick Fury đã đồng ý việc ấy, Pierce bèn quay người lại đối diện với Evanson rồi nói: “Cậu Richter, cho hỏi cậu có tư cách gì mà lấy danh nghĩa của SHIELD ra đàm phám với Ross, còn hứa rằng SHIELD sẽ giúp ông ta giấu chuyện này nữa?” 

SHIELD sẽ giấu việc này là một chuyện nhưng Evanson lại tự ý ra quyết định, lấy danh nghĩa của SHIELD để hứa lại là một chuyện khác, anh hoàn toàn không có quyền hạn và tư cách ấy. 

“Vì tôi không còn lựa chọn nào khác.” Evanson trả lời: “Nếu tôi không xử lí ngay việc ấy thì xác của Abomination tuyệt đối sẽ không thể đến tay SHIELD đâu.” 

Ở chiến trường lúc ấy, việc quân Mỹ thương vong vô số là có thật nhưng không đến mức đều bị tiêu diệt hết. Những người lính vốn đã được bố trí trong thành phố như họ đương nhiên sẽ có mặt sớm hơn người của SHIELD và xác của Abomination lúc ấy chắc chắn sẽ bị họ đem đi. 

“Cậu nghĩ Ross sẽ lại tạo thêm một Abomination nữa sao?” Nick Fury hỏi. 

“Đương nhiên.” Evanson khẳng định: “Lần thứ nhất ông ta đã tạo ra Hulk nhưng vẫn không hề biết điều, lại tiếp tục tạo ra Abomination, thế thì lần sau thì sao? Tôi không có nhiều xe đến thế để cho ông ta đập đâu.” 

“Thế thì ông ta tại sao lại không thành công, không tạo ra được một siêu chiến binh?” Pierce hỏi. 

Sau khi chứng kiến sức mạnh của Abomination, Pierce vốn là thủ lĩnh của Hydra đương nhiên cảm thấy động lòng. Ông ta cho rằng sức mạnh thế này nên được để cho Hydra sử dụng mà hiện giờ xác của Abomination đã vào tay của SHIELD, cũng có nghĩa là vào tay của ông ta, đây rõ ràng là một cơ hội trời cho rồi. 

Nhưng thứ mà Hydra cần là một siêu chiến binh biết phục tùng mệnh lệnh, chứ không phải một kẻ không khống chế được như Abomination. Thế nên ông ra rất muốn biết vì sao Evanson lại khẳng định rằng kế hoạch này sẽ thất bại. 

“Tôi không rõ nguyên nhân cụ thể của việc Abomination ra đời nhưng tôi cảm thấy chắc chắn là có liên quan đến Hulk.” Evanson giải thích: “Nhưng mà, anh ta khác với Hulk, tư chất không đủ, về mặt linh hồn.” 

Linh hồn? Từ này đều khiến Nick Fury và Pierce cảm thấy không khoa học gì cả nhưng họ nghĩ lại, hiện giờ một Warlock biết phép thuật đang đứng ngay trước mặt họ, thế thì không chừng đúng là có cái gọi là linh hồn thật. 

“Linh hồn của Abomination không hoàn chỉnh.” Evanson nói tiếp: “Phần linh hồn đại diện cho sự tự kiểm soát có vẻ như đã bị người ta cắt mất, thế nên anh ta mới không kiểm soát được bản thân, trở nên điên loạn như thế. Đồng thời, việc khiếm khuyết về mặt linh hồn sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến não bộ, phần đại não phụ trách khả năng tự kiểm soát cũng bị teo nhỏ lại.” 

Đây là sự thật, dưới sự tấn công nặng nề cùng lúc từ máu của Hulk và Tà Năng, đại não của Abomination vốn đã trở nên nát như tương. Không tin thì cứ mổ sọ anh ta ra mà xem, đảm bảo sẽ khiến bạn sợ xanh mặt. 

“Cậu có thể khẳng định đây là do có người gây ra sao?” Nick Fury có vẻ đã nghĩ ra được gì đó. 

“Có thể khẳng định, tôi có thể nhìn thấy linh hồn, phát hiện phần bị gọt đi của anh ta rất thẳng thớm, đây không phải là sự biến mất tự nhiên hoặc từ từ bị xâm thực đâu.” Evanson chợt lên giọng: “Có điều, não bộ và linh hồn có mối quan hệ tồn tại tương hỗ với nhau, sẽ ảnh hưởng qua lại cho nhau. Thế nên tôi không thể chắc chắn đây là do linh hồn tổn thương ảnh hưởng đến não bộ, hay là não bộ tổn thương đã ảnh hưởng đến linh hồn.” 

“Do có người gây ra sao?” Nick Fury khẽ lẩm bẩm, sau đó ông đột nhiên nói lời tiễn khách: “Được rồi, cậu có thể đi rồi, tôi và bộ trưởng Pierce cần bàn vài chuyện.” 

“Phải rồi.” Khi Evanson bước ra đến cửa thì Nick Fury đột nhiên gọi cậu lại: “Xe của cậu rốt cuộc sao rồi?” 

“Báo phế rồi.” Evanson cắn răng nói. 

“Cậu không đòi Ross đền cho sao?” Nick Fury hỏi. Ông không hề tin việc Evanson đã có thời gian bàn với Ross về việc cái xác của Abomination mà lại không có thời gian đòi Ross đền chiếc xe. 

Evanson ngoảnh mặt sang một bên khó chịu nói: “Ông ta nói không có tiền, sắp tới sẽ có người của cơ quan chức năng đến xử lí chuyện ấy nhưng tôi nghĩ có lẽ khoản bồi thường này đến Tết Congo cũng chưa có.” 

“Cho nên…” Evanson nói với Nick Fury: “Ông có thể xem lần tổn thất lần này của tôi là tổn thất công vụ, sau đó trả tiền đền bù cho tôi không? 

Nick Fury: “Trời đất.”